Thành Xạ Tinh?
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
Hai chúng ta từ ngoài đến, hoàn toàn không biết địa hình Nguyệt bộ, mong mấy vị bằng hữu chỉ điểm cho.
Ma Quân mặt thẹo lộ vẻ hiểu ra, gã nhìn Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng:
Hèn gì, ta đã thấy lạ từ khi nào Nguyệt bộ xuất hiện hai cao thủ mạnh như vậy mà ta không hề hay biết. Lúc trước chỗ này từng xuất hiện bão không gian, chắc hai vị đến đây vì thế?
Lý Vân Tiêu cười nói:
Đúng rồi.
Nghe nói là Lý Vân Tiêu vô tình đến đây thì đám Ma Quân buông xuống lòng cảnh giác.
Thành Xạ Tinh cách nơi này xa vài vạn dặm, nếu hai vị không đi vội thì có thể cùng chúng ta trở về Nguyệt bộ trước, bảy ngày sau lại cùng đi thành Xạ Tinh.
Nhìn dáng vẻ Lý Vân Tiêu do dự, Ma Quân cười nói:
Dù hai người đi một mình thì đại hội giao lưu vật chất sẽ tổ chức vào bảy ngày sau.
Lý Vân Tiêu ngẫm nghĩ thấy cũng có lý, hắn nói:
Vậy làm phiền các vị.
Tiểu Hồng cẩn thận hỏi han:
Trong đại hội giao lưu vật chất chắc có bán tọa độ không gian Băng Vực và Nguyên Quận?
Ý của Tiểu Hồng là nếu không có hàng thì không cần đi đại hội giao lưu vật chất làm gì, chẳng cần lãng phí bảy ngày ở lại đây.
Ma Quân cười nói:
Chắc sẽ có. Đại hội giao lưu vật chất quy mô lớn thế này cơ bản sẽ bán tọa độ không gian các nơi trong Ma giới, thậm chí là di tích cổ, huống chi là lĩnh vực rộng như Băng Vực?
Tiểu Hồng ậm ừ:
Có thì tốt.
Mấy người chuẩn bị một lúc rồi dẫn theo Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng hóa thành luồng sáng bay nhanh một hướng.
Vài canh giờ sau mấy Ma Quân mang Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng đến một sơn cốc.
Trước sơn cốc có một đội người đang tuần tra, thấy đám người về thì lộ vẻ vui mừng.
Khi tất cả tập trung nhìn Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng chợt cứng người, ai nấy biến ra trường mâu siết chặt trong tay, cảnh giác nhìn chằm chằm vào hai người.
Ma Quân mặt thẹo nạt đuổi mọi người lùi xuống:
Hai vị này là bằng hữu, không được vô lễ!
Nhưng đội người vẫn đầy mặt nghi ngờ, đánh giá Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng một lúc rồi người dẫn đầu tới gần thì thầm:
Tử đại nhân, hiện tại mang người vào cốc thì không tốt lắm.
Tuy giọng gã nhỏ nhưng làm sao giấu lỗ tai Lý Vân Tiêu được? Xem ra Nguyệt bộ đang trong giai đoạn nào đó không tiện cho người ngoài vào.
Lý Vân Tiêu không nhất định muốn đi, hắn cười nói:
Nếu bất tiện thì hai chúng ta không quấy rầy, chỉ ở lại ngoài cốc bảy ngày, chờ bắt đầu dại hội giao lưu vật chất rồi đại nhân mang chúng ta đi là được.
Tử hơi lúng túng, gã hung tợn trừng người kia rồi vội quay đầu nói:
Yên tâm, không sao, chúng ta cực kỳ tin tưởng hai vị bằng hữu.
Tử quát người dẫn đầu:
Còn không mau tránh ra? Nếu không có hai vị bằng hữu này thì chúng ta sẽ không bắt được Phá Giáp Thiết Tích.
Cái gì? Nói vậy là mấy vị đại nhân đã thành không?
Người dẫn đầu và các dộ viên lộ rõ nét mặt vui mừng, ánh mắt tràn ngập cảm kích nhìn Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng.
Tử gật đầu, nói:
Tất nhiên.
Người dẫn đầu thế mới tránh đường thả mấy người vào.
Lý Vân Tiêu đi theo bên Ma Quân nhìn đoàn người, thầm lấy làm lạ.
Đội người này có linh trí bình thường, có vài ma thú, ma cầm mạnh mẽ đi theo, nhưng thực lực của bọn họ cực kỳ yếu, chỉ cỡ Thập Phương Hung Hồn Sát bình thường, người dẫn đầu là Ma Quân.
Tử thấy Lý Vân Tiêu ra vẻ đăm chiêu còn tưởng hắn khó chịu chuyện vừa rồi, vội giải thích rằng:
Xin đại nhân đừng trách, hiện trong bộ tộc đang rối loạn nên tăng mạnh phòng ngự và đề phòng rất nhiều. Dù vào trong cốc thì đại nhân tuyệt đối đừng rời khỏi ta đi lung tung, ta mang các người đi gặp tộc trưởng.
Lý Vân Tiêu gật đầu, hắn rất thắc mắc về thực lực của đám người này, đang định hỏi chợt khựng lại.
Vì Lý Vân Tiêu thấy trong cốc có nhiều Ma tộc linh trí đầy đủ nhưng thực lực chỉ cỡ Quy Chân cảnh đang hoạt động tứ phía.
Những Ma tộc nhìn nhóm Tử đều lộ vẻ tôn kính, từ xa gật đầu chào. Khi thấy Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng thì Ma tộc chỉ lộ ra ngạc nhiên chứ không cảnh giác gì.
Lý Vân Tiêu nuốt ngược lời sắp đến bên môi, nếu hiện tượng này có nhiều thì hắn hỏi ra sẽ trở nên khác loại, chỉ sợ sẽ bị lộ thân phận Thiên Vũ giới.
Tiểu Hồng liếc mắt qua, hai người nhìn nhau, cùng chung suy nghĩ, dằn thắc mắc xuống đáy lòng.
Tử vừa dẫn đường vừa giới thiệu:
Trong phạm vi Tranh bộ có hơn ba ngàn bộ tộc lớn nhỏ, trong đó chỉ có mười bộ tộc được gọi là thượng bộ, Nguyệt bộ chúng ta nằm trong số đó. Trong toàn bộ tộc chỉ có ba cường giả có lực lượng luyện chế, Nguyệt đại nhân nằm trong số đó và cũng là vị mạnh nhất.
Mặt Tử tràn đầy tự hào, mấy vị Ma Quân khác cũng vậy.
Mỗi lần nhắc tới Nguyệt là bọn họ không kiềm được kiêu ngạo và tự hào khiến Lý Vân Tiêu càng tò mò hơn.
Lý Vân Tiêu nhìn một số kiến trúc rải rác trong cốc còn ở trạng thái rất đơn giản, không xa hoa hay hoa hòe, đơn thuần có tính công năng xây vì sinh tồn và tu vi.
Xem ra Ma tộc phát triển trạng thái khá là nguyên thủy, vâng theo pháp tắc rừng rậm mạnh ăn thịt yếu.
Đi vài dặm rồi không còn sơn cốc nữa, đằng trước xuất hiện một bình địa rộng lớn, bên trên có một dãy kiến trúc làm bằng đất đá, tụ tập dày đặc, con đường xen kẽ trong đó, tấp nập người ra vào, đó là nơi của bộ tộc Nguyệt bộ.
Có một tòa kiến trúc lớn nhất nổi bật trên tất cả đứng sững ở đằng trước.
Khác với đất đá dựng thành nhà, tòa kiến trúc tựa như lầu canh. Một tảng đá to màu trắng bằng phẳng thật lớn làm mặt tường, trên tường còn khắc hoa văn chim chóc, chỗ cao nhất có cờ bay phấp phới.
Xem khí thế là tộc trưởng cư ngụ giống như Thiên Vũ giới, chỗ ở hoành vĩ nhất dành cho người mạnh nhất cư ngụ.
Trong dãy kiến trúc này có các hộ vệ tay cầm trường mâu, các loại ma thú. Ma cầm cường đại, đa số Lý Vân Tiêu chưa từng thấy.
Một số ma vật khá mạnh đều có tác dụng quan trọng trong cuộc chiến hai giới, Nguyệt bộ chăn nuôi và thuần phục những ma vật thực lực cấp thấp. Ngẫu nhiên có một ít ma vật Chưởng Thiên cảnh xuất hiện nhưng rất thưa thớt.
Người Ma tộc thiếu huyền khí, binh khí gần như đều là trường mâu, dùng nguyên liệu đơn giản luyện chế ra.
Đây còn là vì trong Nguyệt bộ có đại thuật luyện sư như Nguyệt, chuyên môn dạy dỗ mấy tộc nhân biết luyện chế đơn giản mới luyện ra trường mâu cho toàn tộc nhân.
Bộ tộc khác đa phần trực tiếp dùng nguyên liệu kim loại cứng rắn chế tạo hình dạng trường mâu.
Đằng trước kiến trúc hùng vĩ, Lý Vân Tiêu trông thấy một con ma thú Hư Cực cảnh hình dáng như linh cẩu nhưng khỏe mạnh rất nhiều, lông xõa tung mềm mượt, ngực, eo, chân có giáp gang, nhìn liền thấy khí thế bất phàm, cực kỳ quý hiếm, trong cuộc chiến hai giới chưa từng gặp.
Ma thú kia vốn nằm rạp dưới đất chợt đứng thẳng lên, hai mắt trợn trừng nguy hiểm nhìn Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng. Ma thú phát ra tiếng gầm gừ vì ngửi được mùi người lạ.
Tử lúng túng, hơi e sợ con ma thú này:
Hai vị chờ giây lát, ta đi thông báo với Nguyệt đại nhân.