Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 34: Chương 34: Phần thưởng động lòng




Lục Minh đi theo đại bộ đội, một đường ra khỏi Huyền Nguyên Kiếm Phái, sau đó hướng tới U Dạ Sơn Mạch.

Hơn ngàn người chạy nhanh trên đường, làm bốc lên khói bụi cuồn cuộn.

Huyền Nguyên Kiếm Phái cách U Dạ Sơn Mạch cự ly khoảng hai trăm dặm, tuy mọi người là võ giả giác tỉnh huyết mạch, hơn nữa tu vi đều không yếu, nhưng chạy hai trăm dặm, vẫn có rất nhiều người mồ hôi như mưa thở dốc như trâu.

Lục Minh thì còn đỡ, tuy cũng hơi thở dốc, nhưng chưa đến cực hạn.

Khi bọn họ tới ngoại vi U Dạ Sơn Mạch, phát hiện người của Bạch Hổ Viện đã đến.

Người của Bạch Hổ Viện, có khoảng một ngàn năm trăm người, so với Chu Tước Viện thì nhiều hơn gần năm trăm người.

Những năm gần đây, Bạch Hổ Viện càng lúc càng mạnh, là mạnh nhất bốn viện danh phù kỳ thực, cho nên, người lựa chọn gia nhập Bạch Hổ Viện cũng nhiều nhất.

- Được rồi, các ngươi trước tiên nghỉ ngơi một chút đi.

Tạ Cuồng hét lên.

Mọi người ngồi khoanh chân, đả tọa điều tức.

Ầm ầm!

Một lát sau, đại địa nổ vang, Thanh Long Viện và Huyền Võ Viện lần lượt tới nơi.

Lục Minh quan sát một chút, phát hiện Thanh Long Viện có khoảng một ngàn ba trăm người, Huyền Võ Viện có khoảng một ngàn hai trăm người, nhân số của Chu Tước Viện số ít nhất, chỉ có khoảng một ngàn.

Bốn viện cộng lại, vừa hay khoảng năm ngàn người.

Lúc này, trên bầu trời truyền đến tiếng xé gió, mấy đạo thân ảnh, từ xa xa phá không bay tới.

Đúng vậy, lăng không phi độ, không cưỡi yêu thú phi hành.

- Là cường giả Võ Tông cảnh.

Trong sân truyền ra một mảng kinh hô, đều hâm mộ nhìn trời.

Võ giả, chỉ có đạt tới cấp bậc Võ Tông, mới có thể lăng không phi độ, bay lượn cửu thiên.

Lục Minh cũng hâm mộ nhìn trời, lộ ra vẻ hướng tớ một mình.

Bay lượn trên trời giống như chim diều, cúi nhìn núi sông đất đai, ai mà không hướng tới?

- Một ngày nào đó, ta cũng sẽ đạt tới cảnh giới như vậy.

Lục Minh ra sức nắm chặt tay.

Tổng cộng ba bóng người, tốc rất nhanh, mấy hơi thở đã tới đỉnh đầu mọi người, cứ vậy bồng bềnh trong không trung.

Đây là ba lão giả tóc hoa râm, mặc trường bào tơ bạc, là Ngân Bào trưởng lão của Huyền Nguyên Kiếm Phái.

- Hiện tại, ta tuyên bố một chút quy tắc của lần thí luyện này.

Vừa tới, vị Ngân Bào trưởng Lão ở giữa đã lớn tiếng tuyên bố.

- Lần này, trên người một số yêu thú trong U Dạ Sơn Mạch, chúng ta sẽ treo một khối thiết bài, trên thiết bài khắc số, phân biệt là một điểm, hai điểm, năm điểm và mười điểm, bốn loại này.

- Trong đó, thiết bài một điểm tổng cộng có năm ngàn tấm, phân biệt là ở trên người yêu thú cấp một từ nhất trọng đến lục trọng.

- Thiết bài hai điểm tổng cộng có hai ngàn tấm, phân biệt ở trên người yêu thú cấp một từ thất trọng tới cửu trọng.

- Mà thiết bài năm điểm tổng cộng có bốn trăm tấm, mười điểm thì có hai trăm tấm, hai loại thiết bài này đều ở trên người yêu thú cấp hai từ nhất trọng tới tam trọng.

- Lần này, chỉ cần có được mười điểm thì chính là hợp cách, có thể tấn thăng thành đệ tử cấp Thanh Đồng, thời gian thí luyện là hai mươi ngày, hai mươi ngày sau, trở lại nơi này, nghiệm thu kết quả.

- Mười điểm đã tính là hợp cách à?

Ánh mắt Lục Minh khẽ động.

Mười điểm nhìn thì không nhiều lắm, lại vô cùng gian nan.

Yêu thú rất mạnh, không phải là mãnh thú bình thường có thể sánh bằng.

Yêu thú cấp một tương đương với Võ Sĩ cảnh của võ giả.

Yêu thú cấp hai thì tương đương với Võ Sư cảnh.

Mà yêu thú mỗi một cấp lại chia làm chín trọng, đối ứng với cảnh giới của võ giả.

Thiết bài năm điểm và mười điểm, đều ở trên người yêu thú cấp hai, người mới bình thường, đừng hòng ngấp nghé.

Cho nên, người từ Võ Sư cảnh trở xuống, chỉ có thể có được thiết bài một điểm và hai điểm.

Mà dựa theo số lượng Ngân Bào trưởng lão nói, năm ngàn tấm một điểm, hai ngàn tấm hai điểm, cho dù là năm điểm mười điểm cộng lại, tổng điểm cũng là một vạn ba ngàn điểm.

Một vạn ba ngàn điểm, chia cho mười, nói cách khác, trung bình tối đa cũng chỉ có một ngàn ba trăm người có thể hợp cách mà thôi.

Năm ngàn người, trung bình thì chỉ có một ngàn ba trăm người có thể hợp cách, có thể tưởng tượng, lần cạnh tranh này khẳng định vô cùng kịch liệt.

- Còn nữa, phần thưởng lần này, cũng vô cùng phong phú.

Ngân Bào trưởng lão tiếp tục tuyên bố:

- Lần này, hạng nhất, thưởng năm ngàn điểm cống hiến tông môn, còn có một trái Ngưng Linh Quả.

- Hạng hai, phần thưởng là bốn ngàn điểm cống hiến tông môn.

- Hạng ba, phần thưởng là ba ngàn điểm cống hiến tông môn.

- Từ hạng tư đến hạng mười, phần thưởng là một ngàn điểm cống hiến tông môn.

- Từ mười một đến một trăm, cũng sẽ có phần thưởng tương ứng, cuối cùng không ngại nói với các ngươi một tin tức, lần này chính là có một tấm thiết bài năm trăm điểm, về phần ở trên người yêu thú nào, phải dựa vào bản thân các ngươi tự phát hiện. Được, quy tắc chỉ có thế, các ngươi nghỉ ngơi một lúc r xuất phát đi.

Lời này vừa được nói ra, toàn trường là một mảng ồn ào náo động, nhao nhao nghị luận.

Chủ yếu là, phần thưởng quá khiến người ta động lòng.

Điểm cống hiến của Huyền Nguyên Kiếm Phái, có thể ở Huyền Nguyên Kiếm Phái đổi bất kỳ thứ gì, như đan dược, linh binh, công pháp võ kỹ, thiên tài địa bảo vân vân, đều có thể đổi.

Mà một điểm cống hiến, tương đương cùng một trăm lượng bạc, hạng nhất, thưởng năm ngàn điểm cống hiến, vậy tương đương năm mươi vạn lượng bạc.

Ai có thể không động lòng?

- Ngưng Linh Quả!

So với điểm cống hiến, Ngưng Linh Quả cũng khiến Lục Minh động lòng.

Ngưng Linh Quả, võ giả bình thường phục dụng, có thể ngưng luyện chân khí, đề thăng tu vi.

Nhưng tác dụng đối với Lục Minh lớn hơn.

Chiến Long Chân Quyết, muốn tu luyện đến tầng thứ hai, chân khí ngưng luyện hùng hậu là gấp ba chân khí bình thường, phải dùng đến mấy loại tài liệu cực kỳ quý giá hiếm thấy.

Ngưng Linh Quả chính là một loại tài liệu quý giá nhất trong đó.

- Ta nhất định phải có được Ngưng Linh Quả.

Ánh mắt Lục Minh lộ ra quang mang cực nóng.

Không chỉ là Lục Minh, trong năm ngàn người có một số thiên tài cường đại, cũng lộ ra dục vọng mãnh liệt.

- Ngươi là Lục Minh à?

Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên.

Một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi, mặc một thân áo kiếm khách, thể hiện ra hết dáng người ngạo nhân.

Nàng để tóc đuôi ngựa, lưng đeo trường kiếm, anh khí bức người.

- Ngươi là?

Nhìn thiếu nữ này, Lục Minh nhướng mày.

Hắn không nhận ra đối phương, nhưng đối phương lại nhận ra hắn, chẳng lẽ lại là người Đoan Mộc gia tộc phái tới?

Dường như nhìn ra sự băn khoăn của Lục Minh, thiếu nữ cười nói:

- Lục Minh, ta tên là Phong Vũ, là Mục Lan tỷ tỷ bảo ta tìm ngươi.

- Mục Lan.

Mắt Lục Minh sáng lên, buông xuống lòng đề phòng, nói:

- Phong Vũ cô nương tìm ta, không biết có chuyện gì?

- Mục Lan tỷ tỷ nói, lần này Đoan Mộc gia tộc có khả năng sẽ ở trong thí luyện đối phó ngươi, cho nên bảo ta và ngươi tạo thành một đội, như vậy có thể chiếu ứng cho nhau, thế nào, cùng hành động chứ?

Phong Vũ nói.

Lục Minh suy tư một chút, liền gật đầu nói:

- Được.

Đối với Mục Lan, hắn là tín nhiệm tuyệt đối, hơn nữa hắn vừa đến Huyền Nguyên Kiếm Phái, đối với thế cục của Huyền Nguyên Kiếm Phái, chưa quá rõ, cùng hợp tác với người khác, cũng có thể hỏi thăm một chút.

- Vậy tốt quá, đội ngũ chúng ta còn có ba người nữa, ta giới thiệu cho các ngươi biết nhau.

Phong Vũ cười nói, xoay người đi đến phía sau, Lục Minh đi theo.

Bên cạnh một tảng đá to, có ba thanh niên tựa vào đó.

- Các vị, giới thiệu với các ngươi một chút, đây là Lục Minh, đội viên mới của chúng ta.

Đi tới phía trước ba người đó, Phong Vũ chỉ vào Lục Minh giới thiệu.

Sau đó lại chỉ về phía hai thanh niên cao gầy, giới thiệu:

- Lục Minh, đây là Chu Hạo, Chu Húc.

Hai người Chu Hạo Chu Húc không mặn không nhạt gật đầu, xem như là chào hỏi.

- Lục Minh, đây là Viên Xung.

Phong Vũ chỉ vào thanh niên có chút anh tuấn cuối cùng, nói.

- Phong Vũ, sao ngươi người nào cũng kéo vào trong đội ngũ thế, ta không muốn bị một kẻ gây cản trở.

Phong Vũ vừa dứt lời, Viên Xung đó lên tiếng châm chọc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.