Vẫn Luôn Thích Em

Chương 245: Chương 245: Cảm giác thật tuyệt (5)




Editor: Waveliterature Vietnam

“Ai da, cậu đừng nói vòng vo nữa, nhanh nói rõ cho tớ nghe đi, cậu và anh Thành Tử ngủ riêng ở hai phòng hay là đã ngủ chung một giường lớn rồi hả??” Trình Thơ tiếp tục thúc dục thỏ trắng.

“À thì… …bọn tớ ở chung một gian phòng… …” Thỏ trắng giọng nhỏ nhẹ trả lời, cô nhất thời vẫn chưa hiểu Trình Thơ có ý gì.

“Vậy là hai người đã ngủ chung giường lớn rồi?? Có thật là đã ngủ chung trên một chiếc giường không!?”

Thỏ trắng nghệt mặt ra, tiếp tục nói vào trong điện thoại, cô cảm thấy khó hiểu trước những câu hỏi kỳ lạ của bạn mình: “ Tớ thấy chuyện này có gì là kì lạ đâu cơ chứ, theo tớ nhớ thì đợt tết năm ngoái, lúc về thăm nhà bà nội của ca ca nước cam thì tớ và anh ấy cũng đã ngủ chung một giường rồi mà có sao đâu cơ chứ??”

“Lúc trước không giống với hoàn cảnh bây giờ!! Hồi đó là cậu còn đang nhỏ, chưa phát triển cái gì hết!! Còn bây giờ cậu đã lớn như thế này rồi, mà hai người vẫn còn ngủ chung một giường sao, việc này thật không có lý chút nào!” Trình Thơ giọng đầy kinh ngạc nói.

“… …” Thỏ trắng im lặng suy nghĩ một lúc rồi nhỏ giọng nói: “Mà rốt cuộc cậu gọi điện thoại tìm tớ có việc gì, hay là chỉ để hỏi mỗi chuyện ấy??”

“Trời ạ, thì tớ gọi chỉ là để quan tâm cậu một chút thôi, thấy cậu đi chơi một mình cùng anh Thành Tử kia làm tớ thấy hơi lo lắng.” Trình Thơ bĩu môi nói với thỏ trắng: “Cậu thật sự không biết bước thứ nhất, bước thứ hai và chạy thẳng vào nhà là gì à??”

“… …”

“Vậy thì được rồi, có giải thích thì cậu cũng không hiểu, nên cũng đỡ lo hơn, chắc là không có chuyện gì phát sinh đâu… …hmm… …cậu làm tớ mất hứng rồi đấy… …”

Trình Thơ lầu bầu vài câu không đợi thỏ trắng trả lời đã vội vàng cúp máy trước.

Thỏ trắng mở to đôi mắt đen láy của mình nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, rồi đưa tay lên gãi gãi đầu, cô thật sự không hiểu bạn mình nãy giờ đang ám chỉ điều gì.

Cuối cùng là, Trình Thơ gọi điện tới… … mục đích là để làm gì chứ, nói một hồi lâu cũng chẳng ra vấn đề gì cả là sao??

Trịnh Thành Tử lúc này từ phòng tắm bước ra, thấy thỏ trắng ngồi trên giường với vẻ mặt khó hiểu, chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại.

“ Có chuyện gì thế? Em làm gì mà mắt không rời khỏi màn hình điện thoại vậy, có ai mới gọi đến hay sao? Trịnh Thành Tử vừa lấy khăn lau tóc vừa tiến lại gần thỏ trắng hỏi.

“Vừa gọi Trình Thơ gọi điện thoại cho em… …”

“Vậy à, cô ấy nói sao… …” Trịnh Thành Tử thản nhiên nói, anh ấy hoàn toàn chưa nghe được nội dung cuộc nói chuyện, sau đó Thành Tử đứng dậy với tay cầm cốc nước để trên tủ đầu giường và uống một ngụm.

“Trình Thơ hỏi em về cái gì mà anh với em ở bước thứ mấy rồi, bước một, bước hay, hay là cái gì đó home run ấy em không hiểu… …” Thỏ trắng ngẩng đầu nhìn Thành Tử, ánh mắt tràn đầy sự nghi ngờ: “Ca ca nước cam, anh có biết đấy nghĩa là gì không??”

“Phụt ——!!” Trịnh Thành Tử phụt một tiếng, ngụm nước vừa mới được đưa vào miệng chưa kịp nuốt đã bị Thành Tử phun hết ra ngoài.

“Khụ khụ khụ… …” Anh vừa lau nước dính trên mặt, vừa ngẩng đầu lên lúng túng nhìn thỏ trắng, vẻ mặt khó xử nói không nên lời, Thành Tử cũng không biết phải giải thích làm sao.

“Ca ca nước cam, anh không sao chứ??”Thỏ trắng thấy Thành Tử bị sặc nước, liền nhanh chóng đứng dậy tiến lại gần vỗ vỗ vào phía sau lưng, nhẹ nhàng hỏi.

“Không sao, anh không sao… …” Trịnh Thành Tử phất phất tay, lại ho khan vài tiếng, hướng về phía thỏ trắng nói: “Về sau em nên tránh xa cô bạn này một chút nhé… …”

“Tại sao lại phải tránh xa bạn ấy ạ??” Thỏ trắng ngạc nhiên, không hiểu sao Thành Tử lại nói với mình như vậy.

“À thì là bởi cô bạn này… …” Trịnh Thành Tử cau mày suy nghĩ, cũng không biết nên giải thích như thế nào để thỏ trắng hiểu.

Chẳng lẽ lại nói rằng cô bạn đó có những suy nghĩ không tốt, ảnh hưởng xấu đến thỏ trắng, không muốn để thỏ trắng chơi cùng và lây những tật xấu đó ư??

“Ca ca nước cam…...anh hiểu những điều Trình Thơ vừa nói đúng không, anh mau nói cho em nghe đi??” Thỏ trắng thấy vẻ mặt đăm chiêu với thái độ bối rối lúng túng của Thành Tử liền nghi ngờ và tiếp tục truy vấn anh.

“Không, anh đâu hiểu những vấn đề đó.” Trịnh Thành Tử khẽ dấu gương mặt tuấn tú của mình qua một bên, trả lời thỏ trắng với giọng gượng gạo, né tránh.

“... …”

Vâng…...được rồi… …

Thỏ trắng nhún vai, nghĩ thầm rằng nếu Thành Tử cũng không biết thì cô có thể tự mình tìm hiểu trên Baidu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.