Editor: Waveliterature Vietnam
“Hả?” Thỏ trắng bị sốc nên tiếng của cô phát ra hơi lớn
“Này...” Trình Thơ vội vàng làm điệu bộ ngáy với cô, rồi nhìn xung quanh một cách thận trọng, thì thầm: “Cậu đang làm gì vậy?”
“Tớ xin lỗi!” Thỏ trắng vội vàng hạ giọng và hỏi Trình Thơ: “Cậu sẽ viết thư tình cho ai?”
“Đây là những gì...” Trình Thơ hơi khó chịu trong một thời gian dài trước khi anh đưa tay ra và chỉ vào vị trí phía sau anh.
Sách Đồng Học ư!?
Thỏ trắng nhìn cô với ánh mắt kinh hoàng.
“Không? Cậu muốn viết thư cho cậu ấy thật ư? Cậu thực sự nhìn thích cậu ấy không!?”
“Ồ, mặc dù cậu ấy là người không thích nói nhiều, nhưng cậu ấy thực sự là một người rất tốt...” Trình Thơ bối rối với Thỏ trắng: “Lần gần đây tớ quên mang theo giấy kiểm tra thì cậu ấy cũng cho tớ một tờ nhưng đưa trong im lặng. Hôm qua, khi tớ đang dọn dẹp thì cậu ấy cũng giúp tớ nâng một xô nước... “
“Vậy tại sao cậu không tự viết?” Thỏ trắng nghe những lý do này, rồi nghĩ về Trình Thành Tử nói rằng Trình Thơ sẽ không thay đổi người yêu thích của mình trong một thời gian dài, và thỏ trắng vẫn chưa hỏi tại sao cô ấy lại thích Sách Đồng Học, có phải vì cậu ấy quá đẹp trai ư!?
Cuối cùng chàng trai khiến Trình Thơ thật sự thích thì cũng đã xuất hiện rồi này!
“Ồ... nhưng giọng văn của tớ không được tốt lắm...” Trình Thơ thở dài, giữ hai tay trên vai thỏ trắng: “Chẳng phải cậu kể với tớ là cậu đã từng viết thư tình cho chú của tớ ư, vậy thì cậu sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn, và nếu như ngay cả khi cậu không thể viết nó, thì tớ biết có nhiều cô gái đã gửi những bức thư tình cho chú tớ rồi mà, cậu chỉ cần sao chép một bản sẽ không có vấn đề gì. “
“Nhưng nếu làm vậy thì không được hay cho lắm...”
“Nếu cậu thực sự coi tớ là bạn thì hãy giúp tớ chuyện này nhé. Tớ không biết đâu, sáng mai cậu nhớ đưa cho tớ nhé. “ Trình Thơ vỗ vai Thỏ trắng, và xem như vấn đề này đã được giải quyết.
- ------------------
Khi thỏ trắng đi học về thì Trình Thành Tử vẫn chưa tan học.
Học sinh cấp 3 thường sẽ tan trường vào lúc 6:30 tối, và sau đó sẽ đi học thêm vào lúc 7:30.
Mặc dù Trình Thành Tử có thành tích học tập tốt nên cậu không cần phải đi học thêm vào buổi tối, và cậu cố gắng về nhà đúng lúc sáu giờ rưỡi tối.
Thỏ trắng suy nghĩ một lúc lâu, và cuối cùng cũng quyết định đi đến phòng của Trình Thành Tử.
Căn phòng của Trịnh Thành Tử vẫn chưa được dọn sạch sẽ sau khi rời đi vào buổi sáng.
Chiếc chăn vẫn nằm lộn xộn trên giường, nhưng chiếc bạn lại được dọn sạch sẽ gọn gàng. Bình hoa bên cạnh bàn học của Trịnh Thành Tử, có những cây mọng nước màu xanh lá cây óng ánh.
Thỏ trắng bước đến bàn học của Trịnh Thành Tử rồi đưa mắt quét qua những cuốn sách gọn gàng, và đưa tay ra mở ngăn kéo đầu tiên ở phía bên tay phải.
Thỏ trắng nhớ những bức thư tình mà Trịnh Thành Tử nhận được. Bởi vì cậu quá lười để đọc qua chúng nên Trịnh Thành Tử ném nó vào ngăn kéo này, rồi đợi ngăn kéo đầy thì sẽ vứt nó đi.
Ngay lúc này thì thỏ trắng mở ngăn kéo và có một vài bức thư tình chưa mở.
Ca ca nước cam ơi, em xin lỗi!! Mặc dù thật không đúng khi nhìn trộm những bức thư tình của người khác, nhưng dù sao anh cũng sẽ không đọc những bức thư tình này, nên để em giúp đỡ cháu gái nhỏ của anh nhé!!
Thỏ trắng đã cầu nguyện trong lòng và sau đó nhặt những bức thư tình rồi nghiên cứu nó một cách cẩn thận.
Uh... Một số lá thư thì quá đơn giản còn một số lại quá mơ hồ, và một số chỉ đơn giản là không hiểu những gì được viết...
Thỏ trắng tiếp tục tháo dỡ trong khi thở dài. Cuối cùng thỏ trắng cũng quyết định được lá thư nào thì cô sẽ sao chép.