Vân Phượng Công Chúa

Chương 8: Chương 8: Hậu cung vô chủ




Từ Ninh cung

- Đại Vương giá đáo!!!!!!!!!

-Nhi Thần thỉnh an ngạch nương - Trình Dực một thân long bào anh tuấn,động tác dứt khoát mạnh mẽ.Hắn đảo mắt nhìn qua một lượt,Lâm Thục Nghi,Thuần Quý Nhân,Mẫn Thưởng Tại...Tình hình là lại chuyện lập Hậu đây!

Haizz...

- Ngạch nương không định cho nhi thần đứng lên sao - Trình Dực mỉm cười nhìn Thái Hậu,phong thái cuốn hút mang nét vương giả đặc biệt,khí chất thượng thừa thanh lạnh mà thâm trầm,tâm tư kín đáo.

- Nếu như Đại Vương không đồng ý với ai gia chuyện này,thì cứ quỳ ở đó cả ngày cho ai gia - Thái Hậu mân mê chuỗi phật châu,đôi mắt vẫn nhắm nghiền không mở,phong thái ung dung tĩnh tại ngồi trên tráp lưu ly.

- Xin Thái Hậu chỉ bảo,chỉ cần đó là việc trong khả năng của nhi thần, nhi thần tuyệt đối không dám từ chối người - Trình Dực sắc mặt không đổi nhưng đáy mắt đã lạnh lẽo đi vài phần.

- Đại Vương nói lời nhất định phải giữ lấy lời,quân tử nhất ngôn,tứ mã truy nan. Ai gia đã tính rồi, hậu cung vô chủ đã nhiều năm, hậu vị để trống khiến thị phi trong cung ngày càng nhiễu loạn, Đại Vương lập Hậu sớm được ngày nào thì Hậu cung mới an định ngày đó. Việc nhà yên thì việc nước mới thành, hậu cung có yên ổn thì triều chính mới được vẹn toàn.Người mới đăng cơ được năm năm, thế lực trong triều còn chưa bền vững, nhưng nếu như có được sự ủng hộ của gia tộc Hậu vị củng cố, lúc ấy ngôi Vương của người sẽ vững như núi thái sơn - Thái Hậu giọng điệu điềm nhiên nhưng lời nói thì sắc bén,đanh thép,từng lời từng chữ nói ra như dồn con người ta đến thế bị động,xoay mòng mòng.

Lâm Thục Nghi sắc mặt vẫn không thay đổi, trước sau đều an tĩnh như thường.

Vì Đại Vương vẫn còn đang hành lễ nên Từ Ninh cung ngoại trừ Thái Hậu tất cả vẫn đang quỳ rạp, sắc mặt có phần căng thẳng.

Trình Dực mỉm cười,im lặng hồi lâu rồi mới lên tiếng

-Nhi thần đã hứa với người chỉ cần là việc trong khả năng của nhi thần, nhi thần sẽ tuyệt không từ chối... - Trình Dực ngừng lại một lúc - Lập hậu thì phải xem đến đích thứ, ngôi vị, gia tộc, sự ủng hộ của triều thần.Nếu như xét về đích thứ khi nhi thần còn là Tam Hoàng Tử ở tiềm để, chỉ có duy nhất một trắc phi là Trang Quý Tần và một cách cách là Khánh Tần, khi ấy chưa có chính phi nên khi đăng cơ không chọn được Hậu vị. Nếu xét về ngôi vị thì Lệ Phi là người có ngôi vị cao nhất trong hậu cung nhưng lại không được sự ủng hộ của triều thần và... - Trình Dực nhìn thẳng vào mắt của Thái Hậu -...nhất là của Thái Hậu người. Còn xét về gia tộc thì trong triều là thế cân bằng giữa Tống - Lâm - Ngụy, Thừa Tướng Tống gia, Quốc Công Ngụy gia và Lão Thái Sư Lâm gia, nhi thần tuyệt đối không thể phá vỡ thế cân bằng này. Vì vậy việc lập hậu hoàn toàn chưa phải lúc để định đoạt!

- Lâm Thục Nghi đã có hỉ, Đại Vương còn không định lập Hậu??? -Thái Hậu giận dữ hất văng nắp chén trà khiến cho những mảnh thủy tinh rơi vỡ leng keng, âm thanh tuy nhỏ nhưng lại chói tai đến gai người.

- Lâm Thục Nghi có hỉ??? - Trình Dực ngờ vực nhìn về phía Lâm Thục Nghi đang quỳ, tay ôm phần bụng vẫn còn phẳng lì.

- Đại Vương, thần thiếp có hỉ đã được hai tháng - Lâm Thục Nghi bấy giờ mới nhẹ nhàng lên tiếng,giọng nàng trong vắt nhẹ như gió thoảng mây trôi,nghe ra êm đềm tĩnh tại.

- Đại Vương,nếu như đây là một hoàng tử chẳng phải đứa bé này sẽ chính là trưởng tử cũng là quý tử của Linh Đô quốc sao.Nếu như người lập Lâm Thục Nghi làm hoàng hậu vậy đứa bé cũng chính là đích tử,quý càng thêm quý,chính là điềm lành đầu tiên của Đại Vương sau khi đăng cơ - Thái Hậu ôn tồn nhìn cái bụng của Lâm Thục Nghi mỉm cười.

- Lập hậu là chuyện hệ trọng,còn liên quan đến quốc sự triều chính,lòng người lòng dân đều an định.Lâm Thục Nghi mới có hỉ được hai tháng nhi thần đã lập Hậu vậy các gia tộc trong triều sẽ nghi kỵ,triều đình dậy sóng,tôn ti phép tắc thứ bậc hậu cung đảo lộn.Trưởng đích vốn là chuyện nhạy cảm,Thái Hậu cũng nên suy xét kĩ,hậu cung vô chủ cũng còn hơn là triều chính rối ren.Giờ cũng đã muộn,nhi thần xin phép trở về Dưỡng Tâm điện duyệt tấu chương.Nhi thần thỉnh an Thái Hậu - Trình Dực một lời kiên định,phẩy nhẹ tay áo ung dung đứng lên.

Thái Hậu sắc mặt đỏ bừng,giận dữ giộng tách trà xuống bàn,nước trà bắn tứ tung,cả Từ Ninh cung im bặt run sợ

- Xin Thái Hậu nguôi giận,tránh ảnh hưởng tới sức khỏe.Chuyện lập hậu xin người đừng can dự.Còn về phía Lâm Thục Nghi là phi tần đầu tiên có được hỉ mạch sau khi bổn vương đăng cơ,tấn lên Phi vị,ban hiệu “” Hương ““.Ngoan ngoãn hạ sinh cho bổn vương một trưởng tử khỏe mạnh,bổn vương nhất định sẽ ban thưởng hậu hĩnh - Trình Dực cất tiếng nói mà không hề quay đầu lại,nói đoạn cất bước đi thẳng.Lâm Thục Nghi ghì chặt tay áo,ánh mắt lạnh lẽo nhưng miệng vẫn phải mỉm cười tươi rói,cúi gập người hành lễ nhận sắc phong

- Thần thiếp xin cảm tạ long ân của Đại Vương!

- Đứa con bất hiếu! - Thái Hậu thẫn thờ ngồi phịch xuống tráp lưu ly,ánh mắt vô hồn mệt mỏi từ từ khép chặt.

- Tiếp giá!!!!!!!!!!!!!!!

- Đại Vương,chúng ta về Dưỡng Tâm điện hay đến Trữ Tú Cung của Lệ Phi nương nương? - Đức Công Công khúm núm cất tiếng hỏi.

- Đến Dực Khôn Cung - Trình Dực buột miệng lên tiếng,không hiểu vì sao từ hôm sinh thần nàng đầu óc hắn luôn hiện lên thân ảnh xinh đẹp kiều diễm của nàng,khiến hắn mất hồn mê đắm không thể dứt ra.Hắn vẫn còn nợ nàng một món quà sinh thần!

- Đến Dực Khôn cung!!!!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.