- Aaaa...aaa...Đại..V,,Vươnggg...Nhẹ một chút... - Tiếng nữ nhân yêu kiều rên rỉ gợi tình.Trong không gian ngập mùi hoan ái,một đôi nam nữ đang cuốn chặt lấy nhau,đong đưa từng hồi.Mồ hôi rịn ra bóng loáng hai thân ảnh hoàn mỹ,một màu đồng rắn chắc mạnh mẽ cùng với cơ thể trắng ngọc nuột nà mềm mịn của người con gái.Trình Dực đem hai chân Tống Chiêu Mai tách ra to đến cực hạn,trong lúc nàng mê tình loạn ý,hắn gầm nhẹ cử động mạnh thắt lưng,nhắm thẳng hoa tâm mà tiến vào.Vật lớn kia của hắn xâm nhập vào sâu bên trong hoa huyệt của nàng,tuy rằng vừa rồi các màn mào đầu đã khởi động đầy đủ nhưng tiểu huyệt nhỏ nhắn bị cấp nhồi vẫn không thể dung nạp nổi vật thô to của hắn.Trình Dực tay không rảnh rỗi nắm chặt vú nàng,bàn tay không chút khách khí tùy ý xoa nắn đè ép thịt nhũ
- Đại Vương....Nhẹ...chút...- Tống Chiêu Mai rên rỉ theo từng cái nhấp của Trình Dực,thân thể bóng loáng mềm mại như nước đẹp đến mê hồn.Bàn tay to của Trình Dực vươn ra kéo lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng,một tay cuồng vọng ở trên đỉnh nhũ hoa thỏa sức vuốt ve,bầu ngực đã đỏ lựng căng mẩy no đủ theo mỗi động tác rút ra chọc vào của hắn,đong đưa mãnh liệt,hình ảnh dâm đãng đến cực điểm.Hai chân thon thả trắng mịn như rắn đang cuốn chặt lấy hông của hắn,đôi vú nõn nà đi theo mỗi động tác của Trình Dực.Mỗi động tác của hắn ra sức đâm mạnh vào thành tử cung của Chiêu Mai,không chút tiếc thương mà vần vò ma sát khiến nàng ta đau đớn đến như chết đi sống lại.Cuối cùng,cao trào dục tính đạt đến đỉnh điểm làm cho hắn một trận co rúm hạ thân,gầm lớn một tiếng,tinh dịch nóng bỏng từ lô nhỏ quy đầu dữ dội phun ra,rót đầy vào tử cung của Chiêu Mai khiến nàng ta mệt mỏi mềm yếu vô lực ngất đi trong đau đớn.
* * *
Sau cao trào hoan ái,Lệ Phi dù đau đến thịt xương như muốn vỡ vụn,nàng ta vẫn quỳ gục dưới chân Đại Vương,nỉ non khóc lóc:
- Thần thiếp ngu dốt đã làm Đại Vương giận dữ,nhưng xin người đừng bỏ mặc thần thiếp,thần thiếp chỉ có người thôi.Người đừng giận Mai Nhi nữa nhé!
Trình Dực ánh mắt lạnh lẽo ngắm nhìn người nữ nhân đang quỳ dưới chân,khóe miệng tạo nên một đường cong tuyệt mỹ
- Mai Nhi ngoan,tất nhiên là ta không giận nàng,chỉ có điều sau này nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời Bổn Vương,được không? - Trình Dực động tác thuần thục ôn nhu vuốt ve mái tóc óng dài như suối của lệ Phi nhưng đáy mắt chỉ chứa đầy sự chán ghét và lạnh lùng.Nữ nhân này đơn thuần chỉ để hắn phát tiết,một kẻ nữ nhân dâm đãng, ngu xuẩn không hơn không kém!
- Thần thiếp hứa từ nay nhất định không làm Đại Vương phải phiền lòng nữa,chỉ cần có một tiếng Mai Nhi này của người,dù là phải lên núi đao xuống biển lửa thần thiếp cũng nguyện cam lòng... - Lệ Phi ngả đầu vào chân Trình Dực,đôi môi mỉm cười mãn nguyện.
- Đại Vương,Trân ma ma của Từ Ninh cung đến cầu kiến nói rằng Thái Hậu có chuyện gấp cần gặp người - Ngoài cửa vọng vào tiếng của Đức Công Công.Trình Dực khẽ nâng cằm của Lệ Phi lên,ôn nhu mà nói
- Nàng về trước đi,Bổn Vương đến Từ Ninh cung một chuyến
Lệ Phi ôm chặt cánh tay của Trình Dực mà nghẹn ngào
- Vậy đêm nay người sẽ qua chỗ thần thiếp chứ? Trữ Tú cung không có hơi ấm của người chẳng khác nào lãnh cung lạnh lẽo,Mai Nhi sợ lắm.
Trình Dực sắc mặt không đổi,gạt khẽ cánh tay của Lệ Phi,châm đèn
- Xong sớm Bổn Vương nhất định sẽ qua.Mau đi nghỉ đi.
-Thần thiếp cung tiễn Đại Vương - Lệ Phi nhìn theo thân ảnh dần mờ khuất,khẽ gạt đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má.
Trái tim đế vương vốn là vô tình tàn khốc,trách chi đã phải lòng chàng để kiếp này ôm mộng đau thương?
- Nhớ lần đầu gặp chàng,người đã ôm ta vào lòng mà âu yếm “ Mai Nhi ngoan,sau này nhất định Bổn Vương sẽ che chở cho nàng một đời một kiếp”,lúc ấy ta đã hạnh phúc biết bao.Dực,chàng có còn nhớ lời nói năm tháng ấy chàng hứa với ta không... - Lệ Phi khẽ ôm đôi vai trần lẩm bẩm trong cung điện nhòe mờ ánh sáng.Hồi ức về thuở ban sơ của nàng và hắn,khi ấy hắn mới đăng cơ,nàng cũng chỉ mới nhập cung,là một Quý Nhân nhỏ bé.Nhưng khi ấy nàng có hắn,có được sự yêu thương chở che của hắn,tưởng như đó là những năm tháng hạnh phúc nhất trong kiếp người dài đằng đẵng này của nàng.
Hậu cung vô tình,nhân thế vô tình,kiếp người vô tình.
Hắn cũng tuyệt đối vô tình!