“Nữ hoàng, ngươi muốn thế nào?”
Ari đứng thẳng người nhìn nữ hoàng trước mặt, bây giờ nàng không thể tin nàng là nữ hoàng mình đi theo từ nhỏ, thần trượng trên tay nàng phát sáng, lấp lánh như sao trên trời, như những tia nắng mặt trời của thần Ra uy nghiêm. Asisu cơ bản đã hồi phục toàn bộ tất cả phép thuật của mình, trở lại thành thần, nàng bắt đầu chơi đùa với các phép thuật trên từng ngón tay của nàng. Cha và mẹ ruột của nàng đã đến gặp Asisu vào đêm đó, một năm trước khi những vụ ám sát tại cung điện Thượng Ai Cập này khắp nơi đều nhắm về nàng.
“Đứa con của kẻ phá hoại một lần nữa giải phóng”
Tin tức nàng nhận được từ nữ thần và im lặng nghe hơi thở của từng mạch máu trên cơ thể nàng bắt đầu chuyển đổi mạnh. Ai Cập sẽ lâm vào nguy hiểm, ngay cả chính nàng. Đã đến lúc một Isis với danh nghĩa của nữ thần chính tay thể hiện đúng bản chất của nó. Nhưng ngược lại, Asisu vẫn im lặng trầm ổn nhìn từng cuộc ám sát nhắm vào mình rồi thất bại. Memphis bắt đầu lo việc chính sự giúp nàng, Unas xoay người chạy nhanh cai quản Hạ Ai Cập thật tốt, Minue ra biên giới bắt đầu chuẩn bị binh lực tấn công,chỉ Hassan vẫn im lặng chăm sóc sức khỏe cho Asiau, nhưng càng ngày, anh không hiểu ánh mắt của nàng dần âm trầm xuống. Hai ngày trước, Minue bị nữ quan Naptera gọi Minue về nhà, chuẩn bị cho việc gì đó, Ari cũng bắt đầu thông báo Carol được Naptera nhận làm con gái nuôi, và tổ chức lễ cưới cho Minue với nàng. Ari thật sự bất ngờ ánh mắt Asisu nheo lại, im lặng không trả lời, chỉ vui vẻ đùa nghịch với phép thuật trên đầu ngón tay, Hassan nhìn nàng chăm chú, nhưng người con gái kia vẫn không có bất cứ hành động khác ngoài...nửa nằm nửa ngồi trên ghế nệm.
Hassan phất tay cho Ari ra ngoài, gần đây hắn thường nhìn thấy Luna đến qua lại với Ari, hiện tại tuy đất nước hòa thuận nhưng không chắc Izumiru sẽ không làm ra kế hoạch gì khác. Hai tên cáo già Izumiru và Ragash hắn càng không thể không đề phòng. Sau này hắn sẽ lựa cơ hội nói chuyện với Ari, nếu người thân cận làm sai sẽ kéo theo cả tính mạng của chủ nhân mình, và Hassan không thích điều đó xảy ra. Đợi Ari ra ngoài, Hassan mới nhìn lại Asisu, nàng đã không còn trên ghế mà đứng trước cửa sổ, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía xa. Hassan đến gần nàng nhìn theo ánh mắt, phía xa xa kia một đoàn người kéo về phía này, bụi bay mù mịt.
“Asisu...”
“Ragash chưa bỏ ý định chiếm Ai Cập đâu!”
Hassan cúi đầu hiểu ý nàng rời đi, Asisu đẩy linh lực vàng óng trên tay trầm tư một chút rồi xoay người ra quân trận. Trên đỉnh cao, một lần nữa người con con gái kia lần nữa đứng đỉnh cao, lạnh lùng, với đôi mắt sắc bén trong đâu bắt đầu hiện lên kế hoạch trả thù. Asisu chưa bao giờ nàng nói nàng tốt cả, càng chẳng phải con gái hiền lành, kẻ đáp nàng báo, nàng trả lại họa. Cuộc sống của nữ nhân thương trường không phải bạch thỏ đứng chờ hoàng tử đến, vì vậy Asisu luôn trân trọng những nam nhân đối tốt với mình, càng trân trọng hơn tình cảm của hai người kia...chỉ là nàng không thể gặp họ dù lần duy nhất trong đời này nữa rồi.
“Nữ hoàng!”
Nhìn nàng đứng trên thao trường, tất cả quân lính đều cúi đầu xuống tỏ lòng tôn kính, Ari đi phía sau nàng ánh mắt nhìn nàng chăm chú nhưng không nói, nữ hoàng lần nữa đã trở lại, nanf không biết nữ hoàng sẽ bắt đàu chuyện gì, cũng như năm năm trước, dưới ngọn giáo của thần canh ngục, và ánh mắt ưng của thần thú bầu trời, Asisu trong một đêm đem xử trảm hơn 5 tên quan hối lộ và ức hiếp dân chúng ở Hạ Ai Cập, đủ bằng chứng nhân chứng hẳn hoi. Từ đó tiếng vang nữ hoàng Ai Cập thần thánh Asisu bắt đầu vọng trong nhân dân. Và lần này, Ari biết nữ hoàng sẽ làm một điều ngoài sức tưởng tượng khác của mọi người:“ Xem ra Ragash thật ngu ngốc khiêu chiến lòng nhẫn nhịn của nữ hoàng”
Nhưng thực ra Ari đã nhầm, mục đích lần này của Asisu không phải chỉ riêng Ragash còn là một người khác. Kẻ chủ mưu âm mưu giết nàng. Lần này ăn đủ trả góp, một khi Asisu tức giận sẽ không ai ngăn được một vị thần hóa quỷ dữ.
Menphis đứng trên thành cao đưa mắt về phía thao trường nhìn bóng người nhỏ nhắn đứng đó, ánh mắt hiện lên một tia đau sót. Hắn đã cố gắng khiến đôi mắt kia hòa nhã, đã cố gắng kéo nàng ra khỏi bóng đêm cô độc đó. Nhưng vì cái gì, vì cái gì lại khiến nàng lần nữa chiềm vào nó lần nữa? Asisu, trở lại đi! Câu nói văng vẳng trong trí óc vẫn nhắc nhở hắn, Asisu cần hắn hơn bao giờ hết. Hassan đứng bên cạnh Minue nhìn ra ngoài vườn, hướng mắt phía bầu trời thao trường.
“Minue, Asisu đã nói chuyện với ngươi?”
“Đã nói, nàng đã biết hết mọi việc. Nàng nói lễ cưới vẫn diễn ra...”
Một ngọn gió thổi qua, làm lặng đi những tiếng nói quanh đây,chỉ thấy nam nhân kia âm thầm mấp máy môi, ánh mắt của hai người bắt đầu trầm xuống đến đáng sợ. Sau đó Hassan nhìn Minue rồi xoay lưng đi. Chỉ để lại câu duy nhất
“Ta đã hiểu!”
Minue nhìn bóng lưng Hassan rời đi, liếc mắt nhìn phía sau lưng, một bóng người tựa lưng vào tường, ánh mắt tối lại nhìn lên bầu trời.
Bên Ai Cập bắt đầu nóng lên, và dân chúng hoan man với tin tức Minue sắp lấy vợ không phải nữ hoàng. Thì bên này hai đế quốc Hittite và Assyria bắt đầu nhận được tin tức dò thám của người mình, đế quốc Babylon đang bắt đầu vùn vẫy tấn công lần nữa, lần này dốc toàn lực tấn công Ai Cập. Với danh nghĩa là hai nước thân cận, Izumiru bắt đầu sử dụng danh nghĩa đế vương của mình triệu một nửa đội quân sang giúp Ai Cập, Algon không ngoại lệ, cộng với sự đồng tình mạnh mẽ của nhân dân,nửa quân đội Assyria bắt đầu chuyển hướng Ai Cập đi đến. Trận này Ragash thua thảm hại là chắc chắn, còn một vị nữa, sẽ không có kết cục ngoại lệ còn thảm hơn cả Ragash.
Ở một đế quốc khác, từng là tù binh của Ai Cập, nhưng cũng nhờ Asisu và đội quân nàng phân phó trở về nước dẹp sạch loạn lên ngôi hoàng đế, người đó vẫn chưa trả được ơn với nàng. Một ngày mật báo thông báo, nữ hoàng Asisu ra lệnh đội quân Ai Cập đang ở Abyssiria ngay lập tức về nước, Massharhiqhi đêm đó nhận được tin vương quốc Minoa đang đưa quân về Ai Cập.
“Bệ hạ, người có quyết định?!”
Eirence quỳ dưới chân Massharqhi chắm tay tuân theo mệnh lệnh. Người nam nhân ôm yếu từng trải qua nổi khổ của nô lệ bây giờ đã lực lưởng và cao quý hơn hẳn lúc trước, ánh mắt rành rỏi sự đời và lạnh lẽo hiện ra một chút mỉm cười.
“Eirence, ngươi từng đi theo ta, cũng từng ám sát Memphis nhiều lần thất bại. Vậy lần nào ngươi thử ám sát nữ hoàng Isis của Ai Cập hay chưa?”
“Chưa.”
Eirence trả lời ngắn gọn, Massharqhi rất hài lòng với câu trả lời của nàng, lại phất tay.
“Memphis từng có thù với ta, nhưng nữ hoàng Isis là kẻ có ơn với ta. Ngươi nói xem ta nên làm sao?”
“Thần sẽ đi tập hợp quân lính hướng đến Ai Cập ngay trong đêm nay!”
“Chậm đã. Trước đó ngươi biết vương quốc nào có những chiến binh mạnh nhất hay không? Giống nữ hoàng Isis, nhưng là người chịu ơn nàng!”
“Ngài nhắc đến vương quốc Amazos?”
“Hiểu rồi chứ?”
“Thuộc hạ đã rõ”
Eirence cúi đầu lui ra, Massharqhi liếc mắt một cái rồi xoay người rời đi, không quên nhắc nhở nàng.
“Eirence, đừng nghĩ đến việc ám sát lần nữa!”
Eirence khựng người lặng im nghe lời Massharqhi, rồi cúi đầu rời đi. Nàng thực sự có thù với Memphis, loạn lạc lần này nàng muốn giết hắn lần nữa, nhưng nếu đức vua nàng đã nói, nàng liền dừng tay. Eirence dùng sự tôn trọng và trung thành thậm chí còn sùng bái với Massharqhi thực sự. Và nàng quý Asisu, thật ra nàng đã từng ám sát Asiau nhưng thất bại, lúc đó nàng vẫn nhớ rõ ánh mắt Asisu nhìn nàng, không phải sợ hãi, không kiêu ngạo. Chỉ đơn giản nhìn nàng như một vị khách và với thân phận nữ nhân, Asisu đã nhẹ nhàng mang nước đến cho nàng, và mời nàng ngồi xuống nói chuyện. Eirence lần đầu tiên ấn tượng sâu với một đế vương như Asisu, một phụ nữ rắn rết, và đủ thông minh xinh đẹp để bóp nghẹn lấy âm mưu kẻ thù và phản công lại một cách bất ngờ với vỏ bọc bình thản của mình. Một nữ đế vương để tất cả nữ nhân sùng bái, tôn trọng, noi gương, và để đầng nam nhân phải cúi đầu trân trọng. Eirence đã trở thành bạn tốt của Asisu từ khi nào nàng không để ý, nhưng cũng chính do lòng tin ở nàng đặt trên người Asisu là đúng chỗ. Nàng gửi một bức thư cho bồ câu đưa thư hướng về Amazor, vương quốc đó đã chịu ơn Asisu, đúng hơn là chính người đứng đầu của họ-nữ vương. Hai vương quốc Abyssiria và Amazor có thể làm bạn cũng chính nhờ mối liên kết thương mại trên con đường Asisu mở ra. Họ sẽ tự biết giúp đỡ, và nàng chắc nữ hoàng và em gái nữ hoàng- Hulia cũng không phải kẻ vô ơn khi Asisu đã từng cứu sống Hulia ra khỏi số phận nô lệ.