Ma nữ nhìn chằm chằm Cảnh Kỳ Trăn, tơ máu trong mắt càng xuất hiện nhiều thêm, thậm chí cả tròng mắt cũng sắp lồi hết ra ngoài. Hình dáng này thật giống khuôn mặt méo mó vặn vẹo của lệ quỷ trong trí tưởng tượng của mọi người.
Dưới chân ma nữ không có máu tươi chảy ra, nhưng Cảnh Kỳ Trăn lại tinh ý phát hiện lòng bàn tay cô ta có một vết thương rất sâu, hơn nữa, khác với vết máu trên bộ đồ công sở, máu trên tay ma nữ là máu tươi đỏ thắm.
Mà đứng cách Cảnh Kỳ Trăn không xa, cô gái Mạn Mạn đang dựa vào bạn trai mình, một tay nắm chặt quần áo bạn trai, bởi vì nắm quá mạnh nên mấy ngón tay mảnh khảnh hơi xanh trắng, cơ thể cô còn run nhè nhẹ, mái tóc hơi rối cũng che mất nửa khuôn mặt của cô.
Bởi vì cặp đôi đang đứng cạnh mình vừa bước lên trước một bước nhỏ, đại ca đeo xích vàng hơi lo lắng liếc mắt nhìn họ một cái.
Sau đó hắn ngạc nhiên phát hiện ánh mắt của dưới làn tóc của cô gái nhỏ còn đang run rẩy kia vô cùng bình tĩnh, cô nhét di động của mình vào mình túi áo hoodie của bạn trai —— trên túi áo hoodie nam có cái một lổ nhỏ để trang trí, cô gái này là đang nương theo động tác nắm chặt áo bạn trai để chỉnh camera của di dộng sao cho ống kính camera khớp với lổ nhỏ trên áo, tiếp đó là trắng trợn táo bạo chụp lén ma nữ......
Nhận thấy ánh mắt của đại ca đeo xích vàng, Mạn Mạn hơi ngẩng đầu lên, yên lặng chớp chớp mắt.
Đại ca đeo xích vàng cũng yên lặng quay đầu đi, vẻ mặt nghiêm túc, bình tĩnh như thể nãy giờ không nhìn thấy gì.
Thanh niên vừa mới bị ma nữ rượt chạy lên bờ xuống ruộng thấy hiện tại dù ma nữ có tức tới mặt mày vặn vẹo nhưng vẫn đứng yên, không điên cuồng xông lên công kích nữa thì trong lòng không khỏi nảy lên vài ý tưởng.
Thừa dịp ma nữ đang mất tập trung, anh rón ra rón rén lùi về sau hai bước rồi dựa vào tường, anh cũng không quay đầu chạy mà cứ dựa tường âm thầm nhích về phía đám Cảnh Kỳ Trăn.
Bởi vì ma nữ xuất hiện, thừa dịp tình thế còn đang bế tắc, Cảnh Kỳ Trăn nảy ra ý định liếc nhìn anh bạn xui xẻo cũng bị nhốt ở đây giống như bọn họ.
Nhìn động tác thành thạo của anh ta khi chạy trốn ma nữ, thậm chí còn dám la hét trong quá trình chạy trốn là biết thanh niên này có thể lực vô cùng tốt, hơn nữa anh ta dám la hét nói chuyện liên tục với ma nữ cũng cho thấy người anh em này có lá gan rất lớn, thậm chí còn có chút hài hước nữa.
Điều làm người ta ngạc nhiên nhất là thanh niên này vô cùng đẹp trai, là cái loại đẹp trai lạc quan rực rỡ vui mắt như ánh mặt trời.
“Soạt” một tiếng, người anh em xui xẻo đang nhích đi từ từ thấy ánh mắt của đám Cảnh Kỳ Trăn và ma nữ đều đổ dồn về phía mình, anh cười gượng rồi cố giải thích nhưng chẳng biết là giải thích cho ai nghe: “Tôi không trộm thiệt mà......”
Trong thoáng chốc, bóng dáng của ma nữ lại rung lên, lửa giận trong mắt cũng tăng vọt.
Cảnh Kỳ Trăn sững sờ một chút chợt nhận ra câu nói “Tôi không trộm đồ” của anh bạn xui xẻo kia đã kích thích ma nữ lần nữa.
Tuy vẫn chưa hiểu tại sao “Trộm đồ” lại là công tắc kích thích ma nữ, nhưng trong tình huống ma nữ vẫn còn có thể giao tiếp thì chỉ có thằng não úng mới đi kích thích cô ta!
Cảnh Kỳ Trăn không ngần ngại nói với anh bạn xui xẻo một câu: “Câm miệng, đừng có nói gì nữa!”
Anh đẹp trai xui xẻo không hiểu tại sao mình lại bị Cảnh Kỳ Trăn nạt, nhưng anh vẫn biết tình hình bây giờ rất tế nhị, khuôn mặt đẹp trai của anh hơi mếu máo lộ ra chút ủy khuất, dù vậy ann lại rất an tĩnh không hé răng thêm câu nào.
Hiện tại Cảnh Kỳ Trăn không rảnh quan tâm đến tâm trạng của người anh em đó, cậu đang nhanh chóng nhớ lại tất cả các chi tiết trước và sau khi gặp ma nữ, cùng với đoạn miêu tả về vị sếp có tính cách nghiêm túc, tỉ mỉ của em gái thu ngân Quế Quyên, cậu lập tức quyết định tiếp tục chủ đề cậu đang nói: “Cô là quản lý siêu thị hả? Có thể giải quyết bill hàng này cho tôi không?”
Vốn dĩ ma nữ đang nộ khí xung thiên, nhưng khi nghe thấy lời nói của Cảnh Kỳ Trăn thì lực chú ý lại dời lên người Cảnh Kỳ Trăn lần nữa.
Một lúc lâu sau cô ta vô cảm gật gật đầu, giọng nói khàn khàn như thể trước khi chết đã bị người ta rạch trúng dây thanh quản, “Mời mấy vị vào phòng làm việc của tôi.”
Trong lúc nhất thời cả đám đều hơi do dự.
Rất rõ ràng ma nữ này đã không còn là sinh vật có thực thể, dù đại ca đeo xích vàng và anh chàng người nước ngoài có kinh nghiệm đánh nhau phong phú đi chăng nữa thì đó cũng chỉ là công kích vật lý mà thôi. Nhưng cũng không biết mấy sinh vật thần quái này có miễn nhiễm với công kích vật lý hay không nữa?
Cảnh Kỳ Trăn nhanh chóng quay đầu lại ra dấu bảo mọi người “yên tĩnh”, đừng nóng nảy, sau đó cậu chủ động đi tới.
Em gái thu ngân Quế Quyên sợ tái mặt, nhưng nghĩ đến việc trước đó Cảnh Kỳ Trăn đã cứu mình thoát khỏi con quái vật thì cũng cắn chặt răng đi theo sau.
Cảnh Kỳ Trăn nhìn về cô, “Cô ——”
“Tôi là nhân viên của siêu thị.” Giọng nói của em gái thu ngân tuy nhỏ nhưng rất kiên định.
Thậm chí vì lúc nãy Cảnh Kỳ Trăn bịa lý do máy tính tiền có vấn đề nên sau khi cùng Cảnh Kỳ Trăn đi vào phòng làm việc của sếp, em gái thu ngân nhắm chặt mắt cố gắng tưởng tượng người ngồi trước mặt không phải là ma nữ rùng rợn mà là sếp lớn ngoài lạnh trong nóng, cô gom hết can đảm báo cáo lại tình huống như bình thường.
Tiếp theo em gái thu ngân run rẩy đưa cho ma nữ 1942 tệ 6 hào tiền mặt lão Tiêu vừa mới tính toán ra.
Bên ngoài phòng làm việc, đám người thấy Cảnh Kỳ Trăn và em gái thu ngân đi theo ma nữ thì rất lo lắng bất an nhưng bọn họ cũng chỉ có thể mắt to trừng mắt nhỏ với anh bạn xui xẻo mới xuất hiện mà thôi.
Hiển nhiên người anh em này bị sáu người nhìn một hồi liền chịu không nổi phải nhận thua, chủ động mở miệng nói: “À, ừm...... Tôi tên Vân Song Hoa, mấy người quen biết nhau hả?”
Anh chàng người nước ngoài tò mò hỏi: “Hey, cậu ở trên lầu một mình hả?”
Lần đầu Vân Song Hoa nghe được giọng Tứ Xuyên chính tông nên có hơi sững sờ, “—— Hả?”
Bạn trai của Mạn Mạn giải thích dùm: “Ý ảnh là tại sao cậu lại ở trên lầu một mình? Trước đó tụi tôi đều ở dưới siêu thị, ui!”
Người bạn trai chưa nói dứt lời đã bị Mạn Mạn nhéo eo một cái.
Tuy còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng bạn trai vẫn lập tức liền yên lặng.
Vân Song Hoa bày ra vẻ mặt vô tội nhìn sáu người đang đứng trước mặt, cười bất lực: “Ngay từ đầu tôi cũng ở lầu dưới, nhưng sau đó đột nhiên có một miếng thịt heo hun khói từ trên trời giáng xuống, tôi chỉ kịp né đi, còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra thì ma nữ kia lại đột ngột xuất hiện đằng sau tôi, nói tôi là ——” đồ ăn trộm, nhớ tới tình cảnh lúc nãy Cảnh Kỳ Trăn ngăn mình nói chuyện, Vân Song Hoa dứt khoát nuốt mấy từ then chốt lại, ra dấu cho sáu người biết “Mấy người hiểu mà” rồi nói tiếp: “Sau đó ma nữ kia rượt tôi chạy một mạch lên tới lầu 4, rồi lại chạy từ lầu 4 xuống tới đây thì gặp được mấy ngươi......”
Nói xong Vân Song Hoa còn chỉ chỉ mấy món đồ trong siêu thị mà bọn họ đang cầm.
Những người đã ném thịt heo hun khói ra ngoài cửa siêu thị và tin chắc ngoài đó có kẽ nứt không gian: “......”
Mặc dù đã sớm đoán ra được, nhưng hiện tại thực sự biết được hành vi ném thịt heo của bọn họ hại người thanh niên này thảm như vậy, vành tai của đại ca đeo xích vàng nghiêm nghị ít nói cũng hơi đỏ lên một chút......
Đại ca đeo xích vàng hơi lảng sang chuyện khác, “Khụ, xem ra thế lực của cậu rất tốt.”
Vân Song Hoa gật đầu, giọng nói vui vẻ, hào phóng thừa nhận: “Đúng vậy, tố chất thân thể của tôi khá tốt. À phải rồi, mấy ngươi có biết chỗ này đã xảy ra chuyện gì không, đây rốt cuộc là sao vậy?”
Sáu người đồng loạt lắc đầu.
Sau khi hỏi rõ những chuyện Vân Song Hoa gặp phải, bà lão thở phào nhẹ nhõm, chủ động đề nghị: “Chúng ta cũng qua đi nhìn tình huống bên Tiểu Cảnh và Quế Quyên đi!”
Mọi người đều hơi lo lắng.
Hơn nữa, có đôi khi những điều không biết còn làm người ta sợ hãi tuyệt vọng hơn những điều đã biết trước, mọi người liếc nhìn nhau rồi gật đầu.
Vài phút trước khi em gái thu ngân đang trao đổi chuyện công việc với ma nữ, Cảnh Kỳ Trăn đã tranh thủ quan sát kỹ căn phòng làm việc này.
Khác với bên ngoài chỉ có tay nắm cửa, vòi nước và công tắc điện dính nhiều dấu tay máu ra thì trong phòng làm việc này, bàn làm việc đã lệch qua một bên, bàn trà cũng bị xê dịch cách xa bộ sofa, ngay cả tấm thảm cũ dưới đất cũng dính một mảng máu lớn đã khô đen.
Dọc theo hướng bàn trà bị lệch là một kệ sách khóa kín, cửa kính trên kệ sách đã bể gần hết, gần đó cũng có một mảnh máu nhỏ đã khô.
Kết hợp vết máu khô và hướng đồ vật bị lệch, lại nhìn về vết máu trên bộ đồ công sở của ma nữ, Trong đầu Cảnh Kỳ Trăn chợt lóe lên một ý nghĩ kinh ngạc: Có lẽ trước đây trong văn phòng này đã xảy ra một vụ án mạng, và rất có thể vị sếp đã biến thành lệ quỷ này chính là nạn nhân của vụ án mạng đó!
Thừa dịp ma nữ đang nghiêm túc ngồi ở bàn làm việc cẩn thận xử lý bill mua hàng, Cảnh Kỳ Trăn móc di động ra nhanh nhẹn đổi tên Bluetooth của mình: 【 văn phòng giống hiện trường án mạng ma nữ bị sát hại chờ tôi dẫn cô ta ra ngoài by Tiểu Cảnh 】.
Hành lang bên ngoài phòng làm viện, đoàn người đang chuẩn bị đi qua văn phòng của ma nữ thì Mạn Mạn vẫn đang cầm di động chợt nói nhỏ, “Tiểu Cảnh gửi tin nhắn nhắc nhở chúng ta!”
Mọi người đều giật mình, thậm chí họ không thèm mở di động của mình mà đều nhìn về phía màn hình di động của Mạn Mạn.
Mạn Mạn cho mọi người xem tên Bluetooth Cảnh Kỳ Trăn đã sửa, sau đó cũng tự sửa tên Bluetooth của mình luôn: 【 Đã nhận, đã ở ngoài cửa văn phòng by Mạn Mạn 】.
Cửa phòng làm việc chỉ khép hờ, khi đám người đến gần họ liền nghe được giọng nói rõ ràng của Cảnh Kỳ Trăn phát ra từ bên trong ——
“Làm phiền cô quá.” Cảnh Kỳ Trăn lễ phép nói với ma nữ.
Ngay lập tức Cảnh Kỳ Trăn thay đổi đề tài nói chuyện 180º: “Ngoài ra tôi muốn khiếu nại một chuyện, mới vừa rồi lúc chúng tôi đang mua sắm dưới siêu thị đã gặp nguy hiểm, trong siêu thị có quái vật tấn công khách hàng, hẳn là siêu thị phải có lời giải thích cho chúng tôi đúng không?”
Nữ quỷ nhìn thẳng mặt Cảnh Kỳ Trăn, “......” Tròng mắt cô ta hầu như chỉ còn lại lòng trắng và tia máu đỏ tươi.
Em gái thu ngân vốn đang run bần bật nghe vậy thì mềm chân, cô gần như phải chống người lên chiếc bàn làm việc đầy máu mới miễn cưỡng đứng vững được.
Đám người đang đứng bên ngoài lén: “......”
Trái đất đang hụ hụ hụ oán giận Cảnh Kỳ Trăn cũng sửng sốt, “Giờ phút này mà anh còn dám khiếu nại siêu thị nữa hả?”