Vì Cứu Vớt Thế Giới Tôi Dẫn Trái Đất Chạy

Chương 22: Chương 22: “Tình nguyện viên” mới




Cảnh Kỳ Trăn vô cùng sững sốt nhìn chồng tài liệu A4 có tròn mười phần được đóng gáy, trừ bỏ giữ lại một phần cho Đường Tùng ra thì cậu lặng lẽ phát hết cho cả đám người đang ngồi quanh bàn tròn.

Sau khi đọc dòng tiêu đề trên trang bìa, sắc mặt của mọi người đều biến đổi liên tục.

Đường Tùng hớn hở quan sát biểu tình khi xem văn kiện của nhóm tình nguyện viên tùy thời có thể vào biên chế này, y chống cằm cười nói: “Chúng ta chỉ có thời gian ba ngày, chờ gặp cô Lý xong mọi người đi nghỉ ngơi đi! Tôi phải qua chào hỏi nhóm ' tình nguyện viên ' bên kia. Sáng mai chúng ta sẽ lên máy bay bay đến tọa độ khu vực mòn. Đến ngày cuối thì sẽ liên lạc làm quen với nhau, cậu thấy sắp xếp vậy được không?”

Cảnh Kỳ Trăn gật đầu: “Tôi thấy được.”

Vài người khác cũng đều gật đầu.

“Tốt.”

“Không thành vấn đề.”

Sau đó Cảnh Kỳ Trăn lắc lắc xấp tài liệu A4《 Hướng dẫn sinh tồn sơ cấp 》, cười hỏi một câu: “Các tình nguyện viên bên đội kia hẳn là người đã thông thạo 《 Hướng dẫn sinh tồn trong rừng rậm hoang dã của quân đội 》 phải không?”

Đường Tùng gật đầu, “Ừ” một tiếng rồi nhẹ nhàng nói: “Bất quá thứ bọn họ thành thạo là bản hoàn chỉnh. Bản này là tôi nhờ người giúp chỉnh sửa cả đêm mới có, tôi đã xóa hết mấy phần lý thuyết phức tạp, chỉ để lại phần đơn giản và dễ hiểu nhất. Dù sao chúng ta cũng không còn nhiều thời gian, không cần thiết phải thấm nhuần hết toàn bộ lý thuyết, chờ về sau có thời gian ta sẽ bàn về nó!”

Trong lòng Cảnh Kỳ Trăn hiểu rõ, Cậu gật đầu rồi ra hiệu cho Mạn Mạn và Tư Gia Dương.

Tầm mắt của Mạn Mạn đang dừng trên cuốn《 Hướng dẫn sinh tồn sơ cấp 》, cô nhận được tín hiệu lập tức huých nhẹ cùi chỏ vào bạn trai đang ngồi bên cạnh.

Tư Gia Dương hơi giật mình, “Sao vậy, Mạn Mạn?”

Mạn Mạn nói ngắn gọn, “Danh sách trò chơi và các tác phẩm tiểu thuyết, truyện tranh mà chúng ta đã tổng hợp.”

Tư Gia Dương chợt bừng tỉnh, búng tay một cái, “Anh hiểu rồi!”

Nghe bọn họ nói vậy dường như tất cả mọi người đều hiểu, chỉ có Đường Tùng là hơi hoang mang, “Hả? Các cậu đang nói gì vậy?”

Tư Gia Dương móc di động ra, copy danh sách các tác phẩm có liên quan đến đề tài vô hạn lưu trong mục ghi chú do cậu ta và Mạn Mạn tổng hợp, cậu ta không giải thích gì mà chỉ gửi danh sách đến WeChat của Đường Tùng.

Âm báo WeChat vang lên, Đường Tùng mở di động liếc nhìn một cái, vẫn hơi khó hiểu, “—— Đây là?”

Cảnh Kỳ Trăn gõ ngón tay lên bàn hai lần, “Chúng tôi bên này học bổ túc 《 Hướng dẫn sinh tồn nơi hoang dã 》, anh để cho nhóm tình nguyện viên bên kia tìm hiểu về các trò chơi giải mã như《 Silent Hill 》 và các tiểu tiểu thuyết vô hạn lưu đi, nói không chừng có thể tìm thấy linh cảm thực chiến trong mấy tác phẩm đó đấy! Mọi người cùng bù qua sớt lại cho nhau.”

Mạn Mạn và Tư Gia Dương cũng gật đầu.

Tư Gia Dương suy nghĩ một chút rồi cẩn thận nói thêm: “Tôi biết phía sau anh nhất ngươi định có một quân đoàn tham mưu, hãy để bọn họ nghiên cứu hết mấy thứ này đi, hiện tại mà muốn đọc sách, chơi game thì không kịp nữa rồi, nhưng có thể đọc hướng dẫn chơi trò chơi để nhanh chóng hiểu được logic giải mã cổ điển và cách tránh Dead Flag!”

(Flag hay Death Flag là một thuật ngữ được dùng để ám chỉ những biểu hiện được cho là báo trước về chết chóc của một nhân vật trong bộ truyện Anime, cái này ai cày manga, anime nhiều là hiểu à)

Đường Tùng: “......”

Đúng lúc này tiếng chuông di động của Đường Tùng vang lên.

Y trực tiếp tiếp bắt máy, “Được, mời cô Lý vào đi!”

Sau khi bỏ điện thoại xuống, Đường Tùng nhìn về phía Cảnh Kỳ Trăn và mấy người khác, “Cô Lý Giang Lệ bên Zila mall tới rồi.”

Mọi người nhìn nhau rồi gật gật đầu.

Bởi vì sự kiện chó FA lần trước, Đường Tùng còn cố ý nhìn về phía lão Tiêu và nói với hắn một câu: “À, tôi đã dặn phải chờ con gái San San của cô Lý đi học rồi mới gõ cửa.”

(Hoseki: Ổng vẫn canh cánh chuyện bị khịa là tó FA)

Lão Tiêu ngẩn đầu khỏi quyển《 Hướng dẫn sinh tồn sơ cấp 》, hoàn toàn không ngờ Đường Tùng vẫn còn để bụng chuyện này, hắn sững sốt một chút, nghĩ đến đứa con gái còn đang đi học của mình thì liền lộ ra bộ dáng cha già hiền từ rồi dở khóc dở cười nhìn Đường Tùng: “A, vậy thì tốt lắm, rất tốt......”

Tuy hôm qua Đường Tùng có nói với đám Cảnh Kỳ Trăn rằng khu nghỉ dưỡng này là nơi dùng để cách ly, nhưng sau khi họp video cả đêm, Đường Tùng và nhiều chuyên gia, giáo sư đã bàn rõ về tình hình của khu vực ăn mòn, mắt thấy khu vực ăn mòn mới sắp hình thành sau ba ngày nữa, tự nhiên kế hoạch cách ly được suy xét cẩn thận ban đầu cũng bị chấm dứt.

Nói trắng ra là Trái đất sắp bị ăn mòn và không biết tiếp theo sẽ có bao nhiêu người bị liên lụy, lúc này còn ai quan tâm tới mấy chuyện vụn vặt nữa?

Dù gì thì cũng không thể gặp khách trên bàn ăn, Cảnh Kỳ Trăn và một hàng tám người, tính cả Đường Tùng cùng nhau đi đến phòng họp ngày hôm qua.

Ngay sau đó, Lý Giang Lệ mang vẻ mặt nghiêm túc trang điểm tỉ mỉ được một nhân viên dẫn đến trước cửa phòng họp.

Mặc dù cô ta đã cố gắng thả lỏng hết mức, nhưng nhìn vào đôi môi đang mím thì vẫn có thể thấy được sự lo lắng và bất an trong lòng cô ta.

Sau khi nhìn thấy Kim Quế Quyên, người đã biến mất lúc trước, trên mặt Lý Giang Lệ hiện lên chút kinh ngạc.

Kim Quế Quyên hô lên thanh thúy: “Lý tổng!”

Bị một người mặc cảnh phục đưa tới một nơi hoàn toàn hoàn xa lạ khiến Lý Giang Lệ rất áp lực tâm lý, lúc này chợt nhìn thấy người quen làm tâm trạng của Lý Giang Lệ dịu đi rất nhiều.

Cô cố gắng nở một nụ cười nhưng không quen vì ngày thường cô luôn giữ nét mặt nghiêm túc.

Nhìn thấy Lý Giang Lệ vẫn còn đang sống sờ sờ ở đây làm nhóm Cảnh Kỳ Trăn vô cùng xúc động dù đã biết rõ đối phương khác với ma nữ cô Lý ở thế giới kia.

Kim Quế Quyên trực tiếp đi qua kéo sếp cũ ngồi xuống ghế cạnh mình.

Em gái thu ngân đã từng rất kích động nhưng bây giờ cũng không biết phải nói gì, vì vậy cô đơn giản móc tấm “Thẻ đen” ma nữ cô Lý đã đưa cho họ ra.

Nhìn thấy tấm thẻ mua sắm màu đen này, mặt Lý Giang Lệ lập tức hiện lên biểu tình kinh ngạc không dám tin.

Cảnh Kỳ Trăn còn nhớ Đường Tùng từng nói trong bản kế hoạch dự án của Zila mall không có tài liệu thiết kế nào giống với thẻ mua sắm này, nhưng hiển nhiên Lý Giang Lệ biết nó.

“Cô biết tấm thẻ này không?” Cảnh Kỳ Trăn lên tiếng hỏi.

Lý Giang Lệ lộ ra chút biểu tình kỳ quái, cô nhẹ giọng nói: “Siêu thị có kế hoạch tung ra loại thẻ mua sắm mới này vào mùa xuân. Lần trước lúc tôi dẫn con gái đi chơi có thuận miệng nói muốn thiết kế thẻ mua sắm mới, San San đã nói ý tượng của nó cho tôi nghe. Con bé nhà tôi chỉ mới mười mấy tuổi thôi mà đã thích màu đen, và phong cách cool ngầu. Nhưng tôi còn chưa có thời gian in thẻ ra, làm sao các cậu biết được?”

Thời điểm nói đến con gái, trong mắt Lý Giang Lệ ánh lên tươi cười khác hẳn vẻ nghiêm túc thờ ơ thường ngày.

Kim Quế Quyên đang ngồi cạnh Lý Giang Lệ cũng cười theo, nhưng cô chợt nhớ đến chuyện đã xảy ra với ma nữ cô Lý trong một thế giới khác, ánh mắt cô tức khắc hiện lên nỗi buồn và sự mất mát khó tả.

Cảnh Kỳ Trăn nhìn về phía Đường Tùng.

Đường Tùng gật gật đầu, “Không sao, cứ nói đi, khu vực ăn mòn không phải là chuyện cần bảo mật, dù sao phạm vi nó có thể ảnh hưởng thật sự quá lớn.”

Y còn chưa kịp nói với nhóm Cảnh Kỳ Trăn, trên thực tế các nhân viên công tác đang soạn thảo văn bản chi tiết về đặc điểm và sự hình thành khu vực ăn mòn, phát hiện và dự đoán nơi sẽ phát sinh khu vực ăn mòn cũng như những khuyến cáo an toàn cho người dân. Tất cả vấn đề trên sẽ được thông báo cho toàn dân.

Khu vực ăn mòn không phải là chuyện vài người có thể giải quyết, nó là khủng hoảng, là thách thức mà bất cứ ai sinh sống trên Trái đất đều có khả năng gặp phải.

Cảnh Kỳ Trăn thở phào nhẹ nhõm rồi nghiêm túc kể cho Lý Giang Lệ nghe chuyện đã xảy ra với ma nữ cô Lý bọn họ gặp được trong khu vực ăn mòn.

Chờ Cảnh Kỳ Trăn nói xong, mặt Lý Giang Lệ đã tái mét.

Cô dừng một lúc rồi lắc đầu cười khổ: “Thật ra tôi biết...... chuyện chồng mình ngoại tình, người phụ nữ kia là nhân viên kiểm hàng trong siêu thị. Nhưng San San sắp thi đại học rồi, tôi không muốn con bé bị ảnh hưởng trước kỳ thi đại học nên vẫn chưa đề cập đến. Bảo vệ là đàn em cùng quê của chồng tôi, không đi học được mấy năm, trong nhà bảo tôi sắp xếp cho anh ta làm bảo vệ trong siêu thị, theo lời cậu kể thì hẳn anh ta là người trong cuộc, hơn nữa sau khi thấy tôi bị hại cũng không báo cảnh sát nên cảm thấy thẹn với tôi!”

Kim Quế Quyên tức đến đỏ mặt, “Bọn họ, sao bọn họ có thể làm vậy!”

Lão Tiêu cũng lắc đầu, “Không đáng mặt đàn ông.”

lời nói của Mạn Mạn ngắn gọn mạnh mẽ: “Cặn bã!”

Cảnh Kỳ Trăn khẽ cau mày, “Có muốn báo cảnh sát trước khi bị hại cũng không được.”

Đường Tùng liếc nhìn Lý Giang Lệ một cái, làm người ngoài cuộc, cảm xúc của y bình tĩnh hơn mấy người Cảnh Kỳ Trăn nhiều, y nhẹ giọng nhắc nhở: “Hiện tại tình hình trong thế giới hiện thực cũng đã thay đổi, nếu vì trả thù mà đẩy bản thân vào nguy hiểm thì cá nhân tôi cảm thấy không đáng.”

Lý Giang Lệ lắc đầu cười gượng gạo, “Tôi hiểu, tôi sẽ bảo vệ bản thân, nhưng vài tháng nữa là tới kỳ thi đại học rồi, tôi không muốn San San bị tổn thương......”

Không ai nghĩ đến Lão Tiêu, người luôn lo lắng cho kỳ thi đại học của con cái lại đột nhiên mở miệng nói: “Cô không nên làm vậy! Tên đàn ông kia là một thằng cặn bã, dù lần này không xảy ra chuyện nhưng ai biết mấy tháng sau sẽ ra sao, cô nên giải thích rõ mọi chuyện cho con cái nghe, con gái cô cũng học cao tam rồi, cô bé không còn nhỏ nữa, hơn nữa tình cảm vợ chồng cô xuất hiện vấn đề không phải mới ngày một ngày hai, con cái ở nhà mỗi ngày, cô thật sự nghĩ nó không biết gì sao?”

Hai tó FA Cảnh Kỳ Trăn và Đường Tùng không dám có ý kiến gì về chủ đề ly hôn, nhưng bà Phương ôn thanh nói: “Lúc nên cắt đứt thì phải cắt đứt, nếu không người chịu tổn thương là con và San San.”

Lý Giang Lệ rối rắm đưa tay bụm mặt lại, cô thì thào: “Tôi phải nghĩ lại, tôi phải nghĩ lại đã......”

Sau khi hoàn thành lời hứa với ma nữ cô Lý, cả đám Cảnh Kỳ Trăn cũng không thể nói gì thêm.

Đường Tùng ra hiệu cho người tiễn Lý Giang Lệ ra về, y nhìn Kim Quế Quyên vẫn buồn bực không vui liền an ủi: “Cô cũng đừng lo lắng quá, chúng tôi sẽ quan tâm đến Lý Giang Lệ nếu cô ấy gặp nguy hiểm, dù sao cô ấy cũng là người có thể tạo thành lõi ăn mòn mà......”

Đôi mắt của Kim Quế Quyên lập tức sáng ngời, cô rạng rỡ nhìn Đường Tùng, “Giống như tôi nghĩ sao?”

Đường Tùng chớp mắt cười, “Đại khái là vậy. Dù sao thì nghiên cứu về khu vực ăn mòn cũng sẽ kéo dài một đoạn thời gian, sẽ có người bảo vệ cô Lý.”

Kim Quế Quyên kích động đứng dậy cúi người trước mặt Đường Tùng, “Cảm ơn anh!”

Đường Tùng lại chớp chớp mắt rồi cười đến lộ răng khểnh, “Đừng khách sáo, chúng tôi phải phục vụ cho dân mà.”

Chuyện ma nữ cô Lý nhờ vả đã hạ màn, cũng không cần phải lo lắng cho an nguy của Lý Giang Lệ, Đường Tùng cầm theo danh sách game và tiểu thuyết giải mã, kinh dị do Mạn Mạn và Tư Gia Dương đưa nhanh chóng rời đi.

Một ngày nghỉ chớp mắt đã trôi qua.

Sáng sớm hôm sau, đám người Cảnh Kỳ Trăn vẫn cầm cuốn 《 Hướng dẫn sinh tồn sơ cấp 》 cố gắng học thuộc lòng như học sinh tiểu học, đi gặp mặt đội “tình nguyện viên” khác được Đường Tùng dẫn đến.

—— Những người ưu tú được tuyển chọn từ các học viện quân sự và các quân doanh có dáng người cao ráo, quân trang phẳng phiu, chỉ cần mặt và chiều cao đã có thể sánh ngang với đoàn người danh dự bảo vệ quốc kỳ. Nhưng vào lúc này, nhóm “tình nguyện viên” ưu tú còn chưa kịp thay đổi đồ ngụy trang huấn luyện đã phải treo hai quầng thâm mắt giống hệt Đường Tùng hết sức chăm chú ôm máy tính, tablet, PS4, Switch lăn lộn giãy giụa trong game kinh dị hết lần này đến lần khác......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.