Đường Tùng ngơ ngác một lúc rồi vô thức hỏi lại: “Đất, Đất mẹ?”
Cặp đôi Mạn Mạn và Tư Gia Dương lại bắt được một trọng điểm khác, hai người cùng thốt lên: “Khu vực ăn mòn?”
Cảnh Kỳ Trăn nhướn mi, mặt không đổi sắc nói: “Mẹ Trái đất, nickname Đất mẹ.”
Đường Tùng: “......???”
Những người khác: “......” Bọn họ cảm thấy có rất nhiều bé chấm hỏi đang xuất hiện.
Ngay cả cặp đôi Mạn Mạn và Tư Gia Dương cũng bị câu “Đất mẹ” đánh gãy suy nghĩ về khu vực ăn mòn, bối rối hỏi: “Đất mẹ?”
Nghe cả đám lặp đi lặp lại xưng hô “Đất mẹ”, Trái đất sắp bị Cảnh Kỳ Trăn chọc điên rồi, nó càng chửi Cảnh Kỳ Trăn dữ dội hơn: “Cảnh Kỳ Trăn tui #¥&...¥... “
Cảnh Kỳ Trăn bơ hết tất cả, dưới tình huống bị Trái đất nhảy loi choi tấn công ngôn ngữ kể lại chuyện lần đầu tiên nghe được giọng nói của Trái đất trong “Khu vực ăn mòn”, rồi đến thuyết bong bóng vũ trụ của “khu vực ăn mòn”, tất nhiên mấy thứ này đều do giọng nói tự xưng mình là Trái đất trong đầu cậu nói ra.
Chờ khi Cảnh Kỳ Trăn tường thuật lại mười mươi sự việc, cả phòng họp chìm vào yên lặng.
Đường Tùng là người có phản ứng đầu tiên, y nói thẳng: “Bác sĩ đã kiểm tra ảnh chụp CT não bộ của cậu, não cậu không có vấn đề gì.”
Mạn Mạn và Tư Gia Dương nhìn nhau, thân là người đam mê chơi game, cũng đã xem qua rất nhiều tiểu thuyết vô hạn lưu, cặp đôi này nhịn không được nói: “Có NPC phát nhiệm vụ, trường hợp này giống game quá.”
Trái đất tiếp tục nhảy dựng trong đầu Cảnh Kỳ Trăn: “Tui không phải NPC phát nhiệm vụ!”
Lông mày Cảnh Kỳ Trăn không nhúc nhích, nói: “Trái đất nói nó không phải NPC phát nhiệm vụ.”
Tư Gia Dương: “......”
Mạn Mạn hít nhẹ một hơi, quyết đoán nói: “Cậu hỏi Trái đất xem chuyện khu vực ăn mòn là sao?”
Cảnh Kỳ Trăn nói ngắn gọn: “Đã hỏi rồi.”
Cậu lập tức kể lại việc trước đó đã hỏi Trái đất về những khu vực ăn mòn khác nhưng nó lại không biết gì.
Tư Gia Dương nghe xong lại than thở một câu: “Đây không phải là NPC hướng dẫn mấy người mới chơi game sao, chỉ có vài đoạn hội thoại cơ bản, nói xong hội thoại cơ bản thì NPC cũng chỉ nói thêm một câu sáo rỗng ' hoan nghênh XXX đã đến Tân Thủ Thôn, nhà thám hiểm vĩ đại '.”
Trái đất bị Tư Gia Dương phàn nàn đến độ muốn nổ tung rồi, nó thậm chí còn không thèm quan tâm đến câu “Đất mẹ” của Cảnh Kỳ Trăn nữa, mà tức nổ phổi la hét trong đầu Cảnh Kỳ Trăn: “Tui không phải là NPC ngu ngốc! Tui hoàn toàn khác với mấy tinh cầu khốn nạn bị hút tới! Tui có ý thức, tui là một tinh cầu có lý trí, có tư duy!”
Bị âm thanh ồn ào của Trái đất làm cho nhức đầu, Cảnh Kỳ Trăn nhỏ giọng nhắc nhở nó: “Mày vặn nhỏ volume được không?”
Tạm dừng một chút, Cảnh Kỳ Trăn chuyển lời cho Tư Gia Dương, “Trái đất chỉ trích cậu công kích nhân thân nó.”
Tư Gia Dương: “...... Ách, xin lỗi O.O”
Đường Tùng không tham gia vào cuộc hội thoại mà nhấc di động lên bắt đầu gọi điện.
“Tôi là Đường Tùng, phải, giúp tôi liên hệ với vài giáo sư thiên văn học và vật lý vũ trụ, hướng nghiên cứu chủ yếu là về không gian và vũ trụ. Không, hiện tại tôi không tiện đi qua, sẽ làm phiền các vị giáo sư. Chúng ta sẽ call video, tôi sẽ tổ chức một cuộc họp video ở đây và sẽ có người nói chi tiết cho họ biết. Được, vậy thôi, à mà khoan, cũng mời thêm vài vị giáo sư nghiên cứu địa chất và khoa học Trái đất đi!”
Đường Tùng bỏ điện thoại xuống, vừa ngẩn đầu lên thì thấy tất cả người ngồi trong bàn họp đều đang nhìn mình.
Đường Tùng chớp chớp mắt, sau đó cười lộ ra cái răng khểnh, “A...... Có chuyện gì vậy?”
Cảnh Kỳ Trăn thay mặt mọi người phát biểu: “Chúng tôi đoán các anh đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng không ngờ là đầy đủ tới mức này......”
Đường Tùng lại nở nụ cười, “Giữa chúng ta còn phân anh tôi làm gì, tôi cũng đã cách ly chung với mọi người rồi, bây giờ chuẩn kỹ càng không phải là để mọi người an tâm sao? Chúng ta phải phát huy sức mạnh tập thể!”
Lúc này đã là rạng sáng.
Cảnh Kỳ Trăn, Mạn Mạn, Tư Gia Dương và Wilcox là loại thanh niên thường xuyên thức đêm nên không thấy gì, Đường Tùng và Nghiêm Hồng thì phải tăng ca đêm thường xuyên nên cũng tràn đầy năng lượng, chỉ có bà Phương, Kim Quế Quyên làm việc và nghỉ ngơi có quy luật, cùng với lão Tiêu, một động vật trung niên của xã hội đang ngáp dài mệt mỏi.
Đường Tùng nhìn họ, cười đề nghị: “Nếu mệt thì đi nghỉ trước đi?”
Nói xong Đường Tùng lại hối lỗi nhìn Cảnh Kỳ Trăn: “Tôi muốn cậu đợi thêm một lát. Tôi đã mời vài chuyên gia đến, chút nữa nhờ cậu thuật lại tình huống của Trái đất và ' khu vực ăn mòn' cho mấy chuyên gia đó nghe nhé?”
Cảnh Kỳ Trăn gật đầu, “Được.”
Cảnh Kỳ Trăn không cố ý khịa, Trái đất cũng không tức giận nữa, nó còn hơi tự hào nói với Cảnh Kỳ Trăn: “Ha! Chuyên gia địa chất! Tui biết con người không thể không có tui mà!”
Cảnh Kỳ Trăn: “Đúng vậy, con người không thể sống thiếu mày. Nếu một ngày nào đó mày la làng lên ' tui muốn tự tử, đừng ai cản tui ', tao bảo đảm chỉ trừ một số ít người thờ phụng tà giáo ra thì toàn thế giới sẽ nhào lên cản mày lại và nói với mày, ' Cầu, bạn phải sống cho tốt '!”
Trái đất: “Đúng, chính là như vậy. Nhưng sao tui lại cảm thấy giọng điệu của anh là lạ vậy hả?”
Mặt Cảnh Kỳ Trăn không đổi sắc, tim không đập nhanh nói, “Mày bị ảo giác rồi.”
Trái đất: “Được rồi, tui muốn ngắm mấy con người chuyên gia nghiên cứu địa chất =v=”
Cảnh Kỳ Trăn móc di động ra, bắt đầu tìm kiếm thông tin về các chuyên gia lớn trong ngành địa chất trong và ngoài nước, sau đó lập một danh sách cho Trái đất, “Đây.”
Trái đất đột nhiên cảm động, “Ân =v= khi nào có thời gian tui sẽ đi qua nghe xem con ngươi giảng dạy về khoa học Trái đất như thế nào. Anh biết đó, cảm giác làm đương sự và cảm giác làm một thính giả khác nhau hoàn toàn.”
Cảnh Kỳ Trăn hiểu sâu sắc: “Ừ!“. Đam Mỹ Hay
Trái đất: “Chà, để tui xem chênh lệch múi giờ, có trường đại học ở châu lục nào đang giảng dạy hông ta!”
Cảnh Kỳ Trăn: “Khoan, mày ở lại nghe mấy chuyên gia thảo luận xong rồi hẵng đi nhé?”
Trái đất: “Cũng được! Tui đây miễn cưỡng nghe lời anh vậy 0.0”
Đường Tùng đã chuyển màn chiếu sang chế độ họp video, ngay sau đó, hình ảnh của vài vị giáo sư nổi tiếng trong ngành cũng xuất hiện trong những khung hình nhỏ trên màn chiếu.
Tuy nhiên, Đường Tùng lại không bật camera bên này mà chỉ đẩy một cái micro nhỏ để bàn đến trước mặt Cảnh Kỳ Trăn rồi ra dấu cho cậu.
Cảnh Kỳ Trăn chỉnh micro cao lên rồi thở phào nhẹ nhõm, khi vừa mở miệng cậu liền tinh ý nhận ra micro này có gắn thiết bị biến âm......
Cảnh Kỳ Trăn bình tĩnh dùng giọng nói xa lạ đến mẹ ruột cũng nghe không ra kể lại hết mọi chuyện. Cậu còn nghĩ chắc các chuyên gia sẽ túm cậu lại để đặt câu hỏi, nhưng kết quả khi cậu ngừng nói thì các chuyên gia đã “bàn tán sôi nổi” —— như bắn pháo liên thanh.
Nếu đây không phải là một cuộc họp trực tuyến, Cảnh Kỳ Trăn chắc chắn mấy vị chuyên gia này sẽ xắn tay áo lên xông vào chiến đấu.
Tuy nhiên, thông qua cuộc cãi lộn nảy lửa —— à không, là tranh luận trong cuộc họp trực tuyến này, các giáo sư đã nhanh chóng đạt được sự đồng thuận về một vài kết luận.
Mặc dù các chuyên gia còn nghi ngờ về chuyện Trái đất có ý thức, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn miễn cưỡng tin tưởng, một vị giáo sư địa chất đã thay đổi cái nhìn nghi ngờ đang tích cực thuyết phục Cảnh Kỳ Trăn hỏi Trái đất xem nó đã bao nhiêu tuổi.
Tuy nhiên Trái đất đã chế giễu và bác bỏ câu hỏi của giáo sư không thương tiếc.
Trái đất hỏi Cảnh Kỳ Trăn: “Anh có nhớ mình mặc quần áo màu gì vào bốn hoặc năm tỷ năm trước không?”
Cảnh Kỳ Trăn rất hợp tác lắc đầu, “Tao thậm chí còn không nhớ mình đã mặc quần áo màu gì lúc đi thi đại học, tao chỉ nhớ lúc đó là mùa hè nên đã mặc áo tay ngắn.”
Trái đất: “Thì đó! Tui cũng chỉ nhớ mình đã khoác một lớp da băng tuyết trước Kỷ Cambri! Sau Kỷ Cambri thì sinh vật bùng nổ, tui lại ăn mặc hoa hòe loè loẹt.”
Cảnh Kỳ Trăn gật đầu: “Dạ, dạ, dạ, Cầu Bảo nói gì cũng đúng hết.”
Địa cầu: “0.0 oh......”
Tuy nhiên, khi vị giáo sư địa chất này đang liên tục tra hỏi Cảnh Kỳ Trăn về Trái đất thì lại chợt nghĩ tới một chuyện khác.
“Tôi có một người bạn chuyên nghiên cứu về địa chấn, hắn nói mấy ngày trước hắn đã phát hiện ra một số dao động năng lượng kỳ lạ, hắn còn tưởng đó chỉ là hình thái khác của sóng địa chấn, nhưng sau khi nghiên cứu cẩn thận lại phát hiện dao động năng lượng này không phải là sóng địa chấn, nhưng vì có quá nhiều mối tương quan nên hắn vẫn đang nghiên cứu về dao động năng lượng đó! Hiện tại tôi nghĩ, không biết những dao động năng lượng kỳ lạ đó có liên quan gì đến sự hình thành ' khu vực ăn mòn ' mà cậu vừa đề cập không?”
Phản ứng của Đường Tùng luôn nhanh chóng, giáo sư địa chất còn chưa nói xong y đã gọi điện thoại cho các chuyên gia, yêu cầu bọn họ gửi một bản sao dữ liệu do Trung tâm giám sát địa chấn mới ghi chép gần đây.
Chỉ qua vài phút, Đường Tùng đã chuyển màn hình laptop của mình về phía Cảnh Kỳ Trăn rồi nói: “Đây là dữ liệu bất thường khác với động đất mà Trung tâm giám sát địa chấn mới thu thập được, có thể nhờ Trái đất so sánh không?”
Những giáo sư chỉ có thể nghe bọn họ nói chuyện mà không thể nhìn được nội dung lập tức gấp gáp, vội vàng thúc giục trong cuộc họp video: “Các cậu mau chia sẽ dữ liệu đi!”
Đường Tùng yên lặng chia sẽ dữ liệu vào phòng họp video.
Cảnh Kỳ Trăn chợt chỉ tay vào màn hình laptop, trực tiếp đánh dấu ba điểm tọa độ có dữ liệu bất thường nằm trên vĩ độ và kinh độ của Trung Quốc do Trung tâm giám sát địa chấn cung cấp, trong đó có một điểm là vị trí của trung tâm thương mại!
Bất kể chuyên ngành của mấy vị giáo sư này là gì, họ đều quan tâm khi phát hiện ra các điểm tọa độ có thể tương ứng với nơi hình thành “khu vực ăn mòn”, hai vị trong số đó nói thẳng: “Ngày mai chúng tôi sẽ bay qua đó xem xét hiện trường! Nếu có ' khu vực ăn mòn ' xuất hiện tại nơi phát sinh dao động năng lượng kỳ lạ, vậy thì các người cũng nên đến Zila mall để kiểm tra xem có phát hiện ra thứ gì khác thường không!”
Đường Tùng gật đầu: “Được.”
Cảnh Kỳ Trăn: “......” Được rồi, xem ra Zila mall sẽ phải ngừng kinh doanh trong một khoảng thời gian nữa. Vừa hay ngày mai người của Đường Tùng cũng có thể qua mời cô Lý Giang Lệ.
Cảnh Kỳ Trăn lập tức liên lạc với Trái đất, sau khi xác nhận nó có thể biết được vị trí cụ thể của mấy tinh cầu khác đang ở gần, cậu nhanh chóng mở bản đồ thế giới ra, trực tiếp nhờ Trái đất chỉ nơi rồi đánh dấu hết mười mấy vị trí sắp xảy ra ăn mòn.
Cảnh Kỳ Trăn hơi nhíu mày nhìn mấy chấm đỏ trên bản đồ, “Zila mall là khu vực ăn mòn chúng tôi đã đến, nơi này đã ổn rồi đúng không?”
Trái đất vui vẻ gật đầu: “Đúng vậy, tui đã đuổi tinh cầu ngu ngốc kia đi rồi!”
Cảnh Kỳ Trăn: “Nói cách khác, khu vực ăn mòn ở party bên Boston, bang Massachusetts vẫn đang diễn ra phải không?”
Trái đất nhấn mạnh: “Nó đang lan rộng! Nếu không phá hủy lõi của khu vực ăn mòn thì tui khó mà đuổi cái tinh cầu kia đi, ngoài lực hút của lõi ra thì giữa hai tinh cầu cũng có lực hút nữa!”
Cảnh Kỳ Trăn: “Còn những khu vực ăn mòn không có người rơi vào thì sao, nó có tính là đang hình thành không? Mày có thể xác định thời gian cụ thể chúng nó hình thành không?”
Trái đất: “Đương nhiên không thể! Đây không phải là vấn đề của một mình tui! Một tinh cầu đáng ghét khác phải chịu trách nhiệm chung!”
Cảnh Kỳ Trăn: “...... Được, tao hiểu rồi.”
Cảnh Kỳ Trăn lập tức quay sang Đường Tùng: “Trái đất chỉ có thể báo ra vị trí, còn thời gian hình thành cụ thể thì nó không xác định được.”
Đường Tùng phản ứng mau lẹ: “Tôi sẽ gửi công hàm cho mấy quốc gia khác, chắc hẳn Trung tâm giám sát của mấy quốc gia đó cũng phải có dữ liệu.”