Vị Đại Đế Đầu Tiên

Chương 1: Chương 1: Đại đế ra đời




Thế giới cậu ta đến cực kì lớn, gần 2 lần Mặt Trời. Nó là nơi ở của hàng trăm chủng loài sinh vật, và 14 thế lực: Krytian- Thần Tộc,Hyperion- Hỏa Linh, Lune- Băng Vệ, Levi- Quỷ, Ghost- Linh Tộc, Giant- Người Khổng Lồ, Dragon- Rồng, Dwarf- Người Lùn, Elf- Tinh Linh, Beast- Người Thú, Oceanos- Hải Tộc,Monster- Yêu Thú hay còn gọi là Quái Vật, Human- Người Bình Thường và các Astronaut- Phi Hành Gia- những kẻ bị lưu đày nay đã trở về cùng với những thế lực đã tiềm phục hàng tỉ tỉ năm chờ cơ hội phục sinh. Tất cả tạo nên một thế giới đa dạng, hỗn tạp và đầy kích thích.

**************

Thế giới những năm đầu thế kỉ 22 đã thay đổi nhiều đến mức người ta không thể tin được: sự ra đời của những công nghệ sạch, các loại máy móc tiên tiến phục vụ loài người và trên hết là sự chấm dứt của hầu hết các cuộc xung đột trên thế giới này. Nó chỉ xảy trong 13 năm 2103 đến 2117, và là nhờ tay của một người duy nhất- nhà phát minh tài ba Hoàng Anh Kiệt.

Từ nhỏ sinh ra đã không có sức khỏe tốt, Hoàng Anh Kiệt buộc phải ngồi trên xe lăn cả đời nhưng điều này không khiến cậu suy sụp tinh thần. Không ngừng phấn đấu và được cha mẹ ủng hộ, nhất là được cha mình truyền dạy môn nội công Chân Võ Cửu Trùng Thiên gia truyền giúp tăng cường sức khỏe nên Kiệt đã có đầy đủ động lực cho sự nghiệp khoa học của mình. Với 15 bằng tiến sĩ, 27 bằng thạc sĩ khi mới 23 tuổi, cậu được coi là biểu tượng cho sự phấn đấu và được gọi là “ Thiên Tài Khoa Học”.

Những phát minh đó giúp cậu ta đã kiếm được bộn tiền và thành lập tập đoàn Anh Kiệt để đưa những ứng dụng của mình vào thực tế đất nước, cũng để tạo công việc thật sự cho những người tài năng trên đất nước Việt Nam- Tổ quốc của cậu. Và một trong những phát minh mới nhất, nguy hiểm nhất của Kiệt- Cầu Năng Lượng Siêu Hạt đang được thực thi tại trụ sở chính của tập đoàn ở ngoài khơi Biển Đông- phần lãnh thổ của Việt Nam có thể chịu ít thiệt hại trong trường hợp thực nghiệm có sai sót.

- Này chúng ta đang đứng ở ngay khu vực nguy hiểm đấy! Nên mấy cậu làm ơn nhớ thực hiện đúng những gì tôi yêu cầu nhá!- Đang ở trong thời gian thử nghiệm lần đầu nên Kiệt tỏ ra khá căng thẳng, vì thứ này cực kì nguy hiểm nếu có bất kì một sai sót nào. Nguyên lý cơ bản của Cầu Năng Lượng Siêu Hạt là việc giam giữ được các hạt Neutrino- điều mà được coi là khó khăn vào 100 năm trước, và rồi liên tục cung ứng năng lượng cho các hạt để chúng đạt tốc độ maximum và tỏa ra năng lượng bằng đúng năng lượng mà Trái Đất hấp thụ từ ánh sáng Mặt Trời trong một năm. Và điều này chỉ cần mất 1 phút với khoảng 0.000 000 1 gram .

Các thông số không ngừng nhảy nhót trước mặt khiến các kĩ thuật viên càng lúc càng mỏi mắt nhưng không dám nhắm lại hay chớp mắt vì trong khi thực hiện cái phản ứng nguy hiểm này chỉ cần mất tập trung dù chỉ nửa giây cũng đủ để thành bụi. Hơn nữa họ đang phải làm cho con người cẩn thận như Kiệt nên dù chỉ phải báo cáo qua mic- do vấn đề sức khỏe nên Kiệt buộc phải nghe báo cáo qua tai nghe và quan sát nhờ màn hình, họ cũng không dám làm sơ sài.

- Các thông số đều đang ổn định thưa sếp!

- Tất cả không được ngơi nghỉ, cứ chăm chú vào cho tôi, đến khi nào cái lò phản ứng này được tháo ra thì mới nghỉ được chứ còn không thì vẫn phải mở to mắt đấy!- Kiệt nhắc nhở đám nhân viên kĩ thuật, sức khỏe không tốt đã khiến cậu ta khó lòng tự mình xem xét các vấn đề thật cẩn mật như trước.

- Bắt đầu tiến hành thực nghiệm Năng Lượng Siêu Hạt, mức năng lượng đang đưa lên chỉ số ổn định!

- Tiếp tục nâng cao mức phản ứng!

- Lồng bảo hộ năng lượng đã bật hết cỡ! Thực nghiệm chính thức tiến hành!

Tất cả nhân viên kĩ thuật cấp cao của tập đoàn đang ở ngay khu vực thực nghiệm đều căng thẳng không tả nổi, ai cũng khấn trời khấn phật sao cho không có tai nạn xảy ra. Và cuối cùng thì mọi chuyện cũng suôn sẻ khi mà quả cầu năng lượng bắt đầu hình thành và ổn định. Chứng kiến cảnh này, tất cả đều nhảy nhót ăn mừng.

- Thưa sếp, Cầu Năng lượng Siêu Hạt đã ổn định lại, chúng ta hoàn toàn tin tưởng có thể thao túng nó hơn 1 phút đồng hồ. Xin sếp cho phép thực hiện!- Nguyễn Thành Trung, một thành viên của Hội Đồng Quản trị vội vã đề nghị. -Càng kéo dài thì sẽ càng thu hút các nhà đấu tư.

- Không nên làm vậy! Ta đã thống nhất là chỉ 1 phút! Chấm hết đi!- Nhã nhặn trả lời trước ông bạn của bố mình, Kiệt cảm thấy có vẻ lâu nay mình đã quá say mê nghiên cứu mà để các thành viên cao cấp tự tung tự tác nên bây giờ mới có chuyện lời nói của cậu không được tôn trọng như lúc mới đầu.

- Nhưng chúng ta không thấy có bất cứ điều gì bất ổn ở đây cả Kiệt à! Chúng ta không chỉ là một tổ chức khoa học mà còn là một tập đoàn, chúng ta cần lợi nhuận.

- Chúng ta không thể làm thêm nữa đâu bác Trung! Nếu như có bất kì chuyện gì xảy đến với những người kia thì chúng ta sẽ tổn thất không kể xiết, nhất là với Tổ quốc chúng ta. Việt Nam cần những con người này cho sự nghiệp phát triển. – Cố gắng nói năng cho lịch sự đã quá đủ rồi khi mà thời hạn 1 phút sắp đến, Kiệt biết mình sẽ phải tỏ ra kiên quyết hơn- Tắt ngay cho tôi!

- Không được tắt!- Là một thành viên cấp cao nên Trung bắt đầu có xu hướng muốn tự khẳng định mình chứ không chịu nghe tên nhóc vừa ráo máu đầu kia nữa.

Cuộc tranh luận đang hồi sôi nổi đột nhiên bị chen ngang bởi ánh đèn đỏ và tiếng còi cảnh báo vang lên.

- Chuyện gì vậy? - Kiệt vội hỏi qua mic của mình

- Thưa sếp! Không hiểu tại sao các hạt Neutrino trong quả cầu đột nhiên dao động ngày một mạnh lên mà không tài nào kiểm soát nổi!

- Tiếp tục dùng mọi biện pháp kiểm soát đi! Tôi xuống ngay!- Và quay mặt vào tay quản trị viên,Kiệt rít lên- Nó vừa qua mất 1 phút được 5 giây mà thôi! Tôi- Hoàng Anh Kiệt, Chủ tịch tập đoàn Anh kiệt tuyên bố đuổi việc Nguyễn Thành Trung vì tội bất tuân thượng lệnh gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng.

Sau lời tuyên bố đó, Kiệt lập tức hít một hơi thật sâu rồi từ từ đứng dậy. Chân Võ Cửu Trùng Thiên không ngừng vận chuyển điên cuồng trong cơ thể đã cho phép cậu thực hiên việc đi đứng dù chỉ trong 5 phút mà thôi. Lao thẳng xuống phòng điều hành phản ứng, Kiệt lập tức chỉ huy tất cả di tản khỏi khu vực thí nghiệm đồng thời không ngừng tìm kiếm biện pháp dừng phản ứng kia lại.

- Khốn nạn thật!- Dù đã tắt tất cả các nguồn năng lượng duy trì phản ứng nhưng dường như các nguồn năng lượng không ngừng bị lò phản ứng thu hút. Tình hình này buộc Kiệt phải thực hiện một biện pháp nguy hiểm và cao thượng: đích thân cậu sẽ đi vào trong căn phòng đó và rút ổ trục năng lượng ra- việc đó sẽ cách ly hoàn toàn Cầu Năng Lượng Siêu Hạt với tất cả mọi nguồn năng lượng.

Nhanh chóng mặc chiếc áo bảo hộ tiên tiến nhất vào người, Kiệt tiến bước vào phòng chứa năng lượng. Vừa bước vào phòng, cháo đón cậu là luồng năng lượng khủng khiếp không ngừng tràn vào cơ thể, thổi phồng từng tế bào trong người cậu lên. Chẳng mấy chốc, các mạch máu của Kiệt bắt đầu vỡ tung trong khi cậu ta mới đi được hai phần ba quãng đường. Và đến khi chạm được vào ổ trục thì bộ quán áo bảo hộ đã thành than còn toàn thân cậu đã bị xuất huyết liên tục và cũng bắt đầu bốc cháy.

Sau bao nhiêu nỗ lực, cuối cùng thì thanh trục cũng bị lấy ra và quả cầu đã không còn liên tục to ra như trước, dẫu vậy Kiệt biết là mình sắp phải chết: không còn nguồn năng lượng duy trì sẽ làm quả cầu mất đi tính ổn định và phát nổ. V điều này làm cậu nhớ tới câu nói của nhân vật Tổng Giám Đốc nói với Marty trong đoạn cuối phim "The Cabin In The Woods": “Cậu chết cùng họ hay là chết vì họ”.

Nhìn quả cầu đang không ngừng chói sáng, Kiệt buột miệng trả lời: “ Tình hình bây giờ khác quái gì nhau!”. vì theo tính toán của cậu ta thì khi phát nổ nó sẽ phải bao trùm hơn một nửa Trái Đất. Cậu sắp chết vì họ nhưng vẫn không ngăn cản nổi thảm họa này.

- Không cần phải nhắm mắt nữa đâu! Cậu đã an toàn rồi!

Đột nhiên một giọng nói vang lên từ phía trước khiến Kiệt mở bừng mắt. Cậu ta nhìn thấy mình đang đứng ở một nơi trông giống như điện thờ nào đó.

- Cậu hẳn khá ngạc nhiên khi ở đây phải không- Những giọng nói đồng loạt phát ra và khi tìm thấy nguồn phát, cậu ta trông thấy khoảng 8 sinh vật nhỏ thó da xanh lè đang ngự trên những cái ghế cao chót vót.

- Xin lỗi! Các ông là …

- Bọn ta có rất nhiều tên gọi cậu trai trẻ à! Nhưng chúng thích được gọi là Immortals- Những người bất tử, cho đúng bản chất của chúng ta!- một trong số họ trả lời Kiệt.

- Hôm nay bọn ta triệu cậu tới đây bởi vì những thí nghiệm của cậu!

- Không lẽ chính các ông đã phá thí nghiệm của tôi!

- Không, bọn ta chỉ cho cấu thấy sự nguy hiểm của việc cậu định làm mà thôi!

- Trái Đất sẽ bị hủy diệt vì việc đó! Vậy mà các ông có thể nói một cách bình tĩnh vậy sao!

- Không hề! Cậu nghĩ bọn ta sẽ hủy diệt một hành tinh chỉ vì sai lầm của một người sao? Chúng ta bất tử, và đã sống đủ lâu để nhìn ngắm sự suy vong hay hình thành của vũ trụ! Bọn ta đã đem nó ra khỏi Trái Đất cùng với cậu. Giữ lấy nó, Hool.

Một trong số họ mở lòng bàn tay ra và Cầu Năng Lượng Siêu Hạt xuất hiện. Nhưng ông ta không trao nó lại cho Kiệt mà lại ném nó về bên phải cho một người, chính xác là một sinh vật có vẻ giống người trừ cái đầu rực lửa- nó cháy đỏ rực- chụp lấy.

- Có lẽ cậu chưa biết điều này, Hoàng Anh Kiệt! Thế giới của cậu chưa đủ sức để tiếp nhận nguồn năng lượng này. Họ chưa học đủ về cách khống chế nó hay tham vọng của họ về việc sử dụng nó.

- Và các ông tự cho mình cái quyền tước đoạt nó khỏi Trái Đất!

- Không! Bọn ta chỉ đẩy lùi việc này lại cho tới khi người Trái Đất đủ khả năng chế ngự nó! Không phải là vĩnh viễn đâu!

- Nhưng …

- Cậu Hoàng Anh Kiệt à! Bọn ta không cần phải nói dối cậu làm gì cả! Chúng ta là những kẻ chỉ muốn Vũ Trụ ổn định, và những hành tinh có sự sống thì không bị tiêu diệt! Chứ cậu nghĩ tại sao nền văn minh yếu đuối của Trái Đất chưa bị những nền văn minh cao hơn chiếm lấy!

- Vậy ra các ông làm công việc duy trì cân bằng giữa các vũ trụ…

- Vậy chúng ta sẽ chấm dứt câu chuyện về thứ này, cái gì ấy nhỉ- Cầu Năng Lượng Siêu Hạt đúng không! Bây giờ là chuyện về cậu!

- Về tôi! Tôi làm sao! Không lẽ các ông định nói là tôi sẽ phải ở lại đây cả đời vì bí mật này?

- Không hề! Với chúng tôi, xóa kí ức của cậu đủ dễ! Nhưng chúng tôi muốn đền bù! Cậu hiểu là bọn tôi luôn muốn duy trì cân bằng và để cân bằng thì …

- Không cái gì tự nhiên sinh ra hay mất đi! Chúng chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác! Định luật bảo toàn vật chất!

- Vậy là tốt! Cậu có hai lựa chọn sau: Đầu tiên, cậu sẽ ở lại với chúng tôi, làm công việc như chúng tôi đang làm- giữ ổn định vũ trụ với tư cách là một Vệ Thần hay còn gọi là The Guardians . Đổi lại sự hy sinh này sẽ là khả năng bất tử- ít nhất là trước thời gian vì có những vết thương đủ mạnh để giết các Vệ Thần. Và trước hết là bọn tôi sẽ cho cậu hưởng một kì nghỉ phép: cậu sẽ tới một thế giới khác, thế giới tùy theo yêu cầu mà cậu muốn, hay ít nhất là gần giống như vậy, ngao du cùng viên năng lượng này! Còn không thì cậu về thế giới cũ, và chúng tôi sẽ khiến cậu mất sạch trí nhớ về Cầu Năng Lượng Siêu Hạt và cuộc gặp nay!

- Tất nhiên các ông biết là tôi sẽ chọn phương án đầu! Vậy các ông muốn tôi đền đáp cái gì?

- Rất thẳng thắn! Yêu cầu sẽ được chuyển tới ngay khi cậu đã chọn nơi mình muốn đến! Cầu Năng Lượng Siêu Hạt này cũng sẽ theo cậu tới đó, và thành năng lượng cung cấp cho cậu như một Vĩ Thú với Jinchuriki trong chuyện tranh Naruto !

- Tốt! Vậy ngài Hool sẽ hướng dẫn cậu mọi chuyện! Hẹn gặp lại nhé!

Không phải Kiệt không muốn trở về quê nhà với cha mẹ bạn bè nhưng so với việc tự thử thách bản thân thì nó không thể nào bắc đồng cầu được. Thế giới cũ đã được ổn định, những phát minh của cậu đã đủ dùng cho nhân loại, tổ quốc sẽ tiếp tục phát triển trên nền tảng khoa học cậu đã lập ra. Không còn gì phải hối tiếc nữa, đã tới lúc cuộc phiêu lưu bắt đầu.

.................................................. ....................

- Cố gắng lên, 1 ... 2... 3 cố lên! Đứa bế sắp ra rồi! Cố lên, lại nào. 1 ... 2 ...3 .Ra rồi, em bé sinh ra rồi?

- Đứa bé là trai hay là gái?- Người mẹ vội hỏi, đây là sự sống còn đối với bà.

- Là con trai?

Nghe được đáp án, người mẹ liền rơi nước mắt, bà biết rằng số mệnh hai mẹ con chắc chắn phải tuyệt. Angelina Spring là một hầu gái hoàng cung, và cô được Thái Tử Johnathan sủng hạnh từ cách đây hơn một năm. Kết quả của việc này là đứa trẻ vừa sinh ra. Ngay khi có thai, cô bị Thái Tử Phi đem đi giam lỏng ở hòn đảo này. Nghe đồn rằng Thái Tử Phi đã đi coi bói và biết được nếu chồng cô có con trai riêng, nó sẽ giết hết những người con của bà và lên ngai vàng. Bà ta ra lệnh, nếu sinh con gái thì thôi, sinh con trai thì mẹ con phải chết hết.

Trong khi người phụ nữ đang sầu khổ cho số phận hai người, chợt một tiếng hét vagn lên:

- Nhanh lên, mau gọi thầy thuốc!

- Sao vậy!

- Jun đang lịm dần!

- Mau lên đi thầy thuốc!

Những âm thanh nhốn nháo sau đó khiến Angelina biết rằng người mẹ đã chết sau khi sinh ra cô con gái, sự cực khổ của lao tù đã khiến cô ta kiệt sức. Nhưng cũng chính lúc này, một ý tưởng chợt nảy lên trong đầu bà: tráo con. Phải vậy thôi, thay vì cả hai cùng chết, chi bằng hãy để một người sống mà lo việc báo thù rửa hận. Bà vừa khóc vừa nghĩ, và âm thầm tự nhủ rằng, sẽ có ngày bà sẽ khiến Thái Tử Phi phải nếm trải cảm giác của bản thân lúc này.

Trong khi đó, bé trai bà vừa sinh đang thích thú ngắm nhìn thế giới xung quanh. Đúng vậy, cậu nhóc chính là Hoàng Anh Kiệt, và cậu đang không ngừng khám phá cái thế giới mới lạ này. Dù ngay từ khi còn ở trong bụng mẹ, cậu đã được Christina giới thiệu, nhưng dẫu sao thì tự xem xét vẫn là thói quen của nhà khoa học.

Nhưng rồi, cậu cũng bắt đầu thấy đói và mệt, có vẻ như thân xác trẻ con này khá là hạn chế về thể lực, nên cậu chấp nhận việc bú sữa và ngủ cho khỏe. Để rồi chẳng bao lâu, cậu phát hiện rằng bên cạnh mình là một đứa trẻ khác, khiến cậu phải nhờ cô nằng hướng đãn viên kia đi kiểm tra lại xem có phải mình có anh em song sinh không! Đến khi biết rõ hoàn toàn chân tướng, cậu chỉ có thể than là số khổ.

- Cậu không cảm thấy hận mẹ mình à?

- Hận cái gì? Bà ấy ít nhất cũng không vì bẩn thân mà bóp mũi tôi lúc tôi còn sơ sinh, cho tôi bú, chăm sóc tôi,... ấy là đã làm cho đủ chín chữ cù lao. Nhưng nếu cứ chăm sóc tôi, rồi cả hai cùng chết, chi bằng hãy để một người sống mà báo thù. Hơn nữa tôi đâu có thể chết được.- Hoàng Anh Kiệt thản nhiên nói- Phụ nữ không nên chịu khổ, người phải chịu khổ phải là đàn ông, là cha của tôi. Nhưng hắn lại không dám chống lại vợ mình, vậy thì còn trách gì mẹ tôi nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.