Ngày hôm nay ở trại tù White- Stone là một ngày vô cùng đặc biệt, là ngày mua nô lệ. Tù nhân dù có cố gắn tưng gia sản xuất thì tất nhiên cũng không thể kiếm ra nhiều tiền được, nên nếu không bán chúng đi, gánh nặng ngân sách sẽ là rất lớn. Việc này nhà nước không cấm song cũng không công khai cho phép, nên nó thường diễn ra nhanh chóng và lặng lẽ.
Trại tù mà Hoàng Anh Kiệt đang ở cũng đang tiến hành chuyện này. Chủ nô hôm nay là gia tộc Sword công quốc Roveland. Họ là gia tộc chuyên buôn bán vũ khí khí tài cho các nước đang có chiến tranh, giống như lái súng nước Mĩ. Với nguồn tài lực hùng hậu, họ chi phối đến công quốc làm ô dù che chắn và liên tục tìm cách phát động chiến tranh nơi khác.
Song đến đời tộc trưởng Frander, có lẽ báo ứng cho việc họ góp vũ khí gây chiên khắp nơi khiến người dân bị thiệt hại vô só kể đã tới, tai họa từng lớp từng lớp ấp xuống đầu họ. Đầu tiên là việc ủng hộ Hoàng tử Robert- người sau này trở thành Hầu tước chứ không thành Công tước, và điều này khiến họ bị chính vương quốc cô lập. Tộc trưởng Frander nhằm vực lại gia tộc đã truy tìm món vũ khí thất truyền- Cung Thần FAWE ( viết tắt của Lửa- Fire, Không Khí- Air, Nước- Water, Đất- Earth) nhưng bị quái thú bảo vệ giết chết, cái chết khi ông ta còn quá trẻ làm gia tộc chao đảo và lao vào cuộc chiến quyền lực. Cuối cùng thì khi họ có thể thống nhất lại, tổn thất đã quá lớn, và từ một gia tộc lớn mạnh nhất vương quốc, họ lụi bại xuống hàng 12.
Để tự bảo vệ mình, tộc trưởng mới nhậm chức của họ, tiểu thư Alexsandra Sword quyết định làm đồng thời hai nhiệm vụ: một là tái tổ chức lại lực lượng tư binh bằng cách mua nô lệ và hai là tiến hành đoạt lấy Thần Cung FAWE. Trong mấy tháng này, cô đã đi khắp các nhà tù ở Miền Đông và tìm ra được khoảng 1500 kẻ tàm tạm. Lần này, cô ta hi vọng có thể có được khoảng 100 tên kha khá nữa từ White- Stone, nhà tù khét tiếng ở hải vực Lista. Cùng đi với cô lần này có Bá Tước Brandy, con trai của Hầu tước Robert và đám vệ sĩ. Hầu tước hi vọng hai nhà có thể liên hợp chặt chẽ hơn để mà chống lại anh trai ông ta- Công tước Jon.
- Tiểu thư Sword cứ tận tình lựa chọn, đảm bảo chỉ có tiền ngài không đủ chứ tù mạnh thì nơi đây không thiếu.- Lão chủ ngục Carmicheal Voice vừa cười híp mắt vừa nói, ai mà chẳng biết lũ tù nơi đây trâu chó ra làm sao.
- Cho lũ đó biểu diễn đi!
- Tất nhiên rồi!- Ông chủ ngục vội ra lệnh cho cai tù thông báo rõ cho bọn phạm nhân tình hình, và cho tổ chức ngay mấy sàn đấu.
Với đám tù, đây có thể coi là cơ hội đổi đời hiếm có, chúng có khả năng được ra tù sớm hơn dự kiến, hoặc nếu không thì cũng mất đi lũ nắm đầu túm cổ mình lúc trước. Dẫu rằng đều ra sức thể hiện, nhưng rất có chừng mực, nếu chẳng may không được chọn thì còn có đường lui. Những tiếng hự hạ ối á vang lên khắp nơi.
- Tên khốn nhà ngươi làm trò gì vậy?- Đột nhiên một tiếng quát vang lên đồng thời thân hình một chàng thanh niên từ đâu bay thẳng ra sân đấu.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Bẩm tiểu thư, Bá tước bị người ta đánh vì tội sàm sỡ.
- Bá tước ư? Như thế là thế nào vậy!
- Xin lỗi tiểu thư, để ta tra hỏi cẩn thận.- Một người hầu vội chạy xuống xem xét tình hình để tùy thế mà giải quyết. Đồng thời đám cận vệ của Bá tước cũng lập tức xuất hiện, sẵn sàng bảo vệ chủ.
- Chuyện là như vậy, tên quý tộc này xông vào buồng tắm đặc biệt của chị Angel Voice nê bị chị ấy đập cho một trận.
Nghe lời giải trình của lão Chủ Trại, cả tiểu thư Sword, người của cô và cả đám tay chân của Bá tước đều cảm thấy kinh ngạc, một người con gái có thể đánh bay Bá tước đực, dù y có hơi ăn chơi song căn bản không hề kém chút nào. Không biết cô ta mặt ngang mũi dọc ra là làm sao. Tiểu thư Sword lập tức tiến lại xem xét vết thương của người đang tán tỉnh mình và nhận ra rằng, y còn sống nhưng không thể cử động nổi tay chân.
- Không cần lo lắng, tôi chỉ phong bế các khớp nối thần kinh vận động của y lại mà thôi.- Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên khiến ai nấy đều vội vã tránh đường. Va một cô gái xuất hiện, xinh đẹp, tóc màu xám, thân hình nở nang, muốn lồi có lồi, cần lõm có lõm, mặc một bộ giáp, ta cầm kiến nhưng vẫn toát lên sự quyến rũ nhất định.
- Chào chị Angel.- Tất cả tù nhân lập tức đồng thanh.
- Tên nào thả chó đi lung tung vậy hả?- Không thèm để ý tới lời chào của lũ đàn em, cô nàng lập tức đốp chát ngay. Mặc dù giọng nói khá dễ thương nhưng nội dung thì tục t ằn phải biết.- Còn tụi mày nữa, nhìn cái gì, bà móc mắt cả lũ ra bây giờ! Mà thằng nhãi con kia đâu rồi!
- Nó là con gái tôi, sống cùng với lũ tù này từ nhỏ nên có nhiễm chút tật xấu. Có gì mong tiểu thư thông cảm!- Chủ ngục vội vẫ nói nhỏ với tiểu thư Sword và bá tước Brandy.
- Em tới rồi đây chị ơi!- Một cậu nhóc chợt xuất hiện, mồ hôi đầm đìa, tay xách náy mang cả đống đồ.- Đầy đủ cả rồi chị ạ, rong biển, dưa biển, thịt lợn biển, cả sữa dừa để tắm trắng nữa? Em phải chuẩn bị từ hôm qua đó ....
Bốp
- Nói lắm thế hả thằng ngu kia? Đi chuẩn bị bồn tắm trắng và bữa sáng cho bà ngay! Bà hổi lại lần cuối, ai là chủ của thằng chó này.
- Con ơi, đây là vệ sĩ của Bá tước Brandy, chắc người ta chưa quen đường nên lạc thôi mà. Hoàng Anh Kiệt, tên nhóc nhà ngươi mau đem tiểu thư đi mat- xa- ghe đi. Nhanh lên.- sợ con gái gây chuyện nên ông vội vàng lệnh cho cậu bé chạy vặt đưa cô đại tiểu thư đi chỗ khác.
Nhưng lần này, kể cả cậu nhóc Hoàng Anh Kiệt có cố gắng, Angel cũng không chịu bỏ qua.
- Một tên quý tộc ngoại quốc mà cũng dám tới đây huênh hoang, cha đừng cản con!
Nhưng trước khi cô có thể làm chuyện gì đi quá mức, đám vệ sĩ của Brandy đã can thiệp. Cả bọn tổng cộng là 6 người, 1 shaman, 2 đấu sĩ, 2 pháp sư, 1 cuồng chiến sĩ. Người can thiệp trực tiếp là đấu sĩ tên Fill, y nhanh chóng chặn đứng cú đá của cô nàng lại, song khi rút chân về thì mặt hơi tái- do xương chân y bị rạn. Có vẻ cô bé khá là khó chơi.
- Khoan đã cô nhóc, tất cả chỉ là hiểu nhầm thôi. Bọn ta hi vọng mình có thể bồi thường?
- Muốn bời thường hả, dễ thôi? Con mắt cảu hắn dám nhìn ta khi ta vừa ngủ dậy, hãy móc nó ra.
- Vậy là không còn gì để thương lượng nữa rồi!- Gã cuồng chiến sĩ ngắt lời và lao vào ngay tức khắc. Chiêu Hóa Điên mà gã thi triển ra khiến gã lập tức trở nên to gấp đôi, trong như một con bò mộng.
Angel thì nào chịu kém, cũng vung gươm lên, vận sức mạnh làm thanh gươm tảo ra ánh sáng. Cô hơi lùi lại lấy đà rồi lao mạnh lên làm chỗ đất vừa đứng lập tức vỡ vụn, lưỡi gươm dường như phát ra tiếng rên nhè nhẹ. Hai tên cuồng đánh nhau lao tới như những con trâu chọi, và bị ngan cản bởi một thân hình bé nhỏ với tiếng thét thất thanh:
- Làm ơn đừng phá tan cái đấu trường!- Đó là những câu nói đầu tiên mà Hoàng Anh Kiệt thốt ra ở chương này và nó nhanh chóng tắt lịm ngay khi đòn đánh của cả hai đánh vào cậu.
Dù đã hết sức kìm hãm nhưng do cậu nhảy vào đột ngột, đòn tấn công cũng đạt mức 3/ 10 thành công lực của hai bên và khiến cậu ta lập tức hôn mê bất tỉnh và cuộc đấu lập tức phải dừng lại. Cô nàng Angel rống lên như mụ điên, gào khóc không khác gì góa phụ chiến tranh, mặc dù vậy lại không đưa cậu vào chỗ khám chữa bệnh trên đảo. Cô nàng còn ngồi vật vã nói về những kỉ niệm giữa hai đứa, mặc cho lời thều thào: “ Làm ơn cho tôi tới phòng khám”. Cuối cùng tiểu thư nhà Sword phải bỏ ra 2 viên thuốc bổ để chữa trị cho cậu và bị Angel ép phải nói với cha cô ta rằng sẽ mới cô ta đi cùng trong chuyến săn bảo vật thì màn kể lể mới chấm dứt.
Ngay khi được đưa vào phòng trị bệnh, Kiệt liền từ từ ngồi dậy và bị cô nàng rầy: “ Đồ ngốc, anh vừa bị ăn đòn rất mạnh mà, sao không nằm nghỉ”. Nếu ở đoạn trên, giọng nói tuy thanh thoát mềm mại nhưng nội dung thô tục không khác gì tinh tinh mặc bikini thì nay nó đã có vẻ đồng nhất như Aoi Sora mặc bikini rồi. Và Kiệt bình thản đáp lại
- Cô ta không hề tỏ ra ngạc nhiên, xem ra đây là một kẻ tàm tạm.
- Ai mà tàm tạm vậy? Cái cô tiểu thư xinh đẹp kia phải không? Thích cô ta thì cứ nói thẳng ra đi?
- Thích cái gì?- Kiệt đột nhiên quay phắt lại và giáng cho cô nàng một cái tát thẳng cánh- mặc dù nó chẳng chạm vào mặt cô ta do đã có lớp màng bảo vệ- khiến cô nàng lập tức khụy ngã. Và anh chàng lập tức lôi cô dậy một cách thô bạo nhất, gạt cái chăn ở giường bệnh tạm thời rồi ném Angel lên trên đó.
- Christina, tạo ảo ảnh đi!
- OK!- Từ hư không, Christina liền xuất hiện vào tạo ra một lớp màn mỏng che đậy bệnh viện lại, và người ngoài nhìn vào hay nghe trộm đều sẽ thấy rằng cậu nhóc Hoàng Anh Kiệt đang bị tiểu thư trêu tới khốn khổ.
Nhưng trên thực tế, nếu ai đó dám bước vào trong, họ sẽ thấy vị tiểu thư hoành hành ngang ngược của họ giờ phút này như một cô gái bị tay lão làng trêu ghẹo. Kiệt hôn, nút lưỡi cô nhóc, và khi họ tách nhau, nước bọt vẫn tạo thành sợi kéo dài. Angel nhẹ nhành dùng lưỡi cuốn sợi dây nước bọt đó lại và nuốt chúng xuống. Còn Kiệt, cậu đang mải đùa giỡn với núi đôi của cô nàng. Một ngọn bị xoa nắn, ngọn kia đang được chiếc lưỡi điêu luyện chăm sóc, khiến đỉnh của chúng trồi lên nhanh chóng, và nóng đỏ cả lên.
- Sao vậy, Angel? Em ướt hết rồi ư?
- Tại thầy hết đó, ngày xưa em chỉ muốn học võ để đánh nhau thôi! Thầy lại dạy em trò này!
- Vậy trò không muốn ư?
- Tất nhiên là người ta muốn rồi! Nhưng thầy phải hứa dạy em nhiều chiêu hay hơn nữa nhé?
- Tất nhiên rồi! Nhưng trước hết, em cần massage thân thể cho nó dịu đi cái đã!- Nói rồi, cậu lập tức làm tới. Bàn tay nhẹ nhàng di chuyển xuống dưới, xuống dưới, tới tận dưới rốn cả gang tay rồi nhẹ nhàng xoa. Thế rồi, những ngón tay lọt vào khe lúc nào không biết, mặc cho cô nhóc lớn đầu mà dại phải rên khe khẽ. Cuối cùng, khi mọi thứ đã được bôi trơn, động cơ chính bắt đầu hoạt động. Kiệt tháo bở quần áo, kể cả chiến quần lót, để cho cậu bé ra ngoài hít thở chút không khí trước khi vào việc, thế rồi, từ từ và chậm rãi, hai người hòa vào làm một. Quả thật cả hai đã làm chuyện này rất nhiều lần, nhưng cô bé của Angel lại luôn luôn chặt chẽ như mới làm Kiệt dành nhiều thời gian mà thả lỏng nó ra. Thế rồi, những tiếng rên, gầm gừ trong cuống họng vang lên mỗi lúc một nhiều, và nhiều tư thế lần lượt được triển khai dưới sự chỉ bảo từ Christina. Quả thật có chút kích thích trong đầu cậu khi có một người khác nhìn mình make love, dù rằng đó là con nhỏ robo hướng dẫn viên không hề có cảm xúc. Cậu bé và cô bé của hai người liên tục đâm vào nhau, lúc nhanh lúc chậm, cò hai người cứ thế vận động như điên như dại.
Đúng vào lúc này, một luồng gió thổi thẳng vào mặt Hoàng Anh Kiệt, theo sau là một cây kiếm sắc bén.
- Alexsandra Sword.- Angel la lên, và vội đứng dậy hòng nhặt thanh kiếm. Nhưng Kiệt đã nhanh hơn, anh lập tức bế thốc cô lên, và tiếp tục công chuyện. Ở tư thế này, khi cậu bé tiến vào sâu hơn, khiến cho cô cảm thấy tê liệt vì sung sướng, và cơ bắp, bộ óc dường như mất hết khả năng hoạt động. Cảm giác này càng lúc càng lớn, tỷ lệ thuận với tốc độ ra vào của Kiệt, và nó bùng nổ ngay khi một thứ chất keo nóng bỏng xối thẳng vào tử cung của cô. giác.
- Quá nóng vội sẽ không khiến cô thành công được đâu!- Hoàng Anh Kiệt thản nhiên nói khi thanh gươm chĩa vào cổ mình, vừa nhẹ nhành đặt cô học trò trần như nhộng của mình xuống giường.