-Hay...... anh thử vào tập đoàn làm việc đi. Biết đâu anh sẽ thấy nó thú vị-Nó thấy tâm trạng hắn có vẻ như tốt hơn, đề nghị biết đâu hắn sẽ đồng ý
-Anh nghĩ em sẽ ủng hộ anh nhưng em lại......-Hắn bỏ lửng câu nói, thất vọng nhìn nó
-Tại sao anh không thử một lần?-Nó cố gắng thuyết phục hắn
-Em bảo anh từ bỏ niềm đam mê của mình để thử một lần làm công việc mà anh không thích.-Hắn lớn tiếng với nó
-Em xin lỗi. Em không nên nhắc đến chuyện này. Nhưng anh có thể nào suy nghĩ lại được không?-Nó sợ nhìn cái bộ dạng tức giận này của hắn
-Kết thúc đêm kỉ niệm anh sẽ suy nghĩ-Hắn đứng lến đưa nó vào xe rồi chạy thẳng về nhà
************************************
Ngày mà hắn à không cả nhóm SK và Fan hâm mộ mong đợi cũng đã đến. Mọi người đã có mặt đầy đủ ở sân vận động nơi tổ chức đêm diễn đánh dấu chặng đường một năm ca hát của Sk.
Mọi người hò reo khi thấy bọn hắn xuất hiện trên sân khấu. Bọn nó ở bên trong ngắm nhìn người mình yêu toả sáng trên sân khấu mà hạnh phúc
-Có vẻ như họ vui lắm!-Diệp Vi
-Bọn mày có biết điều gì làm cho các anh ấy thật sự vui vẻ và hạnh phúc không?-Lan Anh hỏi một câu rất chi không liên quan
-Không.-Nó và Diệp Vi đồng thanh
-Hạnh phúc và vui vẻ nhất không phải là khi các anh ấy ở bên gia đình, ở bên người mà các anh ấy yêu thương. Mà hạnh phúc và vui vẻ nhất là khi họ đứng trên sân khấu trình diễn hết mình-Lan Anh hứa ánh nhìn về phía Nam đang cười hạnh phúc.
Câu nói của Lan Anh làm nó thoáng giật mình. Đúng rồi hắn chỉ vui vẻ khi được ca hát. Phải chăng nó đã sai khi bảo hắn vào tập đoàn làm việc
-SAU ĐÂY LÀ PHẦN TRÌNH DIỄN CỦA KHÁCH MỜI NHÓM THE SUN-Tiếng anh MC cắt ngang mạch sug nghĩ của nó. Tiết mục của bọn nó kết thúc là đến phần solo của hắn
-Phong muốn dành tặng bài hát này cho một người đặt biệt. Mong người ấy sẽ hiểu
Hắn ngân nga câu hát
Lá rơi về phía cuối trời
Đế ngọn cây hoài cô đơn
Gió cứ bay, ngọn cây vẫn vậy, ngẫn ngơ......
Anh có em như lá có cành
Dù ngày qua đi thật nhanh
Chiếc là ngoan tựa trên vai cành mỏng manh........
Từ khi có em về
Bầu trời sao trong xanh thế?
Mây trời tươi vui, đêm đêm ôm mây ngủ say
Sợ khi mất em rồi
Trời làm mưa tuôn khắp lối
Ngày ngày âm u, nổi buồn anh như cỏ cây
Gió ơi đừng lay, lá ời đừng bay
Để cành cây khô héo một mình mãi chờ......
Tình mây ngàn.... ( Tình mây ngàn-Juun Đăng Dũng)
Từng câu từng chữ là dành cho nó. Hắn yêu nó đến thế, sợ mất nó đến thế. Ấy vậy mà nó không hề ủng hộ những gì hắn làm. Nó nghĩ bảo hắn vào tập đoàn làm việc là điều tốt nhất cho hắn nhưng nó đã sao rồi. Luôn ở bên ủng hộ hắn mới là điều thật sự tốt cho hắn. Nó muốn chạy ngay lên sân khấu ôm hắn thật chặt nhưng đây không phải là nhà, nơi đây còn rất nhiều Fan nó không thể. Nó chỉ đứng đây nhìn hắn
Bài hát kết thúc
-Đình Phong có thể nán lại sân khấu được không?-Anh MC giữ chân hắn lại
-Vâng ạ!- Hắn vui vẻ đồng ý
-Bạn nói rằng ca khúc ấy bạn muốn dành riêng cho một người đặc biệt. Đó có phải người mà bạn yêu không?- Anh MC thay mặt những Fan hâm mộ hỏi hắn
-Vâng ạ!-Hắn không ngần ngại trả lời làm cho nó ở bên trong cánh gà thót tim
-Bạn có thể bật mí một chút về người con gái mai mắn ấy không?- Anh MC lòng đầy tò mò
-Đến lúc thích hợp em sẽ bật mí ạ!- Hắn
-Cô gái mai mắn ấy có đang ở đây không?- Anh MC đảo mắt dưới hàng ghế khán giả
-Có ạ. Em ấy đã đến đây rất sớm.- Sau câu nói của hắn, dưới khán đài nhốn nháo cả lên để tìm cô gái của hắn
-Em xin phép vào trong.-Hắn nói với anh MC rồi bước vào bên trong cánh gà
-Em xin lỗi. Sau này anh muốn làm gì cũng được, em sẽ luôn ở cạnh anh, ủng hộ anh chỉ cần anh vui là được-Nó ôm chầm lấy hắn
-Ngốc. Anh sẽ vào tập đoàn làm việc-Hắn vuốt tóc nó
-Anh tự nguyện-Nó muốn chắt chắn rằng hắn tự nguyện, nó không muốn vì nó mà hắn ép bản thân phải làm những việc hắn không muốn. Hắn đẩy nó ra gật đầu
-Em ra xe trước chờ anh