Vị Hôn Phu Hào Môn Có Thuật Đọc Tâm

Chương 13: Chương 13: Diệp Thù Yến đã trở lại (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Theo những gì mà nhóm bạn thân của Giang Miểu tiết lộ, anh Thù Yến của cô ta hiện đang ở nước ngoài để mua chuỗi dây chuyền kim cương màu hồng đầy sao do phu nhân Liêu Sa chế tác riêng tặng cô ta.”

“Tên khốn Diệp Nhị đó trực tiếp mở bàn cược, cược xem trong vòng một năm anh trai của anh ta có từ hôn với cậu hay không, thân ái à, cậu cảm thấy thế nào?”

Trạng thái tinh thần của Đường Noãn lập tức hồi phục: “Giúp tớ cược với, cược rằng tớ thắng.”

Quý Vân: “Bà cô của tôi ơi, cậu còn có tâm trạng đánh cược hả, cậu thành trò cười rồi kia kìa.”

Đường Noãn mở diễn đàn wechat “Liên minh những ông bố lo lắng” ra, quả nhiên trong diễn đàn đang thảo luận về vấn đề này, còn có người @ cô, hỏi cô nghĩ sao về chuyện đặt cược.

Đường Noãn thong thả ung dung gõ chữ: [Sao lại đánh cược một năm, chẳng lẽ trên phương diện tình cảm, Diệp tổng lại thiếu quyết đoán thế à?”]

[Hay là, thực ra một năm này là để đánh cuộc xem năng lực chen chân vào mối quan hệ của người khác của công chúa Giang Miểu thế nào? Mấy người vũ nhục người ta quá rồi đấy, cẩn thận ba và anh trai của công chúa Giang tới tìm anh gây sự đấy @ Diệp Nhị.]

Nói xong lại hứng thú bừng bừng đưa ra chủ ý: [Không bằng cược một tuần sau cô ta sẽ tuyên thệ chủ quyền trong bữa tiệc sinh nhật đi.]

Mọi người:…

Người này quả là một người tàn nhẫn.

Thấy trong nhóm có vẻ im ắng, Đường Noãn tiếp tục gõ chữ: [Tự tin lên, Diệp đại thiếu đã bỏ bê công việc, cố ý đi mua quà tặng cô ta, mấy người phải tin tưởng cô ta!]

Nói là vậy, tuy mọi người đều cảm thấy Giang Miểu quá tự tin thật, nhưng dáng vẻ âm dương quái khí của người này cũng khiến cho người ta cảm thấy chán ghét.

Đường – người âm dương quái khí – Noãn còn tiếp tục: [Aiz, để tôi nhường cho các cô cậu một bước nhé, chỉ cần Diệp tổng có bất kỳ hành vi nào thiên vị cho cô ta, thì tức là tôi thua.]

[@ Diệp Nhị, anh làm trọng tài, nếu tôi thua, đến lúc đó tôi sẽ đính hôn với anh, đội nón xanh cho anh trai anh thay phần anh.]

[Ối…]

[Lầu dưới tiếp tục…]

[Đúng là kẻ tàn nhẫn.]

Diệp Nhị: […]

Diệp Nhị: [Tôi tuyên bố, cô thắng.]



Quý Vân nhìn tin tức trong nhóm, hít khí lạnh: “Cậu không sợ có người loan tin đến chỗ Diệp đại thiếu sao?]

Đường Noãn hừ cười: “Ai có bản lĩnh truyền tin này tới tai anh ấy, tớ sẽ gả cho kẻ đó.”

Quý Vân: …

“Tớ cảm thấy những lời tớ nhắn trong diễn đàn, có độ đáng tin trăm phần trăm.”

“Chắc chắn Diệp Nhị kia sẽ không hủy trận đánh cược này.” Đường Noãn nói: “Dù sao nhỡ có bị chê cười thì cũng là bị cười chung, tớ đâu trêu chọc gì cô ta. Chỉ vì cô ta có người yêu thương, có người đau lòng, nên tớ phải làm đệm lưng để cô ta dẫm lên chắc?”

“Nhưng tớ nghĩ chắc là tỷ lệ đặt cược của tớ không thấp đâu, cậu có cược không?”

Quý Vân không do dự một giây nào: “Cược, cậu cược bao nhiêu?”

Bỗng Đường Noãn nhớ tới cái túi rỗng tuếch của mình:…

“Đợi tí, tớ đi tìm Đường Dị mượn một ít tiền.”

Quý Vân: “…” Mượn một ít? Sợ rằng là lừa đi một ít thì có.

Động tác của Đường Noãn rất nhanh, rửa mặt xong xuống lầu thì đụng phải Đường Dị ngay, hiển nhiên anh ta đã biết được một vài tin tức, nhìn Đường Noãn với vẻ mặt trào phúng: “Tiểu biệt thắng tân hôn? Chị có biết Diệp đại thiếu ở đâu không?”

Đường Noãn cười lạnh: “Làm sao? Vợ chưa cưới là tôi đây không biết, chẳng lẽ cậu biết à?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.