Vị Hôn Phu Hào Môn Có Thuật Đọc Tâm

Chương 31: Chương 31: Đường Noãn và Giang Miểu cùng rơi xuống nước, sẽ cứu ai? (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Hủy bỏ hôn ước hay không là do tôi quyết định.” Đường Noãn cười nhạo: “Cho rằng mình ở vị thế rất cao, cô kiêu ngạo cái gì? Lúc trước đính hôn là tôi vắt óc tìm kế tranh thủ mới được, cùng lẽ đó, có từ hôn hay không, tôi có quyền quyết định.”

Đường Noãn khinh miệt nhìn cô ta: “Nếu cô thật sự tự tin kiêu ngạo như vậy, thì cần gì phải để ý đến tôi, giống như cô nói, cho dù muốn cứu vãn tình yêu của cô, đó cũng là chuyện giữa cô và Diệp Thù Yến, cô nhắm vào tôi làm gì?”

“Đừng nói cô không có.” Đường Noãn quơ quơ tấm ảnh trong tay: “Ngoài việc tôi là vợ chưa cưới của người cô thích ra, thì tôi không có thù oán gì với cô cả, sao cô biết Đường Tinh giống với mẹ tôi, sao lại chú ý tới chị gái của Đường Tinh giống tôi, đừng nói với tôi là cô quen hết cả gia đình người đại diện của cô, chẳng phải tấm ảnh này là do cô cố tình tìm ra hay sao?”

“Nếu cô đã cao cao tại thượng như vậy rồi, thì cô cứ chờ đợi thôi là tốt rồi! Chính cô cũng biết người hèn hạ nhất trong chuyện này là chính cô, căn bản cô không hề tự tin, lại nghĩ rằng không để tôi vào mắt mới là sự miệt thị tốt nhất, vì thế để cho cô gái nhỏ thiếu kiên nhẫn đó làm tiên phong.”

Đường Noãn nhìn Diệp Thù Yến đang đi từ sảnh chính ra, cảm xúc dần dần ổn định lại, đầu óc cũng sáng suốt hơn: “Nếu cô không gấp gáp như vậy thì theo tới đây làm gì?”

Cô cảm thấy mình tới tìm Giang Miểu đúng thật là có chút đần độn, rõ ràng đối phương có ý muốn dụ dỗ cô tới đây, để cho cô lo lắng đề phòng, tốt nhất là phạm đủ loại sai lầm, làm trò cười khắp nơi, rồi bọn họ thêm dầu vào lửa. Hiểu lầm nhiều chỗ, đến lúc đó không cần cố ý tìm lý do để từ hôn với cô nữa.

Thế nên bây giờ cô nên giữ bình tĩnh, ngẫm lại xem nếu bị vạch trần thì cô nên làm gì…

Đường Noãn nhìn về phía Giang Miểu, đầu tiên, cô phải tranh thủ cho mình một chút thời gian.

Đường Noãn đứng lên, nói với Giang Miểu: “Cô Giang, dường như mưu tính của cô sai rồi, tôi và Diệp Thù Yến đính hôn không phải chỉ dựa vào gia thế.” Cô nói tới đây thì cười tự giễu: “Nhà họ Đường ra làm sao, mọi người đều biết, con mắt của Diệp Thù Yến cũng không kém như vậy đâu.”

“Vậy nên, cô muốn tuyên truyền cái gì thì đi tuyên truyền đi.” Đường Noãn quơ quơ tấm ảnh trong tay: “Hoặc là tôi trực tiếp giao cho Diệp Thù Yến, để anh ấy giúp tôi điều tra?”

“Chỉ là nếu mọi người biết cô làm ra những trò nhỏ nhen này dưới danh nghĩa tình yêu, không biết mọi người có xem thường cô hay không, Diệp Thù Yến có cảm thấy cô rất đáng yêu hay không?”

“Nói cho cùng, cô chỉ vì mục đích của mình mà phá hỏng hôn ước của chúng tôi, không khác gì tiểu tam cả.” Đường Noãn cười nhạo: “À, không đúng, so với tiểu tam còn không bằng, ít nhất tiểu tam là do người đàn ông ngoại tình, mà Diệp Thù Yến căn bản không yêu cô.”

Hiển nhiên Giang Miểu cực kỳ quan tâm tới tình cảm mà Diệp Thù Yến dành cho mình, giờ bị Đường Noãn nghi ngờ, cô ta tức giận đến mức ngực phập phồng, thậm chí không để ý đến việc giải thích vấn đề tiểu tam, cười lạnh: “Diệp Thù Yến có yêu tôi hay không, cô biết được chắc?”

“Tất nhiên là tôi biết.” Đường Noãn nói chắc chắn: “Cô học chung với anh ấy mấy năm, thậm chí còn qua lại với nhau, chẳng lẽ cô cảm thấy người đàn ông như Diệp Thù Yến sẽ để cho người mình yêu phải làm tiểu tam chịu ấm ức hay sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.