Vị Hôn Phu Hào Môn Có Thuật Đọc Tâm

Chương 42: Chương 42: Vị Hôn Phu Hào Môn Có Thuật Đọc Tâm (4)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Ba mét? Diệp Thù Yến hồi tưởng lại một chút, vừa rồi đột nhiên không nghe thấy tiếng lòng của Kim Vấn Hạ hình như là sau khi cô ta bị mẹ Kim kéo ra xa...

Nhưng Diệp Thù Yến nhìn Đường Noãn còn cách đây tận năm mét:???

[Phải nghĩ cách gì mới có thể làm cho loại đàn ông dù cho Thái Sơn ở trước mặt có sụp cũng vẫn mãi tỏ vẻ mặt than này lộ ra sơ hở nhỉ?]

-- Hơn nữa giọng của cô rõ hơn giọng của những người khác nhiều.

Diệp Thù Yến suy tư, nhưng mặt không chút thay đổi nhìn Đường Noãn, nghĩ thầm, có thể trong một ngày hôn mê này, cô cũng có được kỳ ngộ gì đó, nhưng hiển nhiên lực lượng không biết tên kia đứng về phía anh hơn, mà chắc là anh sẽ khiến cô thất vọng rồi, sao anh có thể cho người khác biết được điểm không bình thường của mình chứ.

Nhưng mà anh vừa nghĩ xong, một giây sau trong đầu chợt vang lên một tiếng thét chói tai: [Á!!!]

[Chắc anh ấy sẽ không không được đâu nhỉ? Nghe nói đàn ông ngâm nước lạnh dễ bị yếu sinh lý, tính phúc(*) chung thân của mình sắp mất rồi!]

(*) tính phúc: nôm na là niềm hạnh phúc trong sinh hoạt vợ chồng.

Cho dù Diệp Thù Yến đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, cũng tuyệt đối không ngờ một giây trước Đường Noãn còn đang tự hỏi phải thăm dò như thế nào, một giây sau đã rảo bước tiến vào phạm vi ba mét, không chút kẽ hở tung ra một đòn như vậy.

Diệp Thù Yến bất ngờ không kịp đề phòng, sắc mặt nhất thời tối sầm.

Bản thân Đường Noãn rất nhạy cảm với cảm xúc của người khác, lại có tâm quan sát, nên rất nhanh đã bắt được sự biến hoá của Diệp Thù Yến.

[Có thật này!] Tiếng lòng của cô vừa truyền ra, dường như nghĩ tới trong phạm vị thì thuật đọc tâm hữu hiệu, lập tức thay đổi cách nghĩ:

[Ôi, mình đúng là quan tâm quá sẽ bị loạn, anh Thù Yến cường tráng như vậy, làm sao có thể có vấn đề được.]

[Ngay cả bị bệnh cũng đẹp trai thế này, cục u trên đầu cũng có cặp có đôi với mình…]

Diệp Thù Yến mặt không cảm xúc nhìn cô “chăm chú” nhìn chằm chằm vào trán của anh, hậu tri hậu giác cảm nhận được đau đớn, đưa tay sờ một cái.

[ A a a, động tác sờ cục u của anh ấy cũng đẹp trai quá đi mất!]

Giọng điệu như thể người tình trong mắt hóa Tây Thi, nhưng Diệp Thù Yến thấy rõ được ý cười ẩn nhẫn trong đáy mắt cô.

Quả thực Đường Noãn rất vui, cuối cùng trong lòng cũng hơi cân bằng được một chút, dù sao đều là nhân vật phản diện, không thể chỉ có một mình cô xấu số đúng không?

Động tác của Diệp Thù Yến có chút rõ ràng, thu hút sự chú ý của những người khác.

[Ha ha ha ha, cục u lớn này đúng là không có mắt, cũng dám mọc trên đầu của Diệp tổng, đúng là không cần mạng nữa rồi, nhưng mà hình tượng này rất mới mẻ, nếu như có thể chụp hình thì tốt rồi, tuyệt đối là một bức ảnh hiếm gặp…]

Diệp Thù Yến nhìn trợ lý Văn có khuôn mặt lạnh nhạt ở kế bên, không thể nào nhìn ra nội tâm anh ấy lại phong phú đến vậy.

Đã lâu rồi anh không cảm nhận được cảm giác mệt tâm, mặc kệ thứ anh đang có có phải là thuật đọc tâm hay không, nhưng chắc chắc trợ lý Văn đã bị yêu ma quỷ quái gì đó nhập thể rồi!

Có suy nghĩ đó, Diệp Thù Yến lấy lý do cơ thể không khỏe, đuổi tất cả mọi người đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.