Việt Thiên Quyết Bách Việt Tranh Mệnh

Chương 2: Chương 2: Chương 2: Khai Mạch Cảnh Giới




Lý Minh chui về phòng mình hít thở thổ nạp, linh khí tràn quả miệng mũi, lỗ chân lông, như Đà giang thủy lưu cuồn cuộn đổ vào kinh mạch. Bình thường hắn được lão Tả Ao chỉ bảo hấp thu thiên địa linh khí qua hô hấp thổ nạp, rèn luyện kỳ kinh bát mạch, tuy nhiên thời gian gần đây lão Đinh lại dạy hắn khác, lão nói kinh mạch trong cơ thể cũng như sông suối tự nhiên, nước đổ vào từ khắp nơi, khi nước đầy ắt tự phá đê đập, khai thông dòng chảy, linh khí cũng phải hấp thu từ khắp cơ thể, từ tiểu mạch đổ vào đại mạch, từ đại mạch dồn vào đan điền, trăm sông đổ bể, đó mới là ý nghĩa của Khai Mạch - nhập môn cảnh giới.

Nghe lời lão định, hắn hấp thu từ khắp lỗ chân lông mọi nơi trên thân thể, dồn linh khí vào tất cả các kinh mạch, bất kể to nhỏ lớn bé, linh khí du động khắp cơ thể, cả người trở nên thần thanh khí sảng.

Quả thực trong vài năm lão Tả Ao dạy hắn tu luyện, mỗi lần đều chỉ hấp thu được một chút linh khí, thành ra hắn cũng chán mà lão hồ đồ cũng lười, tu luyện Khai Mạch cảnh giới ba bốn năm mới dừng lại ở trung kỳ. Tuy nhiên ba bốn tháng nay đúng là làm ít công to, hắn tu luyện đã tới Khai Mạch hậu kỳ, lực lượng tăng vọt, thân thể nhanh nhẹn, đầu óc minh mẫn, quan trọng là đánh nhau với đám chăn trâu bên sông đã không có đối thủ, hắn cảm thấy mình dường như thiên hạ vô địch.

”Chẳng mấy chốc lão tử sẽ đánh thiên hạ không đối thủ, khi đó vào nhà Lý Lác giữa làng, bắt hắn quyên một ít của cải bất lương, lão tử sẽ không nghèo! hắc hắc!“.

”Tiểu tử nhanh việc, ta còn phải đi tưới rau!” - Lão Đinh kêu to.

Lý Minh mở cửa ra ngoài. Bấy giờ là xế chiều mùa hè, Lão Đinh đang đứng dưới bóng một gốc mít to già cỗi, cành lá sum xuê, mỗi quả to như cái thúng, gai nhọn chi chít, ánh mắt bất thiện, lão nói: “Hôm nay ngươi khởi động với đống quả xanh này!”

Lão chỉ vào đống quả dưới gốc, nghe lão Đinh nói xong Lý Minh lập tức sị mặt, mỗi lần trước khi luyện quyền đều có màn khởi động như vậy, hôm thì bóc dừa, hôm thì xúc cát, hôm thì dùng bó mây quấn chặt đập vào ống tay ống chân, hôm nay lại vỗ mít, quả thực nhân sinh toàn sự khổ đau.

Nhưng cũng nhờ vậy mà chân tay hắn trở nên rắn chắc hơn, hắn nhắm mắt nhịn đau đập tay vào đống mít gai, xong xuôi xoa một chút rượu thuốc, ngồi thở phì phò.

”Tiểu tử người ko biết điều tiết hả?” - Lão Đinh nhắc. Hắn tập trung thổ nạp một lúc, điều động linh khí, đôi tay trở nên dễ chịu, rượu thuốc lão Đinh đích thực hàng tốt.

”Hôm nay ta dạy người nốt hai chiêu cuối của Bát Long quyền. Ngươi nhìn, Long Du Cửu Vân!” – Lão Đinh vừa nói vừa thi triển quyền kình vù vù, thân thể phảng phất như thiên long du động, khi trái khi phải, khi trên khi dưới, thân pháp ảo diệu vô song.

”Tổ tiên chúng ta tương truyền là Thiên Long, ngươi đạt cảnh giới tối cao mỗi chiêu mỗi thức đều sẽ có thần long hiển hóa.”

”Long Chiến Thiên Địa!” - Coong, coong, coong mấy tiếng liên tiếp vang lên, kình khí đập liên tục vào cái vạc to giữa sân miếu, kình phong cuộn đám bụi dưới sân bay lên mù mịt, lờ mờ có thể nhìn thấy long hình đang há miệng gầm gào.

Lý Minh trợn mắt há mồm, nhanh chóng ghi nhớ chiêu thức, diễn luyện lại, tuy chưa đâu vào đâu nhưng nhờ lão Đinh chỉ bảo, đã có chút ý cảnh.

”Ngươi tu luyện tới cảnh giới cao hơn, chiêu thức sẽ càng lợi hại, coi như không tệ.” - Lão Đinh khen cùng động viên, lão luôn tính tình tốt như vậy.

”Lão thất phu, người lại dạy cháu ta lung tung, hữu dũng vô mưu há được gì?” - Trời nhập nhoạng tối, lão Tả Ao chân xiêu chân vẹo về tới miếu hô to.

”Lão hồ đồ, người nhiều mưu mẹo sao thành như vậy?” - Lão Đinh cãi.

”Mẹ kiếp, ta như vậy ngao du thiên hạ còn không hơn người quanh quẩn xó bếp sao!”

”Ngươi bảy phần quỷ ba phần người, không phải đang ăn nhờ xó bếp ta sao!”

”Ngươi lão hồ đồ vô tích sự!”

”Ngươi lão quỷ!”

Lý Minh trốn nhanh vào bếp nấu cơm, quả thực đau đầu nhức óc, mỗi lần hai lão gặp nhau đều như vậy, ăn cơm cũng không nhai, để miệng dùng cãi nhau.

Cơm xong, hắn lại hí hoáy cũng lão Tả Ao học phong thủy, hắn dở quyển Táng thư nham nhở, lật đọc vài trang: “Mai táng phải chọn nơi có sinh khí. Khí gặp gió ắt tán, gặp nước ngăn thì dừng. Cổ nhân làm sao cho khí tụ chứ không tán, nước chảy có chỗ dừng. Do vậy mà có tên là phong thủy.”.

Lão Tả Ao nói thêm: “Phong thủy không chỉ đơn giản có vậy, nó cũng dựa vào dịch lý, âm dương ngũ hành. Phong thủy cũng chia làm hai phái, Hình phái và Lý Phái.”

Nước bọt văng tung tóe, lão lý luận: “Hình phái chú ý hình thế bố cục, lợi dụng sơn mạch thủy lưu, thiên địa linh khí điều động lực lượng. Lý phái chủ yếu căn cứ vào âm dương, ngũ hành, bát quái, cửu tinh lạc hà mà tính toán, phán định cát hung, bày nên trận đồ vây khốn địch nhân!“.

”Gia gia nói chẳng phải mấy tên trộm mộ và xem tướng sao?” – Lý Minh lý sự.

”Đấy mấy tên tầm thường hiểu biết chút môn đạo, sao có thể so với gia gia ngươi Hình Khí Tông Sư, tiên phong đạo cốt.” – Lão Tả Ao lên mặt.

Lý Minh bĩu môi: “Chẳng phải gia gia cũng đào trộm mộ, xem tướng lừa gạt sao?”

”Đấy là ta khảo cổ, tìm hiểu lịch sử!” - Lão Tả Ao đỏ mặt cãi chầy cãi cối.

Một lát sau lão lấy ra vài cây tiểu kỳ vài cái cọc, cắm lung tung trên một đám đất nhỏ ngoài vườn, lờ mờ dưới trăng, giảng giải cho Lý Minh: “Đây là Khốn Long trận pháp, lợi dụng quẻ Ly điều hỏa, quẻ Chấn điều lôi, quẻ Cấn điều Sơn, ngươi trông!”

Lý Minh chắm chú theo dõi, quả thực trong trận có sét đánh, lửa táp, thầm than một tiếng lợi hại.

Lão Tả Ao nói thêm: “Bọn Hình Khí sư tầm thường hay gọi mình là Trận Pháp Tông Sư, khi bày trận thường có một điểm sơ hở gọi là trận nhãn. Cao thủ bày trận phải tính toán điểm này, ngươi nhìn ta phân bố trận nhãn ra bốn lá cờ, bốn lá cờ lại có thể di chuyển bên trong trận. Trông!“.

Lý Minh như có điều ngộ ra, ghi nhớ trong lòng.

”Ngươi phá trận cho ta” – Lão Tả Ao yêu cầu.

Loay hoay một canh giờ hắn cũng hiểu cách bố trận, điều động địa mạch linh khí. Hắn phá giải trận pháp, rút cờ cọc cất đi, Lão Tả Ao đã bỏ đi tự lúc nào không hay.

”Xem tướng vẫn tính là dễ dàng!” - Mấy lần thất bại mới xong việc, hắn than thở, trở về tiếp tục tu luyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.