Vĩnh Dạ Quân Vương

Chương 8: Q.1 - Chương 8: Hoa Bỉ Ngạn*




Khi tuần này vừa đến, một người đàn ông với vóc người cao to, ngũ quan* đoan chính, nhưng lại mang vẻ mặt âm trầm đã đứng trên bục giảng để thay thế cho Trương Tĩnh. Mấy người đàn ông vạm vỡ hợp lực để khiêng một cái tủ kim loại hình hộp chữ nặng nề, rồi mở ra cái đỉnh, bên trong đặt ra hàng trăm loại súng ống!(Ngũ quan: năm khí quan gồm tai, mắt, miệng, mũi và thân mình)

Người đàn ông kia chỉ nói một câu lạnh lùng: "Mấy đứa có thể gọi tôi là Âm Ảnh." Chỉ vậy là coi như hoàn thành lời mở đầu.

Tiếp theo đó, Âm Ảnh đi tới bên cạnh tủ súng, đưa tay lấy ra hai cây súng lục có tạo hình gần như giống nhau hoàn toàn, giơ lên để cho bọn nhỏ nhìn xem.

Nếu nhìn kỹ với khoảng cách gần, thì có thể nhìn ra hai cây súng lục này vẫn có chỗ khác biệt. Một cây được đánh bóng như mặt gương từ tận nòng súng đến tay cầm, còn một cây khác lại được khắc đủ loại hoa văn phủ kín toàn thân.

"Cây súng này được gọi là Eagle series, là quân biên cương của đế quốc chuyên dùng, lấy uy lực mạnh mẽ mà nổi tiếng." Người đàn ông nói, rồi trực tiếp quay về vách tường tại phòng học, sau đó bóp cò cây súng lục bóng loáng như mặt gương này.

Tiếng nổ vang to lớn làm cho lỗ tai của tất cả những đứa nhỏ ở đây phải ong ong lên, mà vách tường cứng rắn của phòng học lại xuất hiện nhiều thêm một cái hố sâu to bằng miệng chén, có thể nhìn thấy nền móng cùng cái giá đỡ bị phá hỏng bên trong.

Thiên Dạ lập tức lè lưỡi! Đến cả vách tường còn bị bắn thành như vậy, nếu như nó bắn vào thân thể con người, thì e rằng mỗi súng bắn ra sẽ để lại một lỗ thủng to đùng. Vị trí nằm giữa tay và chân sẽ trực tiếp bị một súng phá đứt.

"Uy lực lớn sao? Đương nhiên là không!" Giọng nói lạnh lẽo của Âm Ảnh vang vọng.

Còn một cây súng khác nếu như nó phát ra ánh sáng, thì đó là hoa văn trên thân súng thắp sáng đột ngột. Chỉ có âm thanh chốt đánh va chạm cùng với tiếng của một vật nặng nề đang bay trong không trung, miệng súng bắn ra một đoàn ánh sáng màu xanh, bắn trúng vào trên vách tường, nổ vang ầm ầm!

Làn sóng không khí mạnh mẽ kèm theo vô số đá vụn bay tới, đánh tới khiến bọn nhỏ không thể ngẩng lên được cái đầu.

Khi Thiên Dạ bỏ xuống cánh tay để bảo vệ gương mặt của mình, mình nó ngạc nhiên khi nhìn thấy vách tường được tạo thành từ những tảng đá dày cộm cùng giá đỡ kim loại kia bị phá thành một cái lỗ thủng to lớn, nếu nhìn xuyên qua đó thì có thể nhìn thấy được khung cảnh bên ngoài!

Đoàn ánh sáng màu xanh này, lại có uy lực mạnh mẽ như thế!

Người đàn ông giơ lên cây súng lục đang phát sáng kia, nói: "Đây chính là cây súng phải dùng nguyên lực mới có thể khởi động, uy lực của nó không phải những vũ khí bình thường có thể so sánh được. Chỉ một cây sung nguyên lực cấp thấp như thế này, thì uy lực của nó đã theo kịp với pháo máy (tương tự súng đại bác máy). Chính là nhờ có súng nguyên lực, nên chúng ta mới có thể đánh lùi những đám con hoang Hắc Ám chết tiệt kia trong chiến tranh Lê Minh, rồi mới có thể đặt nên căn cơ ổn định cho đế quốc hôm nay!"

Sau đó, Âm Ảnh tỉ mỉ giảng dạy nguyên lý của súng nguyên lực cho bọn nhỏ.

Súng nguyên lực có ngoại hình tương tự với súng ống dùng thuốc nổ kiểu truyền thống, nhưng nguyên lý cơ bản lại hoàn toàn khác nhau. Khi nhét một cái thiết bị áp súc năng lượng vào vị trí của thuốc nổ cùng viên đạn, thì người sửa dụng cần phải truyền nguyên lực của chính mình vào đó, ngưng tụ thành đạn nguyên lực, sau đó mới bắn ra tùy ý được.

Theo sự khác nhau về chất liệu chịu lực cùng thiết bị năng lượng, mà súng ống nguyên lực còn có uy lực khác nhau một trời một vực. Có một vài cây súng ống nguyên lực thậm chí còn kèm theo một ít năng lực đặc biệt có uy lực mạnh mẽ.

Bên trong những cây súng nổi tiếng còn có những cây súng nổi tiếng.

Trên đời này tổng cộng có mười cây súng nổi danh, mỗi một cây đều có uy lực vô song, trong truyền thuyết nếu có thể đạt được bất kỳ một cây nào trong mười cây súng nổi tiếng đó, thì đều sẽ nám giữ được năng lực có thể thay đổi được thế cuộc của đại lục!

Trăm ngàn năm qua, không biết có bao nhiêu cuộc minh tranh ám đấu xoay quanh mười cây súng nổi tiếng trong truyền thuyết này, cũng không biết có bao nhiêu người có năng lực to lớn đến kinh tài tuyệt diễm phải chết đi vì nó. Nhưng cho dù như vậy, mọi người vẫn người trước chết đi thì người sau tiếp bước như cũ, bon chen mà vào.

Đến bây giờ, trong mười cây súng nổi tiếng thì đã có ba cây được tộc Người nắm giữ trong tay, lại có năm cây rơi vào trong tay của chủng tộc Hắc Ám, còn lại hai cây súng thì lại không rõ tung tích.

Từ sự phân bố của mười cây súng nổi tiếng này, có thể thấy được, ở bên trong thế giới của những kẻ mạnh có thể so sánh được sức mạnh của ba trận doanh Lê Minh, Vĩnh Dạ, cùng trung lập.

Bài giảng này rất có thể là điều mà bọn nhỏ chú ý nhất kể từ khi bước vào trại huấn luyện cho tới ngày hôm nay. Ngay cả những đứa đã có cơ sở con ông cháu cha kia đều vừa nghe vừa mơ ước.

Âm Ảnh lấy ra một tấm bảng dạy học, trên đó hiện ra một bức hình nổi. Đó là một cây súng ngắn vừa lộng lẫy tráng lệ mà lại cổ xưa.

Vẻ ngoài của cây súng ngắn này có kiểu dáng giống với súng ngắn loại cũ, chốt gõ được dựng đứng ở phía sau nòng súng, có màu trắng bạc, có hình dạng như ý. Nòng súng cùng vỏ ngoài đều được mạ vàng, điêu khác những hoa văn hoa mỹ. Trên thân súng có khắc một đóa hoa đỏ ngòm bắt mắt, cánh hoa có hình sợi giang rộng về bốn phương tám hướng.

Trong lúc vô tình, Âm Ảnh đứng thẳng thân thể, trên mặt mang theo biểu tình trang trọng và nghiêm túc, thậm chí mặt hắn còn hiện lên một nét cuồng nhiệt, nói từng câu từng chữ: "Đây chính là một trong mười cây súng nổi tiếng nằm trong tay của tộc Người chúng ta, cũng chính là cây súng nổi tiếng đầu tiên mà đế quốc chúng ta nắm giữ. Mạn Thù Sa Hoa, hoặc còn có tên gọi khác là hoa Bỉ Ngạn*"*(Hoa Bỉ Ngạn là loài hoa chốn Hoàng Tuyền - chi tiết ở cuối bài.)

Thiên Dạ đọc thầm nhiều lần cái tên Mạn Thù Sa Hoa này, nó chỉ cảm thấy những chữ này có một loại thần bí cùng mỹ lệ mà không cách nào có thể hình dung được, những chữ đó lập tức được khắc sâu ở tận đáy lòng của nó.

Một đứa bé bạo gan hỏi: "Nó, nó cũng có năng lực đặc biệt sao?"

"Hỏi rất hay!" Âm Ảnh hiện tại đã hoàn toàn bị đốt cháy, hắn nói với giọng mang theo sự cuồng nhiệt cực cao: "Mạn Thù Sa Hoa, trong truyền thuyết khi mà tộc Người còn chưa có chữ viết, thì nó sinh trưởng ở sâu trong hư không nằm bên bờ của dòng sông u tối (Minh Hà), mỗi khi một mạng sống trên thế giới biến mất, thì một đóa hoa nhỏ sẽ nở ra ở bờ sông. Nó! Có thể đốt cháy lực lượng bản nguyên của thế giới, soi sáng con đường tinh không dẫn tới dòng sông u tối, và đó cũng chính lầ kỹ năng cuối cùng trong truyền thuyết "Vong Xuyên"*(*Vong Xuyên: con sông quên lãng - vì là danh từ nên mình xin giữ nguyên Hán Việt nhé)

Từ một tuần này trở đi, bên trong thời khóa biểu của Thiên Dạ lại nhiều thêm ba môn học liên quan đến sung ống nguyên năng, phân biệt là thể lực năng lượng học, hóa giải súng ống cùng giữ gìn và sửa chữa, ngoài ra còn có môn xạ kích (bắn).

Thiên Dạ nắm giữ thành tích vững vàng xếp vào năm vị trí đầu trong ba môn học này, xếp hạng của nó cũng nhờ vậy mà tăng lên diện rộng, lập tức đã tiến vào năm mươi vị trí đầu. Đến thời điểm công bố thành tích vào cuối tuần, thì xếp hạng của nó đã lên tới thứ bốn mươi chín.

Tuy rằng hạng bốn mươi chín và năm mươi mốt chỉ chênh lệch có hai đơn vị, nhưng lại khác nhau một trời một vực. Thiên Dạ hiểu rõ, sau hạng thứ năm mươi chính là vùng bị đào thải. Mà người bị đào thải trong trại huấn luyện, thì vận mệnh chỉ có một, đó là chết.

Ngày thứ hai sắp đến, khi Thiên Dạ đi vào phòng tu luyện, thì tâm tình của nó trở nên hơi kích động. Quả nhiên, tên tôi tớ có làn da đen kia đến và vứt vào lư hương hai mảnh "Chu Nhan Huyết"!

Khả năng nhận biết nhạy cảm gấp mươi lần, khiến cho Thiên Dạ cảm giác được cộng hưởng giống như nhạc giao hưởng. Vận chuyển Binh Phạt quyết lên, nguyên lực trong cơ thể của Thiên Dạ cũng từ từ phun trào, sóng lớn dân trào như một làn sóng cao! Trước kia, khi không có Chu Nhan Huyết, thì lúc này, nguyên lực sẽ không có lực, rồi lại rơi xuống.

Nếu không có sự trợ giúp của hương liệu đặc biệt này, thì quá trình Thiên Dạ nhận biết cùng rút lấy nguyên lực đều vô cùng chậm chạp, chỉ có thể tích lũy một ít, dẫn dắt, rồi tích súc đủ mới có thể đánh vào từng làn sóng.

Thế nhưng hiện tại đã có được hai phần "Chu Nhan Huyết", tốc độ rút lấy nguyên lực của Thiên Dạ được nhanh chóng tăng ca. Nguyên lực tràn cuồn cuộn không ngừng vào trong cơ thể của nó, đẩy cho làn sóng nguyên lực ngày càng tăng cao.

Rốt cục, làn sóng nguyên lực đã đạt tới mức cao nhất, trong tai của Thiên Dạ nghe được tiếng thủy triều vang lên xôn xao, ngay lập tức nguyên lực lui về giống như là nước thủy triều vậy.

Nguyên lực sóng biển đầu tiên rốt cục cũng xong rồi!

Làn sóng nguyên lực này vẫn chưa lui lại hoàn toàn, nó va chạm cùng với làn sóng nguyên lực mới sinh ra, sau đó lại tiếp tục phun trào một làn sóng nguyên lực lớn mới. Đợt sóng biển thứ hai so với làn sóng thứ nhất còn cao hơn, xung lực cùng càng tăng mạnh. Ngay khi nó miễn cưỡng tăng lên đỉnh cao, chỉ còn một đường nhỏ, thì lại vì nguyên lực không đủ mà phải hạ xuống.

Coong! Tiếng chuông kéo dài đánh thức Thiên Dạ, thời gian tu luyện lần này đã hết.

Cái khó nhất trong Binh Phạt quyết chính là hình thành đợt sóng nguyên lực thứ nhất, sau đó làn sóng thứ hai, làn sóng thứ ba sẽ nhanh hơn rất nhiều. Khi làn sóng nguyên lực phun trào, thì cũng sẽ sinh sản ra một sức hút mạnh mẽ, hút thật nhiều nguyên lực ở xung quanh để dẫn vào trong cơ thể.

Nếu như không phải lần nó có tới hai phần "Chu Nhan Huyết" trợ giúp, thì Thiên Dạ ít nhất còn phải mất thời gian tới hai tuần lễ mới mới có thể sinh ra làn sóng đầu tiên. Khi đó muốn hoàn thành quy định rằng trong kỳ hạn ba tháng phải làm ra chín làn sóng thủy triều của Trương Tĩnh, sẽ trở nên nguy hiểm vô cùng.

Mấy tuần sau đó, Thiên Dạ tu luyện vô cùng thuận lợi. Khi cách thời hạn ba tháng của Trương Tĩnh chỉ còn có một tháng, thì Thiên Dạ đã có thể dẫn ra được năm làn sóng. Tiến độ tu luyện Binh Phạt quyết càng ngày càng nhanh, Thiên Dạ phỏng chừng có lẽ chỉ cần thêm nữa tháng, thì nó có thể làm thành chín cái làn sóng thủy triều hoàn chỉnh đầu tiên.

Tuy rằng phần lớn thời gian mọi người trong trại huấn luyện đều tự mình vùi đầu tu luyện, nhưng cũng không ít tin tức ngần lưu truyền. Ngay khi tu luyện Binh Phạt quyết vừa bước vào tháng thứ ba, thì bên người của Thiên Dạ đã có một đứa bé tu thành chín làn sóng thủy triều! Mà cũng có người nói, tại một nhóm trẻ trong toàn bộ trại huấn luyện Hoàng Tuyền này, đã có một đứa có tài nhất đang thử nghiệm đốt cháy cái tiết điểm linh năng đầu tiên rồi!

Mà người kia là một bé trai được gọi là Hứa Lăng, nghe nói có xuất thân tại một thế gia quyền quý trong đế quốc, hơn nữa nó còn là thiên phú đẳng cấp một!

Khi nghe những tin tức này, thì trong tâm hồn nho nhỏ của Thiên Dạ cũng không khỏi có chút cay đắng. Từ khi nó bắt đầu hiểu chuyện, thì vết thương ở ngực đã nằm sẵn tại đó. Mà sinh sống ở trại huấn luyện, đều tại mỗi thời mỗi khắc đều nhắc nhở sự tồn tại của vết sẹo này cho nó. Nếu không vì vết sẹo nào, thì nó cũng là người có thiên phú đẳng cấp một.

Mỗi khi khởi động Binh Phạt quyết, khi nguyên lực bốc lên mạnh liệt, thì đi qua khu vực của vết sẹo trở nên cực kỳ vướng víu, vì lẽ đó Thiên Dạ phải tích lũy thật nhiều nguyên lực mới có thể vượt qua đó để dẫn dắt ra làn sóng nguyên lực hoàn chỉnh.

Thiên Dạ không biết là ai đã để lại vết sẹo này cho nó. Thời điểm bị thương này, nó còn chưa tới ba tuổi!

Đây chính là số mệnh, Thiên Dạ không thể không tiếp thu.

Huấn luyện vẫn còn được tiếp tục, khi đến tháng thứ ba, thì mọi người tăng thêm chương trình học mới, lần này là nguyên lý về máy móc.

Đây là một môn ngành học phong phú về mọi mặt, trong đó không chỉ có toán học, vật lý, mà còn có rất nhiều tri thức khác nữa. Như vậy mới có thể lý giải tại sao mọi người lại sử dụng những máy móc to lớn kia để thay đổi thế giới.

Những máy móc đời thứ nhất chạy bằng hơi nước thì lấy nhiên liệu là đá màu đen.Sau khi thành công làm nó trở thành nhỏ lại, thì máy chạy bằng hơi nước đời thứ nhất kia vẫn hoạt động trên mỗi mảng đại lục như cũ. Nó có rất nhiều ưu điểm, ổn định, động lực mạnh mẽ, vân vân, nhưng mà ưu điểm lớn nhất của nó chính là vì nó rất tiện lợi.

Tiện lợi chế tạo, tiện lợi sửa chữa giữ gìn, có thể tùy ý nhìn thấy được viên đá màu đen, dưới tình huống trữ lượng sắt thép ở tình trạng cực đại dồi dào, thì dù cho có trôi qua trăm nghìn năm nữa, dưới phần lớn các tình huống thì máy chạy bằng hơi nước vẫn là lựa chọn được ưu tiên nhất.

Khóa học tri thức vừa tăng thêm này đã giúp cho xếp hạng của Thiên Dạ tăng lên nhanh chóng, đến nỗi nó đã xông vào được hai mươi vị trí đầu, thậm chí còn có hi vọng tiến vào mười vị trí đứng đầu nữa.

Đã đến thời điểm bài kiểm tra tháng ba bắt đầu, từ hai tuần trước Thiên Dạ đã tu thành thủy triều nguyên lực, tự nhiên dễ dàng thông qua kiểm tra. Trong những học viên cùng Thiên Dạ thì có ba người không thể đạt được yêu cầu, kết quả bị Trương Tĩnh tự tay cầm roi quất đến bị thương nặng, sau đó mới sai người đem đi.

Đã ba tháng qua không có người chết, thời gian lâu dần khiến những đứa trẻ này quên mất đây chính là trại huấn luyện Hoàng Tuyền, là quân dự bị bên trong toàn bộ quân đội của đế quốc lấy lựa chọn khắc nghiệt cùng đào thải cực kỳ tàn khốc mà xưng tên trại huấn luyện Hoàng Tuyền!

Vừa bắt đầu tháng thứ tư, lại tăng thêm một môn học : Đánh nhau.

Kể từ bây giờ, cuộc sống tu luyện ung dung phải chấm dứt như vậy. Khóa học đánh nhau phần lớn là do các huấn luyện viên mở đầu, sau đó các học viên mới luyện tập với nhau.

Trong toàn bộ tuần đầu tiên, đại đa số đều trở lại với gương mặt bị sưng, còn Thiên Dạ thì lại bị thương đặc biệt nặng nề.

Thời điểm các học viên luyện tập với nhau thì đều dùng hết toàn sức lực để đánh nhau, cho nên không hề có lời lẽ như hạ thủ lưu tình gì cả. Trong những học sinh nằm ở bảng xếp hạng cao, Thiện Dạ thuộc về những đứa có thân thể yếu nhất, vì thế cho nên được chịu sự chăm sóc đặc biệt.

Nếu như có thể đanh cho Thiên Dạ không thể rời giường nỗi, thì đương nhiên sẽ bớt đi một đối thủ tranh đoạt 'Chu Nhan Huyết' rồi.

Nơi đây chính là trại huấn luyện Hoàng Tuyền, chứ không phải là trường học quý tộc với phong cách ôn hòa đâu.

Đến thời điểm công bố bảng xếp hạng vào cuối tuần, thì thứ tự của Thiên Dạ điên cuồng hạ thấp, rơi xuống vị trí thứ bốn mươi tám, vẫn miễn cưỡng có thể bảo vệ trước năm mươi người của mình.

Sau khi bọn nhỏ xem qua bảng xếp hạng, thì cũng đã tới thời gian đi ngủ.

Khi Thiên Dạ vừa bước vào phòng ngủ, bỗng nhiên cửa phòng ở phía sau lập tức đóng lại, ngay sau đó có vài cái bóng đen lao tới, tóm chặt lấy nó. Trong đó có một cánh tay đặt tại yết hầu* của Thiên Dạ, có gắng hết sức để bóp lại, khiến cho nó không thể hô hấp được, đồng thời cũng không thể phát ra âm thanh.(Yết hầu: nằm ngay cổ họng)

Đây là kỹ năng đánh nhau vừa mới học, chỉ trong nháy mắt đã được dùng trên người của Thiên Dạ.

----------------

*Hoa Bỉ Ngạn : còn ó tên hán việt là Mạn Châu Sa Hoa -là loài hoa chốn hoàng tuyền--- CHI TIẾT TẠI ĐÂY!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.