Một kiếm đánh bại tuyển thủ hạt giống Lý Vân Hải, Lý Phù Trần bộc phát ra thực lực, so với lúc trước đâu chỉ mạnh hơn một hai phần, tưởng như là hai người khác nhau.
“Thật mạnh!”
Chúc Hồng Tú vốn có lòng tin đánh bại Lý Phù Trần, nhưng khi thấy một kiếm đó, nàng không còn chút tự tin nào.
Một kiếm này, quá bá đạo, quá sắc bén.
Phải biết rằng, cuộc tranh tài dùng kiếm gỗ, cứng cõi vô cùng, có thể chịu được lực lượng ngàn cân, dưới Luyện Khí cảnh thất trọng, cơ bản là không có khả năng đánh gãy mộc kiếm. Nhưng Lý Phù Trần bằng vào tốc độ kinh người, mạnh mẽ đánh gãy kiếm gỗ, quả thật là bá đạo.
“Thú vị, dĩ nhiên dấu giếm thực lực.”
Trong mắt của Dương Khai loé lên một luồng ánh sáng lạnh.
“Người này không thể khinh thường, có giá trị bồi dưỡng.”
Trần Tông Minh thầm khen.
Nếu như Lý Phù Trần có căn cốt nhị tinh, Trần Tông Minh cũng không kinh ngạc như thế, nhưng Lý Phù Trần chỉ là căn cốt phổ thông, đã làm được chuyện mà căn cốt nhị tinh cũng không làm được, đủ khiến hắn coi trọng.
Thống trị Thương Lan Vực, Thương Lan Tông, cũng không phải chỉ coi trọng căn cốt, đối với căn cốt phổ thông xuất sắc, Thương Lan Tông cũng sẽ cho hắn cơ hội. Căn cốt quyết định tiên thiên tiềm lực của một người, nhưng nếu căn cốt phổ thông cố gắng nhiều hơn, thêm một chút thiên phú mà nói, cũng có cơ hội trở thành Võ giả Địa Sát cảnh, ít nhất Võ giả Địa Sát cảnh mà Trần Tông Minh biết đến, có hơn mười người có căn cốt phổ thông.
Đương nhiên, Võ giả Địa Sát cảnh là cực hạn của căn cốt phổ thông. Cho nên, căn cốt phổ thông muốn thu được đãi ngộ cao, đây là chuyện không thể nào.
- Quả thực coi trời bằng vung, không xem tôn trưởng ra gì.
Lý Huyền Phong tức giận đến run rẫy, làm lão tổ của Lý gia, hắn không cho phép người khác ngỗ nghịch hắn, cho dù là tộc trưởng như Lý Thiên Hàn, hắn muốn thu hồi là thu hồi, có uy nghiêm tuyệt đối. Nhưng lại không nghĩ tới, một tên tiểu bối như Lý Phù Trần, lại dám không vâng lời hắn, không chỉ vậy, còn dùng thực lực tuyệt đối đánh bại Lý Vân Hải, giống như cố ý cho hắn xem.
- Lý Thiên Hàn, ngươi dạy dỗ con trai rất tốt.Lý Huyền Phong trừng mắt nhìn Lý Thiên Hàn.
Lý Thiên Hàn cùng Trầm Ngọc Yến không dám lên tiếng, nhưng trong lòng, bọn họ rất tự hào và kêu ngạo. Con của bọn họ, so với tưởng tượng còn xuất sắc hơn, cho dù đối mặt với áp bức của lão tổ, cũng dám phản kháng, đây mới thật là Võ giả.
Võ giả chân chính, dám đấu trời, đấu đất.
Bọn họ không phải Võ giả chân chính, nhưng Lý Phù Trần thì phải.
- Phản, quả thực phản rồi, lão tổ, không thể buống tha hắn.Lý Thiết Sơn cũng tức giận không kiềm chế được, con mắt đỏ lên.
Lý Thiên Hàn không dám tranh luận cùng lão tổ, nhưng Lý Thiết Sơn hắn còn không để vào mắt:- Lý Thiết Sơn, ngươi đừng quên, sau khi thiên tài chiến kết thúc, con ta gần như trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, ngươi dám động hắn sao?
Đệ tử của Thương Lan Tông, thần thánh không thể xâm phạm, coi như Thành chủ muốn xét xử đệ tử của Thương Lan Tông, cũng phải hướng lên trên xin trước, không thể nghiêm phạt vô cớ, gia tộc càng không được. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là đệ tử của Thương Lan Tông không trêu chọc Thành chủ, nếu đệ tử của Thương Lan Tông mạo phạm uy nghiêm của Thành chủ, Thành chủ có quyền nghiêm phạt nhất định, nhưng chỉ có thể nghiêm phạt bình thường, muốn phạt nặng cũng phải hướng lên trên xin phép.
- Lý Thiên Hàn, ngươi đừng tiểu nhân đắc chí, cho dù hắn trở thành đệ tử của Thương Lan Tông thì như thế nào, đệ tử của Thương Lan Tông cũng chia ba bảy loại, không thông qua được khảo hạch, chỉ có thể trở thành đệ tử tạp dịch, không có tiền đồ gì, đến lúc đó ta xem ngươi còn mặt mũi gì không.
Ngoại Tông của Thương Lan Tông ngoài đệ tử ngoại tông còn có đệ tử tập dịch. Đệ tử tạp dịch cần làm rất nhiều tạp vụ, cơ hội tiến bộ cũng không nhiều, đệ tử gia tộc của bốn gia tộc lớn tiến vào Thương Lan Tông nhưng năm gần đây, có phân nửa đều là đệ tử tạp dịch, không thể nhờ cậy vào.
Hít sâu một hơi, Lý Huyền Phong âm trầm nói:- Gia tộc bồi dưỡng các ngươi nhiều năm như vậy, không nghĩ ra đều bồi dưỡng thành một đám “bạch nhãn lang”, Lý Thiên Hàn, từ nay về sau, giáng một mạch của ngươi, thành chi thứ!
Nghe vậy, Lý Thiên Hàn và Trầm Ngọc Yến đều biến sắc.
Bất luận gia tộc nào cũng có chủ mạch và chi thứ, chủ mạch trong coi quyền lợi của gia tộc, chi thứ nhất định phải phục tùng chủ mạch. Có thể nói là địa vị cách nhau một trời một vực, đãi ngộ cũng cách nhau một trời một vực. Bọn họ không nghĩ tới lão tổ lại quyết tuyệt như vậy, trực tiếp giáng họ xuống làm chi thứ, so với cướp đoạt thân phận tộc trưởng của Lý Thiên Hàn còn sỉ nhục hơn.
Sắc mắt biến đổi mấy lần, cuối cùng, Lý Thiên Hàn cũng không nói gì.
Đây là cái giá lớn bọn họ phải nhận khi cãi lời lão tổ.
“Ta không vâng theo mệnh lệnh của lão tổ, không biết cha mẹ phải chịu nghiêm phạt như thế nào.”Từ đài thi đấu đi xuống, Lý Phù Trần lại nhìn về phương hướng Lý Huyền Phong.
Trong tầm mắt của hắn, sắc mặt của Lý Huyền Phong âm trầm, Lý Thiết Sơn thì phẫn nộ, Lý Thiên Hàn cùng Trầm Ngọc Yến im lặng không nói.
Phù!
Cố sưc thở ra một hơi, Lý Phù Trần thầm nghĩ:“Cho dù như thế nào, khiến ta buông tha cơ hội tiến vào Thương Lan Tông là không thể nào, hy vọng của Lý gia đặt trên người của Lý Vân Hải mới là bi kịch. Với thiên phú của đối phương, tiến nhập Thương Lan Tông cũng chỉ ở tầng dưới chót. Mà cá tính của đối phương, sợ rằng sau khi bị đánh cũng không còn ý chí nào nữa.
Vòng thứ mười kết thúc, có tám người thua năm trận.
Vòng thứ mười một, Lý Phù Trần quyết đấu với Chúc Hồng Tú.
Thực lực của Chúc Hồng Tú rất mạnh, từ biểu hiện ở mười vòng trước, gần với Dương Khai, Thân Đồ Tuyệt, cùng Hạ Bình. Mà Khổng Tước Kiếm Pháp gia truyền, trong tay nàng được thi triển, hoa lệ vô cùng, và cũng rất nguy hiểm.
Thế nhưng, nàng đối mặt chính là Lý Phù Trần.
Cảnh giới kiếm pháp của Lý Phù Trần ở trên tất cả mọi người. Khổng Tước Kiếm Pháp của Chúc Hồng Tú tuy rằng hoa lệ, nhưng cũng không có Đại Thành, kiếm pháp không Đại Thành, ở trong mắt của Lý Phù Trần quá nhiều sơ hở, chỉ cần hắn tình nguyện, có thể dễ dàng phá giải kiếm pháp của đối phương.
Thanh Phong Kiếm Pháp giống như gió thổi vào mặt, tuy ôn như, nhưng không chỗ nào không có.
Khổng Tước Kiếm Pháp của Chúc Hồng Tú, không cách nào thi triển được.
Cuối cùng, Chúc Hồng Tú vẫn thua trận này.
- Ngươi rất mạnh, ta tin tưởng căn cốt phổ thông sẽ không hạn chế tương lại của ngươi.
Chúc Hồng Tú căn cốt tam tinh, là một trong hai người có căn cốt tam tinh trong thiên tài chiến lần này, một là Dương Khai, hai chính là nàng. Đối với căn cốt phổ thông của Lý Phù Trần, nàng rất đáng tiếc, không có căn cốt tinh cấp, ngộ tính chưa hẳn sẽ kém, nói không chừng ngoại trừ thiên phú tu luyện ra, những thiên phú khác đều rất mạnh.
Nhưng thiên phú tu luyện là cơ sở, một Võ giả Luyện Khí cảnh, cho dù kiếm pháp có tinh diệu như thế nào đi nữa. Hắn vẫn là Võ giả Luyện Khí cảnh, Võ giả Quy Nguyên cảnh tuỳ tiện một chiêu có thể giải quyết hắn.
Nhưng nàng cũng hy vọng Lý Phù Trần có thể mạnh hơn, bằng không thì quá đáng tiếc.
Lý Phù Trần cười cũng không nói gì.
Trong mắt tất cả mọi người, hắn chỉ là một căn cốt phổ thông, một người đã định trước là không có tiền đồ. Hắn cũng không thèm giải thích cái gì, có tiền đồ hay không, chính hắn mới rõ ràng.
Tồn tại của Kim Sắc Tiểu Phù, làm hắn có tâm tính siêu nhiên, giống như tỷ phú, có bao nhiêu huyền diệu giống như có bao nhiêu tiền vậy. Bây giờ Linh hồn của hắn màu xanh nhạt, chờ khi Linh hồn của hắn biến thành màu xanh hoàn toàn, chỉ sợ rằng ngay cả hắn cũng không biết thiên phú ngộ tính của hắn đến mức nào. Mà Linh hồn màu xanh, cũng không phải Linh hồn cao cấp nhất.