Mọi người Trịnh gia bị khí thế của Mã Thái Xung bao phủ, run lên bần bật, ngay cả sắc mặt của Trịnh gia chủ cùng lão giả Trịnh gia đều nhợt nhạt, không dám nói một câu.
Cảnh giới Võ đạo, giữa hai cảnh giới lớn chính là một con sông rộng.
Nhất là, đến Địa Sát cảnh thì có thể vận dụng khí thế.
Khí thế là khí tức của tu vi và tâm linh ý chí hỗn hợp lại, thành hai tầng áp chế.
Không khoa trương chút nào, dưới tình huống bình thường, bảy tám tên Võ giả Quy Nguyên cảnh cửu trọng cũng không đấu lại một tên Võ giả Địa Sát cảnh nhất trọng, không phải thực lực không đủ, mà là chiến ý không đủ, dưới khí thế của Võ giả Địa Sát cảnh, mười thành thực lực có thể bộc phát sáu bảy thành đã coi như không tệ rồi.
Dĩ nhiên, nếu có nhiều Võ giả Quy Nguyên cảnh cửu trọng hơn liền khó nói, người nhiều, khí thế cũng mạnh, đối mặt với thiên quân vạn mã, cho dù Võ giả Thiên Cương cảnh cũng không dám lấy khí thế chống lại.
- Tiểu súc sinh ở nơi nào.
Mã Thái Xung chất vấn Trịnh gia chủ và lão giả Trịnh gia.
- Tuổi tác lớn như vậy, không ở nhà hưởng phúc, chạy đến đây phun c*t bậy bạ làm gì.
Lý Phù Trần thản nhiên đi ra.
- Tiểu súc sinh, miệng lưỡi bén nhọn, hôm nay ta thay mặt cha mẹ dạy dỗ ngươi.
Mã Thái Xung lấy khí thế áp bức Lý Phù Trần.
Đối mặt với khí thế của Mã Thái Xung, Lý Phù Trần coi như không, nói:
- Khí thế của ngươi quá yếu, chỉ có chút khí thế này, cũng chạy đến đây ném mặt.
Căn cứ vào khí thế của Mã Thái Xung, Lý Phù Trần đoán, đối phương tu luyện hẳn là công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai.
Có lẽ, khi còn trẻ, đối phương đã tiến vào Thương Lan Tông.
Dĩ nhiên, đối phương lúc còn trẻ, hơn phân nữa chỉ là đệ tử Tạp Dịch, hoặc là đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông mà thôi, không có cơ hội tiếp xúc với công pháp Huyền cấp.
Muốn tu luyện công pháp Huyền cấp, hoặc là trở thành đệ tử Nội Tông, lấy điểm cống hiến đổi, hoặc là gia nhập Thương Lan Quân, tóm lại, không có nhiều đường tắt.
Mã Thái Xung cũng không trông cậy vào khí thế chén ép Lý Phù Trần, chỉ muốn dò xét đối phương một chút mà thôi, thấy khí thế không có tác dụng, chân khí bạo phát chuẩn bị động thủ.
“Lão cẩu, vừa vặn thử nghiệm uy lực của bí pháp, lấy ngươi khai đao đi.”
Vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ mười bốn.
Huyền Long Bí Pháp tầng thứ hai mở ra.
Oanh!
Khí thế của Lý Phù Trần phóng lên cao, nhìn qua không yếu hơn Mã Thái Xung, phẩm chất của khí thế tựa hồ còn trên cả Mã Thái Xung, ẩn chứa một cổ uy nghiêm không diễn tả được bằng lời.
“Cái gì? Hắn tu luyện Huyền Long Bí Pháp tới tầng thứ hai?”
Lão giả Trịnh gia trợn mắt hốc mồm, trong lòng rung động.
Tu luyện Huyền Long Bí Pháp, khí thế sẽ ẩn chứa một loại uy nghiêm đặc thù, loại này uy nghiêm này có thể tăng phúc cho khí thế.
Hắn chỉ tu luyện Huyền Long Bí Pháp tới tầng thứ nhất, cho nên loại uy nghiêm đặc thù này rất nhạt, tác dụng rất nhỏ.
Nhưng khí thế của Lý Phù Trần ẩn chứa một loại uy nghiêm đâu chỉ gấp mười lần hắn.
Rõ ràng đã tu luyện Huyền Long Bí Pháp đến tầng thứ hai.
“Tuyệt thế thiên tài a!”
Lão giả Trịnh gia hít sâu một hơi, kiềm chế cảm giác choáng váng.
Con ngươi của Mã Thái Xung co rúc một cái, trong lòng có dự cảm xấu.
Nhưng việc đã đến nước này, hối hận cũng vô dụng, trước tiên bắt lại đối phương rồi nói sau.
Mã Thái Xung rút kiếm ra, một chiêu Liệt Phong Kiếm Pháp tấn công Lý Phù Trần.
- Thiên Ngoại Lưu Tinh.
Lý Phù Trần đâm tới một kiếm.
Keng!
Tiền viện của Trịnh gia, cuồng phong sậu khởi, quần áo của tất cả mọi người bay vù vù.
“Lại có thể chống đỡ một kiếm của ta, tiểu súc sinh này rốt cục là ai.”Mã Thái Xung da đầu tê dại.
Hắn đường đường là Võ giả Địa Sát cảnh nhị trọng, bình thường đối ph với Võ giả Quy Nguyên cảnh lục trọng cũng không cần xuất thủ, vung tay lên, kình khí đã đem đối phương văng ra ngoài.
“Không hổ là Võ giả Địa Sát cảnh nhị trọng.”
Không nói tới cảnh giới tu vi, tư chất về những phương diện khác của Lý Phù Trần mạnh hơn đối phương nhiều lắm.
Cho dù tu luyện công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai tới cảnh giới tối cao đi nữa, thì cũng tương đương với công pháp Huyền cấp Trung giai mà thôi, Lý Phù Trần so với đối phương cao hơn bảy tầng.
Bàn về lực lượng thân thể, lực lượng của đối phương nhiều nhất là một hai ngàn cân, mà hắn có 35 ngàn cân.
Luận kiếm pháp, đối phương tu luyện kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, hắn tu luyện chính là kiếm pháp Huyền cấp Sơ giai, lại đạt tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, sinh ra kiếm ý.
Nhưng ưu thế như vậy cũng chỉ có thể đền bù khuyết điểm tu vi của Lý Phù Trần mà thôi.
Dù sao, tu vi hai người chênh lệch tới năm trọng, mà Quy Nguyên cảnh đến Địa Sát cảnh mà một cửa ải lớn.
Keng keng keng keng!
Hai bóng người liên tục đan xen, song kiếm giao kích, nhan đến nỗi, không ai thấy rõ.
- Liệt Phong Chi Vũ!
Đột nhiên, trường kiếm của Mã Thái Xung xoay tròn, từng đạo kiếm khí giống như bão táp cuốn tới Lý Phù Trần.
- Nhìn ngươi làm sao ngăn cản!
Ra một kiếm này, Mã Thái Xung cười nhạt.
Hắn không phải mãng phu, chiến đấu chi đạo, phải hiểu dùng sở trường tránh sở đoản, mặc dù Lý Phù Trần cường đại, nhưng không thể làm chân khí ngoại phóng, đây chính là ưu thế lớn nhất của hắn.
“Mặc dù ta có thể chân khí ngoại phóng, nhưng không mạnh bằng đối phương, dùng cũng chỉ lãng phí chân khí.”
Mở ra Huyền Long Bí Pháp tầng thứ hai, Lý Phù Trần đã có thể làm được chân khó ngoại phóng, nhưng hắn không làm vậy.
Thi triển Vô Ảnh Thối, Lý Phù Trần giống như một cái bóng, tránh được kiếm khí.
Hơn mười chiêu qua đi, ai cũng không làm gì được ai.
Trong đám người Mã gia, Mã Khánh Dương hoàn toàn sững sờ.
- Tại sao có thể như vậy, không nên a!
Hắn không cách nào hiểu thế giới của thiên tài, càng không cách nào hiểu, thế giới của yêu nghiệt.
Chiến đấu bừng bừng khí thế, Lý Phù Trần như lâm vào trạng thái tâm cảnh kỳ quái.
Hắn cảm giác được trong cơ thể như đang thai nghén cái gì.
Chiến đấu càng kịch liệt, cảm giác này càng mãnh liệt.
“Là Huyền Long Bí Pháp?”
Lý Phù Trần rất nhanh tìm được nguyên nhân.
Huyền Long Bí Pháp là bí pháp chiến đấu, chỉ có chiến đấu, mới nhanh chóng hiểu rõ, nhất là tầng thứ hai đến tầng thứ ba, phải trãi qua hàng trăm trận chiến mới có thể.
Nhất tâm nhị dụng, Lý Phù Trần vừa chiến đấu cùng Mã Thái Xung, vừa lấy tâm thần chìm vào trong cơ thể.
Mấy trăm huyệt khiếu trong cơ thể, liên tục loé lên.
Huyền Long Bí Pháp không giống với công pháp, nó không cần lúc nào cũng vận chuyển, chỉ cần kích hoạt huyệt đạo, để cho chân khí chảy vào đó, sẽ tự động lưu chuyển, tự nhiên tăng phúc chân khí bạo phát.
Dĩ nhiên, như vậy thì chân khí tiêu hao cũng tăng lên gấp đôi, thậm chí gấp mấy lần.
“Long chiến vu dã, kỳ huyết huyền hoàng.”
Không biết tại sao, trong lòng của Lý Phù Trần đột nhiên loé lên một câu nói cổ xưa.
- Thằng ranh, mặc dù ta không biết ngươi thi triển bí pháp gì, thực lực đại tăng, nhưng môn bí pháp này tất nhiên tiêu hao rất nhiều chân khí, ta nhìn ngươi có thể chịu đựng tới khi nào.
Mã Thái Xung cũng không gấp gáp.
Gấp không dùng được, trọng yếu là kết quả.
- Phải không?
Lý Phù Trần thần bí cười.
Ngộ tính của hắn phi phàm, chỉ một trận chiến đã khiến hắn ngộ ra điều then chốt của Huyền Long Bí Pháp tầng thứ ba.
Dĩ nhiên, thời gian tìm hiểu lúc trước có tác dụng rất lớn.
Ngâm!
Loáng thoáng, có một tiếng thú rống uy nghiêm vang lên.
- Âm thanh gì?
Mã Thái Xung sợ hãi.
- Đây là âm thanh ngươi thất bại.
Lý Phù Trần cười to, khí thế kinh khủng phóng lên cao, dưới cổ khí thế này, mọi người giống như nhìn thấy một con cự long du ngoạn, tâm linh ý chí nhất thời hoảng hốt, không dám động đậy.
“Huyền Long Bí Pháp tầng thứ ba?”
Lão giả Trịnh gia há to mồm, không cách nào khép lại.
- Bại đi!
Lý Phù Trần cảm giác chân khí của mình như muốn cháy lên, biến thành từng cổ nham tương, di chuyển trong cơ thể như dòng nước.
Thi triển Thiên Ngoại Lưu Tinh, như một đạo lưu tinh bắn ra.
Trong nháy mắt, ánh sáng rực rỡ, làm thời gian tại tiền viện của Trịnh gia giống như ngừng lại.