Bên cạnh đó, sau khi săn giết Lệ quỷ Oán linh, Âm Dương Nhãn sẽ hấp thụ sức mạnh linh hồn của những Lệ quỷ-Oán linh đó. Sau đó, sức mạnh linh hồn sẽ kết hợp với Âm Dương khí, tạo ra một cặp Âm Dương Tỏa. Ban đầu, Âm Dương Tỏa chỉ là một hình ảnh hư ảo, nhưng sau một thời gian hấp thu rất nhiều sức mạnh linh hồn của Lệ quỷ, Oán linh thì đã bắt đầu ngưng tụ thành thực thể, có sức mạnh to lớn, có thể nhìn thấy Quỷ hồn, đồng thời cũng có thể tiêu diệt chúng.
Hơn thế nữa, Âm Dương Tỏa không những có thể săn bắt Lệ quỷ Oán linh mà còn có thể tấn công người bình thường.
Âm Dương Tỏa, không chỉ có thể đàn áp Lệ quỷ Oán linh mà còn có thể “thẩm phán” dương gian. Người bình thường nếu như bị Âm Dương Tỏa bắn trúng thì không chỉ có thân thể sẽ bị thương, mà linh hồn cũng sẽ bị kéo ra khỏi thân thể và bị công kích.
Dịch Thiên Hành đoán rằng, Âm Dương Tỏa có thể bắn ra tối đa tám mươi mốt vòng Âm Dương.
Dịch Thiên Hành đã từng sử dụng Âm Dương Tỏa với một tên lưu manh đang có ý đồ chặn cướp một nữ sinh. Ngay sau đó, tên lưu manh đã bị Dịch Thiên Hành đánh cho một trận tơi bời, đồng thời linh hồn của tên lưu manh cũng bị tổn thương, hôn mê ngất đi tại chỗ. Không chỉ như vậy, sau khi Dịch Thiên Hành đưa tên lưu manh này vào bệnh viện đa khoa, bác sĩ đã kết luận rằng đời này hắn chỉ có thể sống đời thực vật, mãi mãi cũng sẽ không tỉnh lại, mà cho dù có tỉnh lại, cũng sẽ bị ngớ ngẩn, thiểu năng.
Lúc xảy ra sự việc đó, Dịch Thiên Hành chỉ vừa mới ngưng tụ ra Âm Dương Tỏa được một thời gian ngắn. Nếu như bây giờ bảo hắn thử sử dụng Âm Dương Tỏa công kích một người nào đó, khả năng cao là linh hồn của đối phương sẽ bị lôi ra khỏi cơ thể trong nháy mắt, sau đó bị tiêu diệt.
Dịch Thiên Hành nhìn hai cái khóa (tỏa) có màu trắng đen xen kẽ, mỗi cái khóa đều được cấu tạo từ những chiếc vòng hình bầu dục gắn liền với nhau, mỗi một chiếc vòng đều có màu trắng đen cùng với những hoa văn thần bí được móc nối với nhau một cách hoàn mỹ, vô cùng thần kì.
Dịch Thiên Hành cũng biết rằng, mỗi một cái Âm Dương Hoàn (vòng) đều là do Oán linh, Lệ quỷ ngưng tụ thành. Giết Oán linh, Lệ quỷ đạt tới một mức nào đó thì sẽ tạo ra một viên Âm Dương Hoàn.
Hắn nhớ lại lúc đó, sau khi liên tục giết chết mấy trăm Oán linh, Lệ quỷ mới tạo ra được tám mươi mốt cái Âm Dương Hoàn. Sau đó, dung hợp với nhau tạo thành một cái Âm Dương Tỏa. Bây giờ, hắn đã tạo ra được thêm tám mươi mốt cái Âm Dương Hoàn, ngưng tụ lại thành Âm Dương Tỏa thứ hai.
Do đó, hắn mới đoán rằng tối đa một cái Âm Dương Tỏa chỉ có tám mươi mốt cái Âm Dương Hoàn.
Để ngưng tụ được ra hai cái Âm Dương Tỏa cũng không phải chuyện đơn giản. Trên thực tế, tuy rằng có Quỷ hồn Lệ quỷ tồn tại, nhưng mà số lượng rất ít, hơn nữa, đó cũng chỉ là Quỷ hồn bình thường, không có ý thức, cũng không có mục đích đi hại người, chỉ là cô hồn dã quỷ đáng thương mà thôi.
Dịch Thiên Hành có thể nhìn thấy những Quỷ hồn này, hơn hai mươi năm qua cũng đã trở thành thói quen. Tuy rằng có thể sử dụng thiên phú thần thông của Âm Dương Nhãn nhưng Âm Dương Tỏa yêu cầu một lượng lớn linh hồn mới có thể ngưng tụ, tăng cường sức mạnh. Mặc dù vậy nhưng Dịch Thiên Hành chưa từng bắt giết những cô hồn dã quỷ kia, hắn chỉ săn bắt Oan hồn Lệ quỷ chuyên môn đi hại người.
Trải qua nhiều năm, hắn mới chỉ ngưng luyện ra được hai cái Âm Dương Tỏa hoàn chỉnh.
Cho đến hiện tại, hai cái Âm Dương Tỏa trở thành chỗ dựa dẫm của Dịch Thiên Hành, là át chủ bài, một đòn sát thủ có thể giúp hắn bảo mệnh.
“Hi vọng hai cái Âm Dương Tỏa này có thể mang lại tác dụng lớn, để ta sống yên ổn, bảo vệ người nhà. Hiện tại có thể dựa dẫm vào cũng chỉ có đôi mắt này.” Dịch Thiên Hành nhìn hai cái Âm Dương Tỏa bên trong mắt, ánh mắt tràn đầy kỳ vọng.
Trong lòng cũng tự nhiên sinh ra một cảm giác an toàn.
Sức mạnh mới là vốn liếng để sống yên ổn bên trong loạn thế.
Những thứ còn lại đều là hư ảo.
Hắn có thể tưởng tượng ra được, đến lúc tận thế buông xuống thì tất cả trật tự xã hội lúc này đều sẽ hoàn toàn tan vỡ, đại nhân vật cao cao tại thượng sẽ bị đá rơi xuống phàm trần, siêu sao minh tinh cũng sẽ không khác gì một người bình thường, ngàn tỷ đại gia cũng không có nhiều hơn người bình thường một cái mạng, có lẽ, tất cả mọi người đều sẽ bị kéo đến trên cùng một vạch xuất phát.
“Để ta thử xem Chân Long khí bên trong cơ thể có kích hoạt được Âm Dương Nhãn hay không.”
Dịch Thiên Hành bắt đầu thử nghiệm.
Lần thử nghiệm này khiến cho Dịch Thiên Hành vô cùng kinh ngạc. Mặc dù Chân Long khí trong cơ thể chỉ có một ít, nhưng nếu dùng Long khí kích hoạt Âm Dương Nhãn thì Âm Dương Thần Đồ cũng sẽ kích hoạt theo. Đây là lần đầu tiên Thần Đồ bị hắn chủ động kích hoạt, hơn nữa, sau khi kích hoạt thì ngay lập tức hắn cảm giác được số lượng tinh hoa nhật nguyệt từ bên ngoài tràn vào trong mắt đột nhiên tăng vọt.
Tăng lên hơn mười lần, chỉ trong nháy mắt, số lượng Âm Dương khí đã tăng lên một chút.
Quả thực không thể tin nổi.
“Thì ra là như vậy, chỉ có thực sự bước lên con đường tu hành, trở thành tu sĩ mới có thể chủ động điều khiển Âm Dương Nhãn, tu luyện Âm Dương Nhãn, sử dụng được sức mạnh thực sự của nó. Trước đây, ta ngủ ở trên núi bảo vật mà không hề hay biết. Đúng là phung phí của trời.”
Dịch Thiên Hành như chợt hiểu ra.
Dùng Long khí đưa vào bên trong Âm Dương Nhãn có thể làm cho tốc độ tu luyện Âm Dương Nhãn tăng gấp mười lần chỉ trong nháy mắt, giúp cho Âm Dương Nhãn trưởng thành nhanh hơn, phát huy ra được sức mạnh thật sự, thị lực cũng tăng lên rất nhiều, mơ hồ có thể nhìn thấu Âm Dương hư không. Thực sự là huyền diệu khó tả.
Hơn nữa, hắn còn có thể điều khiển Âm Dương Nhãn theo ý mình, linh hoạt hơn trước rất nhiều, rất là thần dị.
“Cảnh giới tu hành chia làm: Thần Hải cảnh, Mệnh Khiếu cảnh, Mệnh Đồ cảnh, Pháp Tướng cảnh.”
“Bên trong Thần Hải cảnh lại chia làm tam giai: Tụ Khí, Thần Tuyền, Hóa Hải. Mỗi giai chia làm tam trọng, tổng cộng là cửu trọng. Tụ Khí là nhất giai, bao gồm nhất trọng đến tam trọng. Thần Tuyền là nhị giai, bao gồm tứ trọng đến lục trọng. Hóa Hải là tam giai, bao gồm thất trọng đến cửu trọng. Thần Hải cảnh, cửu trùng thiên, một cấp một thiên địa. Trong truyền thuyết, Tiên Thiên cảnh giới thực ra là Thần Tuyền giai bên trong Thần Hải cảnh mà thôi.”
“Mệnh Khiếu cảnh là khởi nguồn của thần thông, bên trong cơ thể mở ra Mệnh Khiếu, Mệnh Khiếu sinh thì thần thông sinh. Mệnh Khiếu chính là thần thông, ngưng tụ ra Mệnh Khiếu như thế nào thì sẽ có thần thông như thế đó. Mọi người đều có thể sinh ra tiên thiên Mệnh Khiếu trong cơ thể, ngay từ đầu đã có sức mạnh kinh khủng, có thể sử dụng thần thông. Tiên Thiên Âm Dương Nhãn của ta nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn là tiên thiên Mệnh Khiếu.”
“Thật đáng tiếc, ta chỉ có phương pháp tu luyện ở Thần Hải cảnh, Mệnh Khiếu cảnh pháp môn đã bị phong ấn ở trong đầu, không có cách nào kiểm tra. Nếu không phải vậy, có lẽ ta sẽ có thêm thông tin về Mệnh Khiếu, hoặc là có được một bộ Mệnh Khiếu đồ hoàn chỉnh thì quá tốt rồi.”
Dịch Thiên Hành âm thầm trầm ngâm.
Trong lòng hắn đã suy đoán rằng, Âm Dương Nhãn là tiên thiên Mệnh Khiếu, bởi vì chỉ có tiên thiên Mệnh Khiếu mới có thể mang lại cho người bình thường sức mạnh to lớn đến vậy, Khu Ma Trảm Quỷ, thuận buồm xuôi gió.
Tạm dừng suy nghĩ, hắn liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ đeo tay.
Ngày 21, tháng 9, năm 2019.
“Đã trôi qua một ngày rồi sao? Đúng là thời gian chẳng bao giờ đợi ai, ta chỉ mới tu luyện một lát thì đã hết một ngày, chẳng trách cổ nhân thường có câu: trong núi chỉ một ngày, trên đời đã ngàn năm.”
“Ngày 23 chính là lúc tận thế buông xuống, từ giờ đến khi đó chỉ còn có hai ngày, không biết tiểu muội đã trở về chưa.”
Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn về phía ngoài cửa sổ, trong mắt toát ra một vẻ lo âu.
Răng rắc!!
Trong lúc Dịch Thiên Hành còn đang âm thầm lo lắng, chuẩn bị gọi điện thoại lần thứ hai thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng xủng xoảng của chùm chìa khóa.
Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy cửa phòng đã bị mở ra.
Một thiếu nữ đeo ba lô, mặc một chiếc váy màu tím đang đi vào, tuổi tác của nàng không lớn, chỉ khoảng 20 tuổi, toát lên một vẻ thanh xuân trẻ trung. Hơn nữa, ngoại hình của nàng rất đẹp, vạn người không có một, cho dù đi tới nơi nào cũng sẽ khiến cho vô số con trai dòm ngó. Không chỉ có vậy, trên người nàng còn toát ra một khí chất điềm tĩnh, vừa lạnh lùng vừa cuốn hút.
Người này không ai khác chính là Triệu Tử Yên.
Ở đằng sau lưng Triệu Tử Yên còn theo một thiếu nữ, tuổi tác xấp xỉ với nàng. Thiếu nữ mặc một chiếc quần jean bó làm tôn lên đôi chân thon dài, trên người mặc một chiếc áo bó màu tím phô bày ra vóc người đầy mê hoặc, tóc dài đen kịt, mặt trái xoan không có một chút tỳ vết nào, da thịt trắng như tuyết toát lên một vẻ động lòng người. Chỉ cần nhìn lâu hơn một chút, bất cứ ai cũng đều sẽ cảm thấy chấn động trước vẻ đẹp này, một nữ sinh nếu như sở hữu sắc đẹp như thế thì cho dù là ở nơi nào cũng sẽ được tôn lên làm hoa khôi của trường, trở thành nữ thần của mọi nam sinh.
Có một chút lạnh lùng, cũng có một chút mạnh mẽ, cá tính.
Cho dù xét về ngoại hình hay là khí chất, nàng so với Triệu Tử Yên là không phân cao thấp, mỗi người đều có nét đẹp riêng.
“Ca!!”
Triệu Tử Yên nhìn thấy Dịch Thiên Hành, ánh mắt tràn đầy ý cười, vui vẻ la lên.
“Hừm, mau vào.”
Dịch Thiên Hành đem ba lô của Triệu Tử Yên cất đi, sau đó nhìn về phía người thiếu nữ kia, dò hỏi:
“Tiểu muội, bạn nữ này là...”
“Ca, đây là bạn thời đại học của ta, đồng thời cũng là bạn thân của ta trong kí túc xá, tên là Đường Tử Đồng.”
Triệu Tử Yên nghe thấy Dịch Thiên Hành hỏi, lập tức cười giới thiệu:
“Tử Đồng, đây chính là ca ca của ta mà ta hay nhắc tới trước kia, tên là Dịch Thiên Hành.”