Vĩnh Hằng Quốc Độ

Chương 3: Chương 3: Tổ Long Chi Khí




“Phải đi tìm Long mạch? Đế vương khí, Chân Long khí? Ta không thể lấy được dù chỉ một cái. Muốn Long mạch, ta không biết thuật dò tìm Long mạch, ta cũng không phải Chân Long Thiên Tử, Đế Vương huyết mạch. Như vậy, Ngự Long Thiên Kinh đối với ta cũng chẳng có tác dụng gì cả.”

Dịch Thiên Hành suy nghĩ về các vấn đề trong Ngự Long Thiên Kinh xong, chỉ có thể bất đắc dĩ cười một cái.

Rõ ràng trong tay có siêu cấp công pháp nhưng hết vấn đề này đến vấn đề khác khiến mình không thể tu luyện được. Nhìn thấy được nhưng lại không dùng được, cái cảm giác này giống như bản thân làm bảo vệ cho một đại gia có tài sản ngàn tỷ, mắt thấy tay sờ tới được, nhưng lại không xài được. Thực sự là rất khó chịu!

Thà rằng bản công pháp này là loại tầm thường, chỉ tu ra được Khí Hải không có thuộc tính, mà coi như là có thuộc tính thì cũng chỉ cần trực tiếp hấp thu trong trời đất Nguyên khí chứa thuộc tính tương ứng là được. Trải qua một quá trình gọi là quan tưởng là đủ để hoàn thành.

Quan tưởng, là bước khởi đầu của hầu hết mọi loại công pháp.

Thông thường đối với mỗi bản công pháp, quan tưởng chính là từ bên trong đan điền có một đoàn khí vô hình. Sau đó sinh ra “khí cảm“. Bởi vì, mỗi người trong cơ thể đều có khí, lúc mới sinh ra được gọi là Tiên Thiên khí, sau khi lớn lên, là Hậu Thiên khí. Đến hơi thở cuối cùng, đại biểu chính là sinh mạng. Cái này một hơi chính là sinh mệnh. Thượng thừa công pháp, quan tưởng vô cùng đa dạng, ví dụ như quan tưởng ngọn đèn, quan tưởng nước, quan tưởng sông lớn, vân vân... Dùng ý chí và tinh thần của bản thân để quan tưởng, tưởng tượng ra bản thân biến thành ngọn đèn, biến thành nước, biến thành sông lớn. Đem khí trong cơ thể dẫn ra.

Đây chính là khí cảm, một khi dẫn ra là có thể cảm ứng được đan điền, mở ra Thần Hải.

Bên trong Ngự Long Thiên Kinh, cũng có phương pháp quan tưởng, là một bộ Tứ Hải Tổ Long Đồ. Chỉ cần đến nơi có Long khí, sau đó tiến hành quan tưởng là lập tức có thể hấp thu Long khí, ngưng tụ ra hạt giống Long khí, mở ra Thần Hải. Khổ nỗi là, công pháp này dù tu luyện kiểu nào thì cũng đều yêu cầu phải có Long khí!

“Chỉ còn không tới ba ngày là tận thế, khả năng cao là sự thật chứ không phải là ta nằm mơ, hạt châu này có thể đem ta quay ngược thời gian về lại ba ngày trước, tại sao hết lần này tới lần khác không để cho ta bước lên con đường tu hành, số phận của ta quả thực là trớ trêu a.”

Dịch Thiên Hành âm thầm cười khổ.

Hình ảnh ba ngày sau lại hiện lên trong tâm trí hắn, bầu trời xuất hiện vô số Yêu Ma Quỷ Quái, hung thú ập đến như thủy triều, nếu như không đủ năng lực, chỉ sợ bản thân sẽ gặp phải nguy hiểm, cửu tử nhất sinh, chẳng biết còn có thể sinh tồn được không.

Cảnh tượng đó, thật đáng sợ.

Còn kinh khủng hơn cả tận thế.

Hủy diệt thực sự, vạn vật đều bị tàn phá.

Dù Dịch Thiên Hành có một đôi Tiên Thiên Âm Dương Nhãn, cũng chẳng cảm thấy an toàn chút nào. Mà Dịch Thiên Hành không chỉ muốn tự vệ, hắn còn muốn bảo vệ an toàn cho tiểu muội Tiệu Tử Yên và cha mẹ của mình. Nhưng mà, muốn bảo vệ người nhà, với thực lực của hắn lúc này thì vẫn chưa đủ.

Sức mạnh, hắn cần nhiều sức mạnh hơn nữa.

Đã từng một lần mất đi cha mẹ và gia đình, hắn thực sự không muốn lại mất đi thêm một lần nào nữa.

Hắn hi vọng tất cả những người mình quan tâm đều có thể sống sót!

Mà để làm được như vậy thì phải có sức mạnh to lớn, một sức mạnh đủ để thay đổi số phận, ít nhất cũng phải tu luyện thành công bước đầu.

Do đó, trong mắt hắn, Ngự Long Thiên Kinh là một chiếc thang bắc thẳng lên trời, giúp hắn đạt được những gì hắn muốn.

“Thôi kệ, cho dù như thế nào đi chăng nữa, ta cũng phải thử một lần. Nếu không thử mà đã từ bỏ, ta thực sự không cam lòng.”

Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, hắn không cam lòng từ bỏ Ngự Long Thiên Kinh một cách dễ dàng như vậy. Tuy rằng yêu cầu rất cao, nhưng hắn không chịu được cái kiểu chưa thử một lần mà đã từ bỏ. Vả lại, cho dù sau khi thử xong vẫn không thể tu luyện thì chắc chắn cũng sẽ không có nguy hiểm gì.

Khoảng thời gian này Dịch Thiên Hành cũng không có nhiều việc phải làm.

“ Quyết định Quan tưởng Tứ Hải Tổ Long Đồ! “

Dịch Thiên Hành không do dự nữa, lập tức bắt đầu quan tưởng.

Ở mặt trên của viên linh châu tự nhiên bắn ra vô số ánh sáng, sau đó đan xen vào nhau tạo nên một bức tranh thần bí. Bên trong bức tranh đó là tứ hải với từng cơn sóng lớn, có một con Tổ Long ở trên bầu trời bay xuyên qua tứ hải, ngao du trời đất. Thân rồng khổng lồ, dài mấy vạn dặm, bên dưới bụng có chín móng vuốt (cửu trảo). Rồng có đầu, có râu vô cùng sống động, đồng thời tỏa ra một sự uy nghiêm khó tả, ở trên cao nhìn xuống tứ hải.

Tựa như là Chúa Tể trong trời đất này, là Đế Hoàng bên trong tứ hải.

Thống lĩnh toàn bộ đất trời, không ai dám ngỗ nghịch!

“Đây chính là Tổ Long chỉ có trong truyền thuyết, là chúa tể đất trời, khinh thường chúng sinh.”

Trong lòng Dịch Thiên Hành lúc này cảm thấy vô cùng chấn động.

Dù vậy, hắn vẫn không có tự tin mình sẽ thành công trong việc tu hành bản công pháp này.

Xoạt!!

Trong lúc Dịch Thiên Hành đang quan tưởng Tứ Hải Tổ Long Đồ thì tinh thần đã biến thành con Tổ Long đó một cách tự nhiên, hắn tưởng tượng bản thân mình chính là Tổ Long, phun ra nuốt vào Long khí trong đất trời. Tổ Long há miệng phun ra nuốt vào, nếu như xung quanh có Long Mạch khí hoặc là Chân Long khí thì sẽ bị Tổ Long hút vào trong cơ thể, rèn luyện ra hạt giống Long khí. Sau đó đưa đến mắt rốn, mở ra Khí Hải, chính thức bước vào Thần Hải cảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.