“Rít rít rít rít rít...”
Xung quanh vang lên từng tiếng tí tách. Những vết nứt lớn phía trên bầu trời tỏa ra một cái khí tràng kì quặc, giống như không gian, lại giống như một thứ gì đó đã vượt ngoài các khái niệm đã biết của hắn.
Tuy nhiên, xét một chiều hướng nào đó, loại khái niệm này lại rất quen thuộc.
Một loại tồn tại cực kỳ tương đồng cùng với Bách Thú Không Gian.
“Ngươi dám!!!!!”
Một âm thanh trầm thấp vang lên, Trần Ngọc Lâm ngay khi nghe thấy âm thanh này liền nhận thấy một sự lạnh lẽo không tên. Cảm giác này giống hệt như cảm giác khi hắn phát hiện ra bộ da kia vậy, nhưng mạnh mẽ hơn.
Sự sợ hãi thuần túy. Không sai, chính là nó. Nếu ý chí của hắn yếu đuối hơn, thì hẳn lúc này hắn sẽ thét lên như một bé gái, ôm đầu và tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống. Bất quá hiển nhiên hắn không làm vậy, thậm chí hắn hoàn toàn không có một chút cảm xúc nào.
Rào....
Một cơn mưa trùng tộc giống như đột nhiên xé mở các vết nứt dễ dàng như mở cổng, đổ xuống đầu hắn. Trong đám trùng tộc này, toàn bộ là những con trùng tộc có khả năng bay lượn. Kích cỡ của chúng nhỏ hơn đám đang chết dí đằng sau hắn, bù lại, từng con một đều vô cùng... khác biệt.
Nếu đem so sánh chúng với đám trùng tộc đã chết phía sau, thì có thể nói là chúng vô cùng trầm ổn. Mặc dù đồng loại chết mất hàng ngàn con không một con nào kêu lên một tiếng, toàn bộ đều vô cùng bình tĩnh bay xuống dưới.
Nếu nói là một đám trùng tộc thì những con này càng giống một chi đội quân hơn. Nếu đem so sánh đội quân này với trước đó, đám kia chỉ là một lũ ô hợp tạo thành. Chỉ là đám này số lượng ít hơn nhiều, chỉ khoảng 1000 con.
Nếu phải do hắn phán đoán, đám trước đó là những con non mới sinh. Còn lũ này là do binh đoàn tinh anh tạo thành.
Đương nhiên, dường như chúng cũng chỉ là chúng tinh ủng nguyệt mà thôi.
“RẦM!!!!”
Rơi cái rầm xuống từ trên bầu trời, đè nát một con Tam Phẩm Ultralisk chạy trốn lúc trước, là một sinh vật hoàn toàn đã khó có thể gọi nó là người hay là Zerg nữa. Nó giống như một nam nhân, tuy nhiên toàn thân không có tóc, ngược lại mọc ra một lớp vỏ ngoài tương tự loài bọ.
Giống như một người mặc một bộ áo giáp làm từ vỏ ngoài côn trùng vậy.
Nam nhân này vai u, thịt bắp, hai tay không có bàn tay, ngược lại sinh trưởng ra hai lưỡi đao lớn, khổng lồ, sáng loáng. Kẻ này gầm lớn, lộ ra một hàm răng nanh sắc nhọn. Không nói một lời, nam nhân này nhảy về phía hắn, tu vi Tứ phẩm đại viên mãn Tu Chân hệ hiển lộ ra rành rành.
Nương theo nam nhân này lao lên, bầy trùng tộc cũng rầm rộ tiến về phía trước. Nhưng mặc dù số lượng bọn chúng cả ngàn, lũ này hoàn toàn không tạo ra bất kỳ dù chỉ một âm thanh nào, tất cả là một sự im phăng phắc.
“Ồ. Tu Chân Hệ.”
Mặc dù ngạc nhiên, Trần Ngọc Lâm không hoảng loạn nhìn về phía gã người - côn trùng kia. Đột nhiên một luồng sáng xanh hiện lên, mùi men tỏa ra trong không khí, Shuten Douji vẫn trong trạng thái ẩn thân xuất hiện ngay phía sau hắn, trên tay đã mang theo đầu của gã nam nhân kia.
Ngũ Phẩm đọ Tứ Phẩm, đơn thuần là diệt sát.
“Rítttt”
Liền là lũ côn trùng kia cũng trong nháy mắt hơi xôn xao, lập tức dừng cả lại. Khi nói dừng cả lại chính là toàn bộ cùng dừng một lúc, điều này phần nào thể hiện sự đáng sợ của quân đoàn này.
Độ phối hợp cực kỳ cao.
“Giết của ta trùng tộc thì cũng thôi, lại còn dám giết hại của ta trùng nô?”
Âm thanh vừa nói lên câu “Ngươi dám” vừa nãy rít lên từng tràng, âm vang cao vút như thể nó đang cố hát bằng giọng nữ cao vậy.
Thế rồi, bầy trùng tộc toàn bộ dãn ra, để lộ ra một vòng tròn. Từ giữa vòng tròn, xuất hiện trong không trùng từ vô số hạt ánh sáng màu trắng là một.. sinh vật có một nửa giống như người. Hắn là một loài sinh vật có nhân hình, tuy nhiên lại có bàn tay và chân giống như loài côn trùng với móng vuốt sắc nhọn.
Phía sau lưng hắn nở rộ ra là một đôi cánh giống như loài bướm vậy, mặc dù tuyệt mĩ hơn nhiều lần.
Khí tức Ngũ Phẩm sơ kỳ tỏa ra từ người hắn, tuy nhiên hiển nhiên lực chiến đầu của hắn không phải chỉ là đơn giản Ngũ Phẩm Sơ Kỳ.
Trần Ngọc Lâm vừa nhìn thấy gã này, lập tức cảm giác lâm vào đại địch, bị một luồng khí tức mạnh mẽ áp đảo. Mặc dù cả Shuten Douji lẫn Slender Man đều là 5 sao tương đương Ngũ Phẩm sơ kỳ, tuy nhiên trực giác nói cho hắn biết kẻ này không thể coi thường được.
Quan trọng hơn, trong vô hình không hiểu sao hắn lại mang theo một loại uy áp khiến người ta run sợ.
Hắn có thể được gọi là Trùng Tộc, hoặc là Zerg Tộc Chúa Tể. Chí ít thì hắn chính là Chúa Tể của đám này.
“Dám giết trùng nô của ta.”
Gã Chúa Tể Zerg Tộc này nhìn qua Trần Ngọc Lâm, gầm gừ, cặp mắt từ từ:
“Ngươi đã muốn chết.”
Nói xong, chẳng nói thêm bất kỳ lời nào, lập tức tên này biến mất vào trong không khí. Kế đấy Trần Ngọc Lâm liền cảm giác một luồng gió áp sát vào sau gáy, một nắm đấm của hắn tung ra, Băng Hỏa Sáo Trang được trang bị trên nắm đấm của hắn va chạm vào ma trảo của tên kia, tóe ra vô số tia lửa.
Mặc dù thành công đón nhận một đòn này, tuy nhiên Trần Ngọc Lâm bàn tay cũng máu chảy đầm đìa dù rất nhanh đã dập tắt. Hiển nhiên, một đòn này khiến cho Băng Sáo Trang hoàn toàn bị hỏng mất.
Đương nhiên chỉ hỏng mất một kiện, tuy nhiên Băng Hỏa Sáo Trang là hàng theo cặp, hỏng mất một thì cái còn lại cũng chẳng có gì dùng.
Trần Ngọc Lâm giậm chân một cái, một bên thu hồi Hoàng Kim Long Thiềm. Đối với một tồn tại cỡ Ngũ Phẩm Đạp Luân cảnh này, Nhị Phẩm Hoàng Kim Long Thiềm có thể nói là một trong những lá bài bất ngờ cũng được. Đồng thời, hắn giơ lên Phệ Huyết Ma Đao, kích hoạt nó.
“PHẬP!!”
Ba-bốn thanh gai phun ra từ tay cầm của Phệ Huyết Ma Đao, đâm xuyên qua bàn tay hắn. Đồng thời Phệ Huyết Ma Đao cũng rít lên một tiếng giống như tiếng kêu thỏa mãn. Nương theo máu từ trong cơ thể hắn bị hút vào trong Phệ Huyết Ma Đao, một luồng huyết khí chảy ngược lại cơ thể Trần Ngọc Lâm, trong nháy mắt tăng lên cho hắn ít nhất gấp đôi lực lượng.
Cùng lúc này, một tiếng rít gào lanh lảnh, xé gió mà đi tới chỗ Trần Ngọc Lâm. Phệ Huyết Ma Đao vung lên, mặc dù đã được tăng cường gấp đôi thực lực, lại thêm 30% tăng phúc từ Thất Bảo Lưu Ly Tháp, tuy nhiên Trần Ngọc Lâm vẫn cảm thấy một đòn này gần như quá sức của hắn.
Và đây không phải là một chiêu thức võ kỹ nào, mà chỉ là sức mạnh thân thể đơn thuần.
Đột nhiên, cánh tay đang vỗ về phía hắn trong nháy mắt bao phủ một vầng hào quang bạch ngọc, khí thế tăng lên gấp bội.
Loại hào quang bạch ngọc này không chỉ khiến cho ma trảo tốc độ nhanh hơn, sắc bén hơn, thậm chí còn không hề phát ra âm thanh. Có thể nói đây chính là lợi khí sắc bén nhất, nếu như ngay từ ban đầu gã này sử ra một đòn như vậy Trần Ngọc Lâm có lẽ đã ăn thiệt thòi lớn.
“VÙ!!!”
Đột nhiên, đòn đánh của gã trùng - nhân bị lệch ra khỏi quỹ đạo vốn có của nó. Nguyên vốn là một sợi xúc tu mang theo khí thế cực kỳ cường đại đã xông lên từ dưới bóng tối, quấn chặt lấy cánh tay gã.
Ngay sau đấy, vươn lên từ trong bóng tối là mười mấy sợi xúc tu giống như con bạch tuộc, từng sợi đều tỏa ra tà khí đen khi mực. Nếu nhìn dọc theo những sợi xúc tu có thể nhận ra chúng đều bắt nguồn từ một cái bóng đen như màn đêm đang ở bên dưới bọn hắn.
Tất cả những xúc tu đều tỏa ra từ thứ này.
“Đây là cái gì?”
Nam nhân trùng tộc gầm gừ, đoạn hắn há to miệng, bên trong giống như là một cái lỗ đen phả ra một luồng khí lạnh. Luồng khí lạnh này ngay khi tiếp xúc với những cái xúc tu, lập tức khiến cho chúng đông cứng lại, hóa thành từng mảnh băng rồi vỡ vụn dưới lực tay của hắn.
Nếu chỉ dựa vào lực của bàn tay thông thường hẳn hắn sẽ không thể nào vùng ra được. Độ bền bỉ của những xúc tu này đã sớm vượt ra khỏi Ngũ Phẩm Hậu kỳ rồi.
Slender Man rít lên một tiếng dài giống như tiếng gió thổi, uốn cong nửa thân hình lên nhìn về phía nam nhân trùng tộc. Lập tức, một làn sóng sợ hãi lan ra từ Slender Man, đồng thời khuôn mặt của nam nhân trùng tộc trong nháy mắt trở nên... vô cùng đặc sắc.
Hắn rít lớn một tiếng, toàn thân lập tức nở rộ ra. Thân thể cùng con người không khác biệt là mấy lúc trước cũng hoàn toàn thay đổi. Các bắp tay, bắp chân trong nháy mắt bùng lên như thổi quả bóng bay, làn da tách ra để lộ ra khuôn mặt và thân thể của một con côn trùng cực lớn.
“Ặc. Nguyên lai là lớp da người.”
Trần Ngọc Lâm ngạc nhiên nói, bảo sao ngay từ ban đầu hắn đã thấy gã này kì quái. Khuôn mặt quá sức khô cứng, không biểu lộ dù chỉ một phân cảm xúc, hắn đã gặp qua người mặt lạnh, gã này cũng có thể gọi mặt lạnh, nhưng nói là lạnh càng giống với mặt nạ hơn.
Nương theo nam trùng nhân kia biến trở lại thành hình dáng Cự Trùng, Trần Ngọc Lâm cũng cảm nhận được một tia áp lực. Tu vi Cự Trùng thì vẫn giữ nguyên là Ngũ Phẩm Nhất Luân cảnh giới, tuy nhiên khí tức trên thân thể nó dày đặc lại không chỉ gấp đôi.
Đây hẳn là do khối da người kia sẽ tạo ra một loại phong bế sức mạnh đối với Cự Trùng.
“RẦMMMMM”
Một tia chớp đen chợt xuất hiện từ phía Trần Ngọc Lâm. Trần Ngọc Lâm lúc này toàn thân đã biến thân thành một sinh vật nửa người nửa rồng, toàn thân ánh lên một màu đồng. Hai cái sừng rồng, hoặc có thể nói là sừng quỷ mọc dài ra và bắt đầu xuất hiện màu cầu vồng.
Cặp mắt của hắn lúc này cũng rực sáng lên một sắc đỏ rực như máu.
Vritria Pháp Thân, 30 phút bất tử, tăng phúc gấp đôi lực lượng thân thể. Lại thêm Phệ Huyết Ma Đao cùng với Thất Bảo Lưu Ly Tháp gia trì chính là trong nháy mắt tăng phúc thêm gần 5 lần. Còn tốt ngoại trừ tăng phúc của Phệ Huyết Ma Đao thì Thất Bảo Lưu Ly Tháp cùng Vritria Pháp Thân là tăng phúc không hậu hoạn.
Tuy nhiên Phệ Huyết Ma Đao sẽ để lại chút ảnh hưởng thân thể. Không có cách, nếu hắn dùng Phệ Huyết Ma Đao sau khi vận Vritria Pháp Thân, gai đâm cơ bản bất động, coi như phế hết một nửa.
Trong khi đó, con Cự Trùng lắc lắc đầu, dường như đã hồi phục lại từ kĩ năng tạo Ác Mộng của Slender Man. Cự Trùng thở dài, gãi gãi đầu rất có nhân tính hóa, nó mở ra cặp mắt kép, các mắt bên trong đã phiếm một màu vàng kim nhìn chằm chằm bọn hắn, sát ý dày đặc.
Kế đấy, đôi cánh bướm sau lưng Cự Trùng nhẹ nhàng khuấy động, thế rồi một lần nữa Cự Trùng đột nhiên xuất hiện phía sau lưng Trần Ngọc Lâm, một cái bạch ngọc chi trảo hướng về phía hắn mà vỗ tới.
Không giống như tốc độ mau lẹ, càng giống hơn là khoảng cách ngắn thuần di.