“RẦM!!!!”
Trần Ngọc Lâm bị một cú quật từ cái đuôi của Cự Trùng Chúa Tể hất văng ra khỏi đầu của con Hoàng Kim Long Thiềm. Shuten Douji cùng với Slender Man toàn bộ ở lại trên đầu của nó, đối mặt với khí thế bức người của Cự Trùng Chúa Tể.
“Chết toi đi.”
Cự Trùng rít lớn, cái đuôi giống như đuôi bọ cạp của nó vươn cao lên đột nhiên sáng lên rực rỡ, chĩa thẳng về phía Shuten Douji, một luồng lửa xanh nhạt sáng rực phả thẳng vào người nàng.
Đây chính xác là lửa Plasma của đám bọ Plasma. Trần Ngọc Lâm thông qua cộng hưởng thị giác với Shuten Douji nhíu mày, hắn nhìn thấy từ trên người tên Cự Trùng Chúa Tể này một loại khí thế rất kì quặc. Giống như thể là rất nhiều loại sinh vật gắn ghép vào nhau vậy.
Tỉ như quanh người nó có mấy cái chân rết mọc ra, hoàn toàn là lưỡi đao của Hydralisk. Hoặc tỉ như cái đuôi có thể phun ra lửa Plasma của bầy bọ Plasma kia vậy. Đôi cánh bướm kia thì hơi dị hình một chút, các hoa văn trên đó là của một loài bướm tên gọi Thanh Thiên Hồ Điệp, một loài sinh vật giỏi về công kích tinh thần.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua cũng có thể nhận ra ít nhất 4 loại hình công kích bất ngờ khác nhau. Không sai biệt lắm thì lúc này đây các triệu hoán sinh vật của hắn cũng đã biết được thông tin này qua cộng hưởng thông tin, một loại khoảng cách gần liên lạc qua thần giao cách cảm.
Cái này là mới có khi hắn lên Tứ Phẩm.
“Lúc này.”
Trần Ngọc Lâm vung tay, Hoàng Kim Long Thiềm đang đứng im đột nhiên hạ thấp xuống, giống như thể toàn thân nó bỗng nhiên lún xuống một bãi bùn lầy vầy. Tuy nhiên nếu như có góc nhìn từ trên xuống sẽ nhận ra kỳ thật nó đang “rơi” vào bên trong Bách Thú Không Gian.
Cùng lúc này, trên đỉnh đầu Hoàng Kim Long Thiềm, hai người Slender Man và Shuten Douji nhân một nửa cái hơi thở Cự Trùng Chúa Tể mất thăng bằng do Hoàng Kim Long Thiềm đột nhiên “rơi” vào trong Bách Thú Không Gian cùng lúc phát động công kích. Một cánh tay của Slender Man hóa thành thương, kiếm của Shuten Douji cũng tỏa ra một loại khí tức xanh nhạt.
Trong nháy mắt, cả hai cùng lúc đâm vào những kẽ hở giữa những phiến lân giáp quanh thân con rết. Ngay sau đấy con rết rít lên một tiếng, bị xé ra làm hai nửa, thanh kiếm của Shuten Douji cùng với cánh tay của Slender Man đã xẻ đôi con côn trùng này ra.
“Tiếp tục công kích.”
Trần Ngọc Lâm hạ lệnh, hiểu ý, cả Shuten Douji lẫn Slender Man đều cùng lúc lao lên.
Tuy nhiên, hai nửa thân mình của Cự Trùng Chúa Tể cũng lúc này động. Quả nhiên giống như Trần Ngọc Lâm nghĩ, ở cảnh giới Ngũ Phẩm tu vi, một con côn trùng muốn bị giết bằng cách chặt đôi căn bản là chuyện không tưởng. Dù sao sức sống của hầu hết yêu thú loại là rất cao.
Tuy nhiên, thứ này lại hoàn toàn vượt ra ngoài tam quan của hắn. Giống như thể đã dự tính từ trước việc bị chặt ra làm đôi, hai nửa của Cự Trùng rít gào, phần đầu và đuôi cùng lúc nhắm vào Trần Ngọc Lâm, kế đấy hai tia sáng một vàng một nâu bắn thẳng đến hướng hắn.
Tia sáng vàng, to lớn hơn, hình mũi dao nhọn lao tới trước. Thứ này gần như thuần di bắn thẳng tới trước ngực hắn. Lúc mũi dao này lướt ngang qua ngực trái hắn, tia lửa lóe lên, Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua lưỡi dao mỏng và hẹp thấy trải dài rất nhiều phù văn kì lạ, lóe lên nhấp nháy.
Chẳng hiểu sao không nhìn vào mấy phù văn đó thì không sao, vừa nhìn vào hắn lập tức liền nhận thức được một cái tên: “Hiệu Ứng Xuyên Thấu Bậc Cao“.
Tuy nhiên chỉ thế thôi, dường như cái gọi là “Hiệu Ứng Xuyên Thấu Bậc Cao” này cũng không thể xuyên thủng lớp phòng hộ của Vritria.
Lưỡi dao màu vàng thuần di qua hư không, hẳn là dự định đâm vào tim hắn, tuy nhiên lớp phòng thủ của Vritria lại là gần như bất khả chiến bại. Tối thiểu nhất thì giờ này đang là ban ngày, lại thêm lưỡi dao kia nhìn qua liền biết là kim loại, rất ướt tanh mùi máu, không phù hợp tới 3 điều kiện để có thể xuyên qua lớp phòng thủ bất khả chiến bại kia.
Không phải ngày, không phải đêm, không phải những thứ làm từ đá, gỗ, kim loại, khô hoặc ướt, cần thỏa mãn hết thảy các điều kiện này để lớp phòng hộ mất tác dụng.
Trần Ngọc Lâm nắm vào phần cán của con dao, chí ít ngoại hình thì là con dao hoặc đầu mũi tên, nhưng kích cỡ thì cũng ngang với một thanh đoản đao rồi.
Phần cán của nó là một loại kết cấu nửa xương nửa thịt, bên trong cán là một loại chất nhầy trắng đục, có những hạt nhỏ li ti bị Trần Ngọc Lâm dùng Âm Ảnh Lôi thanh lọc tạo ra một mùi cháy khét.
Thứ này hẳn là sẽ đâm qua người đối phương, lại thả trứng vào, trứng này lấy dinh dưỡng từ người cái thằng xui xẻo nào dính phải cái này, nở ra hàng đống trùng tộc từ trong cơ thể.
Trần Ngọc Lâm:
“.....”
Mà hắn hẳn nguyên vốn nên là cái thằng xui xẻo đấy chớ ai?
Còn tốt phòng thủ của hắn tới từ ma thần mà Linh Thần hệ Lưỡng Hà cũng phải run sợ. Bằng không thì thật sự có thể bị đâm xuyên qua mất.
Chỉ là không biết tia sáng nâu kia là cái gì. Tuy nhiên có lẽ là một loại nào đó công kích ẩn trong thinh không, bởi vì hiện tại không thấy nó đâu hết nữa.
Con Cự Trùng Chúa Tể kia, lúc này rít lên từng tràng. Cơ thể nó hơi thoáng tỏa ra một loại hấp lực, hai phần cơ thể đã bị xẻ ra làm đôi bởi Shuten Douji cùng với Slender Man phun ra một đống chất lỏng đục ngầu màu đỏ, nhưng là đỏ pha đen nâu, loại đen kiểu đồ đạc phân hủy, kế đấy lập tức dính lại vào với nhau.
“Không tệ đâu. Master cẩn thận, ta cảm giác thứ này rất kì quặc.”
Shuten Douji, lúc này đã đứng chắn trước Trần Ngọc Lâm. Slender Man thì đã “lặn” vào trong bóng đêm từ lúc hai tên này hạ cánh xuống, Shuten Douji thì hộ giá hắn đề phòng mũi tên thứ hai tập kích, Slender Man sẽ thuận tiện tìm cơ hội quấy nhiễu tới tên Cự Trùng Chúa Tể kia.
“Vừa nãy ta đã truyền một lượng cực lớn mana vào trong cơ thể hắn, nhưng hắn chỉ phun nó ra và hồi phục được. Lượng mana lớn như vậy hắn hẳn phải bị cấm hồi phục từ lâu rồi chứ?”
Shuten Douji nói, thanh gươm bằng vàng giơ ra chắn trước mặt, một luồng kiếm ý nhàn nhạt tỏa ra.
“Không cần bảo vệ ta. Tấn công đi.”
Trần Ngọc Lâm nghiêm giọng ra lệnh, hắn đã nhận định tình trạng này là phải kết thúc chiến đấu càng nhanh càng tốt. Tên Cự Trùng Chúa Tể này quá mức kì quặc, thậm chí ẩn ẩn Trần Ngọc Lâm còn phát ra nghi ngờ tới vài thứ.
Shuten Douji gật đầu, kế đó nàng nghiêm trang lấy bình hồ lô ra, bắt đầu rót rượu từ bên trong bình đổ đầy mặt đất.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua, dường như là rượu Bacchus, một loại rượu thần thánh, hồi trước thi uống rượu nàng thắng được qua một bình, không nghĩ tới hiện tại lại sử dụng ở đây. Tuy nhiên nhìn lượng mà nàng đổ ra từ lâu đã vượt ra khỏi lượng rượu thực sự của bình rượu đó, đây hẳn là hiệu năng đặc biệt của Bảo Khí của nàng.
Rượu từ bình hồ lô của nàng đổ đầy ra mặt đất, bắt đầu bốc lên một màn vân vụ sáng lấp lánh như bụi vàng trong không khí.
“Đây là...”
Trần Ngọc Lâm kinh ngạc, Bảo Khí của nàng, Vạn Vị Biến Ảo Sắc - Quỷ Thần Độc Lộ Tửu, tuy nhiên hắn không nghĩ tới khi dùng bằng một loại rượu phẩm chất cao như vậy lại có tác động kinh khủng tới như vậy.
Không chỉ tăng mạnh tác động lên đối phương, thậm chí còn có vài hiệu quả tăng phúc cho hắn. Sinh mệnh lực, năng lượng, sức mạnh thể chất toàn bộ đề thăng khoảng chừng 20%, hơn nữa dường như còn có cả tác dụng tăng cao khả năng hồi phục.
“Chà, dù sao cũng là rượu của thần.”
Shuten Douji hơi tiếc nuối nói, Rượu Bacchus là một tên chung cho các loại rượu nho do một vị thần linh La Mã - thần rượu Bacchus ủ, rất hiếm khi xuất hiện trên thị trường. Phàm nhân uống được thứ rượu này liền có thể tăng cường tới vài trăm năm thọ mệnh.
Kế đó, nàng đột nhiên mờ dần rồi biến mất. Dường như trong làn vụ tửu này, kĩ năng Ẩn Dấu Hiện Diện, một kĩ năng đặc thù của Trường Phái Assassin được tăng cấp từ C lên thành A.
“Chà, xem ra còn nhiều thứ mình chưa hiểu về mấy vụ này.”
Trần Ngọc Lâm thở dài, chí ít về việc tác động của Bảo Khí của Shuten Douji có thể đề thăng từ B lên A, hơn nữa còn có tác dụng thay đổi một chút loại hình kĩ năng khi dùng rượu phẩm chất cực cao là hắn không có biết.
“Mà thôi kệ.”
Trần Ngọc Lâm nhún vai, hiện tại, con Cự Trùng Chúa Tể đang lảo đảo một chút vì ảnh hưởng từ Vạn Vị Biến Sắc Ảo, tuy nhiên nhanh chóng từ các lỗ nhỏ trên người nó phun phì phì ra một làn khói, đây là hơi cồn, tức là nó đã loại trừ được tác động gây say rượu của Vạn Vị Biến Sắc Ảo.
Tuy thế các hiệu ứng bất lợi vẫn còn, điều này khiến cho nó có chút e ngại. Chủ yếu là vì hiện tại cả hai địch thủ mà nó nhận định có thể địch lại nó đều đã “mất tích trong sương mù“.
Trần Ngọc Lâm giậm chân, xông lên phía trước ngay khi nhận ra con Cự Trùng Chúa Tể đang lộ ra chút hình dáng tựa như đang.. suy tư. Phệ Huyết Ma Đao vung lên, một cỗ tràn ngập huyết tinh mùi vị ngập tràn trong không khí.
Không thể để nó thông qua truyền tống, hoặc các loại thuần di chạy mất.