Trần Ngọc Lâm êm ấm thoải mái chống đỡ qua 4 đợt Thiên Kiếp, tính cả đợt đầu tiên hắn chơi ngu bị đánh cho cả người bốc khói nữa là 5.
Nếu có hơi kì kì, thì chính là đợt Thiên Kiếp thứ 3 Thiên Kiếp biến ảo thành hình dáng một con sói thôi.
Hiện tại, Trần Ngọc Lâm toàn thân linh lực phun trào ra mãnh liệt. Thiên kiếp không chỉ đơn giản muốn đánh chết hắn, mà còn trong vô hình cải tạo thể chất hắn, đánh bay một số vết tụ chất bẩn quá to, hoặc cứng rắn nện cho Linh lực trong cơ thể hắn hun đúc càng thêm tinh thuần.
Đây chính là nói, thiên kiếp không phải là trừng phạt, mà là khảo nghiệm cùng trợ giúp.
Cho nên quá nhẹ nhõm, quá mức dễ dàng.
Trần Ngọc Lâm thoải mái vung vẩy kiếm chống đỡ đợt thiên kiếp thứ 6, nhưng đợt này vô cùng khác biệt.
Nguyên vốn Thiên kiếp tấn công từ trên xuống dưới, lần này kinh dị hơn, nó đi từ trên xuống dưới cách Trần Ngọc Lâm, kế đó đánh xuyên qua sàn gạch, đánh thẳng lên trên chỗ cằm Trần Ngọc Lâm, đánh văng hắn văng lên trên cao.
Trần Ngọc Lâm:
-?
Thần mẹ nó, cái này là một cú móc trái à?
Kế đó hắn vứt kiếm sang một bên, nghiêm túc cẩn thận đối đãi. Hai tay huơ quyền, cả một chiêu Fú Kè mà hắn học được từ cái Hệ Thống cho tới Đa Trọng Kích mà hắn tự lĩnh ngộ toàn bộ xuất động.
Trong nháy mắt, tia Thiên Kiếp này liền bị hắn đánh tan.
Quá đơn giản.
Trần Ngọc Lâm tự nhủ, nhưng không còn khinh thị mà trái ngược cẩn thận nhìn chằm chằm vào thiên kiếp trên thiên không.
Liền kế tới hai hiệp số 7 8 đều đến, Thiên kiếp đều tiếp tục yếu ớt. Trần Ngọc Lâm trộm nghĩ có khi không phải là Thiên kiếp yếu, mà là hắn quá mạnh?
Quả thực, hắn nếu chỉ solo tay bo hoàn toàn đánh lại được Tam Phẩm hư khí đan một cách dễ dàng, nếu là Tam Phẩm trung kỳ thì hơi khó khăn xíu.
Ít nhất đó là lúc hắn là Nhị Phẩm 9 mạch, còn bây giờ hắn đã là Tam Phẩm tu sĩ. Cho nên nếu hắn cố gắng toàn lực, hoàn toàn có thể cùng với Tam Phẩm hậu kỳ thậm chí đỉnh phong tay đôi được.
Ít nhất nếu không xài súng.
Trần Ngọc Lâm ngẩng đầu nhìn, kế đó là đợt Thiên Kiếp thứ 9.
Thiên kiếp lần này khác biệt, hai đạo lôi đình trái phải lao thẳng xuống, đan xen nhau trông giống một đường xoắn ốc. Trần Ngọc Lâm vẫn cứ ra một sáo lộ cũ kỹ: Fú Kè + Đa Trọng Kích.
Đây là combo cận chiến mạnh nhất của hắn.
Nhưng lần này càng kinh dị hơn, Thiên lôi phần đầu bống chốc xòe ra như một bông hoa, kế đó cả hai bắt đầu biến thành tròn vo như nắm đấm, va chạm cùng hai nắm đấm của hắn thình lình cũng chính là Đa Trọng Kích cùng với Fú Kè, có điều rõ ràng Thiên Kiếp so với Trần Ngọc Lâm một chiêu này càng thêm thuần thục.
Trần Ngọc Lâm bị đánh văng ra xa, há hốc mồm nhìn Thiên Kiếp xử ra võ kỹ.
Thần mẹ Thiên Kiếp cũng biết võ kỹ? Rốt cuộc Thiên Kiếp là cái quỷ gì mới được chứ?
Chỉ thấy hai “tay” Thiên Kiếp một nắm chặt, một tay hai ngón giữa và ngón trỏ chụm lại, ngoắc ngoắc về phía hắn, nhìn là thừa hiểu: “Đến nào ku”!
Kế đó không kịp đợi cho hắn đến, Thiên Kiếp trước tiên lao về phía hắn.
Trần Ngọc Lâm càng đánh càng thấy buồn cười, nãy giờ Thiên Kiếp giở ra một loạt tuyệt học, nhưng không ngoại lệ toàn bộ đều là những tuyệt chiêu mà hắn biết, thậm chí còn ở một tầng thứ cao hơn hắn.
Trần Ngọc Lâm giằng co trong 15 phút với Thiên Kiếp tầng 9, cuối cùng thành công lĩnh ngộ mấy chiêu trọng điểm. Thế là hắn bèn sử dụng ngay lập tức sử dụng các tuyệt học mà hắn vừa lĩnh ngộ, một chưởng đánh bay Thiên Kiếp tầng 9.
Còn lại một tầng.
Trần Ngọc Lâm nhân cơ hội nghỉ ngơi hiếm hoi giữa hai lần Thiên Kiếp, hỏi:
“Hệ Thống, cái quỷ gì vậy? Tại sao Thiên Kiếp cũng có thể dùng võ kỹ?”
[Có vẻ Kí Chủ hiểu nhầm ý nghĩa của tam tai cửu kiếp.]
Hệ Thống đáp trả:
[Trên đời tồn tại tam tai cửu kiếp. 9 lần Thiên Kiếp, 3 lần Tai Kiếp. Nếu thiên phú của Kí Chủ đủ cao, trong 9 lần Thiên Kiếp sẽ xuất hiện một lần Tai Kiếp, tối đa từng được ghi nhận là cả 9 đợt Thiên Kiếp đều biến thành Tai Kiếp. Kí chủ có thể dẫn xuất 1 lần Tai Kiếp đã rất khó khăn rồi. ]
[Ba Thiên Họa lần lượt phân ra thành Mộng Kiếp, kích phát tâm ma. Nội Kiếp phá căn cơ cùng Nhân Kiếp kiểm thiên phú. Kí Chủ vừa chứng kiến chính là Nhân Kiếp, nếu thiên phú Kí Chủ không đủ sẽ lập tức dưới Tai Kiếp đánh cho thành tro. Dùng vũ lực cũng không có một chút tác dụng.]
Trần Ngọc Lâm:
-............
Sao trước không nghe mi nói?
Hệ Thống đáp trả:
[Kí Chủ đâu có hỏi? Quan tâm làm gì, Thiên Kiếp tầng 10 chính là đẳng cấp của Thiên Phạt, đặc ân Thiên Đạo ban cho những kẻ dám nghịch thiên cải mệnh.]
Trần Ngọc Lâm:
“Cái gì? Nghịch Thiên cải mệnh sẽ tăng thêm Thiên Kiếp? Mà cái đó thì đặc ân nỗi gì?”
Hệ Thống từ tốn giải thích:
[Ví dụ nhé, Kí Chủ đang đi xe máy trên đường. Con đường của Kí Chủ do Thiên Đạo soạn ra một đống, Kí Chủ có thể tự do lựa chọn, rẽ trái, rẽ phải, quay ngược, đứng im, thậm chí lên trời xuống biển đều không cấm. Nhưng, do ta xuất hiện, cho nên Kí Chủ không còn đi trên làn xe máy nữa mà nghịch thiên, đi vào làn ô tô, cho nên Kí Chủ phải bị Cảnh Sát Giao Thông phạt.]
[Chính xác, Kí Chủ không còn đi trên làn xe máy, mà đi vô làn ô tô, cũng tương đương với nghịch thiên cải mệnh, phải bị Thiên Đạo (CSGT) phạt.]
Trần Ngọc Lâm lầm bầm:
“Cảm ơn vì ví dụ thật dễ hiểu.”
Hắn nhìn lên trên trời, từ trong vết rách hư không phun trào ra một tia sáng, kế đó một hình ảnh hiển hóa một thiên thần 6 cánh bước ra, lạnh lùng nhìn hắn.
Trần Ngọc Lâm hô hấp không thông, đây là tầng 10 Thiên Kiếp? Trực tiếp hiển hóa thiên địch của hắn?
Trần Ngọc Lâm hỏi Hệ Thống:
“Nếu ta triệu hồi toàn bộ Triệu Hoán Thú của ta, cô Nguyệt có thể thắc mắc không?”
Hệ Thống đáp để cho hắn yên tâm:
[Mọi tính chất liên quan tới ta đều được gắn chương trình “Hợp lý hóa” không cần e ngại. Quẩy lên Kí Chủ.]
Trần Ngọc Lâm thở phào, Thiên Thần 6 cánh thực lực vô cùng mạnh, Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng mà thực lực của hắn khi có toàn bộ Triệu Hoán thú...
Trần Ngọc Lâm vung tay, Ngân Nguyệt Lang xuất hiện, Tứ Phẩm Ma Thú khí tức vọt ra. Nó lao nhanh về phía thiên thần 6 cánh, trong nháy mắt đã đánh tan được nó thành vô số hạt ánh sáng. Trần Ngọc Lâm mỉm cười quay đi, nhưng hắn chợt nhíu mày, bởi vì hắn nghe được tiếng xé gió đằng sau.
Không biết từ lúc nào, Thiên Thần 6 cánh đã quay trở lại, hơn nữa còn không một vết xước.
Hệ Thống:
[Ngu ngốc, Thiên Phạt phải do chính tay Kí Chủ đến chống đỡ, không thể sử dụng ngoại lực.]
Thiên Thần 6 cánh vung kiếm lên, trong nháy mắt một kiếm biến thành một roi, quấn quanh người hắn kế đó đập hắn xuống mặt sàn bê tông một cú, khiến cho mặt sàn lõm xuống một chút.
Trần Ngọc Lâm vùng vẫy thoát ra khỏi sợi roi, hắn hai tay nắm lấy sợi roi, giật mạnh một cái, khí tức Tam Phẩm bùng nổ, trong Linh lực của hắn mơ hồ thoáng hiện từng tia lửa điện.
Hai mắt hắn hóa thành màu đỏ rực như màu máu, hai tai dần trở nên nhọn hoắt, móng vuốt cùng răng nanh mọc dài ra, hoàn toàn thể hiện ra hình dạng của ma cà rồng.
Trần Ngọc Lâm lao vút về phía Thiên Thần 6 cánh, hai cặp lợi trảo mang theo tia lửa điện cùng lúc tấn công nó, Đa Trọng Kích phát động lên tới 5 lần.
Sau khi đột phá Tam Phẩm, cả về thể chất lẫn tinh thần của hắn đều nhận được cường hóa thật lớn, bây giờ Đa Trọng Kích tay phải hắn có thể tấn công 5 lần liên tục một cách dễ dàng. Nếu cố hết sức hắn thậm chí có thể đạt được mức 7 lần. Tay trái thì kém hơn 1 lần do không thuận tay lắm.
Một đấm tiếp theo từ tay trái của hắn kích hoạt toàn bộ 5 lần ấn ký trên cơ thể của Thiên Thần 6 cánh, khiến cho 5 ấn ký cùng lúc nổ tung, uy lực có thể sánh ngang Tam Phẩm hậu kỳ một kích.
Kế đó Trần Ngọc Lâm không suy chuyển, trong nháy mắt bàn tay hắn chuyển từ đấm sang đâm, cả bàn tay với những móng vuốt sắc nhọn đâm xoạt vào trong ngực của Thiên Thần 6 cánh, một loạt những điểm sáng tuôn trào ra ngoài miệng vết thương theo vết đâm của hắn.
Thiên Thần 6 cánh cũng không kém, ngay khi nó bị Trần Ngọc Lâm đâm cho một cú, ba cái cánh kết hợp lại thành một tấm khiên khổng lồ tung ra một đòn giáng thẳng vào người hắn, đánh văng hắn đập xuyên qua cái lan can, khiến hắn phải bám trụ vào phần ống nước mới trụ lại được.
Trần Ngọc Lâm bật nhảy một cái lên trên nóc nhà, ngay lúc này Thiên Thần 6 cánh lao tới, vết thương ở ngực vẫn phun trào tia sáng, phun trào càng lâu thì nó càng mờ nhạt dần. Chỉ thấy Trần Ngọc Lâm giơ lên một khẩu súng, bắt đầu xả đạn liên tục vào người của nó.
Ngân Nguyệt Lang không gây tổn thương được cho Thiên Thần 6 cánh, nhưng súng của hắn lại có thể, có thể là nguyên do đây là vũ khí của hắn, còn Ngân Nguyệt Lang là tài sản của Arch Ville.
Lực phòng ngự của Thiên Thần 6 cánh hết sức lợi hại, hắn phải dùng tới hơn một lần Đa Trọng Kích cộng với Kích Nổ của Băng Hỏa Sáo Trang mới khai phá được phòng ngự. Nhưng với làn sóng đạn của hắn, từng viên đạn xuyên thấu qua cơ thể của Thiên Thần 6 cánh, nó giống như một quả bóng xì hơi, bắt đầu đổ sụp xuống.
Mặc dù đạn cũng có thể bị phòng ngự của Thiên Thần 6 cánh cản lại, nhưng thắng ở số lượng. Một viên xuyên không nổi thì hai ba viên, chắc chắn sẽ có một viên xuyên qua được.
Trần Ngọc Lâm cho khẩu súng vào lại hòm Item, kẻ đich lần này quả là mạnh kinh khủng. Nhưng hắn từng đấu với những con còn mạnh mẽ hơn, tự nhiên không khó để đánh bại lại Thiên Thần 6 Cánh. Vấn đề duy nhất là để phá vỡ lớp bảo trụ cần chính hắn tự tay đánh lại thôi.
Nếu thật sự xuất hiện một Thiên Thần 6 Cánh thực thụ, có lẽ hắn còn chưa kịp đánh đã đi đời nhà ma.
Từ người Thiên Thần 6 cánh, một sợi tơ nhỏ tách ra, chui lại vào vết nứt. Kế đó vứt nứt đóng lại, còn Thiên Thần 6 cánh thì nổ tung ra thành một cơn bão Linh lực, một phần nhỏ chui vào người Trần Ngọc Lâm, chợt hắn cảm giác Linh lực trong cơ thể hắn lại tăng cường thêm một điểm nhỏ, hơn nữa càng trở nên ngưng thực hơn trước nhiều.
Lúc trước, Linh lực của hắn đại khái ở khoảng Tứ Thải Linh lực (theo kết quả giám đinh) thì nay trực tiếp tăng lên một vòng, trở thành Tam Thải Linh Lực. Rèn luyện thêm một hồi nữa có thể nhảy lên tới Song Sắc Linh lực.
Ngoài ra thể chất của hắn có được tăng cường thêm một ít.
Đặc ân từ Thiên Đạo? Đúng vậy, nếu vượt qua thì là đặc ân, không vượt qua thì là đại nạn.
Hệ Thống tuyên bố:
[Xin chúc mừng Kí Chủ vượt qua 10 đợt Thiên Kiếp, đột phá Tam Phẩm, chính thức trở thành tu sĩ. Chúc mừng Kí Chủ nhận gói quà [Chúc Mừng Trở Thành Tu Sĩ]. Kí Chủ muốn quay về mở hay ở đây mở luôn?]
Trần Ngọc Lâm thở phào khi nghe tin xong xuôi, nói thật hắn có chút sợ. Nhưng mà cũng không phải quá sợ hãi, hắn từng tự tay đối mặt vài thứ đáng sợ ngang hàng Thiên Thần 6 Cánh từ Thiên Kiếp rồi.
“Để sau mở đi.”
Mộ Dung Nguyệt cười cười vỗ tay tán thưởng:
“Hay lắm, 10 đợt Thiên Kiếp, quả không hổ danh là cháu ngoan của cô. Thế nào, mai đi ăn chứ? “
Trần Ngọc Lâm chán nản nói:
“Cô hứa nếu cháu đột phá Tam Phẩm sẽ cho cháu đi Tiên Học Viện rồi mà. Sao không thấy đề cập vậy?”
Mộ Dung Nguyệt nhìn chằm chằm về phái mặt trăng, từ từ nói:
“Ừ, nhưng mà Tiên Học Viện phải tháng 4 sáng năm mới bắt đầu tuyển sinh. Với cả nhóc còn chưa có học sinh giỏi đấy!”
Trần Ngọc Lâm im lặng, còn vụ học sinh giỏi nữa, giời ạ. Thôi thì hắn đành nhận mệnh, Mộ Dung Nguyệt vẫy tay, toàn bộ mái nhà lại sáng bóng như mới, kế đó nàng biến mất. Trần Ngọc Lâm phủi bụi trên người chuẩn bị xuống nhà thì chợt...
“ẦM”
Một tia sấm vang trời hạ cánh ngay bên cạnh hắn, khiến hắn dựng hết cả lông tơ lên, kế đó hắn tiến vào hình thái ma cà rồng. Nhưng hắn chờ đợi 1 phút chẳng có gì kế đến, chỉ thấy gió bắt đầu thổi mạnh.
Hắn hỏi:
“Hệ Thống? Không phải ngươi nói hết Thiên Kiếp rồi ư?”
Hệ Thống:
[Thì hết rồi đó.]
Trần Ngọc Lâm:
“Thế đạo sấm sét vừa rồi là cái gì?”
Hệ Thống:
[Cái đó à? Sấm bình thường thôi, sắp bão rồi đấy, xuống nhanh lên không là Thiên Kiếp đánh không chết nhưng lại chết vì bị sét vả mặt đấy.]
Trần Ngọc Lâm:
-?
Hệ Thống:
[Nhân tiện, Kí Chủ có song linh căn, một trong số đó là Lôi Linh Căn. Nói cách khác lúc này Kí Chủ đang gần giống cái cột thu lôi đó.]
Trần Ngọc Lâm im lặng, kế đó là một đạo sét sượt ngang đầu hắn, hắn toát mồ hôi hột chạy về phía cửa ra vào...
Trong hư không, một nam tử đội vương miện đang nhẹ nhàng phiêu phù giữa hư không. Hắn nhìn sang bên cạnh, chỗ đó không hiểu thấu từ lúc nào đã có một nam tử khác mặc một bộ áo đi biển ngồi ngay ngắn như thể hắn đã ở đây từ đầu rồi. Nam tử đội vương miện hỏi:
“Có gì trông phấn khởi thế?”
Nam tử mặc áo đi biển cười cười:
“Mới phát hiện ra thêm một kẻ. Lần này may mắn thiệt, đi qua vừa lúc hắn đang độ Tam Phẩm Đệ Thập Thiên Kiếp. Ngươi cũng biết mà, chỉ có duy nhất một lần Thiên Kiếp có 10 vòng, và chúng ta không thể chủ động tìm kiếm họ. Tình cờ nhìn thấy một người còn khó hơn mò kim đáy biển, tỉ lệ là 1 phần ngàn tỉ.”
Nam nhân đội vương miện lắc đầu:
“Chúng ta không thể chủ động tìm kiếm họ gây sự, ngươi cũng biết luật mà. Lần trước ngươi chủ động tìm một người, còn không phải bị hạn chế thực lực đến suýt bị giết? Nếu ta không nhầm lần đó ngươi thiếu chút bị ăn sống nhỉ?”
Nam Tử mặc áo đi biển nhìn chằm chằm người kia, cười lạnh rõ ràng bị chạm vào nỗi đau:
“Hay đó, nhân danh ta Chí Nhân Đế - Bách Thắng Vương, ta gửi lời mời thách đấu tới ngươi, Mộng Thánh!!”
Chính xác, đó là một vị Thánh Nhân. Và người mặc bộ áo đi biển kia cũng là một vị Thánh Nhân.
“Ừm, lần mà ta bắt đầu chân thật tiếp xúc đến sự thật là khoảng Tứ Phẩm? Trên Hệ Ma Thú cũng giống nhau cả. Nhớ không nhầm thì con Zerg kia hẳn cũng vừa vặn ở trong Hệ Mặt Trời,.. rất có thể hai người này sẽ phải đối mặt nhau.. Cái gì, đùa ông này đấy à? Thách đấu?”
Mộng Thánh phẩy tay, lắc đầu, kế đó quay sang một bên:
“Từ chối lời mời. Ta không muốn, thế nào, chuẩn bị đến đâu rồi? Khởi hành được chưa Minh Không?”
Trong hư không chợt xuất hiện thêm một người nữa, người này như thể ánh sáng xung quanh hắn bị tách ra, không một ai có thể nhìn thấu nhân diện của hắn:
“Đi thôi. Lần này ngươi chủ trì vé đúng không? Ta cũng không muốn tốn của ta đâu.”
Mộng Thánh ngáp dài đứng dậy:
“Ta nhờ các ngươi trợ giúp nhiệm vụ, tự nhiên là chính ta chủ trì. Dù sao hai ngươi là mấy tên bản năng chiến đấu tốt nhất mà ta biết. Tên Tiêu Dao kia cũng là một trong mấy tên.. nhưng các ngươi biết mà...nhiệm vụ lần này là giới hạn trong chúng ta.”
Kế đó, hắn búng tay:
“Đi nào, bắt đầu khởi hành.”
Liền ngay sau đó, cả 3 người đồng loạt biến mất.