4 ngày sau...
“Hây, thoải mái..”
Trần Ngọc Lâm nhảy từ trong cái bể nước ra. Nước bên trong toàn một màu đục ngầu bởi cặn bã và ghét, trông như thể hắn cả đời chưa có tắm qua.
Kì thực, lần này hắn lại luyện thêm vài lò Luyện Mạch Tề nữa. Hắn luyện 4 lò cả 4 lò đều cho ra Luyện Mạch Tề chất lượng thượng phẩm, khá tiếp cận với Luyện Mạch Tề hoàn mỹ.
Lần trước hắn luyện hóa xong bồn Luyện Mạch tề để mở ra hai mạch Nhâm Đốc. Còn lần này hắn một hơi sử dụng 4 bình Luyện Mạch Tề nhằm mục đích cường hóa kinh mạch toàn thân lần cuối cùng trước khi thăng tiến Tam Phẩm Hư Khí Đan.
Trần Ngọc Lâm lau khô người, kế đó hắn ngồi trên sàn nhà, chuẩn bị cơ thể lên đến tình trạng tốt nhất.
Hệ Thống lẩm bẩm đếm thời gian:
[Mười lăm phút nữa, đợi cho Kinh Mạch toàn thân Kí Chủ yên ổn lại, đó chính là thời khắc đột phá tốt nhất. Hơn nữa Kinh Mạch kí chủ đang trong giai đoạn hồi phục sau khi bị kích thích cường độ cao nên tốc độ hấp thu Linh Khí của Kinh Mạch cao hơn, hiệu suất cao hơn, liên tục thổ nạp Linh Khí để đảm bảo Kinh Mạch toàn thân luôn đầy ắp 100%.]
Nhị Phẩm Khai Mạch Môn, Tam Phẩm Hư Khí Đan Điền. Thời khắc hắn ở Nhị Phẩm, linh lực chỉ trú ngụ ở trong các kinh mạch, nhưng khi đột phá lên Tam Phẩm Hư Khí Đan toàn bộ Linh lực một thân sẽ tụ tập ở sâu bên trong một huyệt gọi là Đan Điền, cho nên Tam Phẩm còn được xưng Hư Khí Đan Điền, bởi vì trong cảnh giới này Linh lực trong Đan Điền ở dạng khí thể.
Tam Phẩm là một khảm hạm vô cùng to lớn, chặn mất 9/10 người Tu Chân.
Nhưng bù lại, một khi đột phá Tam Phẩm thì có nghĩa là Tứ Phẩm Tiên Cốt cùng Ngũ Phẩm Đạp Luân Cảnh đều sẽ là thuận lý thành chương mà đạt được, hoàn toàn không có cảnh giới bình ngăn. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là không chết giữa chừng thì cả hai cảnh giới này đều có thể thành tựu. Khác biệt duy nhất giữa mỗi người là thời gian, có người tốn 30 năm để lên Tứ Phẩm, lại có những người tốn trăm năm để lên Tứ Phẩm.
Mà, mỗi người thời gian đều có hạn.
Tam Phẩm còn được Tu Tiên Giới xưng là bắt đầu của Trúc Cơ. Trúc Cơ là một quá trình dằng dặc kéo dài từ Tam Phẩm Hư Khí Đan Điền, Tứ Phẩm Luyện Tiên Cốt, Ngũ Phẩm Đạp Luân Xa là chấm dứt Trúc Cơ. Kế đó là Lục Phẩm Linh Hải Cảnh chuẩn bị tiến vào quá trình thay đổi toàn diện: Kim Đan.
Có câu nói này: “Nhất nhị phàm nhân, Trúc Cơ tu sĩ, Kim Đan bán tiên, Tôn Giả thành tiên.”
Đạt tới Kim Đan, cơ thể thay đổi toàn diện, sinh mệnh lực không đến từ cơ thể mà đến từ Kim Đan trong cơ thể. Kim Đan bất tử, người bất diệt.
Mà Tam Phẩm trực tiếp quyết định xem độ thuần khiết của Linh lực của tu sĩ. Đương nhiên Tam Phẩm trở lên vẫn có thể thay đổi được độ thuần khiết này, nhưng độ khó không chỉ gấp 1- 2 lần mà có khi gấp mười, gấp trăm lần cũng nên.
Có rất nhiều thiên tài nguyện ý ở lại Tam Phẩm năm năm, mười năm cũng không muốn đột phá Tứ Phẩm.
Cảnh giới này vô cùng quan trọng trong quá trình hình thành Kim Đan, nếu tu luyện tốt có thể tạo thành Kim Đan đẳng cấp cao, không tốt thì Kim Đan đẳng cấp kém hơn. Người ta phân chia ra 4 loại cảnh giới của Linh lực trong giai đoạn này, phân chia theo độ thuần khiết của Linh lực:
Thuần Linh lực: Linh lực tinh khiết nhất, khi người có thuần linh lực kết đan có thể trực tiếp kết thành Thượng Phẩm Kim Đan.
Song Sắc Linh lực: Kết dính một chút tạp chất, cẩn thận vẫn có thể kết thành Thượng Phẩm Kim Đan nhưng phần nhiều là thành tựu Trung Phẩm Kim Đan.
Thất Thải Linh Lực: Quá nhiều tạp chất, thành tựu tối đa là Trung Phẩm Kim Đan. Thất thải lần lượt phân biệt theo màu từ 3 màu tới 7 sắc, 3 màu tốt nhất, 7 màu chính là kém nhất, nếu là 7 màu Linh lực tối đa cũng chỉ là Hạ Phẩm Kim Đan.
Tạp Linh lực: Thành tựu tối đa là Hạ Phẩm Kim Đan. Đó là nếu có thể tạo thành Kim Đan được.
Bảng này chỉ tính toán Linh lực của thể chất bình thường, không tính các loại thể chất đặc biệt.
Thực ra còn một loại cuối gọi Tiền Linh lực vô cùng lợi hại, là chỉ những người phú nhị đại, nhà giàu cắn thuốc mà lên, linh lực nhạt nhòa không chịu nổi, hỏa độc đầy trong kinh mạch, lại tạp đến không thể tạp hơn, lên cảnh giới chỉ để cho oai. Những người này lên được cảnh giới nào còn phải nhìn xem họ là con của ai.
Vì thế nên còn được gọi là Tiền Linh Lực. “Tiền” trong tiền tài.
Đương nhiên hầu hết người không thể đạt được Thuần Linh Lực từ khi đột phá Tam Phẩm, nhưng họ có thể ngồi tích tụ Linh lực, khiến cho nó trở nên thuần khiết hơn. Có điều cái này thì phải xem một là nỗ lực, hai là vận khí, ba là thiên phú và bốn là tiền bạc.
Ba và bốn là quan trọng nhất. Một số người có thể chất kinh thiên thậm chí còn có thể đạt Thuần Linh Lực từ khi đạt Tam Phẩm Hư Khí Đan. Còn một số người có tiền có thể mua thiên tài địa bảo về để rèn đúc kinh mạch.
Càng là thiên tài, càng dừng lại lâu ở hai giai đoạn Nhị Phẩm và Tam Phẩm. Bù lại chiến lực của bọn hắn chính là vô cùng kinh khủng, thậm chí có thể vượt cảnh giới chiến đấu. Có điều, lúc đó người khác có thể đều đã đột phá vài cảnh giới lớn rồi.
Trần Ngọc Lâm vẫn nhớ câu nói lúc hắn hỏi Tiêu Dao Thánh Quân về việc dừng lại tại Tam Phẩm càng lâu càng tốt:
Lúc đó hắn nói: “Nếu dừng lại quá lâu ở Tam Phẩm, vậy thì không phải người xung quanh tu luyện sẽ bỏ quá xa sao? Ngài tu luyện dừng lại ở Tam Phẩm ba mươi năm, người xung quanh không phải đều đã đạt tới 5,6 phẩm rồi sao? “
Tiêu Dao Thánh Quân lúc đó nói: “Thì sao? Ta dành ba mươi năm ở Tam Phẩm luyện tới Thuần Linh lực, lũ kia đều đã lên tới Ngũ Phẩm. Ta tu luyện lên đến Tứ Phẩm, bọn hắn đã là Lục Phẩm. Ta là ngũ phẩm thời điểm, bọn hắn là Kim Đan. Ta là Lục Phẩm Linh Hồ, bọn hắn là Nguyên Anh. Ta là Kim Đan, bọn hắn là Nguyên Anh. Ta là Nguyên Anh, bọn hắn mới lên Thần Anh. Ta là Thần Anh, bọn hắn vẫn là Thần Anh. Ta là Tôn giả, bọn hắn mới chỉ là Hóa Thần.”
“Mà thời khắc ta chứng Thánh, nấm mồ của bọn hắn không biết đã mọc bao nhiêu lớp cỏ, cắm không biết bao nhiêu nén hương.”
“Nếu không cần tăng cảnh giới nhanh, thì đánh tốt cảnh giới. Đương nhiên còn xét thiên phú nữa. Cần có tầm nhìn xa vào, đừng chỉ nhìn vào cái trước mắt.”
Đây chính là lời của một vị Thánh Quân giảng.
Trần Ngọc Lâm liếm môi, chợt Hệ Thống lạnh lùng thông báo:
[Thời khắc đã đến, chuẩn bị tinh thần đi.]
Trần Ngọc Lâm thở hắt ra một hơi, ngay đằng sau lưng hắn chợt hiện ra một bóng người, là Mộ Dung Nguyệt. Nàng mỉm cười nhìn hắn, nói:
“Không cần khẩn trương, có vấn đề gì có cô giải quyết. Trời sập cô cũng nâng lại được.”
Trần Ngọc Lâm gật đầu, bắt đầu chuyên tâm vào tụ khí lại tại đan điền. Các kinh mạch của hắn đã no căng vì vừa nãy hút một phần khá lớn Linh lực trong kinh mạch hắn, chợt Linh lực trong toàn bộ các kinh mạch bỗng chỗ rút về một nơi mà tâm của nó chính là đan điền.
Mộ Dung Nguyệt nhìn vào sâu bên trong cơ thể hắn, cụ thể là vào hệ thống kinh mạch của hắn. Huyệt đan điền của hắn lúc trước trống rỗng, nay đột nhiên nhận vào một lượng linh lực lớn bỗng chốc giống như một cái Hố Đen, hút sạch bách Linh lực trong toàn bộ Kinh mạch của hắn.
Đồng thời, trong quá trình này Linh lực đi ngang qua Kinh mạch thuận tiện tẩy rửa chúng thêm một lần càng thêm cường hóa hơn.
Nếu Trần Ngọc Lâm có thể nhìn vào cơ thể hắn sẽ nhận ra linh lực trong cơ thể hắn đã tụ tập lại thành một cái vòng xoáy trôn ốc. Không sai, chính là vòng xoáy, linh lực từ đủ các kinh mạch tràn vào, khiến cho bản thân đan điền của hắn càng lúc càng mở rộng ra, hơn nữa cũng cùng lúc này linh lực của hắn càng lúc càng cô đặc lại.
Linh lực của Trần Ngọc Lâm lúc trước vốn là màu trắng sữa nõn nà, nay bị thuần luyện lại bắt đầu thành màu trắng đục của xương cốt. Bất chợt từ bốn đoạn mạch ẩn giấu khác tại tứ chi bùng phát ra một luồng lực lượng kì quái.
Luồng lực lượng này nửa đen bóng tràn đầy hắc ám, nửa còn lại khiến cho người ta run rẩy. Một nửa cơ thể của hắn tỏa ra khí tức của đêm đen, nửa cơ thể còn lại của hắn chợt hiện ra từng đạo lôi điện.
“Chà, song linh căn, ẩn giấu sâu thiệt. Trước giờ cứ tưởng thằng lỏi này chỉ có một cái Lôi linh căn chứ?”
Mộ Dung Nguyệt kinh ngạc ồ lên một tiếng, chợt nàng lẩm bẩm:
“Cũng không đúng lắm? Ma cà rồng vốn là hắc ám hệ... Cho nên không phải linh căn mà là huyết mạch?”
Trần Ngọc Lâm không có nghe được lời của Mộ Dung Nguyệt, hắn đang bận điều hòa 3 loại khí tức này. Chính xác hơn là đang cố dung hợp 2 loại khí tức kia với Linh lực của chính hắn.
Quá trình này hết sức phiền phức, nhưng được cái rất nhanh. Hắn chẳng mấy chốc tìm ra được cách dung hợp, kế đó đột nhiên Linh lực của hắn hút mạnh luồng khí tức kia, khiến cho Linh lực của hắn bỗng chốc nhuộm màu chứ không còn thuần trắng như sữa như trước nữa.
Chính xác hơn là 3 loại màu, một loại màu đen đặc, một loại khác thì màu tím lôi đình, còn một cái khác thì là màu trắng sữa hơi nhạt lấm tấm vài điểm đen.
Trần Ngọc Lâm quan sát Linh lực của hắn đã nhuộm thành ba màu yên lặng xoay trong vòng xoáy linh lực bên trong Đan Điền của hắn. Bất chợt lúc này, hắn cảm giác được vòng xoáy này của hắn đang kéo ra một thứ gì đó từ đâu đó.
Sở dĩ hắn không biết nó kéo ra cái gì từ đâu, là vì hắn có cảm giác sức hút này đến từ mọi nơi xung quanh hắn.
Mộ Dung Nguyệt vẫy tay, bất chợt hắn không còn ở trong phòng nữa mà đã xuất hiện ở trên mái nhà. Nàng nói:
“Chuẩn bị độ kiếp đi nhóc. Tam tai cửu kiếp, tối thiểu là 3 đợt thiên kiếp, tối đa là 9 đợt thiên kiếp, xem nhóc có thể dẫn xuất được bao nhiêu đạo?”
Trần Ngọc Lâm ngẩng đầu lên bầu trời, nào có một áng mây nào? Chợt giữa hư không trong nháy mắt xuất hiện một vết rách đen kịt, từ trong đó một ánh lôi quang đen kịt bổ về phía hắn.
Trần Ngọc Lâm vung tay lên, Băng Hỏa Quyền Sáo phát động, chỉ để đòn lôi quang này đánh vào hắn nhanh hơn, cả người hắn bốc khói trắng.
Trần Ngọc Lâm xây xẩm mặt mày:
-?
Này không hợp cốt truyện bình thường. Không phải bình thường thiên kiếp nên bị đánh bật ra à?
Hệ Thống:
[Quan sát đi, đừng làm trò nữa. Lần này có 10 đợt thiên kiếp lận đó.]
Trần Ngọc Lâm kinh dị, 10 đợt thiên kiếp? Đùa nhau à? Không phải nói tối đa là 9 đạo Thiên Kiếp sao?
Có điều dù thế hắn vẫn chuẩn bị tinh thần. Bất chợt lúc này, một tia nhỏ lôi đình đến từ thiên kiếp lẳng lặng bị hắn hấp thu không một tiếng động, thậm chí cả Mộ Dung Nguyệt cũng không phát hiện ra. Chỉ có duy Hệ Thống là nhìn thấu.
[Hử?]
Trần Ngọc Lâm mặt đối mặt thiên kiếp, toàn thân mặc đầy đủ hộ giáp đủ loại nên hắn không lo lắm. Quan trọng nhất là sau cú đánh đầu tiên của Thiên Kiếp, hắn cảm nhận nó cũng không mạnh như hắn tưởng tượng.