Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 228: Chương 228: Một dạng Lôi Đài Chiến




Trần Ngọc Lâm, Lang Lộc cùng Âu Bảo Uyên tách ra. Hiện tại 3 đứa tương đương 3 cái Tứ Phẩm sơ kỳ, tuy nhiên trong này có thể nói Tứ Phẩm sơ kỳ là ít nhất, nhiều nhất là hậu kỳ và trung kỳ. Đại viên mãn số lượng cũng khá lớn.

Đáng chú ý nhất là mười mấy cái Ngũ Phẩm tu sĩ, hoặc tương đương. Ngũ Phẩm Tu Chân tu sĩ ngoại trừ lực khôi phục kinh dị ra thì không quá có gì vượt trội về chất so với Tứ Phẩm tu sĩ. Đương nhiên lượng thì có.

Nhưng Đại Ma Pháp sư mới là vấn đề thực sự, bọn hắn sau khi từ Ma Pháp sư cao cấp tấn thăng lên Đại Ma Pháp sư, khác biệt đơn giản là một trời một vực.

Ma Pháp sư chỉ có thể niệm các phép tấn công không quá phức tạp, Đại Ma Pháp Sư có thể niệm các phép tấn công duy trì thời gian dài, ví dụ một số phép tạo ra các thanh kiếm Ma Pháp với khả năng bay lượn, hoặc tạo ra các ma pháp phòng thủ, dịch chuyển vân vân.

Nếu lực chiến của Ma Pháp Sư cao cấp là 10, thì lực chiến của Đại Ma Pháp sư dao động từ thấp nhất là 70 tới 120, chí ít phần lớn là như vậy.

Trần Ngọc Lâm cẩn thận chú ý tới 4 Đại Ma Pháp Sư. Từ bên trong Bách Thú Không gian, Arch Ville cùng hai con Quỷ Vật Tứ Phẩm trung kỳ nó triệu hồi được lao ra. Một bên này tương đương với 3 cái Tứ Phẩm Trung Kỳ và 1 Tứ Phẩm sơ kỳ, cũng không quá tệ. Dù cho có đụng độ Tứ Phẩm Hậu Kỳ vẫn có lực chiến.

Cùng lúc với bọn hắn tách ra thì cũng có rất nhiều người tiến hành lao về phía những quả cầu năng lượng kia, một số thì lại chạy về phía mấy con robot nắm nó lên ném về những người khác tạo vật cản.

Do những quả cầu năng lượng này ở khắp nơi, trên trời dưới đất, một số còn bị mấy con robot nắm giữ cho nên không có xảy ra hiện tượng tập trung nhiều người một địa điểm quá.

Lúc này hầu hết mọi người đều đang xuất thủ tranh lấy mấy quả cầu năng lượng. Hơn 200 người ở bên ngoài, tuy nhiên vào tới bên trong thì chỉ có khoảng trên trăm người, khiến cho bình quân ra thì mỗi người cũng có thể đạt tới 1 viên cầu năng lượng.

Những người không vào có lẽ là những kẻ không hoàn toàn tự tin, hoặc bọn họ không nhắm tới con Tinh Không Huyễn Thú mà quyết định chạy đi tìm đánh những con quái vặt khác.

Hoặc là bọn hắn sẽ trực chờ bên ngoài và đập nhừ tử bất cứ thằng nào dám ló mặt ra sau khi chui vào, dám lắm chứ? Ta không ăn được thì ngươi cũng đừng hòng ăn nổi.

Những người còn lại hiển nhiên không ít nhận ra vụ này, mặt vô cùng đặc sắc, tuy nhiên ẩn ản vẫn có tự tin.

Lúc này tại một bên, đang có chừng bảy tám người tranh nhau 9-10 quả cầu năng lượng. Những quả cầu này có thể di chuyển, không thể bị thu vào trữ vật giới chỉ, hơn nữa do chúng nó không tự động nhận chủ cho nên phải trước tiên đoạt lấy, kế đó nhét vào trong mấy họng pháo rồi mới có thể dùng được.

Cho nên tranh đoạt tương đối kích liệt. Hầu hết mọi người đều muốn lấy càng nhiều càng tốt, cũng có một số nhỏ đoạt lấy một trái thì lập tức lượn để đem đi gắn vào mấy họng pháo cho nhanh.

Đột nhiên bảy tám người này chợt sững sờ, trong số này có 3 Thần Đạo sĩ, 1 Ma Pháp Sư, còn lại là Tu Chân tu sĩ, bọn hắn chợt nghe thấy một tiếng kêu xé gió hướng về hướng này. Nhìn lướt qua thì sinh vật này giống như một nửa cái thây ma bay, hai chân hơi thoái hóa, nó còn xách theo một cái tấm lưới mắt cáo nhìn qua giống như bằng vàng đằng sau nữa.

Tốc độ của con sinh vật này rất nhanh, chỉ nhìn thấy thoáng một tia chớp bắn qua, kế đó liền thấy con sinh vật kia đã lướt qua bọn hắn, tấm lưới mắt cáo đằng sau đã nhanh chóng thu thập được năm sáu quả cầu, còn lại duy nhất mấy quả cầu năng lượng do tấm lưới không đủ rộng nên không thu thập được mà thôi.

“Cái quỷ gì vậy?”

“Còn phải hỏi? Nó chính là Quỷ vật được triệu hoán. Phiêu Dật Tùy Phong.”

Một Tu Chân Tu Sĩ hét lớn, giơ cung tên lên bắn một phát, mũi tên háo thành một đạo ánh sáng đỏ rực bắn xuyên qua vô số người, nhưng vẫn không thể đuổi kịp tia chớp màu da cam kia.

“Quá nhanh, không thể theo nổi.”

Tu Chân tu sĩ vừa nãy nhíu mày nói.

“Người điều khiển! Nó chỉ là một con Quỷ Vật, ắt phải có người điều khiển.”

Một Thần Đạo sĩ nhíu mày nói, chợt cánh tay hắn vươn ra, hóa thành một cái tay quỷ, đột nhiên bùng phát ra vô tận hắc khí, hắc khí giống như những xúc tu đem những quả cầu còn lại cuốn đi, đồng thời bản thân hắn cũng hướng về phía một vài ụ pháo mà chạy.

“Hắc, đa tạ đã mất chú ý.”

Gã Thần Đạo sĩ cười ha ha chạy mất. Những người còn lại hơi sững sờ, kế đó lao đi đuổi theo gã Thần Đạo sĩ.

Cùng lúc này, Arch Ville vừa chạy đi vòng quanh càn quét một vòng nhỏ, thu về tới hơn 10 trái cầu năng lượng. Những quả cầu năng lượng này nhìn qua thì hơi giống lửa ma trơi, lại hơi giống với bóng đèn sáng rực. Chắc là mạnh hơn pin con thỏ nhiều.

Trần Ngọc Lâm phát hiện ra những trái cầu này cũng không thể thu về bên trong hòm Item, nhưng không phải vì chúng quá cao cấp, mà vì chúng là vật thể sống. Nói chính xác hơn thì có cái gì đó bên trong chúng đang sống vậy.

Nhưng như vậy thì cũng có nghĩa là có thể thu vào trong Bách Thú Không Gian.

Trần Ngọc Lâm đem 12 trái cầu năng lượng vứt vô trong Bách Thú Không Gian, kế đó hắn lại lệnh cho Arch Ville đi làm thêm 1 vòng mới. Bất quá lần này hiển nhiên có vài người nhận ra Arch Ville trước từng “nẫng” một đống lớn cầu năng lượng với cùng 1 cách thức, liên tục ra tay ngăn chặn nó.

Quanh đây cũng có không ít người đang dùng những biện pháp tương tự, sử dụng hoặc là khôi lỗi, hoặc là triệu hồi thú để lấy đi càng nhiều cầu năng lượng càng tốt. Trần Ngọc Lâm nhận ra Quinn, cô gái này đã lộ ra bản thể là một con rắn mang bộ lông chim, cánh chim và mặt người.

Hắn lúc này đang lẻn tới một họng pháo. Họng pháo nhìn qua giống như mấy khẩu đại bác nhưng dài hơn và nhỏ hơn, hơi giống súng cỡ to hơn, trên thân nó lại có khắc các đường văn trận pháp sáng bóng.

Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua, thấy tại một vị trí trên thân nó các đường văn trận pháp hội tụ tại một chỗ, hắn lắp thử quả cầu năng lượng vào, liền thấy được toàn bộ các đường văn trận pháp sáng bóng lên, lấp lánh và tỏa ra hào quang vượt trội.

Có đem khẩu này về được không nhỉ?

Trần Ngọc Lâm tự hỏi, nhưng rất nhanh bỏ qua ý nghĩ đó. Chỗ này chắc chắn tùy thời đều có camera quản lý, hắn có thể đem cái vụ nhét mấy quả cầu năng lượng vào trong Bách Thú Không Gian ngụy biện đi một chút, tuy nhiên nếu lấy đi đồ, vật thì chắc chắn sẽ bị buộc phải giao ra.

Những khẩu pháo này.. gọi là Không Hỏa Pháo, là một loại pháo có khả năng bắn được 1 giây 1 viên, mỗi một viên đạn có lực tương đương Ngũ Phẩm một kích. Tuy nhiên những khẩu pháo này sẽ chủ yếu nhắm vào Tinh Không Huyễn Thú, sẽ không chịu sự điều khiển của hắn.

Dựa theo Giám Định, những khẩu pháo này là hàng thí nghiệm, được đem đi thực nghiệm tại đây để thu thập số liệu chiến đấu, tiếp tục cải tiến vũ khí.

Tuy nhiên hắn có thể khiến cho những người khác gián tiếp bị bắn hạ bằng cách đem bọn hắn đặt ở trên đường bắn của những họng pháo này. Dù sao đó cũng là Ngũ Phẩm 1 kích, tấn công Ngũ Phẩm tu sĩ có lẽ không tốt lắm, nhưng Đại Ma Pháp Sư tương đối có dư.

Khẩu đại pháo sau khi được kích hoạt, phiêu phù trôi nổi trên đầu vai hắn. Kế đó, khẩu đại pháo này chợt phát sáng, rồi toàn bộ những phù văn trận pháp lóe lên, một tia năng lượng đạn đạo bắn ra từ đầu hong pháo, bắn thẳng về phía con Tinh Không Huyễn Thú đang bị nhốt trong lồng giam.

Có vẻ quả thực là không thể điều khiển. Tuy nhiên nếu như những người này muốn đem thu thập dữ liệu cải tiến vũ khí, không phải mở khóa khả năng điều khiển pháo sẽ tốt hơn ư?

Trong khi Trần Ngọc Lâm tiếp tục đem những khẩu pháo còn lại kích hoạt, những người khác cũng đang làm tương tự. Chí ít là hiện tại chỉ còn lại mười mấy họng đại pháo chưa được gắn cầu năng lượng vào mà thôi.

Có vẻ những khẩu pháo này sau khi được trang bị từ 2 khẩu trở lên cùng lúc sẽ tự tạo thành một loại thế trận, tăng cường khả năng công kích, tốc độ bắn, nạp đạn, nạp năng lượng, vân vân hết thảy tăng lên với mỗi khẩu được thêm vào.

Hơn nữa, dường như trong cùng một đội có thể thuyên chuyển pháo cho nhau. Tuy nhiên không thể chuyển qua chuyển lại liên tục, hơn nữa sau khi chuyển qua lại như vậy mấy khẩu pháo này sẽ bị vô hiệu hóa trong 1 phút.

Lúc này Trần Ngọc Lâm chợt hiểu ra tại sao cuộc thi này lại tồn tại mấy cái họng pháo này. Trên cơ bản, sẽ có những người đoạt được nhiều hơn 2 khẩu, những người chỉ có một khẩu và những người không có khẩu nào.

Ngoài ra những người có nhiều hơn 2 khẩu sẽ phải quyết định trang bị như thế nào. Là một người trang bị toàn bộ hay là chia đồng đều ra. Nếu như là một người trang bị toàn bộ thì trong trường hợp vô tình bị đánh bại, chính là một đêm trở lại trước giải phóng, trắng tay luôn.

Còn nếu chia đều ra thì sát thương lại không lớn, bởi vì sát thương sẽ được tăng lên theo cấp số nhân khi trang bị càng nhiều.

Nói đơn giản, cái này chính là một dạng lôi đài chiến cho tới khi còn lại một người duy nhất, người này sẽ có toàn bộ 100 khẩu pháo, những người còn lại chỉ để làm cảnh, đại khái thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.