Phạm Nhã cùng với Trang mắt buồn dẫn theo bốn đứa nhỏ vào trung tâm thương mại chơi, Urd, Verdandi, Skuld nhìn thấy cái gì cũng cười khúc khích, thấy thứ gì cũng muốn rượt chạy theo, bố của chúng và cô Trang cộng thêm cả thằng anh hai phải kè theo sát bên, mỗi người phụ trách một em; Phạm Nhã lo Verdandi nghịch nhất, Trang bế Urd, nhóc Cu thì phải nắm tay Skuld thật là chặt không để em chạy mất.
Phạm Nhã lủi vào trong khu mua sắm, tậu cho ba đứa nhỏ một mớ đồ mới, toàn hàng xịn, Trang mắt buồn cũng được sếp Shaka trang bị từ đầu tới chân, cô nàng thấy được shopping thì sướng lắm, bọn họ thân nhau quá rồi nên cô không có từ chối cái gì cả, nào túi xách quần áo nào giày dép, cô “cà” thẻ như được mùa luôn, Cu cũng được mua đồ mới và mấy đôi giày thể thao.
Sau đó, họ đi dạo, rồi thì mới ập vào nhà hàng Buffet, Phạm Nhã với Trang nướng và cắt thịt còn bốn đứa nhỏ thì ăn như hạm, sau đó hai người lớn cũng ăn, Trang thì điềm đạm còn Nhã thì như con khủng long, cũng vui vui, cái bạn nhân viên cũng là bạn cũ, bạn thấy anh khách đẹp trai kỳ lạ dắt theo ba đứa “con” nữa, còn dắt theo một người phụ nữ thì buồn thiu.
Trang nhìn quanh rồi nói: “Lâu lắm rồi tôi mới được đi chơi đó, cảm ơn anh.”
Phạm Nhã cười: “Có làm việc thì phải có giải trí chứ, tôi định rủ cả Katie và Thủy nữa nhưng công việc ở White Castle nhiều quá, cô đi rồi Katie phải gánh chứ không vỡ trận, Thủy thì phải đảm bảo an toàn cho anh Tuân, lúc này ảnh không ra đường được, tình hình bất ổn mà.”
Trang gật đầu, lầm lũi chiến đấu với thịt nướng, bọn họ vừa rảo quanh trung tâm thương mại một vòng, không khí bữa nay lạ thường, trên gương mặt của mọi người đều có vẻ âu lo, ai cũng nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động để theo dõi tin tức, hiện tại, tin tức gần như được cập nhật theo phút, có cảm giác quay đi quay lại là thành người tối cổ luôn rồi.
Ăn uống phủ phê, hai người lôi mấy đứa nhỏ về nhà, Trang ôm mớ đồ sếp Shaka mua cho chạy qua White Castle, tiếp tục đóng đinh trên cái ghế xoay của cô ta, The Alliance is Over ra đời mà không có dấu hiệu nào báo trước, Trang là người chịu trách nhiệm về mảng tình báo, cô phải thu thập được mọi thông tin về nó để báo cáo với các sếp.
...
Hoa Quốc, Thủ Đô
Trụ sở của Iris Holdings Limited, là một công ty cổ phần đầu tư với các công ty con cung cấp dịch vụ truyền thông, giải trí, Internet, các dịch vụ giá trị gia tăng điện thoại di động và quảng cáo trực tuyến tại Hoa Quốc. Tập đoàn này sở hữu mạng xã hội Iris Network với hơn một tỷ người sử dụng.
Có thể nói đây là một tập đoàn đa ngành nhưng được biết tới nhiều nhất như một công ty công nghệ, họ còn lấn sân sang lĩnh vực sản xuất và phát hành trò chơi điện tử từ rất sớm, đi đầu trong việc tổ chức các giải thi đấu thể thao điện tử và gặt hái được nhiều thành công.
Sản phẩm trò chơi điện tử được chú ý gần đây nhất của Iris là Walker Z: Rush Hour, một tựa game sinh tồn đa nền tảng ăn theo các Walker đời thực nhưng thiết kế nhân vật thì có phần khác với tạo hình của các Walker.
Lúc này, ở trong phòng tổng giám đốc của Iris Holdings Limited, Chien the Great “Tô Nhị Cẩu” đang ngồi gác chân lên bàn nhìn rất là táo tợn, ở trước mặt gã là một tên đàn ông đẹp trai phong độ ngời ngời, chỉ là thần sắc của tên đẹp mã này có vẻ hèn lắm, chính là tổng giám đốc của Iris Holdings Limited.
Chien the Great đang chơi Walker Z, gã chơi một hồi rồi ném điện thoại lên bàn: “Các ông làm game như cứt ấy, game sinh tồn đối kháng kiểu này phải cân bằng chứ sao cầm Light Emperor là auto win vậy?”
Tên đàn ông nịnh: “Shadow Wizart cũng mạnh mà, chỉ kém Light Emperor chút xíu, dù sao làm game phải theo thị hiếu thì mới được hưởng ứng, hơn nữa muốn mở khoá Light Emperor phải nạp tiền xoay gacha, xoay tới 999 lần mới chắc chắn... “
Chien the Great nói: “Nhưng mà mấy ông buff bẩn quá đi, không có cân bằng con mẹ gì, bình thường anh ta đã imba rồi vào game cũng imba nốt... “
Đang định chửi tiếp thì điện thoại của gã lại reo lên, Chien the Great nhào tới, chụp lấy điện thoại, điện thoại này là điện thoại kín của A Cẩu, chỉ có Anubis và vài người mới biết số, gã tưởng Anubis nhớ gã nên gọi, đang lúc sướng lắm, hăm hở cầm điện thoại lên mà nào ngờ người gọi chẳng phải cô, mà mà một số lạ...
A Cẩu bí xị, liền cúp máy, gã nghĩ là ai gọi lộn số, mà người này rất nhây, lại gọi thêm phát nữa, Cẩu lại cúp, tên kia gọi cuộc nữa...
Chien the Great liền bắt máy, vừa định chửi đã nghe đầu dây bên kia có một giọng nam trần nói chuyện bằng cổ ngữ Rune: “Sư huynh?”
Chien the Great ngẩn ra, gã hỏi lại: “Ai vậy?”
Bên kia trả lời, nghe giọng có vẻ hồ hởi: “Đệ là đệ tử của Thầy Emeraldy Astrish, là sư đệ của huynh.”
Chien the Great đứng phắt dậy: “Cái gì cơ, chú mày nói lại xem anh nghe không có rõ.”
“Đệ là sư đệ của huynh, huynh là sư huynh của đệ, đệ là học trò của Thầy Emeraldy Astrish, Thầy Emeraldy Astrish đưa số của huynh cho đệ, Thầy nói khi nào đệ về đây thì gọi cho huynh. Đệ mới nhận được đặc ân của thầy, trong lần xuyên không thứ bảy.”
Chien the Great đi qua đi lại, nói liến thoắng: “Vãi thật, cứ tưởng bà ta không có ban ân cho ai nữa chứ, làm thế nào mà chú mày gặp bà ta, à không, để anh đoán, có phải là trông chú mày rất đáng thương không, chết đói chết khát tới nơi?”
Bên kia trả lời: “Đệ bị hoại tử hai chân, đã tàn phế, bà ấy thấy đệ tàn phế, bà ấy thấy đệ đáng thương, nên bà ấy ban ân.”
Chien the Great chau mày, gã thấy cách nói chuyện của tên sư đệ này rất là lạ, nội dung thì không có vấn đề gì nhưng mà cách nói chuyện, cách ngắt câu và sắp xếp từ ngữ rất lạ, thường lập đi lập lại, gã hỏi tiếp: “Chú mày tên gì ấy nhỉ?”
“Yomaru”
“Yamamichi Yomaru”
...
“Yamamichi Yomaru?”
Phạm Nhã chau mày hỏi Chien the Great: “Là sư đệ của anh, một người Nhật Bản nhận ban ân của ngài Emeraldy Astrish? Anh nói cậu ta xin gia nhập vào The Innovators sao, anh gặp cậu ta chưa?”
Chien the Great: “Chưa gặp, nhưng tôi tin con mắt của Thầy tôi, bà ấy hay say xỉn nhưng mắt tinh lắm, chỉ chọn người nào có phẩm chất thôi, ừm, thằng này nói chuyện hơi lạ, ý tôi là cách nói chuyện ấy, nghe kỳ quái lắm, tôi nghĩ nó là kiểu người lập dị, nó nói nếu anh cho phép nó sẽ bay qua Đại Việt.”
Phạm Nhã nói: “Được, anh nói cậu ấy bay sang đây đi. Tôi bay qua đó thì rất nhanh nhưng mà giờ có nhiều người đang quan sát Đại Việt lắm, tôi bay cực tốc rất dễ gây chú ý.”
“Được, tôi hiểu, à anh có rảnh tải game Walker Z: Rush Hour về chơi thử, tôi có hợp tác với cái công ty nhỏ, làm cái này... “
“Ừm... “
...
Vào buổi tối, White Castle tiến hành cuộc họp của The Innovators lần thứ hai, khác với lần họp đầu tiên, cuộc họp lần này được tổ chức online, mấy ông mấy bà Nghị viên ở xa phải chịu khó trang bị một cái laptop có camera xịn sò mới họp được, cảm giác họp thế này nhiều khi còn trang trọng và có cảm giác “giống phim” hơn họp bình thường.
Cuộc họp ngày hôm nay cũng hơi khác với buổi đầu, đó là các Nghị viên chịu khó bận đồ, chịu khó chăm chút hơn, đợt trước mọi người xõa lắm, quần đùi áo thun, mấy cô nữ thì có gì mặc đấy còn giờ thì khác, dạo ngày gần đây The Innovators thịnh, tiếng tăm như cồn, trong lòng của các Nghị viên thì tổ chức của mình rất vĩ đại, họ thấy phải ăn mặc trang trọng khi họp, nhưng mà họ chỉ trang trọng từ lỗ rún trở lên thôi.
Dù sao thì đây là buổi họp online mà, mấy người ở xa không có thấy được phần dưới, chỉ thấy phần trên. Chien the Great tham gia lần đầu, sợ mất hình tượng với người thương nên chơi bộ vó suit ba lớp, tóc tai chải chuốt bóng lưỡng, nhìn cứ như nguyên thủ nước nào, chỉ là phần trên của gã thì “đàng hoàng” còn ở dưới lại xỏ quần đùi.
Mấy người kia cũng gần giống vậy, lần đầu tiên trong đời Hoàng mặc suit, tên trai phong trần với mái tóc dài lãng tử này nhìn rất giống Trần Hạo Nam trong phim Người Trong Giang Hồ, phần dưới của hắn còn “gọn” hơn Chien the Great, có mỗi cái sịp.
Shen Long là tởm nhất, hắn với Hoàng đang ở Thủ Đô Đại Việt, được bố trí cho khách sạn hạng sang, không mấy khi ra ngoài đường nên rất xõa, hắn thả hết tóc xuống, mới tắm xong nên còn đang mặc cái áo choàng tắm màu trắng, xương quai xanh lộ ra mồn một, nhìn quyến rũ một cách khác lạ, tên này chẳng hề quan tâm gì tới “hình tượng” cả, ở với các Innovator hắn thoải mái quá mà.
Chien the Great không có dám nhìn sang chỗ tên Shen Long, Tiểu Uyên đẹp và quyến rũ hơn cả phụ nữ bình thường, tới mức làm gã thấy xốn xang trong lòng, gã sợ mình bị hắn bẻ cong mất nên đành phải duỗi thẳng bằng cách cắm mắt vào Anubis, cô nàng tiến sĩ người Ai Cập mặc áo sơ mi trắng tôn hết dáng người, đôi gò bồng đảo làm căng cái áo khiến gã xuýt xoa quá chừng.
Đầu dây bên Nhật Bổn, Rengoku Kyojuro chưa phải Nghị Viên, không có được tham gia họp nhưng Miharu thì là Nghị viên “từ xa” đời đầu rồi, chung với Chien the Great nên cũng tham gia họp luôn, cô gái siêu xinh xắn siêu dễ thương này chơi chiêu, không có mặc suit mà vận một bộ đồ nữ sinh cấp ba xinh xẻo, hơn nữa cô còn trang điểm nữa, cộng với mắt kính tròn, tóc mái ngố và gương mặt như nhân vật nữ trong truyện tranh khiến sức “sát thương” tăng lên ghê gớm lắm.
Trong The Innovators, mọi người coi Miharu là em út, là em bé, là bé gái, ai cũng thương, lúc đầu Miharu còn đeo mặt nạ, nhìn cô nghiêm túc lắm, cô cũng là người “cầm đầu” trong vụ rủ rê Chien the Great, Shen Long đi thám hiểm biển Atlans với Nhã và Anubis, cô cũng là người phổ biến kế hoạch các thứ, suýt nữa thì làm đội trưởng đội thám hiểm Địa Cầu luôn nhưng từ khi vào đội này, Miharu lại “nép mình” vào mấy anh bự như con thỏ con nhỏ xíu vậy, ít ai còn nhớ cô gái bé xíu có thể cưỡi Gundam Exia tung hoành dị thế giới này thật ra chẳng hề đơn giản tí nào cả.
Mọi người khen Miharu tới tấp, mấy chị nữ nhìn Miharu mà cứ muốn chui qua màn hình nhào vào phòng Miharu mà ôm cô này, dễ thương quá mà, dễ thương quá đáng; chỉ là Miharu cứ liếc khung ảnh của Shaka de Virgo, chúa tể có gương mặt oai hùng, đẹp vô thực, cũng mặc suit đen, Miharu nhìn mà mê ly con mắt nhưng người kia thì chẳng thèm ngó tới cô, công sức cô chuẩn bị đổ sông đổ biển hết.
Anh Tuân cũng vận suit, dạo này nhìn ảnh già đi trông thấy, trên đầu ảnh có mấy cọng tóc bạc luôn rồi, chủ tịch nhìn mọi người nói chuyện rôm rả thì cũng mỉm cười, anh đợi mọi người ổn định hết thì tằng hắng một tiếng: “Bắt đầu đi, buổi họp thường niên lần thứ hai của The Innovators.”
The Innovators sử dụng một ứng dụng meeting online, đây là ứng dụng do Red phát triển riêng cho các tổ chức, có khả năng bảo mật rất cao, ngoài khung hình của những người họp thì còn có một khung hình rất to ở vị trí chính giữa, đây là khung trình của Trang mắt buồn, cô thơ ký này bấm PPT, bật bản đồ thế giới lên màn hình chiến dịch:
“Công tác thống kê số người chết của các nước trên thế giới đã hoàn thành, trong đó Hoa Quốc và Ấn Độ là chịu thiệt hại nặng nề nhất... “
Trang đọc các con số, các Walker đang tí tởn cũng trầm lại, những con số này đại diện cho những sinh mạng quý giá đã bị dập tắt như ngọn nến trước cơn bão, chủ tịch yêu cầu mọi người mặc niệm một phút, hết một phút sau Trang lại trình bày tiếp:
“Tin quan trọng nhất chính là sự ra đời của khối The Alliance is Over, đây là một liên minh giữa rất nhiều tổ chức người xuyên không và các quốc gia Châu Á bị thiệt hại nặng nề trong đó có Ấn Độ, Indonesia, Pakistan; ngoài ra còn có sự tham gia của một nước khác như Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Hà Lan, Đức và Mỹ.”
Thoth phân tích, gã quan sư quạt mo mặc một bộ suit trắng đối lập với nước da đen nhẻm:
“Sứ mệnh của họ là chấm dứt các sự kiện xuyên không mãi mãi, họ nhân danh cả người Địa Cầu và người bản địa MU Continel, họ lập luận, những sự kiện xuyên không tuy có ảnh hưởng tích cực nhất định nhưng những ảnh hưởng tiêu cực của nó thì lớn hơn nhiều, cấu trúc xã hội của loài người Địa Cầu có thể sẽ bị phá vỡ. Các đợt xuyên không bất thường còn gây ảnh hưởng trực tiếp đến an toàn mạng sống của người dân, ảnh hưởng đến an ninh, chính trị.”
“Ở MU Continel, khi dân số Địa Cầu tăng lên quá nhanh cũng sẽ xâm chiếm không gian sống của người bản địa, ừm, họ bỏ lơ việc khai hoang Davias Đệ Tam Vệ Thành. Đồng thời họ lý giải, cùng với sự xuất hiện của các Walker có quyền công dân, chúng ta sẽ trở thành một chủ thể chính trị mới có khả năng mâu thuẫn với dân bản địa.”
“Họ viện dẫn rất nhiều trường hợp lịch sử ở Địa Cầu, cả trung đại, cận đại lẫn hiện đại, họ cho rằng chúng ta là những người dân nhập cư trái phép, làm ảnh hưởng đến quyền lợi dân bản địa, một lúc nào đó các nhà cầm quyền bên đó sẽ tiến hành đàn áp dân Địa Cầu.”
Shaka de Virgo giơ tay mở topic, đây là thông lệ của The Innovators khi tiến hành họp: “Họ làm việc này bằng cách nào? Họ nhắm vào Hion sao?”
Thoth trả lời: “Họ không nói rõ họ làm việc này bằng cách nào, nhưng trong sứ mệnh của mình họ nhắc tới cụm từ “bằng mọi giá”, có thể hiểu theo nghĩa đen là bằng bất cứ cách nào có thể, kể cả tuyên chiến với Hion. Hiện tại, phía Hion chưa có thông báo gì, cũng không ai biết anh ta đang ở đâu.”
Shen Long vừa sấy tóc vừa giơ tay mở topic, quyến rũ cùng cực: “Lực lượng của họ ra sao, tương quan so với chúng ta thì thế nào?”
Mọi người gật gù, Shen Long đúng là Shen Long, chẳng thể nhìn mặt mà bắt hình dong, đây là người “đẹp” nhất nhì “dàn nữ” của The Innovators nhưng là tên hiếu chiến nhất, một mình hắn gần như làm gỏi hết đội thám hiểm của Alphonso, trong tổ chức, Shaka de Virgo xếp hạng đầu về sức chiến đấu còn hắn thì nghiễm nhiên đứng thứ hai, không có ai nghi ngờ vụ này.
Thoth im lặng một lúc rồi nói: “Theo thông tin thì, họ có tới hai mươi mốt Walker, họ gần như quy tụ hết các Walker lẻ tẻ, mấy người này cũng có tổ chức riêng, tổ chức của họ chỉ có mình họ là Walker. Về mặt vũ khí quân sự thì không thể ước lượng được, quân đội của các nước trong khối được điều động hết mức để hỗ trợ, không thể loại trừ trường hợp họ sử dụng luôn cả... vũ khí hạt nhân.”
“Tương quan lực lượng?” Thoth mỉm cười một cách tự tin: “Tất nhiên là chúng ta mạnh hơn, Shaka de Virgo chỉ cần tiến hành đả kích không tới một giờ là giải quyết xong The Alliance is Over.”
Rồi gã lại thở dài: “Nhưng vấn đề là so sánh tương quan lực lượng chỉ để thấy chúng ta có lợi thế áp đảo trong trường hợp họ tấn công chúng ta thôi, The Alliance is Over sẽ không gây hấn với chúng ta, ngược lại, có thể họ sẽ nhân danh đạo đức để buộc chúng ta đứng về phía họ nữa.”