Vinh Quang Chúa Tể

Chương 136: Chương 136: The Alliance is Ove




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thế giới đang nóng như chảo lửa, kể từ khi kiện xuyên không bắt đầu, nó đã nóng, nhưng sau ngày hôm nay thì lại tăng cấp độ hơn nữa; bất kỳ ai bị ném vào cái vạc dầu sôi này đều sẽ bị rán chín rục xương, kể cả Hion cũng không ngoại lệ; cơn giận của năm mươi ngàn gia đình, của hai trăm quốc gia trên thế giới tạo thành một sức mạnh quá lớn lao, nó có thể giết được thần thánh.

Trong lúc này, lại có những kẻ như Celestial Being dẫn dắt dư luận, chĩa mũi dùi về phía Hion và thậm chí là The Innovators, họ lên án “hành vi” của Hion không khác gì những tên bắt cóc, sát nhân hàng loạt, là một phần tử cầm đầu tối cao của chủ nghĩa khủng bố mới, còn The Innovators là những kẻ đạo đức giả có mối liên hệ đầy dây mơ rễ má với Hion, tung hứng với Hion để mua chuộc lòng tin con người, để dựng hình ảnh chính nghĩa.

Phạm Nhã biết mấy chuyện này nhưng mà... có anh Tuân, anh Tuân lo hết, câu này đã thành khẩu hiệu của The Innovators rồi, còn linh thiêng hơn “Mong Vinh Quang tồn tại cùng tất cả chúng ta” nữa, mấy thằng Celestial kia nếu chịu tổ chức phục kích The Innovators để triệt hạ chủ tịch thì may ra thành công chứ còn chơi chiêu kiểu này thì anh Tuân dẹp được, anh Tuân đứng cuối đường rồi.

Việc Phạm Nhã phải lo có hai cái, thứ nhất là sẵn sàng đợi lịnh của anh bự, có thể bay khắp thế giới để hành động, việc thứ hai là... bốn của nợ đang ở trước mặt mình: Urd, Verdandi, Skuld và nhóc Cu.

Kể từ sau khi trở về từ biển Atlans, Phạm Nhã có thêm một thứ, thứ này xuất hiện trong từng cử chỉ và ánh mắt của y, đó là sát khí; chúa tể phải giấu nhẹm nó xuống để có thể sinh hoạt được bình thường, khi về Địa Cầu, cái sát khí này chứng kiến những cảnh chết chóc, nó lại nặng nề thêm nữa, chỉ có khi trở lại White Castle, gặp anh Tuân thì mới bị áp chế.

Anh Tuân giống như anh ruột, như một ông Thầy, đôi lúc cũng giống cha, Phạm Nhã không biết cha là thế nào, đời y chỉ có mẹ Hạnh nhưng y luôn hình dung nếu mình có một ông bố, người đó sẽ giống anh Tuân, trước mặt anh Tuân, vị quân vương sát phạt cũng rụt đuôi lại; ngoài đường, y hổ báo cáo chồn thế nào đi nữa thì về nhà cũng thành em bé thỏ ngoan nhỏ xíu.

Ngoài anh Tuân ra, còn có hai nhóm đối tượng làm được chuyện này, một là Leonidovich Hopner, hai, là bốn cục nợ, ba gái một trai, ba Nga một Việt.

Phạm Nhã đã về lại Grey Castle, dàn nhân viên tinh hoa của Rozar Vietnam JSC còn đầy đủ và nguyên vẹn, không có ai bị “bay màu” kể cả người nhà của họ, đối với chúa tể, điều này là may mắn lớn nhất trong cái bất hạnh mấy ngày nay, riêng dàn nhân sự outsource bên Tech Castle thì không may mắn vậy, cũng có vài người chết, anh Tuân và Dương Kinh Luân, nhà đầu tư lớn nhất của Tech Castle lo chuyện ma chay và bảo hiểm cho họ dù việc này không nằm trong phạm vi được bảo hiểm.

Công tác thống kê số người chết của mỗi nước đã hoàn thành, ở Đại Việt có khoảng một ngàn hai trăm người tử vong, so với dân số một trăm triệu người thì chỉ chiếm 0,0012%, vì vậy mà không phải người quen nào của Phạm Nhã cũng bị “dính chưởng“.

Nhóc Cu thấy bố Harry của nó về, còn xách theo ba bé gái xinh như búp bê sứ thì ngạc nhiên lắm, nó nghe bố nuôi bảo đây là ba đứa em gái của nó thì liền mừng reo lên, chia đồ chơi cho cả ba, dù nó chỉ có hai món đồ chơi là con khủng long máy với cái xe hơi điều khiển từ xa thôi, Kirito về Nhật rồi, nó không có bạn chơi cùng, giờ có em gái, những ba đứa, nó sướng rơn luôn.

Chỉ là nhóc Cu tiếp xúc với Urd, Verdandi, Skuld một lúc thì nó hỏi: “Chú ơi, tụi nó bị ngu hả?”

Harry cốc đầu Cu thật nặng tay: “Nói cái gì vậy, nó gì mà nó, là em gái của con. Với lại các em không có bị ngu, cấm con nói như vậy nữa, Urd, Verdandi, Skuld bị bệnh, ta sẽ tìm cách chữa trị cho các em.”

Nhóc Cu ôm đầu, nó để ý tới cái khác: “Sao chú xưng chú là ta.”

Rồi nó lại nghĩ Harry hết thương nó rồi nên mắt đầu mè nheo, Harry thở dài xoa đầu thằng nhóc: “Từ giờ, ta sẽ xưng như vậy, không chỉ với con, mà còn nhiều người khác nữa, những người mà ta phải bảo vệ. Sau này, con sẽ hiểu.”

Nhóc Cu ngơ ngác, đột nhiên nó nhảy cẫng lên định kéo tóc Harry xuống, Harry né ra, y chau mày hỏi: “Con làm gì vậy, sao lại vô lễ với ta.”

Thằng nhóc dẫu môi, nó mắt đầu mếu: “Mấy cô mấy chú xầm xì với nhau nói chú Harry là siêu nhân Shaka mà đội tóc giả á, con tò mò mà con không có hỗn đâu, con xin lỗi chú.”

Harry thở dài: “Đừng có vậy nữa nghe chưa, ta đánh tét đít bây giờ.”

Nhóc Cu với ba đứa Urd, Verdandi, Skuld khác hẳn nhau, ba đứa con gái thì luôn vui vẻ và hồn nhiên, tụi nó vui tươi cả ngày, tuy hiếu động, chăm hơi cực nhưng làm người ta thấy thương lắm, tụi nó hầu như không hề biết khóc la om sòm là gì cả, tới giờ là bú sữa, đúng giờ là đi ngủ; nhóc Cu thì chỉ có khoản hiếu động là giống tụi nó, còn thì, con trai mà hay mè nheo, lại kén ăn rồi hay thức khuya.

Làm anh vậy là không được, Harry thấy đau hết cả đầu, nuôi dạy một đứa khác với nuôi dạy cả bầy như thế này, mấy cặp vợ chồng bình thường chỉ có hai đến ba đứa con, còn y là một con gà trống mà phải nuôi tận bốn đứa một mình; nuôi nhiều con ngoài khó và mệt ra còn phải thật khéo, không thể đối xử bất công.

Tuy nhiên, Cu làm anh lớn, Harry quyết định phải nghiêm khắc với nó hơn, ba đứa em gái của nó ngây thơ đến quá đáng luôn, rất là dễ bị người ta ăn hiếp, mà chúng nó lại xinh như vậy, tới tuổi phổng phao thì còn đẹp cỡ nào chứ, nếu cứ ngây ngô thế thì có phải thành mồi ngon trong mắt mấy tên ba trợn không, nó làm anh phải chung sức với bố nó bảo vệ các em mới được.

Harry nghiêm khắc: “Nghe này, Nhã.”

Nhóc Cu ngơ ngác, nó đứng thẳng lưng như chú lính chì tí hon, tại giọng của bố nó nghiêm lắm, như một ông vua cha đang nói chuyện với hoàng tử vậy:

“Urd, Verdandi, Skuld, là em gái của con, là ba đứa em gái yêu quý nhất trên đời này của con, thế giới này dù rộng lớn thế nào đi chăng nữa, con cũng chỉ có chúng là em mình mà thôi, chúng là người thân của con, giống như ta. Con phải bảo vệ các em của mình, phải yêu thương các em, con làm anh cả, phải để các em noi theo, để cho các em con và cả ta, tự hào về con.”

“Rõ không?”

Nhóc Cu gật đầu lia lịa, tự nhiên nó thấy trong người nó có thêm một cái gì đó mơi mới, nó không biết cái đó gọi là gì, giống như lúc nó chơi đá banh, lúc nó làm thủ môn, nó cố gắng không để mấy đứa nhỏ khác đá trái banh vào lưới, nó lăn lộn dưới đất, nó trầy da, cũng phải giữ sạch cái lưới của đội nó vậy.

Harry xoa đầu, Cu có thể vẫn chưa hiểu hết, nhưng y tin nó sẽ hiểu, y định hỏi Cu mấy hôm nay có ngoan không “như một thói quen” thì lại sực nhớ ra. Với Harry thì nhóc Cu đã “xa” y bảy ngày rồi còn với nó thì mới hôm qua thôi, Harry suy nghĩ rồi hỏi:

“Muốn đi ăn... búp phê không?”

Nhóc Cu mở to mắt, nó nhảy lên: “Deee, búp phê, búp phê, búp phê, búp phê”

Nó chạy tới chạy lui, Urd, Verdandi, Skuld cười khúc khích chạy theo nó, bốn đứa nhỏ nối đuôi thành một hàng nhìn như đoàn tàu tí hon, rất là vui mắt.

...

Phạm Nhã gọi điện cho Trang mắt buồn, bứng cô này khỏi White Castle, có lịnh của sếp sao cô dám từ chối, thế là đẩy hết việc sang cho Katie, còn cô thì vừa hát là lá la vừa chạy đi thay bộ đồ thật vía rồi phi sang Gray Castle bằng chiếc Mazda 3 của Katie. Phạm Nhã dắt theo Cu với ba bé gái người Nga ra xe, nhét cả bọn vào ghế sau còn mình thì ngồi ghế phụ cho Trang chở tới trung tâm thương mại.

Trên đường, Phạm Nhã liếc qua Trang, cô này có số đào hoa, Aegis Hopner mê cô, Hoàng cũng thích cô, ở Thái Lan cô cũng hớp hồn mấy tay cộm cán bên đó, không hiểu sao về Đại Việt gặp tên Phát lùn thì lại đem lòng yêu thương tên này, trong The Innovators, người mà Phạm Nhã ít nói chuyện và tiếp xúc nhất là Trang.

Trang được bứng khỏi ghế thì sướng rơn người, biết sếp rủ đi ăn Buffet thì mừng muốn khóc, trong tổ chức, tính ra cô là người làm việc hăng say và có khối lượng việc kinh nhất, tổng hợp thông tin cho đến sắp xếp, trình bày, giờ còn phải tập tành phân tích tình báo giống Thoth nữa, khổ không sao tả hết.

Phạm Nhã hỏi: “Dạo này cô mệt lắm nhỉ, sắp tới tôi nói anh Tuân kiếm thêm cấp dưới cho cô nhé?”

Trang mắt buồn gật đầu lia lịa: “Được vậy thì tốt quá, tôi sắp chết tới nơi rồi, anh không biết đâu, giờ ngày nào tôi cũng chỉ ngủ có ba, bốn tiếng, lâu lắm rồi tôi không biết mùi chơi game là gì luôn cơ, ngồi nhiều quá tôi thấy có mỡ bụng luôn rồi.”

Phạm Nhã cười: “Cô lên mạng tìm bài Phất Thủ Liệu Pháp mà tập, mỗi buổi sáng tập bốn mươi phút, sẽ tốt cho cô. Nó giúp lưu thông máu huyết, đặc biệt là não và tim.”

“Còn vụ mỡ bụng thì tôi bó tay, à, bên Gray Castle có cái phòng GYM mini, mỗi ngày cô với Katie ghé qua một hai tiếng mà tập tành cho khỏe người.”

Trang mắt buồn thở dài thườn thượt: “Ôi cái Phất Thủ Liệu Pháp tôi biết mà cơ mà tôi lười lắm, chả hiểu sao nữa, làm thử mấy trăm cái mệt đứt hơi rồi, vụ GYM thì được, tôi béo quá rồi giờ không dám mặc bikini luôn, sợ lòi mỡ ra ngoài quê chết, như Anubis thì thích thật... “

Phạm Nhã trừng mắt, Trang ngớ người, cô ta nhìn gương hậu mới nhớ ra trong xe ngoài mình với sếp Shaka còn có thằng nhóc Cu, con nuôi của sếp, nó vẫn chưa biết bố nó làm “nghề” gì.

Thơ ký lè lưỡi rồi nói: “Lỡ miệng, à anh muốn nghe tin tức hay nhạc gì không tôi mở cho, Katie nói cổ để mấy sấp đĩa hàng tuyển trong này.”

Phạm Nhã nói: “Mở tin tức nghe thử.”

Trang vặn đài FM, một giọng đàn ông trầm vang lên: “... đã liên minh. Tạo thành tổ chức The Alliance is Over, viết tắt là T.A.O. Sứ mệnh của T.A.O là chấm dứt các sự kiện xuyên không, kết thúc mãi mãi những đợt dịch chuyển, đem lại sự bình yên cho Địa Cầu và người ở MU Continel.”

Phạm Nhã chau mày nhìn Trang, Trang lắc đầu, tỏ vẻ không biết, xem ra trông lúc cô bị bứng khỏi ghế thì tin này mới xuất hiện, hơn nữa trước đó lại không có một dấu vết nào, kể cả hệ thống tình báo của Đại Việt cũng không nắm trước được thông tin về The Alliance is Over.

Nghe qua thì đây là một liên minh, liên minh không phải là tổ chức, nó có quy mô lớn hơn tổ chức, hơn nữa thuật ngữ “Alliance” thường được các chủ thể quốc tế sử dụng, chỉ sự liên kết, hình thành do lợi ích chung, thường là giữa các quốc gia với nhau, ở quy mô nhỏ hơn người ta sẽ dùng từ League.

“Alliance là sự cam kết chính thức giữa các quốc gia nhằm phối hợp hay tương trợ lẫn nhau để đối phó với các vấn đề an ninh, chống lại các mối đe dọa chung bằng cách liên minh với nhau, các bên liên quan nhận thức được rằng an ninh của quốc gia mình sẽ được gia tăng trên nhiều khía cạnh khác nhau.”

Phạm Nhã nhớ lại mô tả của Alliance trong từ điển, xem ra The Alliance is Over chính là một liên minh giữa các tổ chức người xuyên không thuộc Red, có Walker hoặc không có Walker, đồng thời còn có sự tham gia của một số quốc gia nữa, họ muốn kết thúc sự kiện xuyên không, muốn tìm cách “tắt” cái đồng hồ đếm ngược trên tay người Địa Cầu mãi mãi.

Thế nhưng việc này có dễ thực hiện không?

Hion là người đứng sau, tác động tới quy tắc dịch chuyển nhưng Phạm Nhã đã bước lên chặng ba, y hiểu, bản thân Hion giống như một người lái một con tàu nặng tới hàng tỉ tấn, anh ta có thể điều khiển nó bằng vô lăng nhưng anh ta sẽ không biết rõ cấu tạo của cái tàu, thậm chí không hiểu được cách mà máy móc bên trong con tàu vận hành.

Nói cách khác, Hion không đại diện cho quy tắc dịch chuyển, anh ta chỉ là một người có khả năng vận hành nó thôi, bản thân quy tắc dịch chuyển rất vĩ đại và mờ ảo, không một ai có thể khám phá nó cả, người có thể chống lại nó là Leonidovich Hopner cũng không liệu hết được các khía cạnh của nó.

Việc mà The Alliance is Over muốn làm là cướp quyền điều khiển con tàu của Hion, bắt nó dừng lại hoặc thậm chí đánh đắm nó luôn; ở vế thứ nhất, họ phải tuyên chiến một cách toàn diện với Hion, bắt anh ta giao nộp quyền điều khiển con tàu, ở vế thứ hai, họ phải mạnh hơn cả Leonidovich Hopner nhiều lần.

Hiển nhiên họ phải chọn vế đầu tiên.

Như vậy, kể cả The Innnovators có khẳng định sự “trong sạch” của Hion thì cũng không có quá nhiều tác dụng, người Địa Cầu đã nhắm tới Hion rồi, họ nhân danh việc “ngăn chặn sự kiện xuyên không” chứ không nhân danh công lý hay chính nghĩa gì, điều này còn nguy hiểm hơn nữa vì nếu như Hion “trong sạch”, anh ta sẽ không phải là kẻ thù của công lý.

Nhưng tình huống này thì khác, Hion có sạch hay dơ gì thì anh ta cũng là kẻ tái làu, mà họ thì là những người muốn dừng con tàu đó lại; có lẽ, trong vụ này chưa hẳn là ai cũng muốn dừng tàu đâu, nghĩ theo thuyết âm mưu thì sẽ thấy, việc điều khiển được con tàu này, ngoài dừng, còn có thể làm nhiều thứ khác ghê gớm hơn nữa với nó.

Chẳng hạn, dịch chuyển toàn bộ dân số của một quốc gia đối đầu sang vùng hoang dã!

Phạm Nhã day huyệt thái dương, The Alliance is Over đang đứng ở trên đỉnh của đạo đức và dư luận thời điểm hiện tại, khi mà có tới năm mươi ngàn người chết vì sự kiện xuyên không bất thường, năm mươi ngàn gia đình, hàng trăm ngàn người bị ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp; không có ai nói chắc tương lai sẽ không xảy ra vài lần dịch chuyển bất thường như vậy, tới thời điểm xuyên không lần kế, hẳn ai cũng muốn ôm theo một cây súng hay một con dao để “đề phòng“.

Việc này gây ảnh hưởng lớn đến an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội.

Vì nhiều lý do, hiện tại tư tưởng “bài xuyên không” và “chấm dứt xuyên không” đã lên ngôi, từ tự phát sang tự giác có tổ chức, hơn nữa còn có sự ủng hộ của quốc tế, The Alliance is Over ra đời như một lẽ tất yếu, có lẽ nó có rất nhiều mục đích khác nhưng nó cũng quy tụ hết những người theo hệ tư tưởng này.

Thật sự mà nói, nếu chỉ đứng dưới góc độ cá nhân thì khi “chấm dứt xuyên không”, người được lợi nhất cả Địa Cầu, chẳng phải ai, ở đâu xa cả mà chính là The Innovators!

Bởi vì họ có Shaka de Virgo và bảy Walker khác, nếu như chấm dứt xuyên không, sẽ không có tân Walker sinh ra nữa, sẽ không bao giờ có lực lượng nào vượt mặt được The Innovators, hơn nữa, rất ít người biết hiện tại Shaka de Virgo đã có khả năng ban ân.

Chỉ là, Phạm Nhã cảm thấy đây là một âm mưu, nếu như sự kiện xuyên không chấm dứt thì ý nghĩa tồn tại của The Innovators đã mất một nửa, không có MU Continel, còn ai cần những người đổi mới “dẫn dắt” họ?

Ở Địa Cầu, các chủ thể quốc gia mới có tư cách làm chuyện này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.