Vinh Quang Chúa Tể

Chương 135: Chương 135: Đứng ở cuối con đường ngoại giao




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hion ngơ ngác, anh ta ăn một cách ngơ ngác, lẩu đuôi bò ngon lắm, anh không có muốn thừa nhận cũng chẳng được, ở trong White Castle cũng rất vui, không thừa nhận cũng không được, người xuyên không đầu tiên này đã đi và về giữa Địa Cầu và MU Continel suốt sáu tháng, nếu tính gộp thời gian của cả hai nơi thì anh đã có “thâm niên” xuyên không một năm trời rồi.

Một năm trời, ban đầu, anh ta cũng sống trong lo âu như Phạm Nhã, sau đó tới mấy lần xuyên không kế tiếp anh mới nhận được ban ân ở Thành Trì Trung Tâm Lorencia, rồi anh lặng lẽ phát triển bản thân, cả Địa Cầu chẳng có ai biết một năm nay có một vị kỵ sĩ rồng đang bước từ từ trên con đường, anh cũng là một thiên tài, giờ anh đi tới đâu, ngoại trừ chính anh ra thì chẳng có ai biết cả, kể cả Shaka de Virgo khi nhìn Hion cũng chỉ ngờ ngợ được chứ không có chắc chắn.

Chưa bao giờ Hion thấy mình “bung” và “xõa” như hôm nay, đi đến White Castle, anh mang theo nhiều câu chuyện và nhiều sự chuẩn bị lắm nhưng đến đây rồi thì mọi thứ nó không giống như anh ta tưởng tượng một chút nào cả.

Tính cách của Hion thuộc về lạnh lùng, cái lạnh lùng này không phải là tàn nhẫn mà là một sự thờ ơ và lãnh đạm với mọi sự ở trên đời, cũng không có nhiều thứ đáng để anh ta quan tâm, Shaka de Virgo và The Innovators có thể liệt vào nhóm đối tượng mà Hion phải để ý nhưng anh không hiểu nổi mấy người cùng “đẳng cấp” với mình này, sao lại khác mình vậy.

Hion không phải là kẻ ngốc, ngược lại, anh ta thông minh và cũng có đầy kế hoạch, ở tầm vóc của Hion, anh ta chỉ để ý tới mấy chuyện vĩ mô, anh cũng suy nghĩ theo kiểu vĩ mô, khi anh ta bị lôi vào “tròng” của chủ tịch Tuân, anh cũng nhận ra đây là một chiêu thức ngoại giao nhưng anh tự tin là mình ứng phó được...

Cho tới khi anh bị lôi ra ngoài hồ bơi, Hion ngơ ngác, cầm ly bia một cách ngơ ngác và cũng cởi trần, ngâm mình dưới hồ bơi một cách ngơ ngác, Katie và Trang mặc quần Jean ngắn áo thun nhảy ùm xuống nước, ba bé gái người Nga thì ôm phao đạp nước, vừa cười vừa ê a, chúa tể Shaka de Virgo bơi theo sợ tụi nó lọt tỏm xuống cái phao rồi sặc, Hope ngồi trên thành hồ, đang cầm cuốn tập, nhìn qua nhìn lại rồi hí hoáy viết cái gì đó, trông rất nghiêm túc, nhìn thần sắc như mấy cậu học sinh đang chép bài.

Chủ tịch Tuân uống bia lực lắm, ảnh cuốc gần hết cả thùng, đang ù ù cạc cạc, giờ ảnh mở nhạc Michael Jackson rồi quẫy nhiệt tình, vừa quẫy vừa rống theo để đẩy hơi bia ra cho tỉnh.

Sai quá!

Hion bắt đầu tự hỏi về mục đích của bản thân khi đến nơi này, anh ta đến đây để làm gì nhỉ? Vì sao những người này lại... kỳ khôi vậy, họ lẽ ra phải thật nghiêm túc, họ phải đề phòng với anh ta, giữa hai bên, phải có những sự căng thẳng, phải đấu tranh trong từng lời nói, ăn miếng trả miếng từng câu, sau đó họ đạt thành một sự nhận thức chung nào đó mới đúng.

Nhưng nhìn xem?

Họ ăn lẩu bò, uống bia với nhau tới trưa, anh ta còn phải phụ họ làm bếp nữa, sau đó cả bọn kéo nhau ra hồ bơi làm pool party, Shaka de Virgo chăm em bé, chủ tịch của The Innovators có dấu hiệu ngã vật ra vì xỉn, một Walker mới của Đại Việt, không biết đang ghi chép cái vẹo gì còn mấy cô phụ nữ, hẳn là Singer và Gamer, hai người nổi tiếng khác thì giỡn nước với nhau.

Hion không có kinh nghiệm ứng phó với mấy “chiêu thức” này, không phải anh chưa từng dự tiệc, những bữa tiệc chính trị, trên bàn tiệc chẳng có ai sẽ để ý tới món ăn mà họ chỉ muốn nuốt sống mấy người ngồi trên bàn, họ cười với nhau nhưng chỉ muốn đâm nhau cho bõ, họ cũng cho mấy cô gái đẹp ca hát để trợ hứng nhưng mấy trò đó có pha mùi sắc dục; chớ chẳng như Singer, cũng chẳng có khi nào mà một vị có uy quyền, có thể hiệu lệnh cho một chúa tể bay được với vận tốc Mach 2000, có thể đi khắp Địa Cầu trong mấy phút để tổ chức tấn công, lại đứng lên phanh ngực dậm chân rống một cách điên khùng như Lawyer cả.

“The Innovators”

Hion lầm bầm, rồi Verdandi hất nước vào mặt anh ta, Skuld và Urd cũng chổng đuôi lại đạp nước lên mặt Hion, vị kỵ sĩ rồng này né được chứ nhưng “nước” không có nguy hiểm, ba đứa trẻ cũng không có “sát khí”, Hion không đề phòng, anh ta lại đang ngơ ngác, đang bần thần nên bị tạt ướt hết tóc tai mặt mũi, anh ta mở mắt ra nhìn mấy đứa trẻ con đang nhìn anh cười khúc khích với đôi mắt thật sáng làm sao.

“... “

Hion hít sâu: “Ta muốn nói chuyện.”

Chủ tịch The Innovators bỗng nhiên tỉnh hẳn, giống như anh không hề uống tí bia bọt nào cả, Phạm Nhã hất hai ngón tay, ba đứa nhóc bay lơ lửng rồi Katie và Trang ôm chúng vào trong nhà, Hope gấp tập lại đi vào trong, ngoài bể bơi còn có anh Tuân, Phạm Nhã và Hion.

Hion nhìn hai cô gái và chàng trai trẻ kia, bọn họ như đã “có liệu trước” vậy, anh ta vừa tỏ thái độ phát là họ lủi vào trong liền, tắt nhạc, để không gian “nghiêm túc” cho ba anh bự này nói chuyện, chỉ là, Hion bị “dợt” mấy tiếng đồng hồ liền, giờ mọi thứ mất kiểm soát, mấy điều anh ta định nói cũng khó mà nói theo cách cũ được.

Anh Tuân ra chiêu đánh phủ đầu: “Hình như lâu lắm anh chưa có được giải khuây phải không, chắc anh cũng thấy mệt mỏi lắm chứ, anh xuyên không cả năm trời mới được như ngày hôm nay, lúc nào cũng căng thẳng, mấy cái này không có cao sang gì cho cam nhưng tôi mong sẽ xoa dịu anh bớt.”

“Anh từng cứu em tôi, dù người ta nói anh không biết nặng nhẹ gì nhưng tôi thông cảm cho anh, tình hình lúc đó rối, anh phải ứng đối nhanh. Sắp tới anh còn ủng hộ em tôi tranh vị Quân Chủ nữa, nói thế nào thì anh em mình cũng là người nhà với nhau cả, mấy chuyện này là tai nạn, xảy ra thì cũng xảy ra rồi, mình phải nhìn về tương lai, phải quyết liệt hơn nữa trong công tác dẫn dắt loài người ở thời đại mới... “

Chủ tịch bắt đầu bắt quàng làm họ với Hion, từ anh tôi thành anh em nhà mình, từ chúng tôi thành chúng ta xong còn nhét sứ mệnh của The Innovators vào miệng Hion...

Phạm Nhã thì im lặng không có nói gì. Hion phản công: “Tôi cảm ơn anh vì đã thiết đãi tôi, tuy không phải cao sang gì nhưng cũng thật là ấm cúng, đúng là lâu rồi tôi không có cảm giác này nhưng chuyện gì ra chuyện đó, thực hư vụ này như thế nào thì các anh rõ, tôi cũng rõ, không cần vòng vo vấn đề này.”

Anh Tuân toan tiếp chiêu nhưng Hion lại chặn họng: “Anh nói đúng, chuyện xảy ra thì cũng xảy ra rồi, mình phải nhìn về tương lai, thế tương lai của các anh thì sáng còn của tôi thì vì các anh mà nó tối thui, các anh thấy có công bằng không.”

“Tôi không có đến đây để hỏi tội các anh nhưng các anh phải đính chính việc này, bây giờ ra đường người ta treo hình nộm tôi lên thập tự giá rồi đốt, là các anh thì các anh nghĩ sao? Tôi không sợ búa rìu dư luận hay người Địa Cầu nhưng mọi kế hoạch của tôi sẽ đổ bể hết vì việc này.”

Anh Tuân đón đỡ liên chiêu của Hion bằng thái cực quyền: “Thế sao anh không từ chỗ tối qua chỗ sáng nhỉ, chúng tôi có thể cho anh một vị trí Nguyên lão, ngang với tôi, còn cao hơn Shaka de Virgo, ở MU Continel có một Nguyên lão là ngài Aegis Hopner, anh sẽ là Nguyên lão Địa Cầu.”

Hion ngơ ngác, các “động tác” của anh Tuân uyển chuyển và mềm mại, trong nhu có cương, ảnh vừa đỡ xong thì lại đánh: “Anh nói anh không sợ dư luận nhưng thật ra anh sợ bỏ mẹ, tôi nói thẳng thế, tôi cũng sợ, chỉ có mỗi thằng em tôi là không sợ thôi nhưng nó khác, anh em mình khác, mình là người cầm trịch thì phải lo toan nhiều vấn đề.”

“Bây giờ tôi có đính chính giúp anh thì sao, The Innovators cũng bị lôi lên thập tự giá nhưng hình nộm của anh có được gỡ xuống không hay cũng bị đốt theo luôn? Thay vì vậy sao anh không lên thuyền này, chúng ta cùng nhau đi tới thời đại mới?”

Anh Tuân dứt điểm: “Tôi biết tuy anh lạnh lùng, nhưng trong lòng anh cũng có nhân loại, nếu không, anh đã chẳng nhắc nhở những người xuyên không bằng cách đưa các Video Clip lên mạng; đã không giải cứu Shaka de Virgo còn yêu cầu cậu ấy làm Quân Chủ để bảo vệ người xuyên không; đã không nhờ Jacqueline đi hỗ trợ cứu hộ người xuyên không ở Davias.”

“Chúng ta đều có chung một đích đến, có thể cách làm khác nhau nhưng đều hướng về một phía, vậy sao không kết hợp?”

Hion phản kháng rất quyết liệt: “Anh dám nhận tôi vào The Innovators của các anh sao, cả thế giới bây giờ chỉ muốn diệt trừ tôi, họ mà biết tôi ở đâu thì có thể sẽ có bom hạt nhân bắn thẳng xuống chỗ của tôi, búa rìu dư luận thì đả kích tôi mỗi ngày, các anh không sợ ảnh hưởng tới hình tượng chính nghĩa của mình sao? Hay các anh chỉ là những kẻ đạo đức giả?”

Giặc cùng đường thì chớ đuổi, anh Tuân lùi ra xa:

“Đúng là chúng tôi không dám nhận Hion, nhưng anh có thể biến thành Hyperion mà, số lượng Walker ngày càng tăng, chúng ta cũng chẳng phải là mấy tổ chức siêu nhân như trong phim, có thêm nhân sự thì phải ra mắt, làm họp báo. Sẽ chẳng có ai biết anh là ai cả, bình thường anh cũng ít ra mặt nghĩa là anh cũng chẳng quan tâm tới hình ảnh lắm, anh chỉ phát ngấy với dư luận vì điều đó làm cản trở mục đích của anh thôi phải không?”

“Thế thì lên thuyền này đi, chúng tôi sẽ cho anh quá giang đến nơi anh muốn, anh có thể lợi dụng chúng tôi thoải mái, chúng tôi cũng chở được người nhà của anh nếu có, anh đã thấy không khí ở đây rồi đó, mọi người rất vui vẻ và hòa hợp với nhau... “

Thấy Hion đã bị trọng tương, kiệt quệ rồi không thể phản kháng nữa, anh Tuân mới xông tới để kết liễu: “Nguyên lão Hyperion, Nguyên lão Địa Cầu của The Innovators, quý ngài Hyperion vĩ đại, người đi đường đầu tiên... “

Hion móc ra trái sự sống ăn vào, hồi phục “thương thế” rồi phản công:

“Tôi sẽ không gia nhập vào các anh, quên ý nghĩ hão huyền đó đi. Chúng ta có thể kết minh với nhau thì được, làm đồng minh, tôi muốn các anh cùng đứng ra chịu trách nhiệm chuyện này nếu không tôi sẽ huỵch toẹt ra hết, có thúi thì thúi hết cả lũ.”

Anh Tuân bị thương, đương lùi về phía sau, lúc này Phạm Nhã lại lao ra tấn công Hion, lấy đại thân diệt nghĩa: “Anh huỵch toẹt ra thì ai tin anh? Nên nhớ chúng tôi là ban chỉ huy chiến dịch ứng phó thảm họa toàn cầu, còn anh thì đang là tội đồ. Anh càng nói xấu chúng tôi, người ta càng bài xích anh, kỳ thị và căm thù anh thêm, chỉ cần chúng tôi lên tiếng công khai chỉ trích anh, thánh chiến có thể được phát động.”

Hion không ngờ rằng chúa tể vĩ đại lại đánh lén mình, trong lúc gian nan, anh Tuân lại xông tới, Hion đề phòng tên này giáp công với Shaka de Virgo, không ngờ anh ta lại chơi chiêu không đỡ được, không có đánh, mà là ra tay, ngăn cản Phạm Nhã, cứu Hion:

“Em đừng nói vậy, chúng ta không phải lũ tiểu nhân đạo đức giả, Hion là người nhà mình, là anh em, làm người ai làm thế.”

Phạm Nhã thở dài, rút quyền trượng về: “Em xin lỗi, do em... mất bình tĩnh.”

Anh Tuân đỡ Hion dậy, phủi bụi trên quần áo cho Hion rồi cười hiền, nhìn anh lúc này có phong thái của một bậc minh quân:

“Nếu anh muốn huỵch toẹt, thì anh đã làm điều này lâu rồi, tôi biết anh là người có phẩm giá, anh sẽ không làm chuyện như vậy. Còn về kết minh, chúng tôi sẵn lòng nhưng chuyện chịu trách nhiệm thì khó lắm, thành trì của công lý sẽ vỡ tan nát nếu chúng tôi làm vậy.”

“Có một điều chúng tôi có thể làm được là đứng ra ủng hộ anh, đây là một tai nạn, điều đó là sự thực, chúng tôi có thể khẳng định điều này. Thực tế khi họp với các nhà cầm quyền thế giới, tôi cũng đã nói về chuyện này rồi, đây là tai nạn, không phải do anh hay ai đứng sau thao túng cả.”

Hion thở dài: “Thôi được.”

Đoạn, anh ta đứng dậy, lau người, mặc áo vào rồi bay thẳng lên trời, biến mất hút, không dám nấn ná ở White Castle nữa.

Hai anh em Tuân và Nhã nhìn theo, Phạm Nhã hỏi: “Nếu như lúc nãy Hion đồng ý gia nhập thật thì sao?”

Anh Tuân lắc đầu: “Sẽ không, hắn chủ đạo tạo ra sự kiện xuyên không, cho tới giờ vẫn chưa ai đoán được mục đích của hắn, hơn nữa, trong ứng dụng của hắn không có chức năng chat riêng, điều này nói rõ bản thân hắn không muốn người xuyên không có phương tiện để liên lạc một cách dễ dàng, có thể kết nối với nhau, tạo ra các hội nhóm.”

“Nghĩa là hắn muốn có thế độc quyền, anh đã nói với em rồi mà, đây là một kẻ đang bước trên con đường trở thành một lãnh tụ của người xuyên không, chỉ là, chính sự xuất hiện của em đã phá hỏng mọi toan tính của hắn. Người như hắn sẽ chẳng cam tâm làm kẻ dưới đâu, tuy nhiên có thể xác định, đây là một người có phẩm giá, rất thông minh và có tố chất, không phải kiểu ngu xuẩn thích động tay động chân.”

Phạm Nhã thở dài, lúc nãy anh Tuân với Hion “giao chiến” với nhau quá dữ dội, người bình thường hầu như không có “quan sát” được cuộc chiến ở tầm này, nhưng y đi theo anh Tuân lâu, có thể nhìn ra được nhiều điều lắm, từ lúc Hion bước xuống White Castle là đã rơi vào trận địa mai phục của anh Tuân rồi.

Anh Tuân mời chào Hion chỉ để xoa dịu và kéo câu chuyện của Hion sang hướng khác, Hion đến để yêu cầu The Innovators đứng ra đính chính, chịu trách nhiệm về đợt dịch chuyển lần thứ tư, cuối cùng, kết quả lại thành hai bên kết minh với nhau và The Innovators thì sẽ khẳng định sự “trong sạch” cho Hion.

Hion đứng ở chặng nào Phạm Nhã không có biết rõ, nhưng trên con đường “ngoại giao”, anh Tuân của y đã ngồi chễm chệ rít thuốc ở cuối đường rồi, chung mâm với nữ chúa tể Leonidovich Hopner vĩ đại, Hion nếu không sử dụng bạo lực mà muốn so kè với anh Tuân trên mặt trận này thì chỉ có thể thất bại mà thôi, sao mà đỡ được.

Ban đầu là chuốc say Hion bằng thân tình, sau lại tỏ ra quan tâm và an ủi nhằm xóa tan “địch ý” của Hion, sau lại ném cho Hion một cành ô liu, rồi lại “cứu” Hion khi Phạm Nhã “ra tay” đánh lén anh ta, thể hiện phong thái, đức độ của thủ lĩnh The Innovators.

Phạm Nhã chỉ biết thở dài thôi, có lẽ cả đời y cũng không học hết được người anh này, Hion, Hion, là ai chứ?

Là một người xuyên không đầu tiên của thế giới, là một người đã bước còn xa hơn chúa tể Shaka de Virgo, là một vị Thần chứ không có “như”, là kẻ đã nhảy ra ngoài cái hộp xã hội nhưng lại bị kéo vào trong hộp, bị anh Tuân đánh bại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.