Vinh Quang Chúa Tể

Chương 76: Chương 76: Cuộc tấn công bệnh viện




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Rengoku Kyojuro đã biết về chiến dịch núi Kongo và những chuyện liên quan, hóa ra lời nói “tôi đi dạo” của Shaka de Virgo khi rời phòng cấp cứu lại mang ý nghĩa như vậy.

Rengoku Kyojuro là người biết suy nghĩ, anh hiểu Phó chủ tịch đang bằng một cách thức dữ dội, phối hợp với lực lượng phòng vệ, phối hợp với tư lệnh Kido Takayoshi để bảo vệ đất nước của anh khỏi mối đe dọa từ hai mươi bốn ổ Ovomorph.

Vị võ sĩ có tinh thần chính nghĩa này đấu tranh ở trong lòng, một mặt anh muốn lao đến kề vai sát cánh với Shaka de Virgo nhưng mặt khác anh hiểu, không phải ai cũng có khả năng “phối hợp” với lực lượng phòng vệ, có thể sống sót dưới đạn pháo tự hành, dưới tên lửa đất đối hạm và mưa đạn tiểu liên của hai trăm chiếc trực thăng quân dụng.

Hơn nữa, ở nơi này còn có một người cần anh ta, Miharu đã rất yếu rồi.

Rengoku Kyojuro ngồi trên ghế, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Miharu bằng hai tay, anh ta cúi đầu, chạm bàn tay lạnh ngắt của cô ấy lên trên trán mình, vị võ sĩ chảy những giọt nước mắt, vai của anh cũng run lên, anh đã tìm thấy sứ mệnh của mình rồi, đã tìm thấy vị Quân Chủ của mình, nhưng anh yếu quá, anh quá yếu ớt!

Rengoku Kyojuro khao khát sức mạnh hơn bao giờ hết.

Nếu như anh ta mạnh mẽ hơn, nếu như anh có thể tự tiêu diệt được Queen Xenomorph mà không cần Miharu phải ra tay, mọi chuyện sẽ không diễn ra như thế này, sẽ không có ai trên nước Nhật phải chết cả, cũng sẽ không có một vị tư lệnh phải ra quyết định thỏa hiệp với bọn khủng bố để rồi tự sát tạ tội, sẽ không...

...

Chien the Great bay trên không phận Osaka, Nhật Bản, tinh thể hình tròn trên đầu gậy phép của hắn sáng lóa mắt như đèn cường quang, tiếng của Thoth rú lên bên tai: “Tokuda, đây là một âm mưu, mau đến bệnh viện, Miharu và Rengoku Kyojuro gặp nguy hiểm.”

“Tokuda” nghe vậy thì tăng tốc lên gấp hai lần, thiên sứ cánh trắng, giáp xanh bay như sao chổi ngang qua trời, thẳng đến hướng Bệnh viện Quốc tế Osaka.

Mà lúc này, ngoài bệnh viện lại xuất hiện mười hai con rết khổng lồ đen như mực hắc ín, rết có trăm chân, dài mười mét, như những con quái vật bước ra từ trong phim kinh dị, trườn bò lổm ngổm, tấn công bất kỳ thứ gì mà chúng nhìn thấy.

Lũ rết xuất hiện một cách đột ngột, lực lượng phòng vệ mặt đất ở Osaka đã dồn gần hết lực lượng qua chiến trường núi Kongo, những người cầm trịch và các tướng lãnh chờ ngoài phòng cấp cứu cũng đã rút hết về các căn cứ khác nhau, ở nơi này chỉ trú lại hai đại đội nhận trách nhiệm bảo vệ Walker As00071647 và Rengoku Kyojuro, trong thành phố, họ cũng không trang bị hỏa lực nặng.

Các sĩ quan chỉ huy của hai đại đội sớm đã đề phòng cảnh giác lũ khủng bố sẽ có thể tấn công vào bệnh viện, khi bắt gặp lũ rết liền tổ chức phản công, bắn tự do!

Hai đại đội, hai trăm binh lính đối mặt với mười hai sinh vật khổng lồ, họ nã súng như điên vào chúng nhưng chỉ khiến lớp giáp xương của lũ quái vật có thêm vài xết xước.

Đã bắt đầu có thương vong từ phía hai đại đội lính phòng vệ, họ bị những cái chân bén lẻm như mã tấu của đám rết khổng lồ chém đứt đôi người, bị chặt đầu, bị cắn bởi cặp răng nanh nhọn hoắc, chết vì nhiễm độc hoặc bị cắn nát người, bị cơ thể khổng lồ của chúng đè bẹp.

Lũ sinh vật này trườn bò, khi chúng trườn, năm mươi cặp chân như biến thành cỗ máy xay thịt, trên đường đi của mình, bất kỳ thứ gì dọc hai bên cơ thể chúng đều bị xé vụn, cắt nát, từ cơ thể của các binh lính cho đến phương tiện của họ, mặt đất cũng toàn là những vết cắt sâu hoắm của lũ rết.

Các binh sĩ gào thét, phản kháng quyết liệt, họ dũng cảm, dùng thân thể của mình ngăn chặn bước tiến của lũ rết, có những binh sĩ thậm chí đeo dây lựu đạn, nhào lên như một quả bom hình người để gây sát thương với chúng, có những người tìm cách leo lên cơ thể chúng, nhét lựu đạn vào cái mồm giữa hai cái nanh dài độc địa của bọn quái vật, bất chấp cánh tay bị chúng cắn đứt để kích nổ lựu đạn.

Phạm vi mười mấy cây số ngoài bệnh viện cực kỳ náo loạn, người dân gần đó chạy thục mạng, tránh xa khỏi cổng bệnh viện.

Chỉ mới hai mươi phút chiến đấu, mười hai con rết chỉ còn mười con, chúng chết đi thì sẽ tan biến như bọt biển, các binh sĩ của lực lượng phòng vệ thì đổi lấy chiến quả này bằng sự hy sinh của năm mươi người lính trẻ!

Những người lính trong hai đại đội này tuy không tham chiến ở núi Kongo nhưng họ vẫn dõi theo cuộc chiến, cũng chính mắt họ, nhìn qua sóng truyền bình, nhìn tư lệnh của ban chỉ huy lâm thời lực lượng phòng vệ mặt đất Nhật Bản, Kido Takayoshi mổ bụng tự sát để chuộc lại danh dự, những người lính hiểu, anh ta chuộc lại không chỉ là danh dự của mình, mà còn của họ nữa.

Lòng của những người lính Nhật vâng theo tinh thần Bushido vĩ đại có ngọn lửa giận căm hờn đối với lũ khủng bố độc ác, đê tiện và hèn nhát, họ có sự áy náy với Shaka de Virgo, cũng có sự oán trách với chính bản thân mình khi không làm gì được.

Cho nên, khi gặp lũ rết, họ như cuồng bạo, họ không tiếc mạng, chẳng ngại hy sinh, người này ngã xuống thì người kia lao lên, phía sau họ là bệnh viện quốc tế Osaka, là Walker Miharu, người vì tìm cách ngăn chặn lũ khủng bố mà đã hấp hối, là hàng ngàn bệnh nhân, y tá và bác sĩ Nhật Bản, những người bình thường mà họ đã tuyên thệ phải bảo vệ bằng cả tính mạng của mình.

Những người lính tổ chức phản công quyết liệt, họ không thể để lũ rết bước vào trong bệnh viện, không có bất kỳ người nào lùi về phía sau, họ trả giá bằng mạng sống để cầm chân lũ rết, chết cũng không sờn!

Sĩ quan chỉ huy cũng ngã xuống, bị một con rết cắn nát đầu, một người lính khác có cấp hàm thấp hơn một chút liền tiếp nhận vai trò, anh ta cầm súng bắn lũ rết, vừa bắn vừa hét to câu nói cuối cùng của Kido Takayoshi:

“Bảo vệ sự nhân đạo, bảo vệ con người!”

...

Sự xuất hiện của lũ rết khổng lồ, cuộc giao chiến giữa chúng và hai đại đội của lực lượng phòng vệ mặt đất Nhật Bản trước cửa Bệnh viện Quốc tế Osaka tạo ra chấn động lớn thứ hai sau chiến dịch trên núi Kongo!

Những người thông minh và sáng suốt đã nhận ra được một kế hoạch ẩn bên trong kế hoạch cài cắm Ovomorph, bức tử Shaka de Virgo, gây mâu thuẫn giữa Nhật Bản và Walker mạnh nhất Địa Cầu đến từ Đại Việt, thủ lĩnh của The Innovators.

Ngay cả khi Shaka de Virgo vượt qua kế hoạch này bằng chính sức mạnh đáng gờm, bằng lòng nhân từ, phẩm giá của mình, cứu vãn quan hệ giữa các bên liên quan, thì đây dường như cũng chỉ là một khâu trong kế hoạch của bọn khủng bố. Việc Shaka de Virgo vượt qua được chiến dịch Kongo cũng nằm trong kế hoạch này, mục tiêu của chúng, là để cầm chân các đoàn quân ở các tỉnh và làm kiệt quệ lực lượng của họ tại Osaka!

Quân lực của lực lượng phòng vệ đóng ở Osaka đã chảy gần hết về núi Kongo. Ở các thành phố và các tỉnh khác, họ lại mắc kẹt với những cái ổ Ovomorph bị kích hoạt bom Trinitrotoluen, tuy nói rằng những quả trứng này bị “tiêu hủy” nhưng nước Nhật không thể lơ là với chúng được, bất kỳ ổ nào bị phát hiện họ cũng điều động binh lính đến để quét tước tàn dư của những ổ trứng, quá trình này thậm chí còn phát hiện được một vài quả trứng nguyên vẹn!

Lũ khủng bố quá xảo quyệt, những cái ổ Ovomorph cài cắm trên khắp nước Nhật, tuy nói là tiêu hủy nhưng cũng cầm chân các đoàn quân, đến hiện tại ban chỉ huy lực lượng phòng vệ mới nhận ra một tình huống, đó là lực lượng đóng ở Bệnh viện Quốc tế Osaka quá mỏng, mà trong thời gian ngắn lại khó có thể kéo quân từ các tỉnh khác về đây để chi viện được, họ chỉ có cách là rút quân từ Kongo, nhưng quân ở Kongo thì lại đang dần kiệt quệ bởi Shaka de Virgo, chống cự hai mươi mốt giờ đồng hồ, chúa tể đã đã làm tiêu hao một số lượng khổng lồ đạn dược, tên lửa và đạn pháo.

Mặt khác, chiến dịch ở núi Kongo lại chẳng thể đình chỉ, vì còn tới tận ba ổ Ovomorph chưa được phát hiện, như vậy, trong ba giờ kế tiếp, chúa tể Shaka de Virgo và lực lượng ở núi Kongo cũng không thể bay về Bệnh viện Quốc tế Osaka để cứu viện được!

Đây là một âm mưu, nhưng cũng là một dương mưu, giống như có một bàn tay khổng lồ của ai đó đang điều khiển tất cả mọi thứ, tất cả mọi người, từ những người cầm trịch, lực lượng phòng vệ mặt đất Nhật Bản, các binh sĩ cho đến Walker mạnh nhất Địa Cầu và The Innovators cũng chỉ như những con rối.

...

Rengoku Kyojuro ngồi trong phòng cấp cứu, anh đã nghe thấy tiếng súng nổ bên ngoài hơn hai mươi phút, người Walker này chỉ có thể nắm tay Miharu, không ngừng trò chuyện để giữ đầu óc của cô gái sắp chết này được tỉnh táo, chỉ cần một chút ý thức thôi thì cũng có thể dịch chuyển sang MU Continel.

Anh nói chuyện với Miharu, anh kể rất nhiều chuyện với cô gái này, từ những chuyện lúc nhỏ của anh, từ việc anh đi học và bị bắt nạt, từ việc anh chăm chỉ luyện Kendo, rèn thể thao để chống lại lũ bắt nạt, bảo vệ bạn bè trong trường khỏi đám đầu gấu, từ việc bộ Anime nổi tiếng Kimetsu no Yaiba, nhân vật Viêm Trụ Rengoku trong tập phim “Chuyến tàu vô tận” đã thắp cho anh ngọn lửa như thế nào, từ việc anh đã đến MU Continel, trèo lên Tháp Võ Sĩ, hoàn thành nghi thức “Thử Thách Cực Hạn”, nhận ban ân như thế nào.

Anh kể, nước mắt trên mặt cũng càng lúc càng nhiều hơn, những tiếng súng ở bên ngoài như nổ thẳng vào trong lòng Rengoku, anh biết bệnh viện đang bị tấn công, anh biết rất nhiều người đang chết ở ngoài kia nhưng anh không thể rời khỏi nơi này, càng những lúc thế này thì anh lại càng phải ở cạnh Miharu.

...

Như vị thiên sứ mang đến hy vọng, Chien the Great, đã bay tới bệnh viện quốc tế Osaka!

Nghị viên không thường trực của The Innovators, một Walker đến từ Hoa Quốc, không có cảm tình lắm với những người Nhật trừ Miharu, phần vì những đoạn lịch sử không mấy tốt đẹp trong quá khứ giữa hai đất nước, phần cũng vì chiến dịch trên núi Kongo của bọn họ

Nay, nhìn chiến trường trước cổng bệnh viện, hắn lại thấy rùng mình vì sự khẳng khái, hy sinh quên mình của các binh sĩ trong lực lượng phòng vệ mặt đất Nhật Bản!

Gã phù thủy bóng tối này hét lớn, lật sách phép, vung gậy, những sợi dây leo có gai độc thò lên từ cái bóng, bên dưới thân hình đồ sộ của lũ rết, như những con rắn lục xanh lè nhào lên, tấn công, trói đám quái vật và cứu viện các binh sĩ.

Những binh sĩ đã chiến đấu đến mức điên dại nhìn thấy một vị thiên sứ cánh trắng, mặc giáp xanh xuất hiện trợ giúp họ tấn công bầy rết đen thì reo hò lên, Chien the Great hít sâu một hơi, cái reo hò của bọn lính làm trỗi lên những cảm xúc lạ trong lòng hắn, hệt như khi đi cùng The Innovators, cứu tế cho những cảnh cùng khổ, thắp sáng đèn cho những người lầm lũi trong bóng tối.

Chien the Great không dám bay vì sợ bị súng ngắm tấn công nên đáp xuống đất, đứng bên cạnh các binh lính Nhật Bản, chiến đấu cùng với bọn họ.

“Con mẹ lũ chúng mày.” Hắn hét lên bằng cổ ngữ Rune: “Ra mặt đi lũ khốn, bọn chuột nhắt chết tiệt.”

...

“Cô thấy không, sức mạnh có lớn hơn nữa cũng chẳng làm được gì, hắn đã vào bẫy, đã bị mắc bẫy.”

Gã mập, kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện, lái một chiếc xe Honda City cũ mèm, cách cổng bệnh viện quốc tế Osaka mấy chục mét, cơ thể mập như võ sĩ Sumo của gã ngồi trên chiếc xe này nhìn trông rất dị hợm và kỳ cục, gã vừa lái xe vừa nhai chocolate, vỏ chocolate vươn vãi khắp sàn xe, cũng không biết gã mập đã nhai đến thỏi thứ mấy rồi.

Người phụ nữ, đang ngồi hàng ghế sau, cầm một cây gậy phép rất nhỏ, giống với loại của Anubis, đầu gậy có hình một con quạ, cô ta cũng cầm một cuốn sách phép, thao túng lũ rết từ xa, đôi mắt của người phụ nữ có màu xanh dương, quanh con ngươi là một vòng sóng biển.

Chính là một vị phù thủy bóng tối!

Hai người nhìn Chien the Great xuất hiện, tham chiến cùng với lực lượng phòng vệ Nhật Bản, như đã dự liệu từ trước, gã mập hỏi:

“Còn một tên kỵ sĩ nữa, hắn đang ẩn nấp sao?”

Người phụ nữ huýt sáo một tiếng, một con chim sẻ đang bay trên trời xà vào cửa sổ chiếc Honda City, đậu lên vai người phụ nữ, cô ta nghiêng tai như đang lắng nghe tiếng nói của nó: “Không, chỉ có hắn mà thôi.”

“Nếu đã đến, phải đến chung, họ cùng ở Hoa Quốc? Hiểu rồi, hiểu rồi, tên kỵ sĩ đang ở Đại Việt, hắn không ở Hoa Quốc, hắn đã chuyển đến Đại Việt, bản doanh của The Innovators. Như vậy, bây giờ, hắn đang bay sang đây với những kẻ khác sao? Nhưng bọn họ sẽ không đến kịp.”

...

Chien the Great vừa chiến đấu, vừa trao đổi thông tin với căn cứ, ở White Castle, Thoth nói: “Như vậy, ngoài kẻ triệu hồi, bọn chúng còn một phù thủy bóng tối, cẩn thận kẻ triệu hồi.”

Chien the Great triệu hồi những sợi dây leo tấn công mười con rết, bất kỳ chỗ nào có bóng đều sẽ có những sợi dây leo chui ra, từ lúc ban đầu, trong cùng một lúc, hắn chỉ điều khiển được dây leo chui ra từ một cái bóng, đến hiện tại, thông qua huấn luyện hắn đã có thể điều khiển được dây leo chui ra từ vô số cái bóng!

Bóng ở khắp nơi trong khu vực giao chiến giữa hai đại đội binh sĩ của lực lượng phòng vệ mặt đất và lũ rết đen khổng lồ, bóng của phương tiện, bóng đổ của công trình kiến trúc, bóng dưới chân các binh sĩ, bóng của lũ rết, những cái bóng chồng chéo nhau, là vô sô cánh cửa kết nối với không gian tối, mà Chien the Great, thì là kẻ gọi những sợi dây leo từ bóng, thao túng chúng để chiến đấu.

Dây leo chui ra khắp nơi, vừa bảo vệ các binh sĩ vừa tấn công những con rết, trong chiến trường trước cổng bệnh viện như có hàng ngàn con rắn lục ngọ ngoạy, vật lộn với mười con rết đen khổng lồ, so với những con rết, những sợi dây leo khiến các binh sĩ cảm thấy an tâm, chúng như những đồng đội trung thành luôn có mặt kịp lúc, đỡ lấy những cái chân sắc lẻm của lũ rết cho họ.

Đồng thời, người thiên sứ mặc giáp xanh này cũng khống chế những sợi dây leo, không để gai độc của chúng làm ngộ thương binh sĩ của lực lượng phòng vệ.

Chien the Great đổ mồ hôi, thao túng chính xác một lượng lớn dây leo gai như vậy làm Mana của hắn hao hụt rất nhanh, cộng với việc bay từ thủ đô Hoa Quốc sang Osaka của Nhật Bản, nếu không nhờ thứ nước tắm thần thánh của Nữ Chúa nhà Hopner, hắn đã ngã vật ra vì cạn kiệt Mana rồi.

Da của lũ sinh vật bóng tối có hình dạng như con rết khổng lồ này quá dày và cứng cáp, gai độc của những sợi dây leo không thể đâm thủng lớp da để phát tán vào độc vào cơ thể chúng, tuy nhiên Chien the Great lại có thể cầm chân, đôi khi trói gô lũ rết trong thời gian ngắn để các binh sĩ có thể ném lựu đạn tiêu hao sinh lực lũ rết.

Một con rết bị vỡ lớp giáp xương bên ngoài, Chien the Great liền thao túng dây leo quấn lấy vết thương của nó, độc từ gai khiến con quái vật này di chuyển chậm dần, một người binh sĩ nhanh chóng lao lên, ném lựu đạn vào miệng con vật, mồm nó và cả phần thân nổ tung tóe rồi biến mất.

Chỉ còn chín con!

Chiến đấu thêm hai mươi phút, Chien the Great và các binh sĩ lại hạ thêm được ba con rết, chỉ còn sáu con, lực lượng phòng vệ mặt đất Nhật Bản hy sinh thêm hai mươi người, mà lúc này từ phía xa, một cánh cổng ánh sáng màu hồng được mở ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.