Vinh Quang Chúa Tể

Chương 191: Chương 191: Đường kiếm của Hion




Trận chiến của Hion và con quái vật nên được coi là trận chiến của các vị Thần, bởi vì trong khi mọi nỗ lực ngăn chặn Nim của loài người với tất cả vũ khí tối tân nhất, kể cả đạn hạt nhân đều không có hiệu quả thì Hion có thể sát thương nó, đồng thời không bị năng lực của nó phân giải thành ánh sáng.

Lawyer, các vị cầm trịch và những Walker đang theo dõi thở phào một hơi, rồi có những người hò reo khi Hion rạch nát cơ thể của con quái vật, cắt đứt được cánh của nó, tuy chẳng bõ so với cơ thể đồ sộ của Nim nhưng bấy nhiêu cũng khiến họ, những con người đang tuyệt vọng thấy được hi vọng.

“Hion, Hion, anh nghe thấy chứ, có sao không?”

Lawyer liên lạc với Hion bằng thiết bị truyền tin, trong đường bay đến của Hion, Thần bọc mình trong một biển lửa nên chủ tịch của The Innovators không thể liên lạc được với anh ta, họ nhìn thấy Hion đột nhiên đứng sững giữa không trung, không hề tấn công nữa thì giật thót, họ sợ rằng Thần bị ảnh hưởng bởi một khả năng vô hình nào đó của Nim.

Con quái vật khổng lồ này với những khả năng của nó đã vượt qua mọi sự hiểu biết của họ, bấy giờ họ chỉ có thể giả định về nó, phóng đại cũng được, việc họ còn coi nhẹ nó đã khiến cả một hạm đội Bắc Đại Tây Dương bốc hơi trong phút chốc.

Hion trả lời: “Không sao, tôi đang quan sát nó, nó rất kỳ lạ, một con Nim không thể yếu như thế này được.”

“Yếu?”

Hion khẳng định: “Nó quá yếu, khả năng đồng hóa của nó không phải là một khả năng tấn công, sở dĩ các anh không thể chống lại là bởi vì Mana, trữ lượng Mana của người chặng hai trở lên có thể kháng cự được cái khả năng này.”

Thần vừa trả lời vừa bay ra xa, bởi vì Thần cảm thấy một nguy cơ từ chỗ con quái vật khổng lồ, lời trao đổi của chủ tịch Lawyer và Hion cũng vang trong kênh liên lạc để tất cả mọi người có thể nghe thấy, khi Hion bảo thứ này yếu, những người ở đây thảng thốt lắm, thứ sinh vật đó vừa làm bốc hơi cả một hạm đội.

Vậy mà trong mắt Hion, nó vẫn còn yếu?

Các Walker nghe thấy thông tin của Hion thì xôn xao, điều này có nghĩa là họ có thể miễn dịch được với thứ sức mạnh của con quái vật này nếu bước lên chặng thứ hai, Ares đi tới trước màn hình: “Tôi muốn tham chiến.”

Shen Long đang đứng phía sau Lawyer cũng lên tiếng: “Tôi cũng muốn tham chiến, nó quá lớn, một mình Hion không thể đẩy nó lên vũ trụ được.”

“Từ từ đã.” Anh Tuân nói, rồi anh liên lạc với Hion: “Anh đang chờ gì vậy?”

Hion trả lời: “Không biết, cứ xem đi.”

Con quái vật lăn lộn ở giữa không trung, nó như một con rắn bị ngứa da, những đám mây kéo tới bị cơ thể khổng lồ của nó khuấy đảo, đột nhiên, cơ thể của nó co lại, từ gần năm cây số chỉ còn ba cây số, rồi một cây số, khi kích thước cơ thể của nó chỉ còn năm trăm mét thì sự “co” này mới ngừng.

Lúc này, nó có màu đen chứ không phải màu xanh dương nữa, một trăm đôi cánh của nó ép sát với nhau và dung hợp, chúng duỗi ra tới cả ngàn mét, con quái vật lại biến đổi, nó trở thành một con rắn đen có một đôi cánh, đôi cánh này do hàng trăm đôi cánh khác chắp nối lại, trông rất lạ thường, kỳ dị.

Đột nhiên.

Những cái hoa văn màu xanh lá mọc dọc cơ thể của nó biến đổi, ánh sáng xanh chuyển sang đỏ rực, hàng ngàn con mắt xanh trên cái đầu không có miệng cũng chuyển sang đỏ.

Cảm giác nguy cơ rõ mồn một, Thần vung kiếm để phòng thủ, lúc này, hàng chục ngàn cột sáng đỏ có đường kính khác nhau, từ nửa mét cho đến năm sáu mét bắn ra từ trên cơ thể của con quái vật, những cột sáng này bắn xa tới cả ngàn cây số mới tan, từ trên trời cho tới dưới đất, hai bên, phía trước và phía sau, hầu như bao quát hết mọi góc quanh con quái vật đều có những cột sáng đỏ.

Hion trực diện với một cột sáng to tới bốn mét, Thần không thể tránh được, nó quá nhanh. Hion bọc thân trong một ngọn lửa đỏ rực, hai thanh kiếm và đôi cánh rồng khổng lồ va chạm với cột sáng!

“Ầm”

Hion bay ngược về phía sau, Thần chặn được cột sáng đỏ này nhưng bị nó đẩy lùi, Hion cảm thấy ngọn lửa quy tắc của mình đang bị nó hòa tan, cột sáng đỏ này gần giống với khả năng của Nim Hydra nhưng mãnh liệt hơn, nó ở một cấp độ cao hơn, Thần bị đẩy xuống biển, ánh sáng đỏ đun sôi nước, cả vùng biển này đang sôi trào lên vì những cột sáng bắn xuống từ cơ thể của Nim.

Những người đang quan sát lại được một cơn sợ hãi, họ chứng kiến con quái vật từ vệ tinh nên có thể nhìn rõ những cột sáng này, có một hòn đảo cách đó mấy trăm cây bị nó lướt qua, tất cả mọi thứ bị cột sáng chạm vào đều biến mất, biến mất như chưa từng tồn tại, từ núi đồi, nhà cửa cho đến con người.

Ares và Shen Long sượng hết cả mặt, họ vừa muốn tham chiến nhưng nhìn thấy Hion cũng bị cột sáng này đẩy xuống biển thì hiểu, với sức họ e là không thể đỡ được cột sáng này như Thần, họ sẽ bị hòa tan luôn trong ánh sáng đó. Đây là sức mạnh hủy diệt, khác với khả năng phân giải mọi thứ, những cột sáng này mới là vũ khí của con quái vật, những gì nó thể hiện trước đó chỉ là cách “ăn” của nó mà thôi.

Hiện tại, đây mới là cách mà nó giết chóc, diện mạo trông giống như một con rắn có cánh chính là hình thái chiến đấu của Nim.

...

Hion bay ra khỏi mặt nước biển, bộ giáp đen của Thần bị nứt, hai thanh kiếm to lớn cũng bị nung chảy mất một số chỗ, kể cả đôi cánh rồng khổng lồ trông cũng xơ xác, đôi cánh của kỵ sĩ chính là một thứ vũ khí, nó cứng rắn hơn cả báu vật của họ, vậy mà dưới đòn tấn công của Nim, nó lại bị hư hại.

Bộ dạng của Thần khiến cho những người đang quan sát cuộc chiến thấy lo lắng.

“Có sao không?”

Hion nói với Lawyer: “Không, thế này mới đúng. Tôi chuẩn bị chiến đấu thật sự, không thể liên lạc được. Tôi sẽ tìm cách lôi nó lên vũ trụ, các anh phải chuẩn bị việc sơ tán trước đi, đây sẽ là một cuộc chiến dai dẳng, ảnh hưởng rộng lắm.”

“Được.”

Thần nhìn con quái vật, nó lại tiếp tục khai hỏa, hàng ngàn cột ánh sáng đủ kích cỡ bắn ra khỏi cơ thể, từ những cái hoa văn màu đỏ của nó, mắt của Hion rỗng không, Thần xê dịch trước khi cột sáng tới chỗ của mình, Hion không nhanh hơn cột sáng đỏ nhưng Thần dường như biết nó sẽ tấn công ở đâu.

Hion nói Thần sẽ chiến đấu thật sự, điều này khiến cho mọi người chờ mong, họ mong mỏi Thần có thể phô diễn sức mạnh của mình, áp chế con quái vật và Thần, cũng không làm họ thất vọng.

Hion thu hồi cái mũ của bộ giáp, mái tóc vàng hoe xoăn bay trong gió, chiếc mũ cản tầm nhìn của Thần.

Hion thu hồi đôi cánh, bởi vì Thần đã không cần đến nó nữa.

Hion lại thu hồi một thanh kiếm, Thần chỉ cầm một thanh kiếm duy nhất mà thôi, bằng cả hai tay, Thần phải đặt linh hồn của mình vào một lưỡi kiếm, chỉ một lưỡi kiếm này và đây là cách chiến đấu của Hion, rất khác lạ, không hề giống với các kỵ sĩ rồng chặng bốn ở MU Continel.

Lửa đỏ bùng lên quanh cơ thể của Hion, Thần tắm mình trong ánh lửa đỏ cháy rực, những lưỡi lửa cuộn quanh thanh kiếm, một lưỡi kiếm bằng lửa kéo ra rất dài, mười mét, rồi hai mươi mét, cho đến năm mươi mét mới dừng lại. Hion bay giữa những cột sáng đỏ tươi của Nim, cách mà Hion di chuyển tạo ra vẻ mỹ cảm, rất khác lạ, Thần như đang múa.

Giữa muôn trùng sự chết chóc và hủy diệt, Hion xách một thanh kiếm với phần lưỡi dài đến năm mươi mét, mái tóc vàng của Thần tung bay trong ngọn lửa, mắt Thần rỗng không nhưng môi Thần thì nở một nụ cười, một nụ cười đã lâu.

Nim không có trí khôn, chỉ có bản năng và ham muốn, nó không thể hiểu thế nào là cười, nhưng vẻ mặt của Thần, một vị Thần so với nó, thì nhỏ như hạt cát nhưng khiến những tiếng gọi sinh vật của nó trỗi dậy, nó cảm thấy một sự nguy hiểm đến từ hạt cát với lưỡi kiếm làm bằng lửa trong tay.

Nó chao lượn, những cột sáng cũng lia theo cơ thể của nó, hàng ngàn cột sáng bắn về mọi góc độ, chúng cày nát đáy biển, hủy diệt những hòn đảo trong bán kính một ngàn cây số, càn quét sạch mây trên trời, bắn thẳng ra tầng ngoài của khí quyển Địa Cầu, những tia sáng đỏ chết chóc, mang trong mình sức mạnh của quy tắc hủy diệt phô diễn khả năng tàn phá của Nim, thế giới MU Continel đã từng bị những sinh vật như vậy đưa đến bờ diệt vong.

Các vệ tinh bay trên quỹ đạo theo hướng tự quay của Địa Cầu ở độ cao khoảng ba mươi lăm ngàn cây số không bị ảnh hưởng bởi những tia sáng của Nim, những người quan sát nín thở để theo dõi cuộc chiến của hai vị Thần, con quái vật có sức tàn phá thật khủng khiếp, chỉ mình nó đã làm biến dạng cả một khu vực, có những hòn đảo vô danh bốc hơi khỏi thế giới, nước sôi trào lên khiến cho sinh vật biển chết hàng loạt, tới cả lũ cá nhà táng cũng phơi bụng trên mặt biển Bắc Đại Tây Dương, bị nấu chín rục.

So với những gì mà con quái vật này đang làm, Hion với lưỡi kiếm dài năm mươi mét có vẻ chẳng đáng kể xíu nào cả, thế nhưng Thần vẫn đang tiếp cận với nó, từng chút một, Thần như chiếc lá trong cơn bão, Thần trình diễn điệu múa của Thần, bay xen kẽ giữa hàng ngàn cột sáng với đủ kích cỡ, những cột sáng sượt sát qua bên cạnh Hion nhưng Thần luôn tới được nơi an toàn.

Thần không phản công, không chém những cột sáng, kiếm của Thần luôn được nắm trong tay, với lưỡi kiếm hướng về phía sau, nó dường như chờ đợi một cơ hội, một khoảnh khắc duy nhất.

Shen Long, và rất nhiều kỵ sĩ rồng, nhìn Hion với vẻ ngơ ngác và đắm say.

Họ thấy được một vị kỵ sĩ chặng bốn đang thiêu đốt biển Mana của mình, họ thấy một phong cách chiến đấu rất khác, vài người hiểu được, phần lớn thì không, nhưng dù hiểu hay không hiểu, họ vẫn thấy ngưỡng vọng Hion, một hạt bụi đang lao đến chiến đấu với sinh vật có thể đem tới tận thế.

Thần đốt lửa thanh kiếm, cất mũ giáp và thu hồi đôi cánh, ngọn lửa đỏ của Thần thổi bùng những ngọn lửa trong lòng các kỵ sĩ, có một thanh niên, với ngọn lửa đã rực cháy sẵn, là Rengoku Kyojuro, đang quan sát trận chiến cùng với Miharu, trong đôi mắt của anh võ sĩ này có những ngọn lửa.

Hion là một kỵ sĩ rồng, nhưng niềm cảm hứng anh đem đến cho Rengoku Kyojuro, một võ sĩ, là nhiều hơn cả, người thanh niên hiểu được cách chiến đấu của Hion.

“Đây là Iaijutsu.” Rengoku Kyojuro siết chặt tay: “Nghệ thuật khởi chiêu khi kiếm còn nằm trong bao, đối nghịch với Kendo, kỹ thuật khai chiêu bằng kiếm đã rút ra khỏi bao. Đây là một sự hài hòa giữa kỹ thuật kiếm pháp tinh nhanh vi diệu cùng sự trầm tĩnh nội tâm và ngoại tại. Hion là một kiếm khách.”

...

Cảm giác nguy cơ bùng lên rất dữ dội trong các giác quan của Nim, nó bắt đầu xoay tròn, hàng ngàn cột sáng đan xen thành một tấm lưới kín kẽ quét sạch tất cả mọi thứ trong bán kính một ngàn cây số, dữ dội và kinh khủng, trời và đất bị nó khuấy đảo, tàn phá, vùng biển Bắc Đại Tây Dương đã bốc hơi mất cả tỉ tấn nước, những cái rãnh biển mới xuất hiện, vùng biển quanh Nim xuất hiện một hiện tượng “thiếu nước” rất kỳ lạ, những cột sáng hủy diệt làm lộ ra thềm lục địa, những thứ ở dưới đáy biển lần đầu được tiếp xúc với ánh nắng mặt trời.

Vũ khí của Nim tàn phá địa chất, những cột sáng của nó xuyên thủng vỏ trái đất, đâm vào trong lớp phủ hay quyển manti của hành tinh xanh, những người quan sát cứng như tượng, họ thấy choáng ngợp.

Hion tiếp cận Nim, chậm nhưng chắc chắn, trong màn hình vệ tinh, hầu như chỉ có một màu đỏ, những cột sáng xuất hiện một cách dày đặc, Hion nhỏ bé bay giữa những cột sáng một cách tài tình, càng gần Nim, những cột sáng càng mãnh liệt và nguy hiểm, Hion cảm giác dường như chỉ cần Thần “nhích” sai thì sẽ chết ngay lập tức.

Nim trở nên táo bạo hơn, nó ngắt những cột sáng, biến chúng thành những viên đạn có đủ kích cỡ, hàng triệu viên đạn màu đỏ như laser bay ngập trời!

Điều này rõ ràng gây khó khăn cho Hion, bởi vì Nim xoay cơ thể quá nhanh, những viên đạn này bay đến từ nhiều góc độ mà Thần không ngờ được, tầm mắt của Thần bị phủ trong làn đạn ánh sáng chết chóc, dòng Mana như biển của Thần thét gào, thiêu đốt, nó đẩy tốc độ của Hion lện thêm một nấc, biến Thần thành một cái bóng đỏ khó nắm bắt.

Những người quan sát im phăng phắt, họ nín thở nhìn Hion bay giữa làn đạn ánh sáng, Trang mắt buồn ngơ ngác, cô gái này từng đắm mình trong mấy trò game một thời gian rất lâu, tự nhiên cô lại thấy nhớ tới Touhou Project, một tựa game “né đạn” siêu khó của Nhật Bản, nhìn Hion lúc này chẳng khác nào đang chơi Touhou cả.

Cũng là những làn đạn dày đặc, kín tới mức không thể kín hơn, và Hion vẫn đang nhích trong làn đạn, tìm cách tới gần Nim.

...

Hion nhảy múa giữa làn đạn độc địa, Thần đã tiếp cận được Nim, so với cơ thể đồ sộ dài tới năm trăm mét, với cặp cánh khổng lồ che khuất hết ánh nắng của nó, Thần mới bé nhỏ làm sao, Nim đang xoay tròn, Thần cũng bay theo chiều xoay của nó, Nim nhận thấy cái chết chóc trong tâm trí đang hiển hiện rõ ràng.

Hion nói khẽ: “Chiêu thức này có một cái tên, ngươi nên thấy vinh dự khi được chứng kiến.”

“Nó gọi là Jacqueline.”

Thần gào thét, cả linh hồn mình nằm trong thanh kiếm, lưỡi lửa đỏ rực cháy dữ dội, dòng chảy Mana của Thần bùng nổ, một đường kiếm đẹp tuyệt mỹ, kéo từ dưới lên trên, cắt vào cơ thể của Nim, đường kiếm hội tụ hết toàn bộ sức mạnh của một kỵ sĩ chặng bốn, nó cũng mang theo tâm tư của vị Thần, trên đường kiếm, còn có những tình cảm thuở ban sơ của Hion, nó lạ thường, khốc liệt nhưng lại đẹp, nó nhanh đến độ vượt qua không gian và thời gian.

Đường kiếm này đã vươn tới những quy tắc tối mật của con đường kỵ sĩ, nó gần như thoát ly khỏi hiện thực, nó trở nên khó hiểu và không thể nắm bắt, trong một khoảnh khắc, nó dường như đã chạm tới quyền năng của một vị cuối đường.

Lưỡi kiếm dài năm mươi mét, nhưng khi nó cắt vào cơ thể của Nim, con quái vật lại bị xẻ từ đằng trước ra phía sau, ở những phần mà lưỡi kiếm không vươn tới như cũng có một lưỡi kiếm vô hình, dài đến vô tận, nối liền với lưỡi kiếm đỏ rực lửa của Hion, một cái vệ tinh từ rất xa, ở khoảng cách mấy chục ngàn cây số đột nhiên bị xẻ làm đôi.

Hion thăng hoa ở trong đường kiếm tuyệt diệu này, Thần kéo lưỡi kiếm, cắt đôi cơ thể của Nim!

Con quái vật bị xẻ dọc cơ thể, mặt biển cũng bị đường kiếm của Hion xẻ dọc, tách ra làm hai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.