Vinh Quang Chúa Tể

Chương 190: Chương 190: Vị thần của sự tuyệt vọng




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không chỉ có mình Lawyer là đang la hét, những người cầm trịch cũng gào lên, đặc biệt là người Pháp, người Anh và người Mỹ, hạm đội này thuộc biên chế nước họ. Họ đã điều động những chiếc chiến hạm tân tiến nhất, được trang bị đầy đủ vũ khí, với gần bảy ngàn sỹ quan, binh sĩ. Họ vẫn còn coi nhẹ sức mạnh của Nim và giờ họ gần như thấy trước viễn cảnh con quái vật này hủy diệt sạch sẽ hạm đội của họ.

Thứ từng chỉ là con chim hải âu Laysan rất đỗi bình thường, giờ đã biến hóa thành Nim nhờ vào việc được kích hoạt một điều kiện nào đó, nó uốn lượn trên bầu trời, sau khi vô hiệu hóa đợt tấn công phủ đầu của hạm đội NATO, nó lướt tới chỗ soái hạm Charles de Gaulle rất nhanh vì đây là mục tiêu to nhất mà cũng có nhiều “thức ăn” nhất.

Đô đốc của tàu Charles de Gaulle, ngài Jean Paul Belmondo tháo chiếc mũ xuống, ông nhìn con quái vật với vẻ tráng lệ, kỳ vĩ hơn mọi sự bay tới gần chiếc hàng không mẫu hạm, quý ngài đô đốc biết điều gì sẽ xảy đến, ông vẫn ra lệnh cho hạm đội tấn công bằng tất cả những gì họ có trong khi quay đầu trở về, nhưng tốc độ của hạm đội này không sánh được với con quái vật đang chao lượn trên trời.

Họ như những chú kiến, như loài côn trùng đứng trước một con khủng long, bá chủ của chuỗi thức ăn.

“Nước Pháp vĩ đại, bất diệt!”

Đô đốc Jean Paul Belmondo thét lên trong kênh liên lạc, rồi sau đó, hàng không mẫu hạm Charles de Gaulle bị phân giải, những tấm thép, các phương tiện trên boong tàu, hệ thống vũ khí, lò phản ứng hạt nhân, tất cả, kể cả con người đều hóa thành ánh sáng màu xanh lá với một tốc độ khủng khiếp, cả chiếc tàu sân bay khổng lồ biến dành dòng lũ ánh sáng chỉ trong phút chốc và bị hút hết vào trong cơ thể của con quái vật.

Nó tỏ ra vui sướng, nó cuộn mình trên bầu trời thể hưởng thụ khoái cảm khi được thưởng thức những con mồi ngon lành, nó chẳng vội rượt đuổi theo hai mươi bốn chiếc Type 45 HMS Dragon đang bỏ chạy, trong mắt nó, những chiếc chiến hạm này chậm chạp như lũ rùa.

Chủ tịch Lawyer đập tay lên bàn, cái bàn làm thủy tinh vỡ làm đôi, tay của anh bị thương, đầy máu. Mắt của thủ lĩnh The Innovators đỏ ké, gần hai ngàn mạng sống đã bị tiêu diệt.

Tiếng của Jean Paul Belmondo vẫn còn vọng trong tai những vị cầm trịch, người đứng đầu nước Pháp gào lên:

“Không!”

Quá nhanh!

Con quái vật thu gặt gần hai ngàn sinh mạng con người còn nhanh hơn thổi nến, niềm tự hào của nhân loại, chiếc hàng không mẫu hạm từng chinh chiến khắp các đại dương lớn bị xóa sổ theo một cách thức không tưởng, nó còn chẳng thể nổ tung, mọi thứ đều hóa thành thứ ánh sáng màu xanh lá rồi bị nó hút vào cơ thể.

“Hion đâu, Hion đâu?”

Người đứng đầu nước Anh, và cả Mỹ đã đứng dậy hết, không chỉ họ mà những người khác cũng chẳng thể ngồi yên hay tỏ vẻ bình thản, không có ai có thể bình thản được khi chứng kiến điều mà con quái vật này vừa làm với soái hạm Charles de Gaulle.

Sức mạnh của con quái vật, của cái thứ đang bay trên bầu trời vùng biển Bắc Đại Tây Dương đã thuộc về thánh thần, đây là thứ sức mạnh mà loài người chẳng thể chống lại được nữa. Nền văn minh của con người, với tất cả những thành tựu về vũ khí không thể làm gì nó, lúc này họ chỉ có cách trông mong vào một vị Thần khác.

Chính là Hion, kẻ đang bay đến từ Lindisfarner.

Nhưng có kịp không?

Trên màn hình vệ tinh, họ có thể nhìn thấy một cơn bão lửa đang lao đến vị trí này, nhưng phải còn vài phút nữa mới đến được, Hion chẳng có tốc độ bay nhanh như Shaka de Virgo, dù Thần đã khai hỏa hết tốc lực thì sự cứu viện của anh ta cũng sẽ muộn.

Người đứng đầu nước Mỹ nói rất nhanh: “Sử dụng vũ khí hạt nhân, gần khu vực đó có một tàu ngầm lớp Ohio có thể triển khai tấn công.”

Vị ở Anh gào lên: “Ông điên rồi, các tàu ngầm Dakota có thể an toàn trước đợt tấn công nhưng hai mươi bốn chiếc Dragon của chúng tôi sẽ bị ảnh hưởng.”

Nước Nga vĩ đại, lúc này lại ủng hộ việc đả kích bằng vũ khí hạt nhân của đối thủ chính trị: “Phải cầm chân nó, hạm đội của các ông sẽ bị tiêu diệt, nếu để nó cập bờ thì thật khủng khiếp.”

Các vị nguyên thủ bắt đầu cãi nhau, chủ tịch Lawyer siết tay, anh Tuân không thể can thiệp được chuyện này, The Innovators dù mạnh và được nể trọng nhưng tình hình đã bắt đầu leo thang khi cường quốc hạt nhân thấy sự đe dọa, lúc này anh chẳng thể làm dịu được những người cầm trịch đang điên tiết.

Đám Walker chủ xị các tổ chức thuộc Red cũng câm như con hến, cách đây không lâu họ cũng chỉ là người bình thường thôi, tuy giờ được ngồi chung mâm để họp nhưng họ cũng biết vị trí của mình, khi những người cầm trịch sở hữu vũ khí hủy diệt hàng loạt này điên lên, các Walker cũng thấy sợ.

Vũ khí hạt nhân!

Các Walker ở đây đều cảm thấy sợ hãi với cái cụm từ này, không chỉ họ mà toàn bộ loài người cũng đều như vậy, trong thế giới đa cực đã gần như khó thấy chiến tranh quy mô lớn, ngoài những mối quan hệ quốc tế đan xen chằng chịt như mạng nhện đã hạn chế việc triển khai quân sự, thì điều lớn nhất kiềm hãm chiến tranh chính là sự tồn tại của vũ khí hạt nhân.

Sẽ là dấu chấm hết cho nhân loại nếu một cường quốc hạt nhân quyết định kích hoạt loại vũ khí này, những đòn tấn công đáp trả sẽ đưa thế giới về lại thời kỳ đồ đá ngay lập tức, đó đã là một nhận thức chung của con người.

Cho nên, đây là vấn đề hết sức nhạy cảm.

Chủ tịch Lawyer quyết định lên tiếng: “Nim là bất tử, không thể giết nó được, chúng ta phải chờ Hion và Shaka. Dù có triển khai vũ khí hạt nhân, chúng ta không chắc thứ đó có thể làm gì được con quái vật này không, các ngài nên bình tĩnh, dù tôi biết chuyện này là rất khó.”

...

Con quái vật khổng lồ phình to hơn, nó đã dài đến bốn cây số sau khi tiêu hóa soái hạm Charles de Gaulle, giờ nó mới bắt đầu vờn những chiếc Type 45 HMS Dragon đang tháo chạy hết tốc lực trên biển, cơ thể của nó quá lớn, lớn tới mức che hết ánh nắng mặt trời, các binh sĩ khai hỏa đạn pháo và tên lửa, nỗ lực một cách tuyệt vọng để ngăn cản nó nhưng tất cả mọi thứ đều biến thành ánh sáng màu xanh lá và bị con quái vật này hấp thu.

Các sỹ quan và binh lính trong hạm đội chẳng thể nào nhìn thấy hết được cơ thể của con quái vật, thứ lớn nhất mà họ tưởng tượng được chỉ xuất hiện trên phim ảnh, chắc là quái vật Godzilla, so với sản phẩm điện ảnh đó, thứ đang ngự trị trên bầu trời phải lớn hơn mấy chục lần.

Con người, chỉ như những hạt cát.

Sự hoảng loạn ập đến, các binh sĩ la hét, họ không được huấn luyện để đối đầu với thần thánh.

Con quái vật đến gần một chiếc Type 45 HMS Dragon, giống với hàng không mẫu hạm Charles de Gaulle, chiếc tàu khu trục hiện đại này bị phân giải rất chóng vánh, cùng toàn bộ thủy thủ đoàn biến thành một dòng lũ ánh sáng xanh lá, bay vào người con quái vật, khiến con quái vật lại to hơn một chút.

Có những người binh sĩ đã buông xuôi, họ nhìn cơ thể hóa thành ánh sáng rồi biến mất, không có một cơn đau nào.

Lại thêm một chiếc Type 45 HMS Dragon bốc hơi, sinh mạng là thứ quý báu nhất trên đời và giờ thì hàng ngàn mạng sống đang bị thổi tắt trong yên lặng ở biển Bắc Thái Bình Dương, chẳng có chút giá trị.

Hion không đến kịp để cứu hạm đội.

Con quái vật tiêu hóa rất nhanh, và ngày càng nhanh hơn khi mà kích thước của nó phình to, nó đã chẳng thể thỏa mãn chỉ với việc ăn một chiếc khu trục hạm, thế là nó bắt đầu phân giải ba, rồi bốn chiếc Type 45 HMS Dragon cùng lúc. Chỉ một phút sau, toàn bộ hạm đội tập kết từ Pháp, Anh và Mỹ đã bị hủy diệt sạch!

Ba chiếc tàu ngầm USS North Dakota cũng chẳng thể thoát được, cả một vùng biển bị phân giải cùng với những chiếc tàu ngầm. Ánh sáng xanh ngập ngụa trên trời, con quái vật đắm mình ở trong đó, nó thỏa thuê và mãn nguyện.

Bảy ngàn sỹ quan và binh sĩ, toàn bộ hạm đội đã bị xóa sổ.

Quá chóng vánh.

Lúc này.

Một quả tên lửa bay đến, nó chở theo một đầu đạn hạt nhân!

Bất chấp những nỗ lực của chủ tịch The Innovators, ông vua của thế giới tự do chẳng thể bình tĩnh nổi với mối đe dọa, với hiểm họa tận thế này được, quả tên lửa lao đến và bị kích nổ trên không trung, họ e ngại rằng toàn bộ đầu đạn hạt nhân và quả tên lửa sẽ bị phân giải, vậy nên họ quyết định cho nó nổ trước khi va chạm.

“Ầm”

Trên bầu trời Bắc Đại Tây Dương, một ánh sáng lóa mắt hiện lên, rồi sóng nhiệt và sóng xung kích quét sạch những đám mây, một quả cầu lửa có đường kính gần mười cây số được hình thành, có thể được nhìn thấy từ khoảng cách một ngàn cây số.

Vụ nổ siêu mạnh đã tạo một đám mây hình nấm cao sáu mươi cây số, sau đó lan rộng, đạt đường kính tối đa một trăm cây. Sóng âm được tạo ra truyền đến những hòn đảo cách đó cả trăm dặm.

...

Anh Tuân thở dài nhìn quả cầu lửa hình nấm xuất hiện trên bầu trời Bắc Đại Tây Dương, anh không ngăn cản được quyết tâm của người Mỹ, vị đứng đầu Anh Quốc cũng đã thỏa hiệp khi chiếc khu trục hạm cuối cùng bốc hơi, ngài ấy biết đã quá muộn để chờ đợi điều gì, Thần chẳng đến kịp.

Những người cầm trịch, các Walker và thủ lĩnh của The Innovators nhìn chằm chằm màn hình vệ tinh, vụ nổ này quá lớn, nó che khuất cơ thể kỳ vĩ của con quái vật ngự trị trên trời, sức mạnh của quả bom khiến họ có được một chút tự tin.

Rồi.

Ánh sáng xanh lại phủ ngập hết đất trời, tất cả mọi thứ, từ đám mây hình nấm cho đến bụi phóng xạ đều hóa thành ánh sáng, ánh sáng chảy cuộn trào vào trong như một thứ chất lỏng, nó xoáy như một cơn lốc, mà ở trung tâm, chính là cơ thể khổng lồ của Nim!

Nó bị thương!

Những đôi cánh của nó bị nung chảy, vỡ vụn, cơ thể như làm bằng kim loại của nó không còn lành lặn, nhưng tất cả mớ thiệt hại đó được phục hồi sạch sẽ với tốc độ không tưởng, mà nó lại hấp thụ hết vụ nổ hạt nhân này, con quái vật uốn lượn ở bầu trời, nó không gầm gù và gào thét nhưng tất cả những người đang quan sát nó như nghe được âm thanh của con quái vật.

Họ nghe được sự thách thức lớn lao nhất mà con người phải đối mặt!

Lời thách thức của một thánh thần tàn độc, kẻ thu gặt sinh mạng, vị thần của sự tuyệt vọng.

Người đứng đầu nước Mỹ ngồi bệt xuống ghế. Con quái vật này đã đánh phá hết niềm tin về sức mạnh quân sự của vị vua không ngai trên Địa Cầu, cho đến khi quả bom kích nổ, ông ta vẫn còn chưa hoàn toàn tin tưởng vào sự bất tử của Nim.

“Chúng ta đã làm gì, để những tai họa này xuất hiện trên thế giới tươi đẹp của chúng ta.”

Vị tổng thống cúi gằm mặt, ông ta ôm trán: “Liệu Hion và Shaka có thể ngăn chặn được nó hay không? Nếu như nó tiến vào đất liền, thế giới loài người sẽ bị hủy diệt chỉ trong vài ngày.”

Lawyer nói: “Chúng ta chỉ có thể tin tưởng vào họ, Shaka sẽ đáp xuống trái đất trong hai giờ nữa, anh ta sẽ cảm nhận được nó và biết phải làm gì, Hion thì sẽ bắt đầu chạm trán nó trong bốn mươi giây. Họ phải tìm cách đưa nó lên không gian vũ trụ và giam cầm nó ở đó.”

Người Mỹ nhìn chằm chằm màn hình, ông nhìn vào đôi mắt của Lawyer: “Nếu họ không thể ngăn chặn nó thì sao?”

Anh Tuân nói một cách bình tĩnh: “Họ làm được.”

Adam của Celestial Being nhìn con quái vật, đứng sau anh ta là Ares, Windown98 và Richmond H, họ cảm thấy một sự bất lực trỗi lên. Ares đã đến chặng hai, giống như Shen Long, đây là một thiên tài, còn hơn cả gã kỵ sĩ nữa nhưng anh thấy mình chẳng có chút cơ hội nào nếu phải đối đầu với thứ đang ngự trị trên bầu trời Bắc Đại Tây Dương.

Họ chẳng muốn thừa nhận, nhưng hiện tại, họ chỉ có thể trông cậy hai kẻ mạnh nhất của loài người, đó là Shaka de Virgo và Hion.

Nếu ngay đến hai gã quái vật này cũng thất bại.

Vậy thì sự sống sẽ bị diệt tuyệt, lịch sử của con người sẽ bị chấm hết.

Thật khó chấp nhận làm sao!

Tất cả những người ở đây đều cảm thấy dồn nén, khó chịu, họ cảm nhận mọi thứ dường như không còn chân thực, giống như một giấc mơ, một cơn ác mộng ập đến quá sức bất ngờ và dữ dội. Họ mất kiểm soát với sinh mạng của mình từ lúc nào không hay.

Chỉ mới mấy ngày trước, thế giới không như vậy, đợt dịch chuyển này rất êm đềm, ở MU Continel, chỉ có mỗi Shaka de Virgo là đang đấu tranh chính trị, họ cũng theo dõi nhưng chẳng thể hiểu hết, những câu chuyện ẩn phía sau và cả đợt tập kích là bí mật.

Hành động chèn ép của nhà Hale và Volturi tuy có ảnh hưởng đến kế hoạch khai hoang, thậm chí, những con bạch tuột dị giới cũng mở lời với vài người trong số họ.

Nhưng những chuyện này, chẳng khiến thế giới ồn ào lắm, mọi thứ khá tích cực và hứng khởi, bầu không khí của Địa Cầu xoay chuyển nhanh chóng nhờ vào truyền thông, với việc Hion chủ động phối hợp để vấn đề xuyên không thành tự nguyện, họ thấy một tương lai mới chào đón họ.

Nhưng chỉ trong một ngày, thế giới lại lâm vào cảnh nguy nan và khốn cùng.

Họ chẳng có tâm trí để mà quy trách nhiệm nữa, những mưu toan trở nên nhỏ bé, nếu thế giới chẳng còn nữa, vậy thì toan tính cái gì đây?

Sức mạnh của Nim khiến niềm tin của họ về Hion và Shaka de Virgo cũng nhạt.

Đây là thứ đã từng hủy diệt nền văn minh MU Continel, khi đó, chẳng thiếu những người như Hion và Shaka de Virgo, thậm chí họ còn có những người đứng cuối đường nữa nhưng bấy nhiêu cũng không vãn hồi được kết quả, MU Continel cũng bị hủy hoại, liệu Địa Cầu có may mắn hơn không?

...

Hion đã chạm trán với con quái vật trên bầu trời Bắc Đại Tây Dương.

Thần dừng lại trên không trung, một hạm đội của NATO vừa bị hủy diệt, xóa sổ, bốc hơi khỏi thế giới trong phút chốc, hiện tại, những người quyền lực nhất thế giới đang quan sát Hion và họ cầu nguyện cho Thần có thể đối kháng với con quái vật, Thần biết điều này.

“Thứ gì đã mang ngươi đến đây vậy?”

Thần thở dài, tuốt gươm rồi lao đến tấn công con quái vật, người kỵ sĩ rồng đã đến chặng bốn trút Mana vào trong chiêu thức của mình, một cơn bão lửa màu đỏ, giống như một bông vụ có đường kính hàng chục mét cắt vào cơ thể đồ sộ của Nim, so với cơ thể của nó, cơn bão này như một hạt bụi nhỏ.

Thế nhưng hạt bụi này mạnh mẽ không tưởng!

Đôi cánh của Hion và hai thanh gươm báu cắt xé tất cả mọi thứ, sức mạnh của Thần hiển hiện hết, Thần lướt qua cơ thể khổng lồ của con vật, chặt rụng một cái cánh của nó.

Con quái vật lầm lì, nó nhìn Hion, những hoa văn màu xanh lá trên người nó sáng lên nhưng cơ thể và vũ khí của Hion không bị phân giải, hiển nhiên, năng lực của nó có giới hạn.

Nhưng Thần cũng không thể tạo ra những thương tổn lớn cho con quái vật, Hion sát thương bao nhiêu thì con Nim lại phục hồi bấy nhiêu.

“Keeng” “Keeng” “Keeng” “Keeng” “Keeng” “Keeng”

Hion đánh rất dữ dội, Thần tăng tốc độ của mình, những đường gươm và nhát chém từ đôi cánh va chạm liên tục vào cơ thể của Nim mà chẳng có quãng nghĩ, cơn bão đỏ di chuyển đến đâu, những bộ phận cơ thể của Nim sẽ bị cắt nát tới đó, nhưng nó lại phục hồi ngay lập tức.

Hion dừng lại, Thần chau mày.

Đây là một trận chiến kỳ cục, Hion quá nhỏ bé so với Nim nhưng Thần rất mạnh, có thể sát thương nó nhưng với sự bất tử, Nim có thể hồi phục hết các thương tổn mà Thần tạo ra.

Ngược lại, con quái vật dường như không thể sát thương Thần, Hion đang nghi ngờ, vì sự nguy hiểm mà Thần cảm nhận được đang trỗi lên mạnh mẽ hơn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.