Phạm Nhã lơ lửng ở trên trời, y vừa dừng một chiếc xe buýt mất lái trên đường phố Tokyo, khác với lần truy tìm bọn khủng bố với Leonidovich Hopner cần phải rất tập trung nên mất nhiều thời gian, đồng thời lúc đó nữ chúa còn di chuyển chậm lại để đợi Shaka de Virgo; việc ứng cứu các phương tiện mất lái lại không phức tạp vậy, bản thân chúa tể cũng đã có tốc độ rất cao, y chỉ mất vài phút để vòng quanh cả nước Nhật.
Lúc này, tiếng của chủ tịch Lawyer vang lên từ thiết bị liên lạc:
“Shaka, mau bay sang vịnh Bengal, LALISA đã thất bại, nhắc lại, LALISA đã thất bại.”
Phạm Nhã phóng lên trời, tắm mình trong ngọn lửa vàng rực rỡ, như một vầng thái dương trong đêm đen, y bay về phía vịnh Bengel, vừa bay, chúa tể vừa nói chuyện với chủ tịch: “Chuyện gì vậy anh?”
Anh Tuân nói rất nhanh: “LALISA là một người bảo vệ tự nhiên. Nhiệm vụ phá vỡ vỏ máy bay được giao cho DollarBoy nhưng anh ta mới bước lên con đường, không có khả năng khống chế tốt, tạo ra lỗ hỏng quá lớn trên vỏ máy bay, trên đó đang rất loạn, hai người phi công không có cách nào vào được buồng lái.”
“Hiện tại chuyến 191 đã bay đến vịnh Bengal rồi, nó có thể bị đâm xuống vịnh hoặc rơi tự do xuống Ấn Độ.”
Phạm Nhã đã hiểu toàn bộ câu chuyện, đây là vấn đề đã nằm trong dự tính của Thoth, việc phá vỡ vỏ ngoài của máy bay để đưa phi công vào trong điều khiển máy bay hạ cánh là hành động đầy rủi ro, chưa từng có trong lịch sử của ngành hàng không.
Theo thống nhất, tổ chức BlackPink của LALISA phụ trách cứu hộ chuyến bay số 191 ở Thái Lan, bay từ Bangkok sang Dubai, đây là một chuyến bay quốc tế của hãng hàng không Emirates, đường bay đi ngang qua Myanmar, vùng biển Adaman, vịnh Bengel và Ấn Độ trước khi đi vào không phận của các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất.
Kế hoạch là LALISA sẽ cùng một với Walker Thái Lan khác đã nhận ban ân ở lần xuyên không thứ bảy, cũng thuộc tổ chức BlackPink là DollarBoy, một kỵ sĩ rồng, bay sang Myanmar rồi mang theo phi công tình nguyện ở đây, đón đầu chuyến 191 để đột nhập vào máy bay, hạ cánh khẩn cấp xuống Myanmar, nếu như họ không bắt kịp chuyến 191 thì các Walker ở Ấn Độ sẽ đón đầu chuyến này.
Hiển nhiên, BlackPink đã bắt kịp, nhưng máy bay lướt quá nhanh, DollarBoy khó có thể khống chế được kỹ năng của mình, anh ta đã tạo lỗ hỏng quá lớn.
Phạm Nhã thở dài, y bay với vận tốc Mach 2000, sức mạnh hủy diệt xung đột với cả thế giới, dường như cả thế giới đang bài xích y và ngược lại, điều này giải phóng một năng lượng cực lớn, đẩy tốc độ của chúa tể lên mức chưa từng có.
Rất nhanh, y đã bắt được một chiếc Airbus 380, đây là chuyến 191 đang bay trên vịnh Bengal, siêu giác quan của chúa tể nghe được rất nhiều âm thanh hỗn tạp trong khoang hành khách, y lại gần máy bay, bay song song với nó, DollarBoy đã tạo ra một vết rách có đường kính gần ba mét trên vỏ máy bay, hiện tại ở trong khoang hành khách đang rất rối loạn.
Hai người Walker của Thái Lan muốn tới gần buồng lái của phi công nhưng không được, họ chưa đồng bộ trang bị nên không đủ khối lượng để trụ lại, mà sức gió do áp suất thì quá lớn, hai người phi công mà họ mang theo cũng ngất xỉu rồi, hơn nữa có khả năng tử vong do thiếu dưỡng khí.
Lỗ hỏng quá lớn này còn làm chiếc máy bay bị hỏng hóc, nó có dấu hiệu bị mất lái.
Khi máy bay càng lên cao, áp suất không khí càng giảm. Lượng không khí bên trong được giữ kín để hành khách có thể hít thở một cách bình thường, tuy nhiên vì một lí do nào đó, chẳng hạn máy bay bị đánh bom và xuất hiện lỗ thủng thì không khí bên trong sẽ bị hút ra ngoài. Nếu lỗ thủng nhỏ thì lực hút không đến mức mạnh, tuy nhiên, nếu đó là một lỗ thủng lớn thì thật sự sẽ là một thảm kịch, bởi nó tạo thành một luồng gió hút các thứ ra bên ngoài.
Cần 100 giây để cân bằng áp suất không khí thông qua một lỗ thủng 30cm trên máy bay. Lỗ thủng càng lớn thì quãng thời gian cân bằng áp suất càng lâu và lực hút càng mạnh, lực hút có thể lớn tới mức bứng luôn cả hành khách cùng với cả ghế ngồi khỏi máy bay.
Những âm thanh hỗn tạp mà Phạm Nhã nghe được là hàng trăm tiếng la hét, tiếng gầm gừ của DollarBoy khi cố gắng bước tới gần buồng lái và âm thanh kẽo kẹt của những chiếc ghế sắp bị bứng tận gốc.
Phạm Nhã bay tới gần chiếc Airbus 380, y đi vào trong khoang hành khách dưới cái nhìn ngạc nhiên xen lẫn với vui mừng tột độ của các hành khách, LALISA và DollarBoy, y nói: “Tôi sẽ hủy động cơ của máy bay và hãm tốc nó trên không, sau đó hạ độ cao, mọi người cố gắng chịu đựng thêm một chút.”
Chúa tể nói tiếng Anh, bằng một giọng British đặc sệt, rất trầm, âm thanh của y cũng rất lớn, để tất cả mọi người đều có thể nghe được, những người nghe hiểu đều trố mắt ra, họ nghe hiểu lời anh đó, nhưng nội dung thì... rất khó chấp nhận.
Chúa tể Shaka de Virgo muốn làm gì vậy?
Hủy động cơ máy bay và hãm tốc nó, rồi hạ độ cao, anh ta định khênh cái máy bay này như Superman trong phim ảnh sao?
Rõ ràng thực tế không giống với phim ảnh, chiếc AirBus 380 này quá nặng, dù anh có khả năng nâng được máy bay đi chăng nữa, với diện tích tiếp xúc chỉ là đôi tay thì anh ta chỉ có thể xuyên thủng nó thôi chứ không thể nâng nó được, trừ phi anh là một người khổng lồ.
Chúa tể không giải thích nhiều, y lại bay ra bên ngoài, y tháo cái nhẫn đeo ở ngón áp út ra, đeo nó lên ngón giữa như Leonidovich Hopner, chiếc nhẫn này rất kỳ diệu, nó tự động co giãn kích thước để khớp với ngón tay, sở dĩ y đeo nó ở ngón áp út vì... y muốn vậy, đối với y, việc này có ý nghĩa rất đặc biệt.
Chúa tể vung tay lên, Hỏa Long Xích chui ra từ trong Kundalini, y vạch tay như ra hiệu lệnh, hai cặp xích lướt về phía hai cánh của máy bay rồi co lại, siết chặt!
“Ầm”
“Ầm”
Hai tiếng nổ vang lên, cặp cánh của máy bay kèm theo động cơ nổ tan nát, bị hủy diệt bởi sức mạnh của quy tắc, trôi tuột ra phía sau, máy bay không có cánh, bắt đầu chúi nhũi xuống, tiếng la hét trong khoang hành khách càng lớn hơn nữa, Phạm Nhã lại hất hai ngón tay, lần này y dùng sức mạnh của Leonidovich Hopner chứ không phải của mình.
Giống như khi y dùng sức mạnh của nữ chúa để lôi Alphonso về từ nơi rất xa, lần này, y dùng sức mạnh của cô ta để điều khiển cả một cái máy bay!
Sức mạnh khổng lồ của nữ chúa tể, thông qua chiếc nhẫn và sự thao túng của Phạm Nhã, khống chế chiếc AirBus 380, nó hãm tốc từ từ trồi trôi lơ lửng, y lại để nó hạ độ cao xuống gần một ngàn mét cách mặt biển thì dừng, để các hành khách có đầy đủ dưỡng khí, áp suất cũng cân bằng, sự hỗn loạn ở trong khoang hành khách cũng lắng xuống từ từ, LALISA là người bay ra ngoài đầu tiên, kế sau là DollarBoy.
Hai người Walker nhìn thấy một cảnh tượng hùng vĩ ghê gớm, không chỉ họ mà rất nhiều người, thông qua vệ tinh quan sát Trái Đất cũng được thấy cảnh tượng này; chúa tể Shaka de Virgo dùng năng lực của anh ta, nâng cả một chiếc AirBus 380 trôi lơ lửng, như có một bàn tay khổng lồ đang đỡ phía dưới chiếc máy bay vậy.
Đây không phải là năng lực của con người, hay siêu nhân gì nữa, nó là sức mạnh của chúa, của thánh thần.
LALISA mở to mắt, cô hét lớn hết cỡ: “Shaka, em yêu anh!”
DollarBoy thở phào một hơi rồi nói: “Cảm ơn anh, Shaka de Virgo, suýt chút nữa thì xong phim rồi. Thật xin lỗi, bọn tôi vô dụng quá.”
Chúa tể nhìn hai người Walker: “Việc này vốn là hành động khẩn cấp, chưa từng có tiền lệ, không một ai có kinh nghiệm trong chuyện này cả. Mọi người vào trong khoang hành khách ổn định người dân đi, tôi sẽ điều khiển chiếc máy bay này hạ cánh ở Myanmar.”
DollarBoy và LALISA bay vào lại khoang hành khách, cô Walker Thái Lan quay đầu nhìn Shaka de Virgo, cô lại bật thốt ba chữ, nhưng lần này không nói thành lời mà chỉ mấp máy môi thôi, Phạm Nhã nhìn, có thể hiểu được.
“Em” “Yêu” “Anh”
Chúa tể phì cười, y lắc đầu, không để ý nhiều.
Anh Tuân: “Đây là sức mạnh của vị kia phải không? Còn dùng được mấy lần vậy?”
Hiển nhiên, chủ tịch của The Innovators cũng đang quan sát chỗ này bằng vệ tinh, anh ta được chia sẻ quyền truy cập vệ tinh với những người cầm trịch của các quốc gia, anh Tuân thông minh lắm, ảnh sẽ đoán ra mấy chuyện này, hơn nữa ảnh cũng biết, dùng sức mạnh của người khác thì sẽ có giới hạn.
Chiến dịch đang diễn ra ở phạm vi toàn cầu, những người chỉ đạo lập thành một ban chỉ huy kết nới với nhau qua màn hình, hẳn anh Tuân mới chui vào góc nào đó rồi nói chuyện với Phạm Nhã bằng tiếng Việt, chúa tể nghe giọng anh, kiểu nói chuyện thầm thì như đang bàn mấy chuyện xấu xa lén lút vậy.
“Còn dùng được hai lần.” Phạm Nhã nói: “Mấy chuyến kia sao rồi anh?”
Anh Tuân trả lời: “Đang triển khai hành động nhưng có vẻ không ổn, phương án này không khả thi như chúng ta tưởng, áp suất chênh lệch tạo ra luồng gió hút quá mạnh, cản trở hành động của các Walker, phi công khó có thể nào đi vào trong buồng lái được. Chuyến Pan Am 1736 từ Tây Ban Nha sang Morocco có Ares của Celestial Being đón đầu, kẻ này đã đồng bộ hết trang bị nên trụ được, có khả năng thành công, hên sao hắn lại đang ở Morocco.”
“Còn lại KLM 4805 từ Tây Ban Nha sang Pháp, chuyến bay 763 của Saudi Arabian sang Jordan. Em chuẩn bị xuất phát đi, hiện tại em đã có tốc độ như vậy thì không cần thiết phải thực hiện kế hoạch cũ nữa.”
“Rõ.”
Phạm Nhã điều khiển chiếc máy bay trôi lơ lửng, bay về phía Myanmar nhanh dần rồi hạ cánh xuống một sân bay ở gần biển, những người hành khách may mắn sống sót nhảy xuống cầu trượt phao, họ ngẩng đầu nhìn vị chúa tể vĩ đại đang đắm mình trong ngọn lửa vàng rực rỡ, những người Thái Lan này chắp tay chào anh, Shaka de Virgo cũng làm động tác tương tự rồi bay lên trời cùng với những tiếng nổ rền vang, biến mất hút trong những tầng mây.
LALISA đứng dưới đất, ngơ ngác nhìn ngôi sao băng, không, là một vầng mặt trời, bay trong đêm đen mịt mù, xóa tan bóng tối.
Trong lòng của cô, cũng có một vầng mặt trời.
..
Phạm Nhã bay đến chuyến KLM 4805, đúng như anh Tuân đã nói, các Walker gặp rất nhiều khó khăn trong việc đưa phi công vào buồng lái, chúa tể lại trợ giúp họ như đã làm với chuyến 191, sau đó lại y bay đến Jordan, đón đầu chuyến 763 từ Saudi Arabian sang rồi giúp chiếc máy bay này hạ cánh an toàn.
Sức mạnh và năng lực của chúa tể Shaka de Virgo thể hiện hết trong những hành động cứu hộ hàng không trên phạm vi toàn cầu, không có một ai còn hoài nghi năng lực của anh ta, chúa tể Shaka de Virgo của The Innovators ngày hôm nay đã quá khác biệt với những gì anh thể hiện trong quá khứ, khả năng vượt trội của anh đã không còn được so sánh ngang với Hion nữa mà được đánh giá cao hơn rất nhiều lần.
Hion có thể là người xuyên không đầu tiên, nhưng anh ta quá ít thể hiện, lần “ra mắt” duy nhất của anh ta là ở Osaka, khi đó Hion chỉ cho thấy sức mạnh sát thương của mình mà thôi, nhưng nhiêu đó cũng chẳng bõ bèn gì với những gì mà ngày hôm nay, chúa tể Shaka de Virgo cho cả thế giới thấy.
Phạm Nhã đã dùng sạch trơn sức mạnh của nữ chúa Leonidovich Hopner, y vuốt ve cái nhẫn, có thể sức mạnh của nữ chúa là sự nguyền rủa, nó luôn đem lại tai ương nhưng cũng không hoàn toàn như vậy, nếu không có chiếc nhẫn này, không có sức mạnh của nữ chúa, ba chuyến bay KLM 4805, 191 và 763 sẽ tạo ra tai họa tới nhường nào chứ.
“Đã hoàn thành nhiệm vụ, bên phía Ares thế nào rồi anh?”
Anh Tuân trả lời: “Thành công rồi, hắn đã đột nhập được vào máy bay, tình hình cũng rất hỗn loạn nhưng không đến nỗi mất kiểm soát, khối lượng trang bị của hắn lớn nên trụ được dưới sức gió, hắn đỡ phi công vào trong buồng lái, hiện đang hạ cánh xuống Morocco.”
“Đang ở Jordan phải không, rà một vòng đi rồi về Châu Á, chạy sang Hoa Quốc hỗ trợ Miharu đi, bên đó đang nóng lắm, hiện tại, nhờ vào tốc độ của em mà mình có thể cứu được rất nhiều người.”
“Rõ.”
...
Lawyer của The Innovators, vị chủ tịch, thủ lĩnh của những người đổi mới ngồi xuống ghế sô pha, anh thấy may mắn vì lần trở về này Shaka de Virgo đã mạnh mẽ hơn trước quá nhiều lần, quá nhiều, tới mức mà anh ta có thể chế định được các sách lược linh hoạt, hiệu quả hơn, đảm bảo việc cứu hộ hết các chuyến bay mất kiểm soát.
Anh Tuân kéo mặt nạ lên, rít một điếu thuốc, nãy giờ chỉ trôi qua chưa tới một giờ đồng hồ!
Chưa tới một giờ đồng hồ từ lúc mà Shaka de Virgo bay ra khỏi White Castle, cứu hộ thành công chuyến bay 123, sau đó phía Miharu cũng thành công cứu hộ chuyến 981, rồi Shaka de Virgo lại rảo hết nước Nhật, sau đó bay sang vịnh Bengal cứu chuyến 191, rồi đến Tây Ban Nha xử lý chuyến KLM 4805, sau đó đảo về Jordan cứu chuyến 763.
Chính xác là năm mươi ba phút, chiến dịch ứng phó thảm họa toàn cầu do The Innovators khởi xướng và đóng vai trò chủ đạo đã thành công giữ an toàn hàng không cho sáu chuyến bay, cứu sống mấy ngàn người, ngăn chặn những thảm họa có thể xảy ra, năm ba phút này là năm mươi ba phút căng thẳng nhất từ trước tới nay của anh, ảnh thấy mình già đi cả chục tuổi.
Không chỉ mỗi mình anh thấy vậy, mà những gương mặt trên màn hình chiến dịch, cùng kết nối với White Castle cũng có cảm giác tương tự, mấy vị cầm trịch nhìn thấy chủ tịch của The Innovators ngồi xuống ghế rít thuốc thì cũng... rít thuốc theo, mắt ai nấy đều có vẻ mơ màng, đồng thời khi họ nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều có thêm một cái gì đó.
Một cái gì đó chỉ có trong mắt mấy người chiến hữu khi nhìn đồng đội.
Ngoài tai nạn hàng không, anh Tuân và bọn họ còn phải phân luồng xử lý tai nạn đường bộ, đường thủy, lực lượng của The Innovators không đủ nhưng anh phối hợp với những người cầm trịch trên thế giới và lực lượng Walker để làm nhiệm vụ, quá trình này diễn ra bằng những tiếng chửi bậy, tại vì chỉ có chửi bậy thì mọi thứ nó mới “thông” và “thoáng” được.
Rất giống không khí trong một gian bếp của khách sạn, bếp là nơi có nhiều tiếng chửi thề nhất ở trên đời, vì áp lực từ yêu cầu của bếp trưởng, vì sự lo sợ khách chê món ăn không ngon, rồi ghi nhớ món, làm việc liên tục nhiều giờ liền, lúc này, la hét, văng tục, chửi thề là cách giải tỏa căng thẳng, hạ hỏa cơn tức hữu hiệu.
Chửi bậy với nhau cũng là một cách làm thân, chửi bậy xong xuôi, món ăn được bưng ra, các đầu bếp chui vào góc xó làm một điếu thuốc, thật phê pha làm sao.
Một vị tổng thống phà khói: “Fuck that.”