024:00:00
Ở phía trên hành tinh xanh, trong không gian vũ trụ, có một cuộc chiến dai dẳng chưa bao giờ ngừng lại dù chỉ một giây. Đó là cuộc chiến bảo vệ cho toàn bộ sự sống ở Địa Cầu.
Shaka de Virgo và Hion như những cái động cơ vĩnh cửu, bọn họ tấn công dồn dập và liên miên.
Do quá tiêu hao, Thái Dương Quân Chủ đã được vị chúa tể cho trở về lại Kundalini, trong khi Hion liên tục lướt khắp cơ thể con quái vật và vung kiếm với một tốc độ khủng khiếp thì chúa tể lại sử dụng vận tốc Mach 3000 để va chạm trực tiếp với nó.
Chúa tể giống như một tia chớp vàng bay theo quỹ đạo parabol với tốc độ không đổi, khi chúa tể lao vào con quái vật, động năng từ cộng với quy tắc hủy diệt phá hủy cơ thể Nim như có bom nhiệt hạch nổ ngay trong người nó.
Con quái vật khổng lồ hoàn toàn bị cuốn vào nhịp tấn công của Hion và Shaka de Virgo, cơ thể của nó chỉ khôi phục được kích thước cỡ ba trăm mét thì ngừng hẳn.
Tốc độ hồi phục của nó không nhanh hơn được tốc độ phá hoại của Thần và Chúa tể, bất chấp mọi nỗ lực của Nim, họ vẫn lạnh lùng và tỉnh táo, tìm ra các mánh khóe của con quái vật này và không cho nó bất kỳ một cơ hội.
Đây là lần xuyên không vất vả nhất từ trước tới giờ của cả Hion và Shaka de Virgo, họ hầu như chiến đấu không ngừng nghỉ kể từ lúc trở lại Địa Cầu.
Đây cũng là lần đầu tiên mà hai người này, một vị Thần và một vị Chúa tể hợp tác với nhau, trong một khoảng thời gian rất dài, chẳng có cuộc chiến nào trừ khi đối đầu với Nim lại có thể dài như vậy.
Họ trở nên ăn ý như hai chiến hữu lâu năm.
...
Ở Địa Cầu, cách cuộc chiến gần ba trăm ngàn cây số, cũng có hai người đang cố gắng tìm tiếng nói chung để phối hợp trong một nhiệm vụ của The Innovators, cũng nhằm để bảo vệ “loài người” khỏi các mối nguy hại, đó chính là Nguyễn Tiến Dũng và Trang mắt buồn.
Khác với Hion và Shaka de Virgo, họ không phối hợp trong chiến đấu mà ở mặt trận tình báo.
“Tôi đã nói ngài rồi, họ giám sát tôi ghê lắm. Tôi khó mà đi ra khỏi nơi này được, thậm chí cả các thiết bị di động dùng để lên mạng cũng bị họ kiểm soát rất gắt, tôi là một Walker nước ngoài, dù phối hợp với họ trong công tác cứu hộ hậu thảm họa thì về cơ bản tôi cũng là kho vũ khí tổng hợp biết di động, họ phải có biện pháp hạn chế hành vi của tôi chứ.”
Nguyễn Tiến Dũng than vãn: “Ngài ngồi ở tổng bộ làm sao hiểu được tình hình ở thực địa hả Nghị viên Trang?”
Trang im lặng, nghe tên này nói xong thì mới trả lời: “Chúng không muốn nghe những câu như không được, không thể nào. Đây là nhiệm vụ đầu tiên của anh, nó sẽ giúp chúng tôi đánh giá năng lực của anh, The Innovators luôn phải hoạt động trong điều kiện khó khăn như vậy.”
“Được rồi.”
Nguyễn Tiến Dũng đập bàn một cái rồi chửi: “Mẹ nó chứ, thà để tôi đi đánh nhau cho rồi, cứu hộ xong chưa kịp về nhà ngủ nghỉ thì bắt đi thu thập thông tin.”
“Anh vừa chửi ai cơ? Anh chưa cúp liên lạc đâu đấy?”
Số 11 giật thót.
...
Mỹ là quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề nhất trong đợt sóng thần từ Bắc Đại Tây Dương, cả khu vực từ Miami đến New Hampshire đều bị càn quét bởi những cơn sóng cao từ bốn mươi đến sáu mươi mét, mặc cho công tác sơ tán được tiến hành từ trước đã giảm thiểu rất nhiều thiệt hại về người có thể xảy đến, đồng thời với sự cứu hộ của các Walker, số người chết vì tai nạn trở nên không đáng kể, trong một thảm họa như vậy, đây gần như là kỳ tích.
Thế nhưng sau đó, những đống đổ nát kéo dọc dài bờ biển nước này khiến vị cầm trịch của Mỹ thấy vô cùng đau đầu, những con số thống kê thiệt hại về tài sản ngày một đội lên, công tác khắc phục hậu quả của thiên tai buộc nước này phải huy động tất cả lực lượng có thể để tiến hành, thậm chí là lực lượng Walker.
The Innovators đã vận động các Walker đến Mỹ để viện trợ cho họ, trong đó có Nguyễn Tiến Dũng. Họ phụ trách những công việc mà người bình thường không có cách nào làm được, công việc hằng ngày của Dũng là bay trên lưng cô rồng Kiều, anh dùng năng lực tâm linh của mình để cảm nhận các dấu hiệu sự sống trong những đống đổ nát, cố gắng tìm ra những người bị mắc kẹt và thậm chí là phá vỡ những tảng bê tông lớn để cứu họ.
Tổ chức người xuyên không bản địa là Anonymous, cũng tham gia công tác khắc phục thảm họa này.
Nguyễn Tiến Dũng đã theo dõi họ hai ngày nay, năng lực tâm linh của anh ta bao gồm thao túng tâm trí và thần giao cách cảm, cái thứ nhất gần như phế, không dùng được, thế nhưng năng lực thứ hai có một cách dùng thú vị, đó là có thể cảm ứng vị trí các “đầu dây” kết nối được, cũng nhờ năng lực này mà Dũng có thể tìm ra những người bị mắc kẹt.
Windown98 là thủ lĩnh của Anonymous, là Walker Mỹ đầu tiên và là thần tượng của dân nước này, khác với đa phần Walker, kẻ này chưa bao giờ đeo mặt nạ, hắn hoạt động một cách công khai, vậy nên rất dễ để nhận ra hắn.
Nguyễn Tiến Dũng luôn tìm cách theo sát Windown98, quân số hiện tại của Anonymous là chín người, trong đó có ba Walker và sáu người thường, thế nhưng hôm nay lại thòi ra thêm người thứ mười!
Trong cảm giác của Nguyễn Tiến Dũng, sau khi người thứ mười này tiếp xúc với Anonymous, một người khác nữa lại tách bầy và lên xe đi vào sâu trong đất liền.
“Ồ, kỳ lạ nhỉ?”
Dũng nói với cô rồng Kiều: “Cô có cảm nhận được người này không, đó là một Walker hay người thường?”
“Là một Walker.” Kiều nói: “Người vừa bỏ đi là người thường, hiện tại có tới bốn Walker trong đội hình của họ.”
Mắt của Nguyễn Tiến Dũng sáng rỡ, bình thường trừ lúc làm nhiệm vụ viện trợ thì anh ta khó mà rời khỏi chỗ ở được sắp xếp sẵn, nên mọi hành động đều phải tiến hành song song, vừa làm cái này vừa để ý cái kia, rất khó chịu, chẳng thể ngờ lại có thể tìm ra manh mối về Windown98 và Anonymous.
Ở White Castle, Trang mắt buồn nhận được thông tin, cô học cách phân tích của anh Tuân, nói lại với Dũng: “Để ý người thứ mười, đó có thể là một kẻ dấu mặt, nếu anh nhìn thấy đội hình của Anonymous không có biến động gì sau khi người này gia nhập vào, thì hắn đã lẫn lại vào trong đội hình của họ, giả làm người thường.”
“Được.”
Gần sáu giờ sau, Nguyễn Tiến Dũng báo lại tiếp: “Đội hình của họ không có biến động. Tất cả đều là người của ngày hôm qua, suy đoán của ngài chính xác rồi đấy, vì trong số họ có tới bốn Walker, có một người bình thường trong số đó là Walker, rồng của tôi có thể cảm nhận được.”
Trang nói: “Tiếp tục để ý họ, đặc biệt là Windown98. Tôi muốn anh theo dõi xem hắn có bất thường gì sau khi người thứ mười này lẫn vào đội hình không.”
“Bất thường nghĩa là sao?”
Trang giải thích rất kiên nhẫn: “Nghĩa là những việc mà trước đây, lúc anh theo dõi, anh ta không làm nhưng giờ thì có. Để ý cả những khác biệt về cử chỉ, điệu bộ thậm chí cách đi đứng và nói chuyện, nếu có dịp thì tiếp xúc và thử trò chuyện với anh ta, anh đã từng trò chuyện với anh ta rồi đúng không, lúc đó anh ta thế nào?”
Nguyễn Tiến Dũng nói: “Hơi đơ, kiểu như không giỏi nói chuyện, hơn nữa cũng không muốn nói chuyện.”
“Được, tìm hiểu khác biệt nhé, rồi báo lại cho tôi.”
...
Windown98 đã trở về từ Đảo Thánh, Anh Quốc, để tránh bị theo dõi, hắn phải mất nhiều ngày, di chuyển thông qua vài “tuyến” khác nhau mới tới được Mỹ, sau khi trở về thì tập hợp cùng với Anonymous và khôi phục nhân dạng gốc của mình, còn “Windown98” thì lại biến thành một người bình thường, chính là người đã tách bầy và rời đi trong âm thầm lặng lẽ.
“Nguyễn Tiến Dũng? Là thằng nào, Walker mới của The Innovators à?”
Windown98 hỏi người dấu mặt đã đóng giả hắn mấy ngày qua, người kia gật đầu.
Đột nhiên, Walker đầu tiên của Mỹ đứng dậy và tát vào mặt người này một cú rất mạnh:
“Đồ ngu, Andrew, tao đã dạy mày bao nhiêu lần, thằng ngu này. Mày có phải là em trai tao không vậy, sao lại ngu xuẩn đến vậy, vì sao không nói cho tao biết trước hả? Nó nói chuyện với mày rồi mày có nói gì với nó không?”
Andrew bị tát, anh ta lùi ra sau và cúi gằm mặt, vai anh cũng run, như rất sợ Windown98.
“Trả lời!”
“Dạ, không, em không có nói chuyện với hắn. Anh dặn em làm gì em làm đó.”
Windown98 đi qua đi lại trong phòng, hắn cắn móng tay: “Năng lực của thằng này là cái gì, có biết không?”
“Hắn có một con rồng, là một vật triệu hồi đến từ thế giới tiểu thuyết Eragon. Hắn dường như có năng lực dò xét, hắn biết vị trí của những người bị vùi lấp dưới gạch đá.”
“Mẹ kiếp.”
Windown98 dậm mạnh chân xuống sàn, hắn gào lên: “Quỳ xuống.”
“Nhưng anh à... “
“Tao bảo mày quỳ xuống, thằng khốn.”
Andrew quỳ xuống đất, Windown98 tháo thắt lưng rồi vụt thẳng vào người em trai, hắn đánh anh ta liên hồi, cơ thể của một Walker mạnh mẽ hơn người bình thường nhiều lần, lẽ ra sẽ chẳng thấy đau nhưng những ám ảnh từ tuổi thơ khiến Andrew thấy sợi thắt lưng của Windown98 như vụt vào tim anh vậy.
Nó khiến anh đau và sợ hãi.
“Vậy mà mày lại không báo cho tao, để tao tập hợp với bọn mày ở nơi khác, mẹ kiếp mày thằng ngu. Vì sao tao lại có thằng em trai ngu xuẩn như mày được hả Andrew, mày là đồ vô dụng, mẹ kiếp, quân vô dụng.”
Windown98 vừa đánh vừa chửi mắng Andrew một cách thậm tệ: “Thằng con hoang, ngu si, đần độn. Mày vừa phá hỏng hết kế hoạch của bọn tao rồi có biết không.”
Andrew cấu móng xuống sàn nhà, anh ta cắn răng và nhẫn nhịn, chịu đựng sự sỉ vả của Windown98, anh ta đã chịu đựng người anh trai cùng cha khác mẹ này hàng chục năm trời, điều đó đã trở thành một thói quen của Andrew.
“Hay là mày muốn thay thế tao? Mày muốn thay thế tao phải không?”
Windown98 nắm tóc Andrew, lật mặt anh ta lên, đối diện với mình: “Tao nói cho mày biết, Andrew, một thằng ngu si như mày sẽ chẳng làm được việc gì, dù cho mày có đạt được Vinh Quang, mày cũng sẽ chẳng thể làm gì nếu thiếu tao, có biết không hả, Andrew?”
“Em... em không hề có ý đó, em đã bất cẩn, em xin lỗi anh.”
“Cút xéo đi.”
Windown98 tát Andrew thật mạnh rồi đá vào bụng em trai, cậu em đứng dậy lủi thủi bước ra ngoài. Trong phòng, Windown98 gào lên rồi lật tung bàn làm việc, hắn đập phá mọi thứ và chửi bới. Sau đó, hắn gọi cho Richmond H:
“Thằng em trai tôi làm hỏng chuyện rồi, bên The Innovators có thể sẽ biết người đến Lindisfarne là tôi.”
Ở đầu dây bên kia, Richmond H im lặng rất lâu mới trả lời lại: “Họ có chứng cứ không?”
“Không có, nhưng họ sẽ khẳng định được.”
Richmond H nói: “Họ không có chứng cứ thì mặc kệ họ, chúng ta có thể đem Adam và The Alliance is Over ra làm bình phong, họ luôn có hiềm khích với The Innovators, dù cho sau này họ đạt thành sự hợp tác thì quan hệ giữa họ vẫn luôn nhạy cảm.”
Windown98 phân tích: “Vấn đề là hành động của chúng ta cũng gây hại cho cả The Alliance is Over. Việc hạ bệ Hion sẽ kéo theo The Innovators và The Alliance is Over cũng bị ảnh hưởng, Lawyer sẽ biết là Adam không có động cơ để vào lâu đài Lindisfarne.”
Richmond H trả lời: “Không đâu, anh biết về Utopia chứ? Một tổ chức bất vụ lợi của gia đình Volturi và Hale, Utopia đã bắt liên lạc với Adam và sẽ cung cấp rất nhiều viện trợ cho anh ta, The Alliance is Over có thể bị ảnh hưởng bởi các tai tiếng từ vụ Lindisfarne nhưng họ vốn không sợ búa rìu dư luận, hình ảnh của anh ta và Celestial Being trong công chúng vốn đã là những kẻ thối mồm rồi, anh ta cũng sẽ có động cơ đấy, chúng ta phải dựng ra điều đó.”
Windown98 ngạc nhiên.
Richmond H: “Vậy nhé, anh cứ ứng phó với tay sai của The Innovators, không sao cả.”
...
Nguyễn Tiến Dũng đáp xuống mặt đất, anh ta đi đến chỗ Windown98 và bắt chuyện: “Hey anh bạn ơi!”
Walker đầu tiên của nước Mỹ nhìn Dũng, anh trả lời trống không: “Gì?”
Nguyễn Tiến Dũng cười khà khà, anh rút điếu thuốc từ trong bao ra mời Windown98: “Anh bạn lạnh lùng thế, tôi bắt chuyện thôi mà, làm điếu chứ hả, thuốc lá Đại Việt đấy, hàng tuyển.”
Windown98 liếc điếu thuốc, hắn quay đầu sang chỗ khác, tiếp tục chỉ huy những người trong tổ chức Anonymous, không thèm để ý tới tên này. Nguyễn Tiến Dũng thì kiên trì lắm, anh thấy hắn không hút thuốc thì tự châm rồi rít một hơi sâu:
“Không ngờ Anonymous lại có đến tận bốn Walker, các anh đã phát triển còn mạnh hơn Celestial Being đấy chứ, à không, giờ Adam hoạt động dưới tư cách tư lệnh số một của The Alliance is Over nhiều hơn.”
Windown98 chau mày: “Chúng tôi chỉ có ba Walker thôi, anh có nhầm lẫn gì không?”
Nguyễn Tiến Dũng cười: “Ơ thế à, thế chắc tôi nhầm. Mà tôi thắc mắc anh đi từ Anh Quốc sang bằng đường nào vậy?”
Windown98 nạt: “Nói nhảm cái gì đấy? Anh muốn ám chỉ điều gì, nói thẳng ra đi.”
Dũng lắc đầu: “Đâu có, đâu có, giỡn chơi chút thôi làm gì căng.”
“Thôi tôi đi nhé, à, mấy hôm nay nhìn anh thấy có vẻ điềm đạm lắm cơ, không ngờ nóng thế, cứ như hai người khác, hahaha.”
Mặt Windown98 hầm hầm, hắn nhìn tên Walker này leo lên con rồng khổng lồ bay đi mất mà thấy tức vô cùng, hắn lại nghĩ tới thằng Andrew, xem chừng chút nữa cậu em lại ăn đòn roi.
...
“Chưa xác định được, tôi thử gài hắn, thấy phản ứng ghê lắm. Mọi thứ khá hợp lý nhưng mà tôi cảm giác thấy gã này không giống mọi hôm thật, kết thúc nhiệm vụ được chưa?”
Trang mắt buồn nghe báo cáo, cô suy nghĩ rồi nói: “Kết thúc đi. Nhưng anh chưa được về Đại Việt đâu, tiếp tục ở Mỹ hỗ trợ họ khắc phục thảm họa, lần xuyên không sau hãy trở về.”
“Được.”
...
Anh Tuân nghe cô học trò cưng thuật lại sự việc, anh mỉm cười, vuốt cằm: “Xem nào, vậy là có hai kẻ dấu mặt, một thằng giả danh Windown98 còn hàng thật thì lẻn qua Anh Quốc, mò vào Lindisfarne. Tìm được chúng mày rồi nhé.”
Trang mắt buồn nhìn sư phò, cô hỏi: “Em có thắc mắc, nếu như thông tin từ Lindisfarne có ảnh hưởng Hion và chúng ta, thì The Alliance is Over cũng bị ảnh hưởng chứ, sao họ lại làm vậy?”
Anh Tuân rít thuốc: “Có hai trường hợp, một là tụi nó có mâu thuẫn nội bộ, thằng Windown98 chẳng phải một lòng với Adam, tụi nó đang lợi dụng nhau thôi. Trường hợp thứ hai là thằng Adam không thèm đếm xỉa tới tiếng tăm, nó muốn chết chùm với chúng ta trên mặt trận truyền thông, nó là thằng cùi không sợ lở mà em, tiếng nó xấu sẵn, suốt ngày lên mạng đá đểu người này chửi xéo người kia.”
“Nếu có muốn chơi chết chùm, thì ở việc chạy đua vũ trang nó đã có lợi thế gì đó, chẳng hạn như được viện trợ từ MU Continel. Lúc họp ứng phó Nim thằng này chớp anh mấy phát, nó hỏi sao The Innovators biết vụ Nim, anh cũng nghi nghi rồi.”
Trang nghiêng đầu, hỏi một câu y chang Nhã hồi xưa: “Chớp là gì vậy anh?”
Anh Tuân tằng hắng: “Tiếng lóng giang hồ, mốt anh dạy cho.”