Vinh Quang Chúa Tể

Chương 208: Chương 208: Cái chết đầu tiên của Walke




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ở Brazil có tổng cộng ba Walker, trong đó có hai người Italia và một người Brazil là Hadey.

Cả ba đều ở Sao Paulo và gã Walker đang hợp tác với nhà Salamanca là Cassano, đã nhận được tín hiệu khẩn từ lão Hector, trước khi tay trùm này bị xẻ đôi bởi thanh gươm của Hadey, kẻ phán xét mọi tội lỗi trên thế gian.

Đây là vị kỵ sĩ đầu tiên, Walker thứ nhất của Brazil, hắn đạt được Vinh Quang từ lần xuyên không thứ bảy.

Cũng là một kỵ sĩ, nhưng Cassano không có phẩm giá của anh hùng, hắn là kẻ đã khước từ việc tham gia vào chiến dịch cứu hộ của The Innovators, đây là một người có tư tưởng vị kỷ rất nặng, hắn sống theo chủ nghĩa hiện thực.

Cassano tôn thờ sức mạnh và hắn sử dụng các quyền năng khi được đặc ân để làm giàu, lúc ban đầu, hắn chẳng phải là một tội phạm, thậm chí cũng không hề là người xấu, hắn đơn giản là một người bình thường, có sự ích kỷ và sau đó thì trở thành Walker mà thôi.

Vị kỵ sĩ này coi khinh những lý tưởng của The Innovators, trong mắt hắn, họ là những kẻ ngốc thích làm chuyện bao đồng, hoặc là những tên đạo đức giả đang che giấu các bí mật.

Từ khi trở thành Walker, trong một thời gian ngắn, Cassano đã thay đổi, hắn biến chất, từ một người bình thường ích kỷ, hắn tiếp tay cho cái ác khi thỏa hiệp và cung cấp sự bảo vệ với các tập đoàn tội phạm ở Sao Paulo, đổi lại là tiền và quyền lực.

Cassano đắm mình trong dục vọng, hắn vùi mặt vào những bộ ngực trần, liếm láp dòng rượu ngon lành chảy trượt trên làn da mịn màng của phụ nữ để tìm kiếm khoái cảm.

Những người như tay kỵ sĩ này chẳng phải là thiểu số của xã hội, thực tế, có rất nhiều người giống Cassano. Họ chỉ không có cơ hội được thỏa mãn các khát khao thầm kín của mình như hắn mà thôi.

“Thằng già Hector này biết cách để làm phiền người khác thật.”

Cassano nói, trong khi bên dưới hắn đang được phục vụ bởi bốn cô ca sĩ nổi tiếng, hắn đứng dậy trong sự luyến tiếc của họ: “Chờ đấy, ta đi làm việc một chút.”

“Ôi!” Một cô gái than thốt: “Nét đẹp của anh cũng tựa như thanh gươm trong tay anh.”

Cassano cười rất quyến rũ, hắn sở hữu vẻ đẹp tự nhiên của dân Italia và sau khi nhận được đặc ân, hắn trở nên mê hồn.

“Ta muốn nghe tiếng hát của các em khi trở về.”

Đoạn, hắn mặc giáp và cầm hai thanh gươm báu rồi bay thẳng ra cửa sổ, những cô ca sĩ, người tình của hắn nhìn theo bằng ánh mắt đắm say.

...

Cassano bay thẳng đến biệt thự của gia đình Salamanca và đáp xuống sân nhà lão, sự yên lặng chết chóc khiến cho Cassano cảnh giác, hắn đã nhận ra những điều bất thường ở nơi này.

Đây là sào huyệt của Hector, lẽ ra phải có rất nhiều lính canh gác nhưng họ đã biến mất mà chỉ để lại những bộ đồ vest đen nằm gọn trên đất cùng với kính râm và các thiết bị, vũ khí của họ.

Cassano bấm số gọi cho Hector nhưng đầu dây bên kia cũng chẳng nhấc máy, hắn biết những điều không lành đã xảy đến với lão trùm tội phạm này rồi.

“Có chuyện gì ấy nhỉ?” Cassano ngồi xuống chỗ một bộ đồ, hắn vạch những lớp áo ra và đặt lên mũi để ngửi, chẳng hề có chút mùi tanh của máu, cứ như bọn họ đã chơi một trò chơi khăm với hắn.

“Antonio Cassano.”

Một giọng nữ vọng đến từ phía sau, nghe lạnh lẽo như của một linh hồn độc ác, rít vào tai Cassano, hắn rùng mình vì cơn ớn lạnh và đứng phắt dậy để nhìn.

Hắn nhìn thấy một người phụ nữ đẹp đẽ cùng cực bước tới cùng với một vị kỵ sĩ rồng mặc giáp vàng và đeo vương miện, Cassano chưa từng nhìn thấy những trang bị này nhưng hắn thấy ganh ghét với kẻ sở hữu chúng.

Đây là bộ trang bị hoàn hảo với những đợt sóng Mana rõ mồn một trong mắt Cassano, điều mà hắn chưa từng cảm nhận được bao giờ.

Và cơn ganh ghét càng dữ dội hơn khi hắn trông rõ dung nhan của D'endrrah, khi hắn thấy cô, sự ớn lạnh chẳng còn đâu mà chỉ có dục vọng.

Những giọng nói tham lam bắt đầu rỉ vào tai Cassano, hắn thèm khát được chạm vào cơ thể của cô ta và được sở hữu bộ giáp của Hadey, thật lạ thường, nhưng tay kỵ sĩ đã bị che mắt bởi lòng tham, hắn nhìn Hadey và cũng nhận ra anh.

“Hadey? Anh đến đây để làm gì?”

Hadey không trả lời, kẻ phán xét mọi tội lỗi trên thế gian ngửi thấy một mùi ghê tởm bốc lên từ người của Cassano, anh biết đây là Walker đứng sau nhà Salamanca, D'endrrah nói thay cho anh:

“Tên sa đọa đã bán mình cho Hector Salamanca. Antonio Cassano, người sống trong cảm xúc nhất thời, những khoái cảm tạm bợ và nhục dục dâng trào trong thoáng chốc, kẻ yêu thích sự hoan lạc.”

Cassano nở nụ cười: “Em biết ta à? Phải rồi, làm gì có kẻ nào ở đất Brazil lại chẳng biết đến ta, nếu em sẵn lòng đến bên ta không, có lẽ chúng ta sẽ có những đêm mê say đấy.”

Mắt của Cassano, đôi mắt đỏ rực của kỵ sĩ rồng đang chứa đầy sự tham lam, hắn dường như đã bị mụ mị, đôi môi của D'endrrah, dù đang cất lên những lời chỉ trích ghê gớm nhưng hắn chỉ thấy ở đó có sự gợi cảm.

Đó là đôi môi gợi cảm nhất mà hắn từng được nhìn, Cassano thề như vậy, nụ hôn từ bờ môi mời gọi đó nhất định sẽ là nụ hôn cuồng say và nóng bỏng nhất.

D'endrrah nói tiếp: “... người báng bổ đức tin, tên ích kỷ dẫn đầu quân vô đạo, một kẻ phản bội trong tương lai.”

Sự ghê tởm mà Hadey cảm nhận được từ Cassano trở nên đỉnh điểm khi nghe D'endrrah lật trần hắn ta, giọng nói của cô như vang lên từ chính trái tim của Hadey và anh bắt đầu nhìn thấy những hình ảnh.

Nó giống với khi Hadey thấy trước tương lai của những kẻ mà anh phán xét.

Trong những hình ảnh mà Hadey nhìn thấy, Antonio Cassano đang dẫn dắt một đội quân của những kẻ tự cho là thánh thần, thực chất là lũ phản bội loài người, hắn đang tàn sát nhân loại.

Khi đó, Antonio Cassano đã là một kỵ sĩ mạnh mẽ đến khó tin, hắn tàn phá những tòa nhà và thiêu cháy cả một thành phố, hắn nướng sống những đứa trẻ và những người phụ nữ, hắn treo ngược họ lên như súc vật và làm điều đó.

Hadey giơ cao thanh kiếm: “Ngươi.”

“Có tội!”

Cassano rùng mình, khi Hadey nhào đến, hắn đã tỉnh táo, bản năng của loài sinh vật đã lôi hắn khỏi cơn mê vì D'endrrah, hắn gào thét và nghênh chiến. Cassano đã nhận ban ân trước Hadey đến hai lượt xuyên không, hắn có tự tin khi giao đấu với anh dù rằng trang bị của hắn thua kém anh nhiều.

Tên kỵ sĩ xoay tròn như bông vụ, đôi cánh và hai thanh kiếm của hắn cắt vào Hadey. Mà đối thủ của hắn, kẻ phán xét thì lại chẳng hề dùng đến kỹ năng của mình.

Lưỡi kiếm Bình Minh của Hadey sáng lóe ánh hào quang màu vàng, một sức mạnh khác lạ cuộn trào trong anh, nó khiến anh thấy như thanh kiếm của mình có thể chém được tất cả mọi thứ trên trần đời.

Hadey vung kiếm.

“Keengg”

Bất chấp những nỗ lực với sự tự tin của Cassano, thanh kiếm vàng óng của Hadey chém vào cái bông vụ kim loại mà hắn tạo ra, bắt đầu từ giáp, thanh kiếm cắt xuyên qua trang bị của Cassano với một nhát rất ngọt; sau đó, là thịt và xương, Cassano còn chưa kịp thấy đau đớn.

Lưỡi kiếm Bình Minh của Hadey đã lướt qua cơ thể của Cassano, hắn bị cắt đứt đôi từ vai phải cho đến háng, hắn vẫn xoay tròn và hai phần cơ thể đó bị tách ra bay về hai hướng khác nhau, cày xuống đất.

“Aaaaaaaaaaaaaaaaa”

Antonio Cassano gào rú như thú vật, lúc này, cơn đau đớn đến choáng ngợp thần kinh mới chạy đến não bộ của hắn và nhấn chìm tay kỵ sĩ, hắn vẫn chưa chết nhờ vào cơ thể của một người đạt được Vinh Quang.

Nhưng hắn cũng đã đi đến hết hành trình của mình rồi.

Hadey bước lại gần Antonio Cassano, máu và những bộ phận nội tạng của kẻ này trào hết ra ngoài, màu máu đỏ và những thứ mùi chẳng dễ ngửi cũng xộc lên nhưng Hadey lúc này, lại không còn nỗi băn khoăn nào nữa.

Kẻ phán xét mọi tội lỗi nhìn Antonio Cassano một cách lạnh lùng, anh chĩa mũi gươm vào trán Cassano và ấn nó xuống một cách từ từ, tiếng gào thét của kẻ này không làm Hadey khó chịu, vì sự ghê tởm mà anh cảm nhận được từ hắn đang yếu dần.

Bản nhạc ầm ĩ của Cassano bị hạ âm lượng, sự yên bình dâng lên trong Hadey, khi mũi kiếm của anh tiến sâu vào não của Cassano, kẻ phán xét cảm thấy thật nhẹ nhàng và thoải mái.

“Trở về nguồn đi, linh hồn bị vấy bẩn.”

Hadey nói thật khẽ: “Vì sự nhân đạo, vì con người.”

Một Walker đã bị giết như vậy, đây là Walker đầu tiên tử vong.

D'endrrah đến bên Hadey, cái xác của Cassano biến thành ánh sáng vàng và bay vào trong người cô ta, D'endrrah chạm vào gương mặt góc cạnh của Hadey, kẻ phán xét cảm thấy những dòng nước thật ấm áp và dịu dàng đang được cô đưa vào cơ thể của mình.

Một lằn ranh giới hạn sức mạnh của Hadey bị nó phá tung, người kỵ sĩ kinh ngạc khi nhận ra mình đã bước vào chặng thứ hai của con đường Vinh Quang!

“Đừng ngạc nhiên, người hùng của em.”

D'endrrah mỉm cười: “Đây chỉ là bắt đầu, em đã nói sẽ khiến cho chàng trở thành người hùng vĩ đại nhất. Sức mạnh của chàng sẽ còn hơn thế này gấp ngàn lần. Chỉ cần chàng thực hiện sứ mệnh của mình, chàng sẽ có tất cả.”

Hadey nhìn vào mắt D'endrrah, kẻ phán xét nói: “Tôi đã nhìn thấy những hình ảnh, từ bọn Salamanca cho đến Cassano, điều tôi thấy có thật là tương lai hay không?”

D'endrrah vuốt ve gương mặt của Hadey: “Chàng được trao cho một khả năng, một món quà của người hùng. Không một cái ác nào có thể qua mắt được chàng cả, Hadey à, không một tội ác nào, dù của quá khứ, hiện tại hay tương lai có thể qua mắt chàng.”

...

White Castle, Đại Việt.

Sau khi kết thúc chiến dịch cứu hộ, hầu hết các Walker đã được gửi hoặc tự rút về chỗ cũ, Shen Long đã trở lại tổng hành tinh, hắn hỏi chủ tịch Lawyer:

“Anh cho Nguyễn Tiến Dũng vòng từ Cuba sang Mỹ để thu thập thông tin của Windown98, điều này có quá tầm anh ta không?”

Anh Tuân rít thuốc, trả lời: “Dũng có rất nhiều khả năng, có thể coi là một mẫu Walker đa dụng nhất trong thời điểm hiện tại. Tuy đúng là việc này hơi quá tầm Dũng nhưng anh tin Dũng sẽ ứng biến được.”

Shen Long chau mày: “Có nguy hiểm chứ?”

Chủ tịch lắc đầu: “Không có nguy hiểm, Dũng ở Mỹ với danh nghĩa tham gia vào công tác viện trợ hậu thảm họa. Anh không bảo Dũng tiếp cận Windown98, chỉ cần để ý tới quân số của Anonymous là được.”

“Anh nghĩ tên trộm xuất hiện ngoài Lindisfarne là người của Windown98 à?”

“Có thể.”

Shen Long lại hỏi tiếp: “Việc này quan trọng lắm à, sao em thấy để tâm tới nó vậy?”

Anh Tuân trả lời: “Tương đối quan trọng, nhiều người nói kẻ triệu hồi là đáng sợ nhất nhưng đối với anh thì những kẻ dấu mặt mới thật sự ghê gớm, nhất là kẻ này đang nằm ngoài phạm vi các Walker được đăng ký ở Red. Hắn có thể làm nhiều việc nguy hại.”

“Hắn dám đến Lindisfarne, có nghĩa hắn là kẻ thù. Em nghĩ mục đích, động cơ của hắn là gì khi tới đó?”

Shen Long lắc đầu, anh Tuân giải thích, kiên nhẫn lắm, giống như ông thầy đang dạy học:

“Đơn giản thôi, kho báu ở lâu đài đó có liên quan đến bí mật xuyên không, khi tiếp cận với nó thì sẽ có rất nhiều việc có thể làm. Bỏ qua phần lớn các mục đích như sử dụng nó như vũ khí, chuyện này là bất khả thi với trình độ hiện tại của các Walker. Cái đáng sợ nhất khi một người nào đó tiếp cận được kho báu này chính là thông tin, cái mà hắn trộm sẽ là thông tin.”

“Thông tin?”

Anh Tuân gật gù: “Là những thông tin có thể chống lại hay hạ bệ Hion, cái kho báu đó là bí mật của Hion và cũng là bí mật của chúng ta. Chúng ta đã lên tiếng tuyên bố với thế giới là chỉ có Hion mới có thể tác động tới nó, nếu kẻ trộm này phát hiện ra thứ gì đó khác với tuyên bố của chúng ta thì sẽ dấy lên mâu thuẫn.”

Shen Long lại chau mày: “Đơn giản vậy thôi à?”

Anh Tuân mỉm cười: “Đơn giản thế thôi, em đừng phức tạp hóa vấn đề. Thực tế, vị trí của chúng ta hiện tại khó mà bị đánh phá bằng vũ lực hay chính trị, nhưng nó lại rất dễ tổn thương với dư luận, thằng Ares đã nói là trong tất cả vấn đề của thế giới đều có bóng dáng của chúng ta ở đâu đó, nó nói chẳng phải là không có lý, vì đúng là thế thật mà.”

Chủ tịch rít thuốc: “Thử nghĩ nhé, bây giờ em đặt chúng ta thành một vai phản diện, em đứng ở góc độ của người bình thường không hiểu về chúng ta rồi xâu chuỗi các thảm họa, bắt đầu từ khi The Innovators tuyên bố sứ mệnh dẫn dắt, sau đó thì đợt xuyên không bất thường xảy ra, chúng ta là kẻ đầu tiên biết chuyện.”

“Rồi cũng chính chúng ta đã triệu tập hội nghị đổi mới lần thứ nhất, gần như cho cả cộng đồng này thấy vai trò và vị trí của The Innovators, chúng ta cũng trở thành ban chỉ huy chiến dịch ứng phó thảm họa, danh tiếng chúng ta tăng cao.”

“Sau đó, Nim xuất hiện, cũng chúng ta, là người đầu tiên nói về việc này. Sau đó, quyền lực chỉ huy lại tiếp tục về tay chúng ta, sức ảnh hưởng của The Innovators lại lớn mạnh hơn nữa.”

Shen Long nghiêng đầu, hắn suy nghĩ, gương mặt đẹp như phụ nữ của hắn biến hóa như một diễn viên kịch câm đang biểu diễn.

“Thấy chưa?”

Anh Tuân thở dài: “Nếu chúng ta là vai phản diện thì chúng ta đang tự phá hoại sau đó đứng lên sửa chữa và tạo sức ảnh hưởng, mà tất cả những chuyện này đều có liên quan đến Hion đấy. Đợt tai nạn lần trước là rõ ràng nhất, còn vụ Nim xuất hiện này, chẳng ai biết lý do mà nó ra đời ở Địa Cầu nhưng người ta sẽ nghĩ tới đầu nguồn của mọi chuyện, chính là xuyên không, mà xuyên không, thì là Hion.”

“Nếu có ai đó mở được kho báu của rồng và phát hiện ra thứ gì đó, anh chẳng biết nó là thứ gì. Nhưng khác với những gì mà chúng ta tuyên bố, thì The Innovators sẽ trở thành lũ dối trá, các thuyết âm mưu sẽ được củng cố và mọi người sẽ tin tưởng, vai trò của chúng ta lúc này vốn đã rất nhạy cảm, cộng với việc phải phát triển quy mô để cho Shaka de Virgo có đủ lực lượng tranh vị, đồng thời cạnh tranh với tổ chức bất vụ lợi Utopia... “

Chủ tịch dập điếu thuốc: “Có thể nói, chúng ta mạnh thật nhưng đang ở trong giai đoạn dễ bị tổn thương nhất, nguy hiểm nhất. Thế nên mình cần biết rõ kẻ thù là ai, biết chúng ta đang phải đối đầu với ai. Nếu không thì sẽ bị động lắm em ạ.”

Shen Long gật đầu: “Em hiểu rồi, riêng vụ Nim, anh nghĩ sao?”

Anh Tuân lắc đầu: “Thực sự không biết, bó tay. Dù có đặt giả định để suy nghĩ thì cũng bó tay vì chẳng biết nên giả định thế nào cả, Thoth đã điều tra rất nhiều thông tin về Nim nhưng đó là một điểm mù ngay cả ở MU Continel, chúng ta chẳng biết làm thế nào mà nó có thể xuất hiện, nguyên nhân do đâu chứ đừng nói là ai làm.”

“Chỉ có thể suy nghĩ theo hướng nó là một thảm họa tự nhiên thôi, hầu hết các quốc gia đều đang cố gắng nghĩ theo hướng này, bởi vì các thuyết âm mưu quá đáng sợ. Nó sẽ gây chia rẽ và hoang mang cực độ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.