Cuối cùng thì nhóc Cu cũng ước một điều mà Leonidovich Hopner có khả năng thực hiện được, điều ước của nó rất là đơn giản, đơn giản đến lạ, đó là được gặp anh hùng Shaka de Virgo!
Thật sự mà nói, điều ước này vốn chẳng hề đơn giản tí nào cả, ở trên Địa Cầu có biết bao nhiêu đứa trẻ, thanh thiếu niên hay cả người lớn thần tượng vị chúa tể anh hùng và muốn gặp anh mà không được, ngay cả trên chính đất nước của mình, cũng hiếm có người nào may mắn được gặp riêng chúa tể.
Nhưng đối với nhóc Cu thì lại khác, nó đâu có biết anh hùng Shaka đó đã luôn ở ngay cạnh bên nó, còn ngủ chung với nó, cho nó ngồi lên đầu, dắt nó đi chơi, đi mua đồ đẹp và đi ăn thịt nướng với nó?
Cho nên điều ước, trông có vẻ “hơi khó” này, lại đơn giản đến kỳ cục, thậm chí Leonidovich Hopner chẳng cần bỏ công sức gì cũng “thực hiện” được.
Nữ chúa có vẻ thất vọng với bản thân lắm nên rời Gray Castle thì kêu Phạm Nhã đưa thẳng về khách sạn, chui trong phòng nằm ngủ luôn rồi, còn Phạm Nhã thì lại chạy qua White Castle để chuẩn bị.
Phạm Nhã nói lại điều này với Thoth, y cảm thấy quân sư sẽ có “diệu kế” cho mình, tổ chức buổi gặp mặt giữa nhóc Cu và Shaka de Virgo không hề đơn giản, y không thể lù lù hiện ra chào thằng nhóc mấy cái, xoa đầu vuốt tóc nó là xong được, mấy chuyện này phải khéo lắm.
Thoth, đang bận sấp mặt, không có thời gian để “lo” mấy chuyện này được nên phải đá trái banh sang cho Katie.
Katie cũng bận sấp mặt, cô ta nói rất là nhanh:
“Anh có thể tổ chức trò chuyện với các em thiếu nhi ở các trường học trong đó có trường của nó, có thể gặp mặt nó một cách công khai, không có ai nghi ngờ cả.”
“Hiện giờ anh vẫn chưa muốn nó biết anh là ai đúng không? Vậy thì làm vậy đi, một công đôi chuyện, vừa gặp nó vừa gặp những đứa trẻ khác, không phải một mình nhóc Cu thần tượng anh đâu. Ừm, đã làm thì làm cho tới, anh đến luôn các làng trẻ em. Nhân tiện, anh có thể liên hệ chỗ anh Dương để đến các bệnh viện nhi thăm hỏi các bé đang điều trị ở đó, tặng quà và tài trợ, đặc biệt là các em đang ở trong hoàn cảnh hiểm nghèo, có sự góp mặt của anh, các em ấy sẽ được tiếp thêm tinh thần, chống chọi tật bệnh.”
Phạm Nhã chau mày: “Nhưng như vậy có bị coi là đang đánh bóng tên tuổi không?”
Katie lắc đầu: “Anh đi thôi, đâu cần tổ chức rùm beng và mời gọi cánh báo chí làm gì, còn chuyện anh đã làm kín rồi mà họ vẫn xé ra to là chuyện của họ chứ, không nên coi đây là hành động đánh bóng tên tuổi, tên tuổi của anh được xây dựng sẵn rồi, có ai mà không biết tới anh, anh chẳng cần phải đánh bóng thêm.”
Thoth, gã Nim nghe nãy giờ nhưng không lên tiếng, giờ mới nói: “Sẽ có hiệu ứng truyền thông có lợi, nhưng anh không cần quan tâm, anh chỉ cần để ý tới ý nghĩa của những việc này là được. Với những đứa trẻ hiện tại, anh đang là thần tượng của chúng, chúng đang nhìn và noi theo anh, anh đến đó và tiếp thêm cảm hứng cho chúng, dẫn dắt những mầm non này, những đứa trẻ là tương lai, ngày hôm nay anh gieo vào lòng chúng hình ảnh của mình, ngày sau chúng cũng sẽ muốn được trở thành những người anh hùng giống như anh vậy.”
Trang mắt buồn làm việc, hai hôm rồi không có ngủ nên đỏ cả mắt, nãy giờ mới xả hơi được chút, quay qua hỏi: “Tôi thắc mắc sao anh không gặp nó luôn, ôm nó bay mấy vòng cho nó sướng.”
Phạm Nhã giải thích: “Chà, nói thế nào nhỉ, tôi sợ nó sẽ khoe khoang với bạn bè nó và bạn bè nó thì sẽ không tin, sẽ chế giễu nó, nó sẽ bị uất lắm, lúc đó tôi có cách nào, chẳng lẽ tôi phải đi đến trường nó, cho bạn bè nó ngó tôi, để chúng tin thằng bé sao? Tôi thấy không tốt, sau này nó lớn chút nữa tôi sẽ cho nó biết tất cả.”
Katie gật đầu: “Với lại quan trọng nhất là nó sẽ gặp nguy hiểm nếu có quan hệ thân thiết với Shaka de Virgo, đặc biệt nếu thân phận “con của chúa tể Shaka” bị phanh phui. Nó chỉ là một đứa bé, nó chưa biết cách giữ bí mật đâu.”
“Katie xinh đẹp có nụ cười tỏa nắng, chuyện này nhờ cô sắp xếp được không?”
Katie nghiêng đầu nhìn Phạm Nhã: “Cũng được, dù trong vụ này có kèm theo việc tư nhưng tổng thể thì có liên quan đến hình ảnh của anh trước công chúng, xem như thuộc phạm vi công việc của tôi. Tuy nhiên cái khúc việc tư đó, thì là anh nợ tôi.”
“Không phải khen mấy câu là xong đâu.”
Phạm Nhã gật gù: “Ừm.”
-
Katie, giờ được xem là đại diện truyền thông, phụ trách việc quan hệ công chúng của The Innovators, ngoại trừ anh Tuân, cô ta là người nắm giữ nhiều “line” liên hệ nhất của tổ chức sở hữu tới tám Walker này, cô ta đã nói sẽ “sắp xếp” cho Shaka de Virgo gặp thằng nhóc Cu thì liền xem đây là một “task” việc mới trong hàng tá công việc hiện tại của cô ta.
Ở đầu dây phía Trần Thanh Dương, vị Trung tá mẫn cán cũng đang bận sấp mặt với sự kiện ra mắt sắp tới của The Innovators nên không thể tự mình lo liệu việc này cho chúa tể, tuy nhiên cân nhắc đến tầm quan trọng của chuyện này, anh ta kết nối Katie với một người khác là tiến sĩ Nguyễn Lệ Hà.
Tiến sĩ Nguyễn Lệ Hà là một nhà hoạt động vì quyền trẻ em, cô ta có rất nhiều mối quan hệ với truyền thông trong nước, quốc tế, với các cơ quan và tổ chức xã hội, các bệnh viện và trường học, đây là một người phụ nữ đã loay hoay cả đời mình với những đứa trẻ, cô ta đi từ vùng đồng bằng tới miền núi, tới khắp những nơi hẻo lánh trên đất nước để mang con chữ và quyền lợi đến với lũ trẻ.
Phạm Nhã và Katie gặp tiến sĩ Nguyễn Lệ Hà ở văn phòng làm việc của cô ta.
Katie và tiến sĩ Nguyễn Lệ Hà trao đổi sâu vào chi tiết các hoạt động của Shaka de Virgo, trong đó bao gồm hoạt động trò chuyện với các em học sinh ở một số trường học, làng trẻ và hoạt động thăm hỏi các em bé ở bệnh viện nhi đồng, có sự kết nối giữa Katie là đại diện phía The Innovators, tiến sĩ Nguyễn Lệ Hà và Trần Thanh Dương, các hoạt động này sẽ được tổ chức trong thời gian nhanh chóng, không rùm beng.
Trên đường về, Katie lái xe còn Phạm Nhã ngồi ghế phụ, chúa tể nói: “Vất vả cho cô quá.”
Katie nói: “Chúng tôi là người bình thường, không chạy ra ngoài đánh đấm như các anh được, có nguy hiểm, chúng tôi cũng chỉ biết dựa vào các anh, bù lại, các anh thì không có thời gian để lo toan những công việc như thế này, các anh cũng không có kỹ năng. Nói chung đây là công việc, vất vả hay không thì cũng phải làm.”
Phạm Nhã hỏi: “Hệ thống nhà hàng ổn cả chứ?”
Katie bóp trán: “Ổn nhưng phát sinh thêm nhiều chi phí quá, mặc dù ngài Hopner tài trợ hết nhưng chúng tôi phải lên kế hoạch để tiết kiệm, còn một số vấn đề về trang thiết bị, có mấy thứ ở MU Continel không có, phải tìm cách để dịch chuyển qua, mấy thứ này khá nặng, phải rã thành nhiều bộ phận rồi dịch chuyển nhưng chúng ta không có đủ người.”
...
Ngày hôm sau, dưới sự sắp xếp, phối hợp của tiến sĩ Nguyễn Lệ Hà và Katie, chúa tể Shaka de Virgo đích thân đi đến bệnh viện nhi đồng 1 và 2 để thăm hỏi các em thiếu nhi, dựa theo nguyện vọng của Phạm Nhã, các bên đều giữ kín chuyện này với cánh báo chí, chỉ có phía bệnh viện, các y tá, bác sĩ, người nhà của trẻ và các em là biết được.
Những đứa trẻ vui tươi và mừng rỡ khi được gặp “siêu nhân Shaka” ở ngoài đời, Phạm Nhã đến và nói chuyện với chúng, động viên tinh thần người nhà các trẻ đồng thời cũng gửi quà và các khoản tài trợ dưới danh nghĩa The Innovators, chúa tể đi đến từng phòng bệnh nhi, có những bé mắc bệnh hiểm nghèo mà hoàn cảnh lại đặc biệt khó khăn, cũng có bé không có hoàn cảnh nhưng bệnh đã tiến triển đến giai đoạn xấu nhất.
Phạm Nhã cảm nhận cơ thể của chúng, chúng mắc rất nhiều chứng bệnh, đặc biệt là ung thư, chúa tể thấy kể cả với sức mạnh của Leonidovich Hopner cũng chẳng chữa lành được căn bệnh này, năng lực của Elder Donovan là năng lực chữa trị, khôi phục vết thương bất kể nặng nhẹ, nhưng thứ mà những đứa trẻ này phải chịu đựng lại là sự sinh sản, tăng trưởng các tế bào một cách mất kiểm soát.
Những đứa trẻ này rất hồn nhiên, đôi mắt chúng sáng như soi được trái tim chúa tể, y càng đi nhiều, gặp nhiều thì lòng càng thấy nặng.
Phạm Nhã bắt đầu dấn thân vào các nghĩa vụ xã hội kể từ khi y quyết định phát động nhiệm vụ cứu tế và “khai trí” cho những người xuyên không khốn cùng ở MU Continel, càng hoạt động xã hội sâu hơn, y lại thấy được nhiều vấn đề hơn, chúa tể có sức mạnh như thánh thần, thì cũng chẳng thể giải quyết được.
Lúc ban đầu chỉ là muốn đáp ứng nguyện vọng của nhóc Cu, tất cả những việc khác đều là những gì được đề xuất kèm theo thôi nhưng giờ khi ngồi cạnh các bé, Phạm Nhã lại thấy chuyện của thằng Cu chẳng quan trọng.
Thế là, chúa tể ngồi lâu hơn với những đứa bé, y kể cho chúng nghe về MU Continel, về những quả cầu lửa Mana vĩ đại treo trên những tòa tháp cao, về Thành Trì Trung Tâm Davias với những cảnh quan hùng vĩ của nó, về người Vermont, người Zaikan và Tantalos, về Lorencia Đệ Tam Vệ Thành với hai khung cảnh khác biệt, về biển Atlans, về tòa Đệ Nhị Vệ Thành ở Noria với những ngôi nhà như trong tranh, xây dựa trên những ngọn đồi và núi...
Mắt bọn trẻ còn sáng hơn nữa, chúng như được chìm vào trong một thế giới kỳ vĩ mới lạ, tràn đầy những điều kỳ diệu, với những con người đẹp đẽ, với những sự vật thật xinh tươi như trong truyện cổ tích.
...
Rời khỏi bệnh viện nhi đồng, Phạm Nhã lại đi đến một số trường tiểu học, giống như ở bệnh viện, mọi thứ đều đã được sắp xếp từ trước bởi các bên liên quan, có lẽ nhiều ngày sau, hoạt động của Shaka de Virgo sẽ tới tai cánh báo chí nhưng hiện tại, chẳng có ai biết vị chúa tể đang làm những việc này.
Ở các trường học, tiến sĩ Nguyễn Lệ Hà thống nhất cùng Katie và ban giám hiệu các trường tổ chức những buổi gặp mặt nhỏ, chúa tể Shaka de Virgo ngồi cùng với các học sinh trong hội trường, Katie quyết định để Phạm Nhã ứng khẩu không kịch bản, chúa tể suy nghĩ rất lâu, cuối cùng y kể lại cho những đứa trẻ này những gì mà mình đã kể với bọn trẻ ở bệnh viện.
Chỉ là, khác với khi nói chuyện với các bé ở viện nhi, chúa tể nhắn nhủ thêm rất nhiều điều về đạo đức, về cái thiện, về con người với các em học sinh, chúa tể cũng kể cho chúng nghe về những em bé cùng tuổi với tụi nó ở viện nhi, y cũng kể cho chúng nghe về những đứa trẻ mồ côi trong các làng trẻ em.
Sau đó, chúa tể giao lưu cùng với chúng, y trả lời những câu hỏi ngô nghê của lũ trẻ, lũ trẻ hỏi gì, y trả lời nấy, rất kiên nhẫn.
Có một đứa bé giơ tay hỏi: “Siêu nhân Shaka là siêu nhân mạnh nhất phải không ạ?”
Phạm Nhã lắc đầu: “Ở trong lớp học của các con, có những siêu nhân còn mạnh hơn siêu nhân Shaka nữa kìa, những siêu nhân đó cầm phấn và sách giáo khoa, dạy các con điều hay lẽ phải, những con chữ, cho các con đọc và viết.”
“Ở trong nhà các con, ngay trong bếp cũng có một siêu nhân, siêu nhân đó không mặc áo choàng và cầm quyền trượng như ta, nhưng siêu nhân đó có chiếc tạp dề xinh xắn, có những dụng cụ làm bếp, nấu những món ăn thật ngon... “
“Khi các con tan trường, ở ngoài cổng trường, cũng có một siêu nhân khác đang chờ đợi các con, siêu nhân đó không cưỡi chiến mã như ta, mà ngồi trên chiếc xe máy, đón các con về nhà... “
“Khi các con đau ốm, các con sẽ gặp những người siêu nhân mặc áo trắng ở trong bệnh viện, chữa bệnh cho các con; khi các con gặp nguy hiểm, có những siêu nhân mặc đồ màu xanh lá, chạy đến bảo vệ các con; khi nhà cửa bị cháy, có những siêu nhân đội nón đỏ xuất hiện, chiến đấu với ngọn lửa; cũng có những người siêu nhân đội nón trắng, xây lên những tòa nhà thật cao.”
“Cũng có những người siêu nhân mà bình thường, họ chẳng phải là siêu nhân đâu, nhưng khi có người gặp sự cố, họ sẽ chạy đến để giúp đỡ, khi đó, họ cũng là siêu nhân.”
“Ta không mạnh bằng những vị siêu nhân đó.”
...
Kết thúc một ngày, Shaka de Virgo đã đi qua hết tất cả các địa điểm trong lịch trình, kể cả trường học hiện tại của nhóc Cu và làng trẻ em Mozart, khi đến làng y lại gặp mẹ Hạnh dưới tư cách là vị chúa tể của The Innovators.
Mẹ Hạnh mới gặp Harry có hai lần nên chẳng nhận ra y được nhưng bà nghe ra giọng hai người rất là giống nhau, dù vậy, ở trên đời này, chuyện người khác nhau có giọng nói tương tự nhau không có gì lạ cả, mẹ Hạnh cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều.
Katie luôn đồng hành cùng với chúa tể, cô ca sĩ hỏi: “Tôi tưởng anh sẽ làm gì đó đặc biệt cho nhóc Cu như mời nó lên để nói chuyện riêng, hay xoa đầu, nựng nó chứ.”
Cô ta hỏi như vậy, vì Shaka de Virgo cũng không gặp riêng nhóc Cu, thằng bé được gặp thần tượng của nó nhưng như bao đứa trẻ khác, nó cũng chỉ được nhìn người này, anh hùng Shaka đối xử với nó như những đứa trẻ khác, chẳng đặc biệt hơn.
Phạm Nhã ngồi, kê tay bên cửa sổ ghế phụ, y nhìn dòng người thành thị, nhìn phố xá: “Lúc đầu tôi định vậy nhưng sau đó tôi đã nghĩ lại, nhóc Cu đã có Harry, có tôi rồi nhưng lũ trẻ thì... “
Y không nói nữa nhưng Katie lại hiểu, cô thở dài: “Chỉ có một Shaka de Virgo, chúa tể không phải là của ai cả, chúa tể phải công bằng, vì rất nhiều người, quá nhiều người cần anh ta, Harry có thể thiên vị, nhưng Shaka de Virgo thì không.”
“Tôi muốn hỏi một việc?”
“Sao?”
“Thái độ của anh khi ở làng Mozart lạ lắm... “
“Ừm.”
“Ừm là sao?”
“Ừm.”
- ----------------
Lời tác giả: Tác phẩm này đang dự cuộc thi “Ươm Mầm Tác Việt” tổ chức bởi nền tảng vtruyen, hiện đã có thành tích rất khả quan (từ top 60 lên 12 trong vòng 20 ngày), tất cả đều là nhờ sự ủng hộ nhiệt tình và của quý độc giả, các bạn của tôi, Newt S, Thiên Mã Hành Không, KingOnePunchMan, Vạn Cổ Trường Thanh, Hadey, Blasphemos, Nguyễn Tiến Dũng, Oringica và rất nhiều bạn đọc không bình luận, nhưng vẫn yêu thương gửi hoa như Độc Cô Tiểu Tiên, bachphien...
Tôi tham gia cuộc thi này quá trễ nên chịu rất nhiều thiệt thòi về lượt view, về đề cử cũng như đánh giá. Bản thân tôi cũng là một tác giả mới không có lực lượng fan base hùng hậu như các tác giả cũ, tuy vậy, hiện tại số lượng chương và chữ của bộ truyện này đã vượt mặt tất cả các tác phẩm dự thi khác với 106 chương, mỗi chương đều từ 3k chữ, về nội dung, tôi cũng tự tin rằng bộ truyện này là bộ truyện có chất lượng tốt nhất trong số các tác phẩm dự thi, và thậm chí, tốt nhất trên vtruyen, đó là sự tự tin của tôi
Tôi mong rằng bạn đọc luôn ủng hộ và nếu có thời gian, hãy để lại vài dòng đánh giá giúp Vinh Quang Chúa Tể, xin cảm ơn. Và trân trọng. Bạn của tôi!