Vĩnh Sinh

Chương 1152: Chương 1152: cải trang giết người (hạ).




Chương 1152: cải trang giết người (hạ).

Người dịch: Sói

Nguồn:

:77: Bắt đầu nổ Boom chào mừng Noel :99: Mời anh em chung vui :61: Và tài trợ :88:

Đạo Húc thánh tử cùng thái thượng trưởng lão Thần Nhất Mi rất tán thưởng đối với Phương Hàn.

Hai người có thể nói là cao tầng trong Vũ Hóa Môn, có thể được tiếp nhận, thậm chí làm như bằng hữu có thể nói là rất tốt. Đệ tử hạt giống hạch tâm trung tầng của Vũ Hóa Môn mỗi người đều bạo ngược, kiêu ngạo vô cùng, trong đám đệ tử cũng xảy ra nội chiến gay gắt, nhưng mà cao tầng há lại không xảy ra chuyện như vậy.

Vì để chuẩn bị hòa nhập vào tầng lớn cao tầng của Vũ Hóa Môn, Phương Hàn liền quyết định giúp Đạo Húc thánh tử báo thù.

Đồ Cương trong Truyền Tống Trận, còn có một số đệ tử chấp pháp thần ngục của Thiên Đình, thực lực cũng cực kỳ cường hoành, còn cường hoành hơn tám người Tào Chính Dương rất nhiều.

Nhất là Đồ Cương, trên thân có một bộ thượng phẩm tiên khí Bát Bộ Phù Đồ, uy lực không biết lớn cỡ nào.

Phương Hàn rất rõ uy lực của Bát Bộ Phù Đồ, chính hắn luyện chế kiện phù đồ này, thế nhưng hiện giờ cũng chỉ là trung phẩm tiên khí. Mà của đối phương lại chính là thượng phẩm.

Một cái là trung phẩm, một cái là thượng phẩm, khoảng cách to lớn, không cách nào so sánh.

Thượng phẩm tiên khí Bát Bộ Phù Đồ có thể ngưng luyện thành chân hình Hồng Hoang Tổ Long, thậm chí có thể từ rất nhiều không gian lĩnh vực Thần quốc trực tiếp rút ra nguyên khí chân thực của Hồng Hoang Tổ Long, tiến hành trấn áp. Ngoại trừ điểm này ra, còn có rất nhiều huyền ảo thần uy khó có thể đo hết.

Trung phẩm tiên khí lại không làm được những điểm này.

Từ một góc độ nào đó mà nói, chỉ bằng vào long lực, long tức thuần khiết, trình độ lợi hại của Vạn Vật Hóa Long bí quyết mà nói, Phương Hàn không thể khắc chế Đồ Cương, ngược lại sẽ bị Đồ Cương khắc chế. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

Thế nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới quyết tâm thay Đạo Húc thánh tử của hắn. Với thực lực hiện tại, hắn cũng không cần Bát Bộ Phù Đồ, vẫn có thể trấn áp bát cực, tứ tượng, thương khung.

Mà may mắn chính là tên Đồ Cương này cũng không phải là Tổ Tiên, mà chỉ là Kim Tiên. Nếu như là Tổ Tiên, vậy càng khó hàng phục. Loại cấp bậc như hắn tấn thăng làm Tổ Tiên, vậy lúc đó đám người Âu Dương Xương, Nam Cung Sát cũng không thể đem ra so với hắn được.

Đám nhân tài này là Tổ Tiên cấp thấp, Đạo Húc thánh tử trong đám Tổ Tiên miễn cưỡng được coi là trung giai, cùng một cấp bậc với Sơn Khâu lão nhân. Trong đám Tổ Tiên còn có cao giai, tuyệt đỉnh đỉnh phong, thậm chí còn có một số kẻ yêu nghiệt, biến thái.

Tổ Tiên cũng chia làm ba bảy loại.

Không nên động thủ trong Truyền Tống Trận này, cho nên Phương Hàn, Đạo Húc thánh tử, Thần Nhất Mi thái thượng trưởng lão liền ẩn tàng hình thể, tránh bị phát hiện.

bọn người Đồ Cương liền nghênh ngang tiến vào chỗ tốt nhất trong Truyền Tống Trận, chiếm lấy vị trí hạch tâm, sau đó bắt đầu ngồi xuống, không coi ai ra gì bắn phá bốn phía, bắt đầu nói chuyện với nhau. May mà cũng không có ai phát hiện ra bọn người Phương Hàn.

"Sư huynh, lần này đấu giá hội của Thiên Địa Liên Minh cư nhiên để cho người khác vượt lên trước. Chỉ sợ bước con đường tiến tới cảnh giới Tổ Tiên của huynh phải hoãn lại."

"Đúng vậy, Phật Đà cấp bậc Thánh Tiên cũng không mua được, tấn chức làm Tổ Tiên càng thêm khó a." Sau khi ngồi xuống, vài tên đệ tử bắt đầu nghị luần, bất bình thay cho Đồ Cương.

"Cũng không có gì." Đồ Cương nói: "Ta sớm có kế hoạch, cho dù không có được du chi Phật Đà cấp bậc Thánh Tiên, chẳng qua ta chỉ gặp khó khăn một chút mà thôi, vẫn như thường có thể tấn thăng làm tuyệt đại Tổ Tiên, hết thảy đã chuẩn bị xong. Có chín thành nắm chắc, mua du chi chỉ là tăng lên thành mười phần mà thôi. Đúng rồi, các ngươi đã tra ra người ở lô ghế số 77, còn có người ở ghế lô số 2 là ai chưa? Hùng Chân Tông, tin tức của ngươi linh thông nhất, được xưng là Lục Nhĩ Linh Vương, chắc hẳn đã tra ra được chút gì đó, nói nghe thử coi?"

"Ta tự nhiên đã tra ra, trong cả Thiên giới, ngoại trừ một số đại nhân vật vô địch ra, không có bí mật gì qua được tai mắt của ta." Một tên đệ tử thân thể nhỏ gầy khẽ động, cũng hiện ra uy nghiêm hùng phách thiên hạ, nói: "Người trong bao sương số 77 chính là một kẻ vừa tấn thăng làm hạch tâm đệ tử của Vũ Hóa Môn, tên là Phong Duyên. Vừa tiến vào thần miếu của Thiên Địa Liên Minh đã phong ấn Nam Cung Hoành của Nam Cung thế gia, bắt hắn quỳ trên mặt đất. Dẫn tới rất nhiều phiền toái."

"A? Kiêu ngạo vậy sao?"

"Đúng vậy, trước đó hắn đã tiến nhập vào trong mộ huyệt của Quỷ Vũ Thánh Quân, tựa hồ chiếm được thượng cổ ma đạo Thánh nhân, truyền thừa của Cốt Thánh, phi thường lợi hại, đã không dưới đệ tử chấp pháp thần ngục Thiên Đình chúng ta. Rất có thể cũng sẽ tấn thăng đến cảnh giới Tổ Tiên, lần này hắn mua ngọn đèn của Phật Đà Thánh Tiên chính là vì chuẩn bị tấn thăng làm Tổ Tiên."

"Tốt! Thật sự là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy đến khi gặp được chẳng tốn chút công phu! Chờ ta tới Hư Châu bắt Hư Mộ Vân, sau đó tới Vũ Hóa Môn hỏi đến tột cùng là thế nào. Lần này chúng ta ra ngoài tham gia đấu giá là thứ yếu, chủ yếu là vì điều tra cái chết của Ngọc phủ, Kim Các thái tử, nhìn xem đến tột cùng có phải là đồng quy vu tận hay không. Còn có tin tức của đám phế vật Tào Chính Dương cùng Vô Thường nữa. Hư Mộ Vân cùng tên Phong Duyên kia dường như đã từng ước định với bọn người Ngọc Phủ thái tử Mộ Dung Sĩ, cùng nhau tới mộ huyệt Quỷ Vũ Thánh Quân. Phải điều tra rõ, không sợ bọn chúng không phục!" Một tên đệ tử chấp pháp vỗ đùi nói.

"Đúng vậy, đám người này rắp tâm hại người, đã phạm vào giới luật của Thiên Đình, chết không có gì đáng tiếc." Trên mặt Đồ Cương hiện ra nụ cười lạnh.

"Sư huynh, chẳng lẽ chúng ta phải thêu dệt tội danh?" Một tên đệ tử chấp pháp lắc đầu nói: "Cái này chỉ sợ có phần không thỏa đáng, dù sao cũng sẽ có một số trở ngại từ phía Hư gia cùng Vũ Hóa Môn."

"Hừ! Cái gì mà thêu dệt tội danh! Lần này ta phụng mệnh phù chiếu của Thừa Thiên tới điều tra chân tướng sự tình, bản thân nói thế nào, đó chính là quyền uy." Đồ Cương lại tung ra một trảo, không khí lập tức phát ra tiếng bạo tạc: "Phong Duyên cạnh tranh với ta, đó là tự tìm đường chết. Hắn là người bị hiềm nghi trực tiếp, đem hắn tới thần ngục Thiên Đình điều tra, đến lúc đó trực tiếp nhốt lại, dùng tra tấn sinh tử, cũng không cần vu oan giá họa, định ra tội danh, chẳng lẽ Vũ Hóa Môn dám làm khó."

"Sư huynh anh minh."

"Hùng Chân Tông, còn người ở ghế lô số 2 thì sao? Rốt cuộc là ai?" Đồ Cương lại hỏi.

"Người nọ tốt hơn hết là sư huynh không nên đắc tội." Được xưng là "Lục Nhĩ Linh Vương", Hùng Chân Tông nói: "Người này có thể là tân Sát Lục Chi Tử, người thừa kế đạo thống của Sát Lục Thiên Quân, từ trong thế tục phi thăng lên. Có sát khí quỷ thần khó lường."

"Hả? Người thừa kế đạo thống của Sát Lục Thiên Quân?" Sắc mặt của Đồ Cương đầu tiên là dữ tợn, dường như gặp phải chuyện tình gì đó không phục, nhưng sau đó hắn lại chậm rãi bình tĩnh xuống, cười gằn trở thành thâm trầm: "Cũng không có cái gì, nhưng mà nể mặt mũi của Sát Lục Thiên Quân, cũng không cùng hắn so đo. Sát Lục Chi Tử cũng không chỉ có một mình hắn, là lựa chọn từ rất nhiều người, cuối cùng xác định ra một người. Rèn luyện trong sát lục đạo tràng, không thể thoải mái hơn so với thần ngục chúng ta. Cái này còn phải xem tương lai, thành tựu của ta nhất định vượt lên trên hắn."

"Sư huynh hùng tài đại lược, lại có Bát Bộ Phù Đồ, tương lai không lâu có thể thẳng tiến, đến độ cao mà không người nào có thể so sánh." Một tên đệ tử bắt đầu vuốt mông ngựa.

"Sư huynh, lần này đi Hư gia điều tra Hư Mộ Vân, không biết có chủ ý gì hay không? Nghe nói Hư Mộ Vân quốc sắc thiên hương, chính là trời sinh thân thể ngọc cốt băng cơ, thế gian hiếm thấy? Không biết sư huynh có hứng thú hưởng thụ một phen hay không, thái bổ thân thể ngọc cốt băng cơ của nàng, rất có lợi ích đối với tu vi đó."

Một tên đệ tử cười dâm nói.

"Đương nhiên rồi, thân thể ngọc cốt băng cơ cũng là thể chất rất hiếm thấy. Trong nữ nhân có rất nhiều tiên thể, thân thể Trầm Hương, thân thể Thiên Lộ, thân thể Linh Thủy, thân thể Nhu Hồng... Những nữ tử này đều là phong hoa tuyệt thế của Thiên giới, chỉ cần thái bổ một người, cũng có thể tăng cường tư chất bản thân." Đại thủ của Đồ Cương lại lăng không vung lên, dường như muốn bắt lấy quyền lực tuyệt đối vào trong tay: "Hư Mộ Vân này chạy không thoát khỏi lòng ban tay ta đâu."

"Vậy chúc mừng sư huynh sắp làm tân lang."

"Ha ha."....

"Đáng chết!" Phương Hàn đều nghe thấy hết thảy, sát khí tỏa ra: "Nguyên lai một nhóm người này trên thực tế là muốn điều tra sự tình ở trong huyệt mộ của Quỷ Vũ Thánh Quân. Nhưng mà cái này cũng khó trách, trong huyệt mộ của Quỷ Vũ Thánh Quân có nhiều cao thủ của Thiên Đình chết như vậy, không điều tra cũng khó có thể yên. Nhưng mà muốn mượn quyền lực để điều tra, gây bất lợi với ta, thật không thể tha thứ được. Nên tìm một cơ hội thần không biết quỷ không hay xử lý bọn chúng đi?"

Phương Hàn lại âm thầm tính toán.

Lần này nếu không phải hắn đột nhiên muốn đi Hư Châu, thật đúng là đã gặp nguy hiểm. Hư Mộ Vân rất có thể không thoát khỏi ma chưởng của đám đệ tử chấp pháp thần ngục này.

Hư Mộ Vân có thể chất ngọc cốt băng cơ, có lực hấp dẫn trí mệnh đối với nam tử.

Đám đệ tử thần ngục này tay cầm đại quyền, thực lực vô địch, coi trời bằng vung, chuyện gì cũng có thể làm được.

Truyền Tống Trận đã được thúc dục, qua lại như con thoi tại trong hư không, trời đất quay cuồng, không tới nửa canh giờ, truyền tống chấn động, quang cảnh biến hóa, liền tới một đại châu khác.

Khắp nơi trong đại châu này tràn ngập khí tức linh không, mưa bụi mông lung, có ý cảnh tuyệt luân, tình thơ ý hoạ, sơn thủy như họa, hành tẩu trong này khiến cho người ta sinh ra một cỗ thiền ý.

Đây là "Hư Châu".

Hư Châu cũng là một cái siêu cấp đại châu, có vô số môn phái, nhưng mà chiếm cứ thế lực chủ đạo trong này chính là Hư gia, đã từng là hậu duệ của Hư Hoàng. Có huyết mạch hoàng giả.

"Cũng chỉ có nơi thanh tú bực này mới có thể sinh ra ngọc cốt băng cơ." Bọn người Đồ Cương đi ra từ trong Truyền Tống Trận, nhìn thấy phong cảnh khắp nơi như vẽ, sông núi cẩm tú, cũng không khỏi hắc hắc tán thưởng.

"Sư huynh, hạch tâm chính thức của Hư gia cũng không có ở trong Hư Châu Cổ thành, mà là ở trong Hư Trụ Sơn. Chúng ta là gì bây giờ? Trực tiếp tới đó hay là tới môn hộ trong Hư Châu Cổ thành, đem người tới thông báo cho bọn họ?" Một tên đệ tử chấp pháp lên tiếng.

"Hừ? Chúng ta trực tiếp tới Hư Trụ Sơn, chúng ta có thân phận gì, còn muốn người đi thông báo? Quả thực là buồn cười? Hư gia cho dù tại thời điểm Hư Hoàng tại thế, liệu có thể đi khiêu chiến uy nghiêm của Lôi Đế Thiên Quân không?" Đồ Cương bay ra khỏi Truyền Tống Trận, lập tức rống lên một tiếng liền tiến vào trong đám mây, sau đó bay vút về phía sâu trong Hư Châu.

"Phong Duyên sư đệ? Bọn chúng muốn đi Hư Trụ Sơn, trực tiếp tới dãy núi hạch tâm của Hư gia. Chúng ta làm sao bây giờ? Gắt gao đuổi theo? Hay là thế nào?" Đạo Húc thánh tử thủy chung vẫn chằm chằm nhìn về hướng đám người Đồ Cương vừa rời đi.

"Đuổi theo! Nửa đường chặn giết!"

Ánh mắt của Phương Hàn lập loè hung quang: "Nếu như chờ bọn chúng tiến vào Hư gia, vậy không tiện xuất thủ, trong Hư gia có một số lão ngoan đồng không có khả năng để người của Thiên Đình chết trong tay chúng ta. Bất quá chúng ta nên ngụy trang một chút. Hóa thành người khác đi sát nhân! Nếu không đám người này mà chạy thoát, Thiên Đình nhất định sẽ truy tra."

"Hóa thân thành ai?"

"Vô Thường!"

Phương Hàn đột nhiên vận chuyển bí quyết chuyển thế đầu thai, làm cho bản thân biến thành bộ dáng của "Vô Thường", trên tay cũn nổi lên một kiện Vô Thường Kiếm ẩn chứa khí tức Tổ Tiên.

Trong nháy mắt hắn ngẩng đầu mà bước, giống như sứ giả Vô Thường trong địa ngục, muốn câu hồn đoạt mệnh người ta.

-----oo0oo-----


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.