Vĩnh Sinh

Chương 244: Chương 244: Chém giết điên cuồng.




 

 

“Đây là Kim Châm Thần Phong do kim khí biến thành, cực kỳ lợi hại. Phần đuôi của chúng có thể bắn ra Đoạt Mệnh Kim Châm, chuyên phá cương khí, pháp bảo cấp bậc linh khí đều không thể ngăn cản được, nhất là nếu như tụi nó đánh lén thì có thể đánh tan phòng hộ và giết chết một cao thủ không có bảo khí phòng hộ! Nhất định phải cẩn thận, dừng để bị trúng phải Đoạt Mệnh Kim Châm, nếu không, một khi nó chui vào trong người thì sẽ phá hư não hải, làm mất hết toàn bộ thần thông.” 

Diêm nhìn thấy đám mây màu vàng kim chằng chịt tạo thành bởi ngàn vạn con ong vàng thì liền cảnh cáo Phương Hàn, ngàn vạn lần không được để những con ong này đến gần người. 

Phương Hàn tự nhiên không dám chậm trễ, hắn biết rõ ở Ngũ Hành Địa thần bí này, hết thảy mọi thứ đều vô cùng nguy hiểm, chỉ cần sơ sẩy một chút thì sẽ chết ngay lập tức. Vừa rồi thì có Thiên Ma Vương tự bạo, Đằng Xà, vạn con Hỏa Nha, lần sau lại nguy hiểm hơn so với lần trước. Hắn mặc dù có lực lượng cường đại, lại có đạo khí hộ thân thì sợ là vẫn không thể chống đỡ nổi vô tận công kích này. 

Hơn nữa hắn hiện tại không có pháp bảo phòng ngự nào cường đại cả. 

Huyết Dạ Vương tuy có lực sát thương cường đại nhưng phòng ngự lại không tốt lắm, về phần Hoàng Tuyền Đồ đối với Ma Đạo, Oan Hồn, Quỷ Vật có tác dụng khắc chế rất lớn nhưng đối với dùng phi kiếm chân chính chém giết, công kishc của thần thông thì tuy có thể phòng thủ nhưng không thể đạt tới vạn pháp bất xâm được. 

Ngược lại Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc lại là một kiện pháp bảo phòng hộ cực kỳ xuất sắc. 

Tinh Vân Bảo Bảo đứng ở phía sau Phương Hàn khẽ nâng tay lên, một mảng tinh quang hình cầu xuất hiện, bao trùm toan bộ mọi người ở bên trong. 

Nói thì chậm nhưng mọi việc diễ ra rất nhanh, khi Tinh Vân Bảo Bảo vừa xuất ra tinh quang bảo vệ thì một đám Kim Châm Thần Phong đột nhiên gia tốc, tốc độ nhanh hơn gấp ba lần tốc độ vừa rồi, cơ hồ gấp hai ba lần vận tốc âm thanh. Chưa được nửa cái chớp mắt thì đã đánh lên đỉnh đầu của bọn họ. Tiếp đó vô số tiếng phốc vang lên, hằng hà xa số kim châm từ đuôi của ong vàng phóng ra đập lên tinh quang. 

Những kim châm kia mỏng như lông trâu như lại ẩn chứa lực xuyên thấu cường đại, thoáng cái đã đánh cho quang tráo của Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc rung động mãnh liệt, có một vài kim châm còng thoát xuyên quang tinh quang, xuất hiện bên trong lòng sáng. Có điều tinh quang rất dày, bên trong ẩn chứa một luồng tinh thần lực không ngừng chấn động, đánh cho những kim châm kia nát baasy, biến thành nguyên khí kim hệ thuần túy. 

“A, thật là lợi hại! Nếu như Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc này yếu một chút thì kim châm có lẽ đã có thể xuyên qua, mà hiện giờ chúng ta đã bị bắn chết rồi.” 

Tinh Vân Bảo Bảo mặt vàng như đất, y phục trên người hắn tuy cũng là một kiện bảo khí nhưng không thể ngăn cản nổi nhiều Đoạt Mệnh Kim Châm công kích cùng một lúc như vậy. 

Cho dù ngăn cản được luồng thứ nhất thì còn có lượt thứ hai, thứ ba liên tiếp đánh xuống, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị bắn chết. 

Phương Hàn cũng thầm kinh hãi, không dám chậm trễ, vạn nhất đám thần phong này đánh tan quang tráo thì cũng không còn vật gì có thể ngăn cản được chúng. Đoạt Mện Kim Châm này không phải như phi châm của Ma Đạo, số lượng rất nhiều, bất luân là cao thủ Ma Đạo hay Tiên Đạo đều không có khả năng xuất ra một lượng lớn kim châm như vậy.” 

“Bạch Đế Kim Hoàng Trảm!” 

Ngay lúc hắn vừa hô lên, từu trong miện hắn một luồng kim quang bắn ra, hình thành một đạo kiếm quang, nháy mắt cắt nát hết toàn bộ kim châm, vô số nguyên khí kim hệ bị hút vào trong đó, sau đó kiếm quang lại bay ra ngoài, giống như cá bơi trong nước, không ngừng luồn lách, đảo quanh, chém giết đàn thần phong. 

Lập tức mấy ngàn thần phong liền bị chém giết, hóa thành một luồng kim khí mỹ lệ bị Kim Hoàng cương khí của Phương Hàn hấp thu hết, cương khí của hắn dường như sáng lên một chút. 

Đúng lúc này, càng nhiều thần phong bay tới, đột nhiên ngưng tụ lại cùng một chỗ, vô số ánh vàng kim hợp lại với nhau tạo thành một thanh kiếm khổng lồ màu vàng kim. Xích lạp! Thanh kiếm khổng lồ mạnh mẽ chém xuống, ngăn cản Bạch Đế Kim Hoàng Trảm của Phương Hàn. 

“Gì vậy? Những thần phong này lại có thể hợp lại thành cự kiếm đồng thời đánh xuống, thật là lợi hại.” Phương Hàn hơi sững sờ, thần thông trong đầu không ngừng vận chuyển, một luồng hỏa diễm phun ra, hắn thi triển hết tất cả các loại thần thông hỏa hệ của bản thân. 

Hỏa khắc kim. 

Hắn dùng hỏa để thiêu đốt , mà thần phong này là do kim khí hóa thành, chắc hẳn có thể tạo nên hiểu quả kỳ diệu. Nào ngờ Chu Tước Vũ vừa xuất hiện, tiếng hót chim phượng hoàng vang lên, hại đạo thần thông hỏa hệ nối đuôi nhau bay ra, hỏa diễm tràn ngập bầu trời nhưng không ngờ đám thần phong kia cũng không chút sợ hãi, những tia thần phong rậm rạp, chằng chịt không ngừng bay tới lui trong đám lửa, đuôi không ngừng bắn ra các kim châm. 

Chỉ có Xích Đế Hỏa Hoàng, Đại Nhật Hỏa Tai mới có thể hòa tan một ít thần phong. 

“Thần phong lợi hại như vậy nếu như có thể bắt về rèn luyện bọn chúng nghe lời của mình thì một khi luyện thành thì không phải vô địch thiên hạ sao?” Phương Hàn thầm nghĩ trong đầu, có chút giật mình bất quá đám thần phong này cũng không phải pháp bảo mà là những sinh linh sống sờ sờ, muốn luyện hóa hoàn toàn nhất định phải dùng thêm một số thần thông di hồ quỷ bí nữa. Nhưng lại không nhất định có thể luyện hóa được, khiến chúng triệt để nghe mệnh lệnh của mình. 

Ngay cả hỏa diễm của cao thủ Kim Đan Cảnh cũng không thể đốt cháy được bọn chúng, nếu mang tới Đại Huyền đế quốc mà bán đấu giá thì giá một con sợ cũng là giá trên trời. 

“HIện tại ngươi biến thành nguyên khí hệ kim thay ta ngưng tụ ra Kim Hoàng Trảm đi. 

Tay trái Phương Hàn lại vung lên một lần nữa, he kín bầu trời, phối hợp với Kim Hoàng Trảm thì lập tức đánh nát cả ngàn thần phong, ngưng tụ thành một thanh kiếm mỹ lệ, sau đó bị Bạch Đế hấp thu hết. 

Bầy ong này tuy rất lợi hại nhưng Phương Hàn có đạo khí bảo vệ, có Huyết Dạ Vương với lực lượng mạnh mẽ, hung hăng chém giết thì quả thật là không phải sợ cái gì cả. 

Trong khoảng thời gian ngắn hắn ra sức chém giết! 

Phương Hàn giờ như một mãnh hổ, từng đám từng đám thần phong bị giết chết, đại lượng nguyên khí bị Bạch Đế Kim Hoàng Trảm mạnh mẽ hấp thu, không kém gì một lần nữa hấp thu tinh thạch Thái Bạch. Mỗi con thần phong này đều được kim khí cường đại dưỡng dục mà thành, một đàn thần phong này không thua kém gì một khoáng mạch cả. 

Nếu như tu luyện Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Khí, chỉ sợ giết chết mấy ngàn con thần phong là có thể luyện thành. Nhưng mà lượng nguyên khí hệ kim mà Bạch Đế Kim Hoàng Trảm cần vô cùng lớn, nhiêu này vẫn chưa đủ. 

Nhưng Phương Hàn càng chém giết thì khí tức của Bạch Đế Kim Hoàng Trảm càng cường đại hơi, hơn nữa khí tức càng ngày càng nồng đậm, cuối cùng một đạo tỏa ra một đạo cương khí màu bạch kim, lập lòe chói sáng, nếu như người bình thường nhìn thấy ánh sáng này thì có lẽ lập tức sẽ bị ánh sáng mãnh liệt làm cho mù lòa. 

Có điều vẫn còn kém rất xa so với khi Kim Hoàng lột xác, diễn biến ra Kim Thần Lôi. 

Nhưng Bạch Đế Kim Hoàng Trảm càng ngày càng lớn mạnh làm cho tốc độ chém giết thần phong của Phương Hàn càng ngày càng nhanh, một đạo bạch quang lóe lên liền giết chết cả trăm, cả ngàn con thần phong. Trong khi Kim Hoàng cương khí không ngừng cường đại thì Phương Hàn cũng cảm giác được tốc độ của kiếm khí càng ngày càng nhanh, đến cuối cùng lại sinh ra hiệu ứng giống như Thuấn Sát Đại Pháp! 

Ý niệm vừa động kiếm khí đã chém đôi đàn thần phong ra làm hai nữa. 

Cũng không biết trải qua bao lâu, một canh giờ, hai canh giờ… 

Mấy lần hắn cảm giác được pháp lực bản thân đã tiêu hao hết, bất quá cậy vào Cây Thế Giới không ngừng cung cấp đại lượng linh khí Tiên Giới nên vẫn có thể kiên trì được. Đột nhiên Phương Hàn đột nhiên cảm thấy người rất thoải mái, thần châm chằng chịt đánh lên quang tráo cũng không còn nữa, hắn ngẩn đầu lên xem xét thì mới nhận ra là đàn thần phong đã bị hắn giết hết, không còn một con nào. 

Bạch Đế Kim Hoàng Trảm đã mạnh gấp đôi so với trước kia, hiện tại uy lực cơ hồ có thể vượt qua phi kiếm tuyệt phẩm bảo khí như Quỷ Xà Kiếm, Bích Huyết Diệt Hồn Kiếm. 

“Lần này hật sự là cần phải nghỉ ngơi rồi, chúng ta xuống dưới mặt đất thôi. Thu liễm khí tức lại.” Phương Hàn dùng Hải Thận Khí Công thu liễm khí tức hạ xuống dưới, nhưng vòng bảo vệ vẫn duy trì như cũ, không có triệt thoái, sợ lại bị vây công, hắn thấy Ngũ Hành Địa này thật sự quá hiểm ác, không để cho người ta cơ hội để thở lấy hơi nữa. 

Nào ngờ rằng vừa hạ xuống mặt đất! 

Oanh long! 

Mặt đất đột nhiên phun lên rất nhiều nước suối, thoáng cái đã ngưng kết thành trăm ngàn con quái ngư, phát ra những âm thanh the thé, để lộ ra hàm răng sắc nhọn, dữ tợn lao về phía Phương Hàn cắn xé. Quái ngư còn bắn ra thủy tiễn, thậm chí còn có quai ngư phun ra một quả cầu nước thật lớn, đánh mạnh lên quang tráo rồi phát nổ mạnh mẽ. 

“Lại nửa rồi! Đây là do thủy tinh khí ngưng kết tạo thành ngư tinh, chỉ có thể giết hết toàn bộ thôi!” Diêm than một tiếng. 

Phương Hàn trầm mặc không nói lời nào, giống như muốn tiết kiệm tất cả tinh khí thần, giữ vững tinh thần, phóng xuất ra Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền, các loại thần thông lại được thi triển ra một lần nữa, Già Thiên Ma Thủ đánh ra khắp nơi, chụp loạn cả lên. Lần này đối phó với đám ngư tinh do thủy tinh khí ngưng kết thành có vẻ dễ dàng hơn một chút. Chỉ có mỗi thủy lôi của bọn chúng là có phần hơi lợi hại một chút. 

Phanh phanh phanh phanh! 

Một đám quái ngư bị Già Thiên Ma Thủ chụp trúng phát nổ, hóa thành hơi nước tinh thuần, tiến nhập vào trong Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền. 

Những đoàn thủy lôi kia cũng bị Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc chặn đứng hết. 

“Nếu như không phải đánh bại được Quỷ Đế, đoạt được Già Thiên Ma Thủ của hắn thì đối phó với đám quái thú ở Ngũ Hành Địa này cũng sẽ rất gian nan.” Phương Hàn cũng không biết đã giết được bao nhiêu quái ngư do thủy tinh khí ngưng tụ thành, nhuwg mà dòng nước từ dưới mặt đất phun lên vẫn cuồn cuộn không dứt. Huyết Dạ Vương thoạt nhìn đã có chút mệt mỏi, mà tinh quang của Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc cũng có chút mờ nhạt đi. 

Thấy tình huống như vậy, Phương Hàn liên tục phát ra pháp lực quán chú lên bản thể của ma đao Huyết Thương Khung của Huyết Dạ Vương, đồng thời cũng truyền pháp lực vào trong Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc. 

Hai kiện đạo khí này tuy lợi hại, nhưng cũng không thể có nguồn lực lượng cường đại, cuồn cuộn mãi không hết, phải chiến đấu mãnh liệt trong thời gian dài cũng sẽ rất mỏi mệt, dần mất đi linh hiệu của bản thân, phải nghỉ ngơi một thời gian mới có thể khôi phục được. Đương nhiên, nếu như quán chú pháp lực vào trong bản thể của bọn chúng thì có thể giúp cho bọn chúng sinh long hoạt hổ trở lại. 

Cây Thế Giới ở mi tâm của Phương Hàn hấp thu đại lượng linh khí Tiên Giới rồi truyền vào trong hai não hải của Phương Hàn, xoay chuyển một vòng thì đã chuyển hóa thành pháp lực rồi. 

Sau đó những pháp lực này hoặc được dùng để phát động thần thông của bản thân, hoặc được quán chú vào trong hai kiện đạo khí, giúp chúng bảo trì lực lượng cường đại của mình. 

Vốn Cây Thế Giới cũng có dư lượng lớn nguyên khí Tiên Giới, mỗi ngày có thể luyện chế thành ba vạn sáu nghìn viên Nguyên Anh Đan, nhưng hiện tại toàn bộ lượng nguyên khí Tiên Giới khổng lồ này đã bị chuyển hóa thành pháp lực hết rồi. 

Trận chiến kéo dài hơn nửa ngày cũng không còn dư chút nào để luyện chế Nguyên Anh Đan. 

“Thật là mãnh mẽ! Chiến đấu lâu như vậy mà pháp ;ực vẫn cuồn cuộn không dứt, cho dù hắn có pháp tinh ngọc thạch thì tiêu hao bao nhiêu mới đủ đây?” Tinh Thiến khiếp sợ khi chứng kiến pháp lực của Phương Hàn cuồn cuộn không dứt như vậy. 

Hiện tại cho dù là một cao thủ Kim Đan Cảnh cũng sợ là đã tiêu hao hết pháp lực, vì mệt quá mà chết đi. 

Ba tháp! 

Một con quái ngư cuối cùng bị Già Thiên Ma Thủ bóp nát, toàn bộ thủy tinh khí đều bị Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền hấp thu hết, vô thượng thần thông thủy hệ này cũng sinh ra dấu hiệu muốn lột xác…… 

Vĩnh Sinh 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.