Phương Thanh Tuyết vừa xuất thủ chính là Thần Tiêu Lôi trong thái cổ Chư Tiên Lôi pháp, đại thủ có lôi đình vạn quân, tham ngộ pháp tắc không gian, lập tức bao trùm lấy viên Tiên đan, cùng lúc đó đạo nhân trên mặt viên Tiên đan này cũng hiện ra thần sắc kinh hoàng. Sau đó ảo cảnh vỡ vụn, rừng mai cổ lão cự nhiên hóa thành một rừng đao kiếm, không ngừng chấn động tựa hồ muốn bắn ra ngoài.
“Thật quỷ quái, Mê Hoặc chi thuật của Tiên đan này quả thật không tệ, mặc dù ta biết là không ổn thế nhưng cự nhiên lại không nhìn ra rừng hoa này là do nó biến thành.”
Trong lòng Phương Hàn tán thưởng, thế nhưng cho dù viên Tiên đan này có ám toán mình thành công cũng không hề hấn gì.
Nhưng mà viên tiên đan này đúng là rất giảo hoạt, Phương Hàn muốn buông tha cho nó một con đường, thế nhưng giờ hắn lại đổi ý.
Tại thời điểm Phương Thanh Tuyết dùng một trảo ngăn chặn viên Tiên đan, Phương Hàn cũng không động, chỉ há mồm phun ra một chùm hỏa vũ mãnh liệt khiến viên đan dược này xèo xèo cháy sạch. Hắn cùng Phương Thanh Tuyết bắt đầu mãnh liệt tế luyện, lão giả đạo trang trong viên đan dược này liền biến thành một đoàn dược khí đồng thời phát ra tiếng gào thét thê lương, muốn giãy dụa thoát ra, thế nhưng tất cả đều vô ích.
Nhân Hoàng Bút chứng kiến tình cảnh này, thân thể hắn cũng không động, trên thân thể bắn ra một cái tiểu Đỉnh, bên trong có hơn vạn con Hỏa Long rít gào không thôi, chính là Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh mà hắn hàng phục được, khí linh trên mặt đã bị hắn hoàn toàn hàng phục, cũng không biết hắn thi triển môn Đạo thuật gì.
Hơi chút khẽ hấp, Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh này liên thu lấy toàn bộ dược khí vào trong, sau đó mạnh mẽ xuất thủ, cả Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh đều bay vào trong thân thể Phương Hàn.
Oanh Long !
Một đoàn hỏa diễm cự nhiên nổ mạnh trong thân thể Phương Hàn , trong mỗi lỗ chân lông đều phun ra hỏa diễm. Hỏa diễm này không ngờ là Thiên Giới Tịnh Hỏa, nguyên bản được hắn dùng để luyện huyết nhục tới mức cực hạn.
A!A!A!
Đau đớn mãnh liệt từ sâu bên trong linh hồn truyền tới, Phương Hàn cảm giác như linh hồn của mình tựa hồ đang bị đoạ xuống liệt diễm trong địa ngục, chịu đựng hỏa diễm tra tấn trong ngàn năm vạn năm.
“Phương Hàn, không nên buông lỏng , toàn lực vận công, dùng Xích Đề Hỏa Hoàng Khí trong Đại Ngũ Hành Thuật luyện hóa kiện tuyệt phẩm đạo khí Viêm Đế Hoàng Long Đỉnh này, ta giúp ngươi một tay! Bàn Vũ Tiên Tôn luyện chế năm kiện tuyệt phẩm đạo khí, thật ra cũng chính là vì Ngũ Hành hợp nhất. Sau đó dung nhập vào cơ thể. Hiện tại ta nuốt vào một khối tàn phiến tạo hóa thần khí, mặc dù chưa thể luyện hóa nhưng lại có thể lĩnh ngộ ra một số thứ. Đại Ngũ Hành Thuật của ngươi bài danh trước mười trong ba nghìn đại đạo, thập phần ảo diệu, thế nhưng tu luyện cũng cực kì gian nan , căn bản không có khả năng tu luyện tới cảnh giới chí cao."
Nhân Hoàng Bút nắm lấy bả vai Phương Hàn. Đồng thời bức bách thiên giới Tịnh Hỏa trở về thân thể Phương Hàn, trong nháy mắt thân thể hắn biến thành hỏa nhân. Không, là một ngọn lửa cực lớn, hoàn toàn bị thiêu đốt, ngũ quan , thân thể, tứ chi đều giống như ngọn nến bị hòa tan , khiến cho người khác nhìn mà kinh tâm.
"Tiền bối, cái này!"
Phương Thanh Tuyết khẩn chương, rất đau lòng.
"Không nên làm càn, bây giờ ta đang để Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh dung nhập vào trong Xích Đế Hỏa Hoàng Khí cua hắn khiến cho Đại Ngữ Hành Thuật của hắn tiến bộ vượt bậc'. Nhân Hoàng Bút vội vàng nói:Sau này, hắn cỏ thể dùng hỏa khắc kim, kim khắc mộc, Ngũ Hành tương sinh tương khắc, luyện hóa hết năm kiện ngũ hành tuyệt phẩm đạo khí của Bàn Vũ Tiên Tôn, với Hoang Mang Chi Thi thúc giục, cả thân thể sinh sản ra tạo hóa, tương lai chẳng những có hi vọng thành tiên, thâm chí trở thành một nhân vật ngang với cấp thiên quân”.
Trong lúc nói chuyện, Nhân Hoàng Bút không ngừng vận chuyển thần thông. Trong thân thể Phương Hàn đột nhiên chảy ra một loại chất hôi tanh: “Ha ha, đám tạp chất này rốt cuộc cũng bị Thiên Giới Tịnh Hỏa luyện hóa ép ra, Phương Hàn thôn phệ quá nhiều tinh huyết nguyên khí, tuy có thể luyện hóa nhưng lại có một số tại họa ngầm còn lưu lại trong thân thể, sau này tu luyện sẽ gặp trở ngại cực lớn, những thứ này đều là tạp chất tu luyện sót lại. Hiện tại cũng bị Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh luyện hóa ép ra rồi, từ nay về sau thân thể của hắn chính là huyết nhục tinh khiết. Phương Hàn, nhanh chóng thúc dục Hoang Thần Chi Thi quán thâu thuần dương nguyên khí, thi triển thủ đoạn lơi hại nhất trong Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh là Viêm Đế Chi Nộ, hoàn toàn tinh lọc huyết nhục ngươi, đây là trụ cột vật chất bất hủ do chính ngươi tinh luyện ra, huyết nhục không tinh khiết động thiên không tinh khiết, sao có thể tạo vật ! Sao có thể luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh đệ ngũ trọng, Tạo Vật Cảnh !”
Phương Hàn bị dung hóa thành sáp nhân, thế nhưng ý niệm vẫn tồn tại, lúc này đột nhiên một cỗ ý niệm cường hoành dung nhập và Hoang Thần Chi Thi trong Tổ Vu Kính.
Trùng trùng điêp điệp Thuần Dương trọng thủy chảy vào trong cơ thể, tiến nhập vào trong Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh, lập tức uy lực công kích lớn nhất trong Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh được kích phát ra.
Một pho tượng Hỏa Diễm Chi Thần cự đại vượt qua trăm ngàn thế, thời không ngăn cách xuất hiện, sau đó một cỗ phẫn nộ hỏa diễm bạo phát ra từ trên người Hỏa Diễm Chi Thần, hoàn toàn bao phủ lấy Phương Hàn.
Đây là thủ đoạn ẩn giấu của Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh, cùng loại với Bất Hủ Cổ Lôi Pháo, Viêm Đế Chi Nộ.
Trong hỏa diễm bổn nguyên sinh ra lửa giận, đủ có thể hòa tan hết thảy, luyện hóa hết thảy. Lực công kích siêu việt không thể ngăn cản, giống như thiên đạo luân hồi không thể đảo ngược vận chuyển được.
A!
Bị Viêm Đế Chi Nộ thiêu đốt , luyên hóa, thân thể Phương Hàn hoàn toàn tan ra hóa thành một đạo khí lưu, tiêu thất trong hư không, cả khí tức linh hồn cũng biến mất, tại địa phương lúc trước hắn đứng có lưu lại một hình người bụi đen tro như mực, giống như thần hình hóa thành kiếp bụi vậy.
Cảnh tượng này giống như niết bàn, vô thượng Phật Đà tuổi thọ đã đạt tới cực hạn, cuối cùng biến mất trong thiên địa.
Phương Hàn bị Viêm Đế Chi Nộ luyện hóa thành hư vô . Hoàn toàn biến mât trong thế giới này.
Tuy thoáng cái hắn biến mất, thế nhưng Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang lại cảm thấy khí tức của Phương Hàn tựa hồ đang dung nhập vào cả trời đất. Khắp nơi trong trời đất đều là khí tức của Phương Hàn, Phương Hàn giống như cả thiên địa, cả thiên địa lại là Phương Hàn, đây là một cảnh giới vi diệu.
Nhưng mà chỉ qua thời gian mấy lần hô hấp, thân thể hắn đột nhiên xuất hiện trong hư không, một đoàn hỏa diễm tinh khiết óng ánh kết thành thân thể, sau đó trong ngọn lửa óng ánh tạo ra rất nhiều huyết nhục, cuối cùng hình thể hoàn thiện hiện ra, khí chất cả người đã xảy ra một loại biến hóa hoàn toàn bất đồng.
Tóc của hắn, từng sợi từng mỹ ngọc như tơ, nhẵn nhụi bóng loáng, đủ có thể khiến cho bất cứ nữ tử nào cũng hâm mộ phát điên, ngón tay hắn, làn da hắn đều lộ vẻ sáng bóng như Niết Bàn, hắn giống như Niết Bàn trọng sinh vậy, mỗi hình thái tính mạng đã xảy ra biến hóa về chất , ánh mắt thâm túy như biển rộng, mỗi tấc huyết nhục, mỗi tấc da thịt, thậm chí lỗ chân lông đều ẩn chứa rất nhiều lực lượng không gian, thời gian, đang xoay tròn. Lực lượng ẩn chứa trong cơ thể hắn đã có thể dùng nhật nguyệt để hình dung, túy ý hô hấp có thể khiến tinh cầu run rẩy, đại địa biến đổi.
Một loại khí tức chỉ có tại cự thần thượng cổ từ trong thân thể hắn bắn ra.
Cả người hắn cao lên không ít, Phương Thanh Tuyết tựa hồ như ngửi thấy làn hương khí thơm ngát trên cơ thể Phương Hàn, loại mùi thơm này không giống như Bách Hoa, cũng không giống bất kì thảo dược nào, đan dược gì mà lại phát ra một loại tâm linh đã được tinh lọc đến cực điểm, sinh ra một cỗ thiên hương trong hư không. Loại mùi thơm ngát này chỉ ngửi qua sẽ khiến khí tức trong thân thể lưu chuyển, khiến bản thân say mê, khu trừ tất cả tạp niệm, tu luyện khiến người ta nhập thánh.
Điểm này khiến Phương Hàn giống như một vị Phật Đà thượng cổ ngồi ngay ngắn trên hư không, lập tức trên người sinh ra mùi thơm ngát, tản mát ra vố số tinh vực, sinh linh trên mặt vô số tinh cầu lập tức thành kính quy y vào cửa Phật.
Phương Thanh Tuyết nhạy cảm phát hiện, Phương Hàn không còn chút suy yếu nào nữa, thậm chí thọ nguyên đã được bù đắp hoàn toàn, hơn nữa còn tăng thêm một chút.
Nhất là trên phương diên lực lượng, Phương Hàn đã hoàn toàn siêu việt hơn thần thú cùng cấp bậc.
Thậm chí ngay cả Phương Thanh Tuyết cũng không thể nhìn thấu hiện tại Phương Hàn có bao nhiêu lực lượng.
“Tốt, tốt, tốt ! Phương Hàn, hiện tại ngươi đã chính thức gột rửa toàn thân rồi, trước sau như một tất cả tạp chất đều được Diêm Đế Chi Nộ luyện hóa toàn bộ, trước kia các loai di chứng do cướp đoạt của người khác đều bị luyện hóa, hiện tại Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh đã ẩn dấu trong Xích Đế Hỏa Hoàng khí của ngươi. Chờ ngươi tìm được bốn kiện chí bảo khác, lực lượng của ngươi sẽ đạt tới một trình độ không cách nào tưởng tượng. Hiện tại ngươi mau củng cố Hỏa Hoàng chi khí đi, đem nó biến thành pháp tắc thời gian của chính mình. Chúng ta khổ tu mấy ngàn năm là kiên cố toàn bộ căn cơ. Phải biết rằng đám người trong Bát Bô Phù Đồ của ngươi, tuy cả đám đều tấn thăng lên vạn cổ cự đầu, thế nhưng căn cơ vẫn chưa ổn. Nhất định phải trải qua thời gian dài tĩnh tọa, tử quan mới có thể tinh lọc tâm linh, khu trừ tâm ma, như vậy mới tốt cho việc tu luyện sau này”.
Nhân Hoàng Bút chỉ điểm.
“Được !”
Phương Hàn cũng cảm thấy Nhân Hoàng Bút đem Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh dung nhập vào thân thể mình, tạo ra một loại dung hợp kì quái, khiến cho tuổi thọ của chính mình chẳng những khôi phục toàn bộ mà hình thái tính mạng cũng sản sinh ra biến hóa, thế nhưng còn chưa dạt cảnh giới “Tạo Vật”, đó cũng không phải là vấn đề trên phương diện lực lượng mà hiện tại bản thân còn chưa giải thích thấu triệt về biến hóa. Nhất định phải triệt để thấu triệt những điểm này, hoàn toàn lĩnh ngộ, sau đó lại trùng kích mới có thể bước vào Tạo Vật Cảnh.
Hiện tại hắn đã không cần phải tăng lên sức mạnh nữa, mà nhất định phải ngồi xuống tĩnh tọa, cần thời gian tham ngộ, bế quan, tôi luyện khảo vấn tâm linh, dùng thần niệm đi tham ngộ, cảm thụ thiên địa pháp tắc, phải rõ như lòng bàn tay đối với thân thể chính mính. Còn nữa, phải hoàn toàn quen thuộc với lực lượng của mình, để xem Đại Ngũ Hành Thuật tu luyện tới tình trạng nào.
Thế cho nên hắn bắt đầu ngồi xuống.
Bắt đầu đả tọa, cũng không vận công, mà tùy ý ngồi xuống, cả người thoàng cái tiến nhập thăm dò đại đạo pháp tắc, trao đổi lẫn nhau.