Vĩnh Sinh

Chương 681: Chương 681: Tổ tiên chí tôn đan




 

 

Côn Bằng, Thao Thiết hai đại thần thú còn đang đau khổ chèo chống. 

Nhưng mà bọn nó cũng đã tới mạt lộ rồi, hiện tại Phương Hàn xuất thủ đoạn đối phó với chúng nó, hai đầu thần thú này chỉ có chờ chết. 

" Phương Hàn, Phương Hàn, người không thể giết chúng ta. Chúng ta quy y." 

Côn Bằng, Thao Thiết lúc này đang bị trấn áp trong Bát Bộ Phù Đồ, không thể động đậy, trông thấy Phương Hàn đi tới, hai đầu thần thú sợ tới mức run rẩy:"Ngươi dùng Đại Phổ Độ Thuật độ hóa chúng ta, chúng ta có thể giúp ngươi ngưng luyện Bát Bộ Phù Đồ, chúng ta còn có thể giúp ngươi ngưng luyện Tam Tập Tam Thiên chí bảo, ngươi muốn ngưng luyện ra Tam Tập Tam Thiên chí bảo,đây chính là một công trình to lớn, thần chúng ta có sở trường về luyện chế các loại pháp bảo, nếu như ngươi độ hóa chúng ta, tốc độ ngưng luyện pháp bảo còn nhanh hơn vô số lần tự luyện chế". 

"Hừ, tới bây giờ mà hai đầu thần thú các ngươi vẫn còn si tâm vọng tưởng". Phương Hàn lạnh lùng nói:"Ta còn muốn pháp bảo gì nữa? Hiện tại ta có tuyệt phẩm đạo khí bên người, còn muốn luyện chế ra pháp bảo gì? Pháp bảo gì lợi hại hơn tuyệt phẩm đạo khí? Hơn nữa để bắt hai ngươi ta đã tiêu tốn trọn vẹn mười vạn năm tuổi thọ, nhất định phải cướp đoạt phép tắc thời gian trong thân thể các ngươi để pháp tắc thời gian cua ta đại viên mãn, sau đó đột phá tới Trường Sinh ngũ trọng Tạo Vật Cảnh, trong cơ thể ngưng luyện ra bất hủ vật chất. Đến lúc đó có thể luyện chế ra tuyệt phẩm đạo khí, tất cả tuổi thọ cũng được khôi phục. Còn có thể càng tiến một bước, ta dựa vào cái gì mà bỏ qua cho các ngươi?" 

" Phương Hàn, ngươi thật ngoan độc!" 

" Cho dù ta sắp chết cũng không cho ngươi luyện hóa. Côn Bằng tự bạo, huỷ diệt thiên địa." 

Côn Bằng gầm lên giận dữ, tinh huyết trong cơ thể sôi trào. Ý muốn tự bạo thoát ly khỏi Phương Hàn. 

"Vô ich, bị ta trấn áp mà còn dám càn rỡ như thế, quả thực không biết sống chết". Ánh mắt của Phương Hàn sắc bén, thúc dục các loại thần thông trông thân thể, đột nhiên thoáng cái dẫn phát Luân hồi chi lực trong Hoàng Tuyền Đồ. 

Bóng ảnh của Luân Hồi Chi Bàn trôi nổi trên đầu Côn Bằng, Thao Thiết, hơi xoay tròn lập tức đánh nát bấy thân thể hai thần thú. 

"Thượng Thương Thủ!" 

Sau đó Phương Hàn thi triển ra Đại Thương Khung Thuật, bàn tay bắn nhiếp tới, chưởng ảnh tung lên đánh vào đám máu thịt lôi ra hai động thiên. 

Tinh thể pháp tắc không gian, tinh thể pháp tắc thời gian trong động thiên của hai kẻ này đang không ngừng lưu chuyển, trong không gian còn có một số bảo bối ngưng tụ thành hình, thần thông cường đại không ngừng vân chuyển phía trên động thiên. 

"Tốt, tốt , tốt ! Hai đầu thần thú này mỗi đầu thần thú đều ngưng luyện ra chín mươi chín loại thần thông, đều là vô thượng cấp. Để Tiểu Túc Mệnh Thuật của ta thôn phệ, thật là thoải mái." 

Thần thú có thọ nguyên kéo dài, hấp thụ nguyên khí kịch liệt. Trong những năm tháng dài đằng đẵng đó, bọn chúng tu luyện được rất nhiều thần thông. 

Vô luận là Côn Bằng hay Thao Thiết đều là Tru Quang Cảnh, là cao thủ ngưng luyện pháp tắc thời gian, tùy ý thôn phệ Ma Thần Bất Tử Chi Thân, ngay cả nhân vật thần thoại pháp tắc không gian cũng không phải là việc khó khăn. Thường niên cướp đoạt có thể học được đủ loại pháp tắc thần thông trong vũ trụ. 

Nhất là Côn Bằng. 

Thần thông trong cơ thể mỗi đầu Côn Bằng đều phi thường cường đại, nhưng mà tiếc nuối duy nhất chính là, bên trong chỉ có một số loại thần thông phổ biến trong ba nghìn đại đạo mà đám Thiên Ma thường xuyên tu luyện như Đại Thiết Cát Thuật, Đại Băng Diệt Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật. 

“ Ừm, cự nhiên Tiểu Túc Mệnh Thuật không thể thôn phệ được môn thần thông này, chẳng lẽ cũng là thần thông cùng loại với Chư Thần Sáng Thế? Trong quá trình Phương Hàn thôn phệ thần thông đột nhiên có một môn thần thông trong cơ thể Côn Bằng mà Tiểu Túc Mệnh Thuật cự nhiên không cách nào thôn phệ được, lực lượng của nó có thể ngăn cản vận mệnh. 

Môn thần thông này do ba mươi ba đạo phù văn tạo thành, mỗi một đạo phù văn câu thông lẫn nhau giống như Tam Thập Tam Thiên, hoặc là vòng tròn, hoặc là kiếm hình, hoặc là phù hình, hoặc là xiên hình , … Ba mươi ba đạo phù văn hợp thành ba mươi ba tầng không gian, một đạo phù văn có bộ dáng như quỳnh lâu ngọc vũ vậy, dần dần xuất hiện một thế giới, lại giống như hư không chi cao vận chuyển tạo hóa. 

“Tam Thập Tam Thiên ấn quyết. Đây là do Tạo Hóa Tiên Vương tại Tiên giới chí tôn sáng tạo nên, ý muốn so sánh cùng Vĩnh Sinh chi môn. Vĩnh Sinh chi môn tồn tại trong Tiên giới chính là lợi kiếm của tất cả tiên nhân, là nguồn suối của tất cả tạo hóa, hi vọng vĩnh sinh. Mà tiên giới chí tôn Tạo Hóa Tiên Vương sáng tạo ra Tam Thập Tam Thiên, ý muốn đặt song song cùng với Vĩnh Sinh chi môn.” 

Ý niệm của Phương Thanh Tuyết cũng cảm thụ được khi Phương Hàn thôn phệ ba mươn ba đạo phù văn, trong óc không khỏi lóe lên một đoạn hồi ức, 

“Gì? Tạo Hóa Tiên Vương tại Tiên giới là những thứ gì?”Phương Hàn không khỏi dò hỏi. 

“Ta cũng không nhớ rõ, thế nhưng trong lạc ấn linh hồn của ta thủy chung có tồn tại cái tên này”. Phương Thanh Tuyết lắc đầu nói:”Cũng thật kì quái, vì sao đầu Côn Bằng này lại biết ấn quyết về Tam Thập Tam Thiên? Hơn nữa còn được truyền thừa trong bổn mạng của nó? Tựa như tổ tiên của nó từ Tiên giới xuống vậy. Tiên giới quả thật có nhiều thần thú.” 

Ấn quyết Tam Thập Tam Thiên này cũng không phải do Côn Bằng học được, mà là do cha mẹ nó truyền thừa lại, tại trong trứng đã học rồi. 

“Phần ấn quyết này thần diệu giống như Chư Thần Sáng Thế vậy. Ta phải cất trong cơ thể, đặt ngang hàng với Chư Thần Sáng Thế, sau này làm đòn tất sát giết địch nhân”. 

Phương Hàn đem ba mươi ba đạo phù văn tạo thành quỳnh lâu ngọc vũ này dấu trong cơ thể, đối lập cùng Chư Thần Sáng Thế, lập tức lực lượng thân thể hắn tăng vọt. 

Hơn nữa trong tiếng kêu rên của Côn Bằng, tất cả nguyên khí đều biến thành chất bổ tiến vào trong động thiên của Phương Hàn. 

Thao Thiết cũng giống như vậy, tinh thể pháp tắc không gian của hắn cũng dung nhập vào động thiên của Phương Hàn, trong một na sát pháp tắc thời gian trong thân thể Phương Hàn lập tức đại viên mãn ! 

Rầm ! Rầm ! 

Tinh thể pháp tắc thời gian của Côn Bằng, Thao Thiết ẩn chứa pháp tắc thời gian mênh mông cỡ nào? Cơ hồ là bao hàm tất cả pháp tắc thời gian, ba nghìn mảnh pháp tắc thời gian đều ẩn giấu trong đó. Hai đầu thần thú này đều là cường giả pháp tắc thời gian Trụ Quang Cảnh đỉnh phong, tất cả pháp tắc thời gian đều bị Phương Hàn cướp lấy, sau đó pháp tắc thời gian trong động thiên của Phương Hàn ngưng tụ thành viên tinh thể thời gian cỡ đầu nắm tay ! 

Viên tinh thể thời gian này là do ba ngàn mảnh pháp tắc cấu thành, trong đó ẩn chứa thời gian chi lực cực kì phong phú, pháp tắc thời gian rất thâm sâu khiến Phương Hàn chỉ có thể tùy ý điều chỉnh thời gian trong thiên của mình. 

Mà vách tường thủy tinh trong động tiên của Phương Hàn cũng đều có linh tính huyễn động, tựa hồ là một cái cuống rốn thủy tinh cự đại chuẩn bị sinh ra một nhân vật tuyệt thế. 

Đây là điềm báo chuẩn bị tấn thăng đến Tạo Vật Cảnh. 

Cả động thiên của Phương Hàn xảy ra biến hóa nghiên trời lệch đất. Lực lượng của hắn cũng trọn vẹn tăng lên tới tình trạng khủng bố. Đạt tới trên ngàn ức. 

Mà tuổi thọ của hắn cũng từ từ tăng lên. Mặc dù chưa bù lại số tuổi thọ đã mất , thế nhưng cũng gia tăng thêm vài ngàn năm. 

“Ta muốn bế quan! Triệt để bế quan ! Làm cho pháp tắc của Côn Bằng, Thao Thiết đều biến thành của mình. Triệt để lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, một canh giờ, một trăm năm ! Ta muốn bế quan ngàn năm, vạn năm ! Hy vọng có thể tăng thêm một bước tới cảnh giới tạo vật ! Tiên đan, đi ra cho ta, Tiên đan trong Thiên Vũ Chi Khố,xuất hiện đi !” 

Côn Bằng, Thao Thiết, tất cả đều biến mất, triệt để không còn một tia lạc ấn, biến mất trong thiên địa, hóa thành tích xúc hùng hậu trong cơ thể Phương Hàn, hiện tại lượng tinh khí khổng lồ trong cơ thể Phương Hàn liên tục lưu chuyển, hắn không thể luyên hóa đám tình khí này, lực lượng của hai đầu thần thú kia thực sự quá lớn, không cách nào triệt để luyện hóa chuyển thành lực lượng của mình, trừ khi bế quan hoàn toàn chuyển hóa pháp tắc thời gian thành bản thân mình lĩnh ngộ. 

Ý niệm của Phương Hàn lập tức tràn tới chỗ sâu trong tầng thứ hai của Hoang Thần Chi Thi, nơi đó là cái kho chứa Tiên đan. Cùng lúc đó hắn cũng truyền ý niệm tới cho Nhân Hoàng Bút, còn có Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quanh. 

“Không ngờ có nhiều Tiên đan như vậy! Thiên cấp tuyệt phẩm đan dược, thượng phẩm đan dược giống như cát vậy!” Phương Thanh Tuyết triệt để rung động, nàng cũng không kịp nhìn hết đan dược chứa đựng trong không gian Hoang Thần Chi Thi. Trái lại Nhân Hoàng Bút còn trấn định được, nhưng mà hắn cũng không ngừng gật gù chầm chồ : “Không tệ , không tê. Bàn Vũ Thiên Tôn không ngờ lại luyện chế được nhiều Tiên đan như thế, thực lực bản thân hắn quả thực là ngang với thiên quân. Phương Hàn, tuổi thọ của ngươi đã tổn thất rất nghiêm trọng, nhưng mà có một loại tiên đan gọi là Tổ Tiên Chí Tôn Đan, là nhân vật cấp bậc tổ tiên dùng một tia tinh hoa tính mạng bổn nguyên ngưng tụ thành. Tổ Tiền là nhân vật cường đại gấp mười lần Kim tiên, phi thường lợi hại. Tính mạng tinh hoa tính mạng bổn nguyên của hắn luyện chế ra Tiên đan có thể khôi phục vài vạn năm tuổi thọ của ngươi”. 

“Vậy sao?” . Phương Hàn mừng rỡ duỗi tay tung ra một trảo bắt lấy một viên đan dược trên không trung. 

Viên đan dược này bị phong ấn trong một chiếc hồ lô thủy tinh, trong hồ lô thủy tinh này dường như có một mảnh thiên địa khác, bên trong có một mảnh rừng mai cổ lão , một lão giả thân mặc quan kỳ, thân thể ngang tàn đang thưởng mai, lại tựa hồ đang ngâm thi tác đối vậy. 

Hai mắt Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái đã nhận ra, lão giả mặc quan phục đứng trên phiến rừng mai cổ xưa này chính là một viên đan dược biến thành, lực lượng của viên đan dược này phi thường mênh mông, tựa hồ như một khối tinh cầu nhỏ, hoàn toàn do dược liệu tạo thành. Mùi thuốc trong đó đều ẩn chứa lực lượng có thể khiến tuổi thọ con người ta tăng lên. 

Đột nhiên tại thời điểm con mắt Phương Hàn nhìn chăm chú vào viên thuốc này, lão giả kia tựa hồ như minh bạch điều gì đó, tựa hồ như bản thân sắp bị nuốt sống, bị vận mệnh tiêu hóa, thế nên hắn liên tục thét dài : “Đạo hữu ! Ta sinh ra trong lò luyện đan đã hơn vạn năm tu sinh dưỡng tính, chưa bao giờ sát sinh, tu luyện cũng không dễ , hi vọng ngươi có thể tha cho ta một mạng, để ta tự do, ta sẽ rất cảm kích. Tuy ngươi kết thừa đạo thống của Bàn Vũ Tiên Tôn, thế nhưng trên trời còn có đức hiếu sinh, nếu như ngươi tha cho ta một mạng, tương lại thu được công đức, thành tựu sẽ không tầm thường.” 

“Ai da, rất có ý tứ, có ý tứ !” Phương Hàn không ngờ rằng viên đan dược này lại cự nhiên còn khôn khéo hơn cả người tu đạo, cũng biết làm ra vẻ đạo mạo nói đạo lý. 

“Nghiệt súc, cự nhiên dám thi triển Mê Tiên thuật khua môi múa mép như vậy!” 

Đột nhiên lúc này Phương Thanh Tuyết nghiêm nghị quát lên, đánh ra một chưởng bổ tới đầu lão giả này. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.