Vĩnh Sinh

Chương 1079: Chương 1079: Táng Tiên




Chương 1079

Táng Tiên

“Đột nhiên Phương Hàn lúc đó không chút lường được xuất thủ với Ngọc Cốt Băng Cơ Mộ Vân.

Mặc dù hiện tại không thích hợp để chiến đấu sinh tử cùng Cố Trường Phong, nhưng mà Mộ Vân này luôn nói mình không bằng Cố Trường Phong, hắn cũng nghe được một chút ăn thua trong đó, cho nên trực tiếp ra tay, để cho Mộ Vân không chênh lệch bao nhiêu cùng Cố Trường Phong biết mình lợi hại thế nào.

Hắn là người tinh tế cỡ nào? Đã sớm nhìn ra, Ngọc Cốt Băng Cô Mộ Vân này thật không đơn giản, chỉ sợ thuộc về hàng đệ tử thượng tầng trong chủng tử. Thực lực cực mạnh, Kim Tiên đỉnh phong, thấy mình có tiềm lực, muốn chiêu dụ mình dưới trướng nàng. Hiện tại vừa lúc thể hiện ra một chút thực lực, để nàng biết mình không phải dễ chiêu dụ như vậy, muốn mời chào, nhất định phải giao ra nhiều chỗ tốt.

Nếu không gặp phải nhiệm vụ nguy hiểm gì lấy mình làm pháo hôi, thì còn ra hình dáng gì? Làm cho sau này mình muốn đại khai sát giới, cũng hết sức bất lợi.

Phương Hàn nhẹ nhàng một trảo, nhìn như bỉnh thàn, không có dao động pháp lực, thiên nhiên tự nhiên, lại như sừng của linh dương, không chút dấu vết, tràn đầy mùi vị ngẫu hứng.

Hắn ngầm ẩn vào đó Thâu Thiên Chi Đạo, còn có thất thức, vũ học long tộc, Khởi Nguyên Thần Quyền, Chư Thiên Luân Hồi, Chung Kết Chi Đạo….Vô số thần thông cái thế huyền bí, trộn lại như thập cẩm, nấu thành một lò tinh hoa.

Từ sau khi hắn tấn thăng Kim Tiên, cảnh giới tăng lên, tất cả võ học đều có đề thăng, phạm vi cũng rộng ra rất nhiều, cảnh giới như thuyền gặp nước, đối với hiểu biết võ học, cũng tăng lên một tầng cao mới, hiện tại võ học gì cũng hạ bút thành văn, không chút nghĩ ngợi.

“Sao?”

Ngọc Cốt Băng Cơ Mộ Vân cũng không ngờ tới, Phương Hàn cư nhiên phát động công kích đến nàng.

Một trảo phách ra, nắm lấy cổ tay nàng, lại khiến nàng có một loại cảm giác căn bản vô pháp tránh né, tựa hồ từng biến hóa thân thể của mình, đều bị đối phương tính toán ra, bất kỳ lực lượng đều bị đối phương nắm trong tay, hóa giải.

Một chiêu này, cơ hồ không thể ngăn cản, trăm phần bị bắt lấy cổ tay.

“Cư nhiên lợi hại như vậy, ta đã xem thường hắn. Hắn ẩn tầng thực lực rất sâu, khó trách dám khiêu chiến cùng Cố Trường Phong. Một người mới, sao có thể có tu vi bá đạo như thế? Bất quá có thể trở thành chủng tử đệ tử, thân thể ai cũng phải sạch sẽ, không có khả năng là nhân vật ẩn tàng.”

Thời điểm điện quang hỏa thạch, Ngọc Cốt Băng Cơ rốt cuộc cho thấy thực lực mạnh mẽ của nàng, phản ứng cùng trí tuệ của yêu nghiệt.

Bang.

Cổ tay nàng run lên, từng vòng hàn khí phát ra, cư nhiên tạo thành Âm Dương Thái Cực, từng vòng Âm Dương Thái Cực đều là một quốc độ dày đặc hàn khí.

“Thiên Hàn Chi Quốc, Huyền Minh Chi Giới.”

Những quốc độ hàn khí này tầng tầng phòng ngự, ngăn cản đông cứng lại một trảo của Phương Hàn.

“Quả nhiên lợi hại”. Phương Vân cười hắc hắc, liền thấy thủ chưởng của hắn nhịp nhàng đánh vào, xuyên qua không gian, một số Thiên Hàn Chi Quốc, Huyền Minh Chi Giới cư nhiên bắt đầu hủy hoại, sau đó thủ chưởng như cá lợi nước trảo tới.

Trong lòng Ngọc Cốt Băng Cơ trầm xuống, trên mặt lần nữa hoảng sợ, trong ánh mắt tóe lên trận trận tức giận, thủ chưởng phách ra, đầu ngón tay ngưng tụ sát khí cao độ.

Ầm….

Phương Hàn lập tức cảm giác được, thiên địa tựa hồ bắt đầu sụp đổ, phá hủy, thật giống như vũ trụ đang bạo liệt, muốn ngưng tụ thành một điểm nhỏ, đều phải đi qua đầu ngón tay ngưng tụ của Mộ Vân.

Trong thần niệm hắn, cả người Mộ Vân đã hoàn toàn biến mất, dư lại duy nhất, chính là ngọc chỉ kia. Một ngón liền hủy diệt thế giới.

Ý niệm của Mộ Vân, phiêu đãng ở trong hư không rét lạnh: “Phong Duyên, ngươi quá cuồng ngạo, không biết tốt xấu. Bức ta thi triển ra một kích táng tiên này. Thân thể của ta, không thể để bất kỳ nam nhân nào khinh nhờn.”

Một chỉ đó, gọi là “Táng Tiên Nhất Kích” trong truyền thuyết, một khi thi triển ra, chôn vùi tất cả tiên nhân. Thanh tẩy Thiên Giới, thế gian từ đó vô tiên. Là do một vị viễn cổ đại năng hận đời sáng chế ra.

Táng Tiên.

“Quả nhiên lợi hại”. Trên mặt Phương Hàn hiện ra tia mỉm cười, đối mặt với một chỉ này, hắn giống như trước điểm ra một ngón tay, trong cơ thể một đạo Kim Thiên Pháp Tắc đột nhiên nổ tungg, biến thành lực lượng tuyệt đối, ngưng tụ thành một điểm nhỏ, một điểm nhỏ Thiên Nguyên.

Thiên Nguyên Nhất Kích.

Tuyệt học vô thượng của Hồng Mông đạo nhân.

Cho dù là tiên vương tạo hóa cũng vô cùng kiêng kỵ đòn sát thủ của Hồng Mông đạo nhân, từng đánh thương giết chết tồn tại cấp bậc Thủy Tổ Thánh Vương của Thần Tộc.

Ầm.

Hai ngón tay đụng vào nhau.

Thiên địa vẫn là thiên địa, Hạch Tâm điện vẫn là Hạch Tâm điện, không có chút dao động nào, nhưng mà thân thể Mộ Vân cư nhiên run rẩy lên, trên mặt hiện ra vẻ tái nhợt, mà ánh mắt Phương Hàn lại bình thản, tiêu sái lui về phía sau một bước, y phục trên thân thể không gió mà bay, phất phới lên.

Thân thể của hắn vẫn đứng thẳng tắp như trước, giống một cây cờ, phất phới ở hư không.

“Ngươi…”

Sắc mặt Mộ Vân vừa khôi phục lại bình thường, nhìn Phương Hàn giống như thấy quỷ. Một chỉ này, đã đại biểu cho Phương Hàn có thể chân chính ngang bằng địa vị với nàng. Tất cả khinh thường lúc trước, đều hóa thành hư ảo.

“Ngươi đây là võ học gì? Cư nhiên có thể năng cản được Táng Tiên Nhất Kích của ta”.

Ý niệm nàng, truyền tới trong đầu Phương Hàn.

“Cũng không là gì, bất quá chỉ là một môn tuyệt sát mà thôi, sao nào? Ngươi hiện tại còn cho là, ta là một người mới, cuồng ngạo hay không? Không có tư cách quyết chuyết cùng Cố Trường Phong sao?” Thiên Nguyên Nhất Kích này của Phương Hàn, rất là xảo diệu, ẩn giấu đủ loại tuyệt học trong đó, khiến cho đối phương vô phách biết rõ là cái gì.

“Ta nhìn lầm ngươi rồi, ngươi rất mạnh. Khó trách lại tự tin như thế. Đúng rồi, phàm là trực tiếp tấn thăng chủng tử đệ tử, có thể bằng vào nghị lực mình tu luyện đến cảnh giới Kim Tiên, không có ai, là hạng người bình thường”. Mộ Vân thản nhiên nói, đã sinh ra cảm giác ngang hàng của Phương Hàn: “Bằng vào chỉ này của ngươi, đã đầy đủ có thể tranh hùng cùng Cố Trường Phong, dĩ nhiên, đây còn chưa phải là thực lực chân thật của ngươi mà”.

“Không sai, đây không phải là thực lực chân chính của ta. Cho dù là ba tháng sau, đánh chết Cố Trường Phong, ta cũng không lộ ra thực lực chân chính, bởi vì hắn không có tư cách đó”. Phương Hàn ngạo nghễ nói.

“Người này còn không biết ta là trong thế tục phi thăng đến đây. Thiên Giới tu hành dễ dàng, vừa ra đời đã là Trường Sinh Bí Cảnh, tu hành tới Kim Tiên mặc dù khó khăn, nhưng cũng không phải là không thể. Thế tục hạ giới, một người bình thường, một bước từ nhục thân, đạt tới thần thông, sau đó trường sinh, cuối cùng thành tiên, mỗi một bước đều gian khổ nhiều hơn. Ta có thể đi tới bước ngày hôm nay, thứ gì nhìn không thấu?” Một mặt nói chuyện, một mặ Phương Hàn thầm suy nghĩ trong lòng.

Phàm là người từ hạ giới phi thắng lên Thiên Giới, sau khi tiến vào Thiên Giới, tốc độ tu hành sẽ rất nhanh, so với người sinh trưởng ở Thiên Giới không biết nhanh hơn bao nhiêu lần, bởi vì có thể từ hạ giới phi thăng lên, không ai không từng trải qua hàng vạn hàng nghìn kiếp số.

“Vậy sao? Cố Trường Phong cũng không có tư cách để lộ ra thực lực chân thật, lời này có chút quá lớn đó”. Sắc mặt Mộ Vân lại biến đổi, bởi vì nàng cảm thấy Phương Hàn không giống như mạnh miệng nói khoác, nếu quả thật là như vậy, thì trình độ đối phương cao minh đến bực nào? Bất quá lời này, nàng vẫn là chọn không tin, bởi vì nếu như tin tưởng, quả thực làm ngươi không thể tin nổi.

“Thực lực ngươi đã cường hoành như thế, có thể đặt chân trong chủng tử đệ tử rồi.” Thân thể Mộ Vân khẽ động, liền muốn rời đi.

“Chậm đã, ta mới đến, nói thật vẫn còn là người mới, đối với một số thế lực, quy củ trong chủng tử đệ tử còn chưa biết rõ ràng. Nên muốn ngươi chỉ giáo một chút”. Phương Hàn đột nhiên chuyển lời.

“Vậy sao? Ta nghĩ cao thủ dạng như ngươi, thích độc lai độc vãng mà?” Mộ Vân xoay người lại, trên mặt hiện lên nụ cười: “Tốt, chúng ta vừa đi vừa nói”.

Lần giao thủ này, Phương Hàn dùng Thiên Nguyên Nhất Kích phát đi tuyệt học Táng Tiên của đối phương, lập tức nhận được tôn trọng của Mộ Vân, hai người chậm rãi nói chuyện. Đi vào sâu trong Hạch Tâm điện.

Mấy vì trưởng lão Hạch Tâm điện đều trợn mắt há mồm, bất quá vừa rồi Mộ Vân cùng Phương Hàn giao thủ, hơi hời hợt, cũng không hiện ra khí thế, chỉ có người trong cuộc mới biết được hung hiểm trong đó, nên bọn họ cũng cho là Phương Vân và Mộ Vân chỉ tùy tiện đối chiêu một chút.

“Người mới này có thể trực tiếp đối mặt Cố Trường Phong, lại giao thủ cùng Ngọc Cốt Băng Cơ Mộ Vân. Mặc dù thản nhiên như không, nhưng vẫn không rơi vào hạ phong, quả thực là cường hoành vô biên vô tận mà”.

“Đúng vậy, Ngọc Cốt Băng Cơ Mộ Vân, cũng là một nhân vật khủng bố, nàng ở trong hàng chủng tử đệ tử, thậm chí là thượng tầng, cũng có thể xưng là yêu nghiệt, tu vi khủng bố. Hơn nữa dã tâm rất lớn, sau lưng có một gia tộc kinh khủng chống đỡ nàng, hình như nàng đang muốn lôi kéo Phong Duyên này, dù sao tên người mới đó, cũng siêu quần bạt chúng thật”.

“Hư Mộ Vân muốn tấn thăng thành thánh nữ thánh tử, thánh nữ thánh tử Vũ Hóa Môn chúng ta, địa vị cực cao, thậm chí ngay cả chưởng môn cũng phải tôn trọng”.

“Vốn, muốn an bài cho người mới này một ít linh mạch tu luyện, nhưng hiện tại nhìn lại, thì không được rồi, phải lấy linh mạch tốt nhtới, bằng không sẽ đắc tội với Hư Mộ Vân, hậu quả thiết tưởng không thể chịu nổi”.

“Người mới này là nhân vật tàn nhẫn, vừa tiến vào liền đánh chết Ứng Ưng, sau đó đối kháng cùng Cố Trường Phong. Nếu như đắc tội hắn, cuộc sống sẽ không tốt đâu”.

Vài trưởng lão Hạch Tâm điện nhìn thấy Hư Mộ Vân cùng Phương Hàn đi tới, lập tức nghênh đón.

“Phong Duyên, ngươi lấy ra lệnh bài của ngươi, chúng ta sẽ an bài linh mạch cho ngươi tu hành, toàn Hoa Dương sơn mạch này, địa lý rất tốt, tiếp cận linh mạch vương phẩm, thích hợp cho tu luyện nhất”.

Một trưởng lão nói.

“Hoa Dương sơn mạch?” Hư Mộ Vân nhíu mày: “Tòa sơn mạch này, địa lý cũng không được khá lắm. Vậy đi, ngươi lấy sơn mạch tòa “Cửu Tôn Huyền Thiên Sơn” chia cho hắn, nếu ta nhớ không lầm, bên trong có mấy động phủ trống không phải không?”

“Cửu Tôn Huyền Thiên Sơn?” Vài trưởng lão sửng sốt, nhìn sắc mặt Hư Mộ Vân một chút, một vị trưởng lão làm khó nói: “Mộ Vân tiểu thư, mấy động phủ Cửu Tôn Huyền Thiên Sơn kia, đều bị người chiếm lấy rồi”.

“Là ai? Ai chiếm đoạt, sao to gan như vậy, một người cư nhiên chiếm lấy mấy động phủ?” Ánh mắt Hư Mộ Vân run lên: “Ta mới đi ra ngoài không lâu, chuyện như vậy đã xảy ra?”

“Là Hạng Nhất Chân, ba mươi năm trước tấn thăng chủng tử đệ tử. Chắc Mộ Vân cô nương cũng biết hắn”. Một trưởng lão nói: “Hắn tuy cũng được cho là người mới, nhưng tu vi sâu không lường. Gần đây xông xáo bên ngoài, thu hai nữ tử Kim Tiên làm tiểu thiếp, cho nên chiếm lấy hai động phải. Ngài cũng biết, chủng tử đệ tử, chị cần pháp lực cao thâm, ai cũng vô cùng hung hoành, chúng ta chỉ có thể bẩm lên trên, phía trên chỉ cần không gây chuyện quá mức, liền không câu thúc, chúng ta cũng vô pháp rồi”.

-----oo0oo-----


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.