Vĩnh Sinh

Chương 1078: Chương 1078: Xích Thủ Thiên Tôn




Chương 1078

Xích Thủ Thiên Tôn

“Phương Hàn phách ra một luồng gợn sóng, âm thầm ẩn chứa một loại Hắc Đế Thủy Hoàng quyền trong Đại Ngũ Hành Thuật, thủy hoàng cương khí diệt sát vạn hỏa, dập tắt bất kỳ ngọn lửa, hơn nữa sau khi hắn thôn phệ năm kiện tiên khí ngũ hành hoàn hạ phẩm, Đại Ngũ Hành Thuật liền chân chính đại viên mãn, tạo ra biến hóa mới.

Hỏa diễm Huyền Hỏa Kim Đồng tuy lợi hại, nhưng mà ở trước mặt Phương Hàn, vẫn không thể chiếm chút tiện nghi nào.

Hỏa diễm bị ngọn sóng diệt mất, Cố Trường Phong kia ngẩng đầu rống một tiếng: “Giỏi”. Nhưng trong chữ giỏi kia, không có nửa điểm ý tứ ca ngợi, mà sát cơ ngập trời, làm cho lỗ tai người ta nghe giống như là một chữ giết.

“Phong Duyên, hình như ngươi không biết thủ đoạn của Cố Trường Phong ta, cho nên mới dám nói với ta như vậy.” Giọng nói Cố Trường Phong lạnh như băng, mà ánh mắt cũng như lò luyện, thần thái không ngừng biến hóa.

“Biết thì sao? Không biết thì sao?” Phương Hàn chậm rãi nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn giết ta? Đáng tiếc ngươi không có bản lãnh này.”

“Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết. Dám nói như vậy với Cố Trường Phong ta, đều phải chết.” Toàn thân Cố Trường Phong sôi trào hỏa diễm, sau lưng hiện ra dị tượng, tựa hồ lập tức sẽ xuất thủ.

“Hắc hắc, không ngờ tới, đại danh đỉnh đỉnh Xích Thủ Thiên Tôn, Cố Trường Phog, trời sinh Huyền Hỏa Kim Đồng, cư nhiên bị một người mới bức đến dạng này. Thật khiến người ta mở rộng tầm mắt mà.”

Ngay tại khi hai người đối chọi gay gắt, Phương Hàn chuẩn bị xuất thủ, vài quyền đánh Cố Trường Phong này, đánh cho hắn chết khiếp, đột nhiên lại một trận thanh âm mang hàn khí hoành không bay tới.

Hàn khí này, so với hàn khí đại thế giới hàn băng trong thế tục còn muốn nặng hơn.

Ở bên trong hàn khí vô biên, một nữ tử uyển chuyển xuất hiện, nữ tử này thân mặc y phục thiên lam sắc, thật giống như nước biển, trên đầu búi tóc cao cao lộ ra vẻ hoa quý.

Chung quanh thân thể nàng, như ẩn như hiện, vô số hàn khí đọng lại kết thành băng long, phiêu đãng qua lại trong hư không, tựa hồ đã tu luyện một loại đạo pháp cực hàn, có chút tương tự “Thiên Hàn Huyền Minh Kính” của Vũ Hóa Môn trong thế tục.

Ở trong thế tục, thần thông của Vũ Hóa Môn, cũng có thể thấy bóng dáng trong Vũ Hóa Môn Thiên Giới, bất quá những thần thông này đều mạnh mẽ gấp ngàn vạn lần.

Thể chất nữ tử này, Phương Hàn cũng nhìn ra, là một loại chất cực kỳ thuần khiết, ẩn chứa đại đạo thiên địa khổng lồ, là thánh thể trong đạo thư cổ xưa ghi lại “Ngọc Cốt Băng Cơ”.

Loại thể chất này, trong thế tục không có, chỉ có Thiên Giới cổ xưa mới sinh ra, trong truyền thuyết, phải là thai nhi có đại vận khí, lúc sinh sản, ngẫu nhiên hấp thu lấy thánh ngọc băng linh khí trong hư không, mới tạo ra loại thánh thể này.

Thánh ngọc băng linh khí này, cơ hồ đã tuyệt tích, ở rất nhiều kỷ nguyên trước mới còn sót lại.

Tư chất loại thánh thể Ngọc Cốt Băng Cơ này không phân cao thấp cùng Huyền Hỏa Kim Đồng, đều thuộc về thể chất yêu nghiệt trời sinh, sinh ra thần thông vô cùng hiếm thấy, ở lúc ban đầu, tu vi cơ hồ một ngày là một cảnh giới mới.

Tỷ như, trẻ con vừa mới sinh ra ở Thiên Giới, đều là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, nhưng nếu có thể chất này, ngày thứ nhất hạ sinh, là đệ nhất trọng Trường Sinh Bí Cảnh, ngày thứ hai liền có thể đột phát Bất Tử Chi Thân. Ngày thứ ba, chính là Động Thiên Cảnh.

Đây mới thực là thiên chi kiêu tử.

“Mộ Vân, ngươi tới đây làm gì?”

Nhìn thấy nữ tử này, thân thể Cố Trường Phong khẽ động, hỏa diễm trong ánh mắt liền dập tắt đi. Tựa hồ có chút kiêng kỵ đối với nữ tử này.

“Ta nghe nói ngươi đi Nghiệt Hải đánh chết Độc Huyết Lang Quân, nên muốn tới thăm xem tu vi ngươi tăng đến bực trình độ nào. Độc Huyết Lang Quân tung hoành Thiên Giới mười vạn năm, nói vậy toàn bộ bảo tàng đều rơi vào trong túi ngươi?” Nữ tử này hạ xuống, hàn khí toàn thân toàn bộ thu lại, Ngọc Cốt Băng Cơ, mỗi một bước đi, đều phát ra quang huy giống như ngọc. Làm người ta không thể nhìn gần.

“Phong Duyên?”

Nữ tử gọi là Mộ Vân này, đi tới trước mặt Phương Hàn, khẽ mỉm cười, làm cho người ta không cảm thấy được nàng lạnh như băng chút nào: “Vừa rồi ta nhận được tin tức, ngươi tấn thăng Tuyệt Đại Kim Tiên, ở ngoài sơn môn Thiên Quốc đại phát thần uy, một chiêu đánh bại Bát Am lão nhân, thậm chí ngay cả công chúa hoàng phủ cũng phải sợ ngươi. Người mới lợi hại như vậy, trong Vũ Hóa Môn ta ngàn năm khó gặp được.”

“Sao? Ta biết công chúa hoàng phủ Thần Châu Tịnh Thổ đến đây. Cũng biết Bát Am lão nhân kia, tu vi mặc dù không phải tuyệt đỉnh đỉnh phong, nhưng cũng là người nổi bật trong Kim Tiên, ngươi cư nhiên có thể một chiêu đánh bại hắn?” Cố Trường Phong chớp động quang mang.

“Chuyện này cũng không có gì? Bất quá ta chỉ là người ngàn năm khó được trong Vũ Hóa Môn thôi sao?” Phương Hàn liên tục cười nhẹ: “Vũ Hóa Môn, không biết tồn tại bao nhiêu năm ở Thiên Giới, một ngàn năm có một, vậy không phải ta là nhân vật thứ ngàn vạn rồi?”

“Miệng lưỡi bén nhọn”.

Nữ tử Bạch Cốt Băng Cơ Mộ Vân cười lạnh một tiếng.

“Không sai, người như ngươi, không có vạn, cũng đến mấy ngàn” Cố Trường Phong bình thản nói: “Ngươi tưởng rằng, ngươi lợi hại đến cỡ nào? Bất quá cũng chỉ là một người bình thường mà thôi”.

“Có phải người bình thường hay không, tới thử đi rồi biết? Không bằng ta và ngươi đánh một trận nha? Ai chết bị cướp, tất cả linh mạch, pháp bảo, thậm chí ngay cả Kim Thiên Pháp Tắc cũng phải quy về đối phương. Ngươi có lá gan đó không?”

Khí tức Phương Hàn đột nhiên kiêu ngạo, toàn thân cao lớn ngang tàng, cư nhiên trực tiếp khiêu chiến với Cố Trường Phong. Hắn hiện tại rất muốn giết chết Kim Tiên, cướp đoạt Kim Thiên Pháp Tắc nhiều hơn, để cô đọng Tam Thập Tam Thiên Chí Bảo.

Chỉ cần toàn bộ Tam Thập Tam Thiên Chí Bảo ngưng luyện thành đạo khí trung phẩm, liền có thể phát ra oai lực không thể tưởng tượng. Chân chính quét ngang Kim Tiên, là đệ nhất nhân trong Kim Tiên.

“Cái gì? Ngươi đây là khiêu chiến với ta sao?” Cố Trường Phong cười ha ha: “Một người mới, cư nhiên dám khiêu chiến với Xích Thủ Thiên Tôn Cố Trường Phong ta? Thật buồn cười, đúng là một chuyện cười mà”.

“Người mới này thật không biết trời cao đất rộng, tưởng là bằng vào một chút bản lãnh, liền có thể khiêu chiến cùng Cố Trường Phong sư huynh? Hắn vĩnh viễn không biết danh hiệu Xích Thủ Thiên Tôn là làm sao nhận được”.

“Không sai, ngoại hiệu Xích Thủ Thiên Tôn này, là dùng máu tươi nhuộm ra.”

“Hắn nghĩ là, Huyền Hỏa Kim Đồng của Cố Trường Phong sư huynh vừa rồi không làm gì được hắn, hắn liền có thể đánh một trận cùng Cố sư huynh sao? Hắn xa xa không ngờ tới, lúc Cố sư huynh trong chiến đấu sinh tử khủng bố bực nào.”

“Quả thực, Cố sư huynh bình sinh giao chiến, chính là lấy yếu thắng mạnh, năm đó cùng chủng tử đệ tử Triệu Dương Sinh của Thái Nhất Môn quyết đấu, Triệu Dương Sinh kia trong truyền thuyết, tư luyện ra mười ba vạn đạo Kim Thiên Pháp Tắc, mạnh mẽ vô cùng, một thân tu vi đăng phong tạo cực, thánh pháp viên mãn, có thể là chủng tử đệ tử đỉnh cao trong Thần Quốc. Nhưng mà lần quyết đấu đó, vẫn bị Cố sư huynh thi triển ra thuật tuyệt sát, ngay thời khắc sinh tử, đột nhiên phản kích giết chết”.

“Ngươi cũng xem qua lần quyết đấu đó? Lần đó thật là kinh thiên động địa mà, ai cũng cho là Cố sư huynh sẽ chết, nhưng lại không ngờ tớ, huynh ấy chuyển bại thành thắng. Một kích kinh thiên”.

“Lần đó cao tầng Thái Nhất Môn, mặt mũi trắng bệch, giận đến lôi đình”.

“Đúng, lần đó sứ giả Thiên Đình còn ở trong quan sát”.

“Cố sư huynh lần đó đại chiến xong, trở về tu hành, tu vi lần nữa tinh thâm thêm. Phong Duyên này thật không biết sống chết, khiêu chiến hắn, đúng là ngu không ai bằng…” nguồn tunghoanh.com

Rất nhiều đệ tử nghe thấy Phương Hàn khiêu chiến, đều nghị luận rối rít, đa số nói về chiến tích của Cố Trường Phong. Cười Phương Hàn không biết sống chết.

“Sao? Cố Trường Phong này đã giao thủ qua cùng người tu luyện ra mười ba vạn Kim Thiên Pháp Tắc? Lại là đệ tử Thái Nhất Môn, hơn nữa còn thắng? Người này quả nhiên không thể coi thường, có thủ đoạn tuyệt sát.”

Phương Hàn nghe thấy những nghị luận này, nhất nhất ghi lại trong lòng, cũng có chút thất kinh. Bất quá những đều này cũng ở trong phạm vị khống chế của hắn, không có thoát khỏi nắm tay hắn.

“Phong Duyên, quên đi, tu vi ngươi tuy không tệ, nhưng không thể nào cùng Cố Trường Phong quyết chiến sinh tử đâu”. Nữ tử gọi là Mộ Vân kia nói với Phương Hàn: “Thực lực của hắn, không phải đơn giản như bề ngoài. Ngươi vẫn là thu liễm tâm tính một chút, mặc khác, Cố Trường Phong, ngươi không nên so đo với người mới như thế chứ”.

“Ta không so đo cùng người mới, nhưng mà hắn muốn so đo cùng bổn tọa”. Cố Trường Phong liếc nhìn Phương Hàn: “Ngươi muốn khiêu chiến ta? Rất tốt, ước chừng ba tháng sau, thiên đình sẽ ở trong chủng tử đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta, tiến hành một cuộc chọn lựa, tuyển ra người kiệt xuất, sẽ ở trong thiên đình, cùng các chủng tử đệ tử các môn phái tiến hành trao đổi, ngươi thắng sẽ là thiên tài tuyệt thế, nhđược phần thưởng vô thượng của thiên đình, một bước lên trời. Vũ Hóa Môn chúng ta đã quy định, chỉ khi có thể trong cuộc so tài ở thiên đình, biểu hiện kiệt xuất, mới tấn thăng thành thánh tử. Ngươi hiện tại còn chưa có tư cách quyết đấu cùng ta, chờ cuộc so tài ba tháng sau, ngươi chiến thắng những đệ tử khác, có thể tới trước mặt ta rồi nói, khi đó, ta sẽ ban cho ngươi cái chết”.

Trong lúc nói chuyện, Cố Trường Phong nhìn thật sâu Mộ Vân một cái, cầm trong tay đầu lâu Độc Huyết Lang Quân, hóa thành cầu vồng, tiến vào sâu trong Hạch Tâm điện.

“Vậy sao? Vậy ngươi so với Cố Trường Phong thì sao? Phương Hàn cười cười, hắn biết mình không thể thi triển ra thực lực chân chính, thật làm người ta xem thường, bất quá có thể hiện ra thực lực chân chính, thiên đình tra ra sẽ tới làm phiền, hắn cũng nhìn Mộ Vân thật sâu, hỏi ẩn chứa thâm ý.

“Ta sao? Thực lực ta cùng Cố Trường Phong, cũng sàn sàn nhau, ngươi này đều không thể làm gì người kia, Huyền Hỏa Kim Đồng hắn khắc chế ta, Ngọc Cốt Băng Cơ ta cũng khắc chế hắn.” Mộ Vân mỉm cười: “Ngươi mới vừa trở thành chủng tử đệ tử, đến đây ghi danh, an bài tài nguyên cùng linh mạch, một người thế đơn lực bạc, lại đắc tội đến Cố Trường Phong, rất dễ bị an bài linh mạch tu luyện kém, tài nguyên cũng bị khấu trừ. Ta tới giúp ngươi ghi danh đi.”

Ngữ khí rất rõ ràng, Mộ Vân này thật muốn mời chào Phương Hàn.

“Đa tạ hảo ý của ngươi, bất quá ngươi mới vừa nói, tu vi ngươi cùng Cố Trường Phong không sai biệt lắm. Còn nói ta không phải đối thủ Cố Trường Phong, ta đây cũng để ngươi xem một chút, thực lực của ta rốt cuộc ra sao.” Đột nhiên lúc này, Phương Hàn vươn tay ra, chộp lấy cổ tay nữ tử Mộ Vân.

-----oo0oo-----


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.