“Phương Hàn! Là Phương Hàn!”
“Quả nhiên là Phương Hàn! Hắn đã trở lại, tu vi của đám đệ tử đột nhiên tăng mạnh là do hắn!”
“Hắn đã tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh chưa? Tại sao ta lại không cách nào nhìn thấu tu vi của hắn?”
“Không, cánh cửa Tiên giới của hắn đã sớm mở ra, như vậy đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, loại khí tức này thật khủng khiếp, giống như đối mặt với một đầu mãnh thú thái cổ, viễn cổ Ma thần vậy! Hắn đã tu thành Bất Tử Chi Thân! Hơn nữa trên người loáng thoáng có khí tức pháp tắc không gian, tựa hồ như là Bất Tử Chi Thân đỉnh phong vậy!”
Phương Hàn vừa xuất hiện, lập tức khiến cho đám người oanh động. Cơ hồ tất cả trưởng lão Vũ Hóa Môn đều chấn động, trái tim đập loạn.
Vừa rồi chân truyền đệ tử đối chiến, thật sự là rúng động, bốn kiện thượng phẩm đạo khí xuất hiện, trong Vũ Hóa thiên cung cơ hồ tất cả trưởng lão khổ tu đều kinh động, tưởng là vực ngoại Thiên ma đánh tới.
Có một số trưởng lão cũng bay ra từ chỗ sâu trong không gian.
“Thái thượng trưởng lão Đằng Ngạo! Đồ Ma Đại Tiên. Cư nhiên lại vây hãm một vài chân truyền đệ tử, nhìn thấy họ có thượng phẩm đạo khí là muốn cướp, chuyện này mà truyền ra ngoài Vũ Hóa Môn ta còn mặt mũi gì nữa đây? May mắn ta đã thu thành Bất Tử Chi Thân đỉnh phong, cũng có chút lĩnh ngộ pháp tắc không gian, nếu không mấy kiện thượng phẩm đạo khí do ta ở bên ngoài chém giết tà ma cướp được, khiến Vũ Hóa Môn dương danh lập vạn, sẽ bị ngươi cứng rắn cướp đi.” Phương Hàn chậm rãi nói, ánh mắt bất động nhìn chằm chằm Thái thượng trưởng lão Đằng Ngạo, trên mặt cũng không thể hiện bất cứ cảm xúc nào, nhưng mà hắn nhìn ra vị Thái thượng trưởng lão này nhất định là ủng hộ Hoa Thiên Đô.
Đồ Ma Đại Tiên này pháp lực rất cao, đã tham ngộ pháp tắc không gian, tu thành Động Thiên cảnh, khí tức còn khủng bố hơn rất nhiều so với điện chủ Thuần Dương điện Lữ Động Tiên, thao túng không gian dễ như trở bàn tay, Phương Hàn có thể nhạy cảm phát giác ra trong cơ thể hắn ẩn chứa không gian chi lực cự đại, tựa hồ mênh mông như một cái động phủ, động tiên.
Phương Hàn đối mặt với vị Thái thượng trưởng lão này, cũng không có một chút khiếp đảm nào.
Thái thượng trưởng lão đối với một môn phái mà nói chính là thần thoại, chính là truyền kỳ, là nhân vật cực quan trọng. Trong suy nghĩ của tất cả các đệ tử, đều là đỉnh cao không thể với tới, thậm chí còn là nhân vật không thể nhìn tới.
Loại nhân vật này bình thường chỉ cần phất tay, lập tức có rất nhiều đệ tử cam tâm tình nguyện đi chết.
Lực lượng chính thức của Tiên đạo thập môn chính là trong tay đám Thái thượng trưởng lão này. Chỉ tại thời điểm môn phái lâm vào sinh tử tồn vong mới xuất đầu, bình thường chỉ trường kỳ tiềm tu. Có đệ tử từ khi nhập môn tới khi chết đi cũng chưa hề thấy qua được đám Thái thượng trưởng lão này.
Thế nhưng Phương Hàn đã gặp qua quá nhiều đại nhân vật.
Xích Uyên Ma Tôn, Linh Lung Tiên Tôn. Những nhân vật này chỉ cần một đầu ngón tay cũng có thể bóp chết tên Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo này.
Cộng thêm với việc hắn đã khôi phục Hoàng Tuyền Đồ, đan dược có ngàn ức, có thể thúc dục Luân Hồi Chi Bàn, cũng có thể thong dong trốn thoát khỏi tay cao thủ như Tinh Đế, hiện tại càng tràn đầy tự tin, không hề sợ hãi.
“Phương Hàn quả nhiên đã tu thành Bất Tử Chi Thân! Cư nhiên bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc không gian! Tốc độ lại nhanh như vậy sao? Lần trước thời điểm đánh bại Như Ý Tử hắn mới là thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tướng. Hiện tại cư nhiên tu luyện đến Bất Tử Chi Thân! Khủng bố thật! Nếu tính ra trong Vũ Hóa Môn chúng ta có hai cao thủ, tựa hồ như tu vi của Phương Hàn này còn khủng bố hơn rất nhiều so với Hoa Thiên Đô.”
“Bất Tử Chi Thân, lại xuất hiện một nhân vật cường hoành Bất Tử Chi Thân, coi trời bằng vung. Lần này đại hội Tiên Đạo, Vũ Hóa Môn chúng ta đúng là tỏa sáng rồi.”
“Ánh mắt của chưởng giáo Phong Bạch Vũ tuy lợi hại thế nhưng các ngươi có phát hiện ra không, Thuần Dương đan trên người của hắn lại cơ hồ là vô cùng vô tận, đây là vì sao?”
“Cũng không biết hắn thu được loại bảo tàng gì, thoáng cái có tận bốn kiện thượng phẩm đạo khí , nếu như chuyện này truyền ra ngoài, chỉ sợ cả giới tu đạo sẽ điên cuồng triệt để.”
“Các ngươi đều quên một chuyện mấu chốt, Phương Hàn này vì sao trong khoảng thời gian ngắn đã khiến tu vi đám người dưới trướng lại tăng nhanh như vậy? Nhất định là vận dụng thời gian chi lực nào đó! Dùng bảo bối vặn vẹo thời gian, chỉ có một loại, đó chính là tuyệt phẩm đạo khí!”
“Gì? Nói cách khác hắn đã khôi phục Hoàng Tuyền Đồ? Đủ có thể trấn áp Chư Thiên! Giết chết hết cao thủ. Trời ạ!”
“Không có khả năng, tu vi của Bất Tử Chi Thân căn bản không có khả năng thúc dục tuyệt phẩm đạo khí.”
“Phương Hàn này cư nhiên dám hỗn xược với Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn ta như vậy, không biết Thái thượng trưởng lão sẽ xử trí hắn thế nào, phải biết rằng Đằng Ngạo sư thúc ghét nhất là người trong ma đạo, mà Phương Hàn lại toàn tu luyện thần thông ma đạo.”
“Phương Hàn này mỗi lần trở lại môn phái đều gây ra huyên náo kinh thiên động địa, là chê Vũ Hóa Môn chúng ta quá an nhà có phải không?”
“Người này có thực lực này, đương nhiên là muốn biểu hiện ra, huống hồ lần này Hoa Thiên Đô muốn giết người của hắn, nếu như hắn cứ để cho người dưới trướng bị giết, liệu còn mặt mũi sao? Nhưng mà dùng thái độ kiêu ngạo như vậy để nói chuyện với Thái thượng trưởng lão, đúng thật là hành động ngu xuẩn. Sau này sẽ bất lợi đối với sự phát triển của hắn.”
“Hắn còn muốn phát triển gì nữa? Tiến vào Vũ Hóa thiên cung tu luyện? Người ta cũng không cần thứ này. Ta nhớ là Phương Hàn này từ khi tiến vào trong Vũ Hóa Môn ta, còn chưa được hưởng ưu ái, chưa có một ngày được tiến vào trong Vũ Hóa thiên cung tu luyện, với tư chất của hắn đã sớm được môn phái bồi dưỡng mới phải.”
“Đúng vậy, có lẽ Thái thượng trưởng lão cùng chưởng giáo Phong Bạch Vũ cũng không tín nhiệm hắn. Nếu như là ta đã sớm rời khỏi Vũ Hóa Môn rồi. Người này nên là trung tâm mới phải, cũng đã lập nhiều công lớn cho Vũ Hóa Môn ta.”
Liên tiếp những lời nghị luận nổi lên.
Khi Phương Hàn nói ra bản thân đã tu thành Bất Tử Chi Thân, lập tức trong trăm ngàn trưởng lão Vũ Hóa Môn nổi lên sóng gió. Một Vạn cổ cự đầu cũng đã đủ khiếp sợ rồi,Bất Tử Chi Thân càng là tuyệt thế trong tuyệt thế. Nếu như nói trong tiên đạo thập môn xuất hiện một Vạn cổ cự đầu, sẽ lập tức phát ra anh hùng thiếp bày rượu chúc mừng. Nếu như là nhân vật Bất Tử Chi Thân, quả thực còn có thể tế thiên cáo tổ.
Càng thêm khiếp sợ chính là Phương Hàn nói bản thân đang lĩnh ngộ pháp tắc không gian.
Lĩnh ngộ pháp tắc không gian có ý nghĩa gì? Đã bắt đầu tiếp xúc với thế giới bổn nguyên, chính thức không thuộc về tu sĩ nữa, mà thuộc về truyền thuyết, thượng cổ, sử thi, hết thảy những từ ngữ hoa lệ để hình dung.
Nguyên bản Hoa Thiên Đô tu thành Bất Tử Chi Thân đã đủ rung động rồi, hiện tại Phương Hàn càng khiến đám người rung động hơn nữa.
“Hừ! Phương Hàn, thân phận của ngươi là gì, cho dù ngươi đã tu luyện tới Bất Tử Chi Thân nếu chưa được Thái thượng trưởng lão thừa nhận cũng chỉ làm Phó chưởng môn dự bị mà thôi, cho nên hiện tại ngươi vẫn chỉ là tên chân truyền đệ tử, dám bất kính đối với ta. Dám bất kính đối với Thái thượng trưởng lão, chính là ma tính của ngươi đã phát tác, muốn làm phản Vũ Hóa Môn ta sao? Mau quỳ xuống đem Hoàng Tuyền Đồ của ngươi dâng lên, giao cho Thái thượng trưởng lão xử trí!”
Đột nhiên lúc này thanh âm của Dịch Kiếm Thu sắc bén vang lên, ngón tay chỉ vào Phương Hàn, nói. Hắn đã biết Phương Hàn không được Thái thượng trưởng lão Đằng Ngạo ưa, cho nên cậy vào thế của Đằng Ngạo, lập tức chỉ trích, thậm chí muốn mượn cơ hội này trấn áp Phương Hàn, khiến hắn trọn đời không thể ngóc đầu lên được.
“Gì? Bảo ta quỳ xuống? Dâng ra Hoàng Tuyền Đồ?” Phương Hàn tựa hồ như nghe nhầm vậy.
“Đúng vậy, Phương Hàn ngươi cũng ngang ngược đủ rồi, Thái thượng trưởng lão cực kỳ căm ghét Ma đạo, ngươi mau giao nộp pháp khí Ma đạo của ngươi ra đây, sau đó quỳ tại Thiên Hình Thai sám hối mấy ngàn năm, nói không chừng Vũ Hóa Môn chúng ta sẽ tha thứ cho tội nghiệt của ngươi.”
Trần Thiên Hiệp cũng cậy vào thế của Thái thượng trưởng lão Đằng Ngạo, nói: “Thái thượng trưởng lão, tên nghiệp chướng này từ khi đầu nhập vào Vũ Hóa Môn ta vẫn luôn không an phận, tạo nên mưa gió khắp nơi, nhất định là người của Ma đạo cài vào.”
“Ha ha ha ha!” Phương Hàn cười dài một tiếng, cắt đứt lời nói của tên Phó chưởng môn Trần Thiên Hiệp kia, không cho hắn nói tiếp nữa. “Phương Hàn ta tung hoành thiên địa, tại Vô Cực Tinh Cung giết chết không biết bao nhiêu Vạn cổ cự đầu, bị ta luyện hóa thành bổn mạng tinh khí, còn chưa từng có người nào dám bất kính với ta như vậy. Trần Thiên Hiệp, Dịch Kiếm Thu, các ngươi rất tốt! Rất giỏi, chọc giận ta, triệt để làm ta nổi giận, hết thảy các ngươi đều phải chết! Triệt để diệt vong! Vũ Hóa Môn đã bồi dưỡng các ngươi ngàn năm, chỉ là bồi dưỡng đám phế vật mà thôi, lưu các ngươi lại thế giới này chẳng qua cũng chỉ lãng phí lương thực mà thôi.”
Trong lúc nói chuyện Phương Hàn không chút do dự lựa chọn động thủ! Mãnh liệt đánh ra một chưởng, khoảng chừng trăm triệu chưởng ảnh hoàn toàn bao vây ba tên Phó chưởng môn này, trong mỗi chưởng đều ẩn chứa tám tỷ mã lực.
Lực lượng của Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng ba đại Phó chưởng môn chỉ tầm một trăm linh sáu triệu mà thôi, lực bạo phát lớn nhất cũng không cao hơn hai ức, dưới lực lượng tám tỷ của Phương Hàn, căn bản không có bất kỳ năng lực chống cự nào, trong nháy mắt đã bị hủy diệt.
“Nghiệp chướng, ngươi dám ở trước mặt ta hành hung người? Quả nhiên là ma đầu, bản tính không thể thay đổi, Vũ Hóa Môn ta không thể dung nạp ngươi, thế nhưng cũng không thể để ngươi giương oai.”
Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo lông mày phất phới, ánh mắt trợn ngược lên, tựa hồ như rất giận dữ,hắn vạn lần không ngờ Phương Hàn lại lớn gan như vậy, cư nhiên dám ở trước mặt hắn trực tiếp giết người.
Hai tay của hắn liền chặp lại, đột nhiên thiên địa chỉ còn lại hai màu sắc, một đen một trắng, trắng đại biểu cho chí dương, mà đen đại biểu cho chí âm, chí dương chí âm điên cuồng vặn vẹo, trong thời gian 1/ vạn sát na, liền hợp thành một nhân ảnh đen trắng cao tới vạn trượng, âm dương chồng lên nhau, tầng tầng lớp lớp, nhân ảnh đen trắng này vung một trảo xuống, mang theo lực lượng mười tỷ mã lực.
Bí truyền cao nhất của Vũ Hóa Môn chính là Đại âm dương thuật, bài danh trước mười trong ba nghìn đại dạo.
Khi Đại âm dương thuật được thi triển ra, đồng thời thân thể Đằng Ngạo cũng khẽ động, một cỗ không gian chi lực trùng trùng điệp đọng kết lại thành một động thiên bao vây lấy Phương Hàn.
Đây mới chân chính là động thiên, hoàn toàn là một không gian.
Đây cũng là thủ đoạn lợi hại nhất của cao thủ pháp tắc không gian, dùng động thiên bao phủ địch nhân, sau đó địch nhân sẽ bị mê hoặc trong vô cùng vô tận không gian, không cách nào thoát khoải, cuối cùng tử vong.
Quả nhiên khi Phương Hàn bị bao vây trong đó, không gian chi lực vặn vẹo lập tức tạo thành hơn trăm triệu lá chắn không gian, hợp thành vô số mê cung không gian, cho dù có thôi động thượng phẩm đạo khí cũng không thể xuyên qua.
“Luân Hồi Chi Bàn, phá cho ta!”
Phương Hàn cũng không dài dòng, trực tiếp đem mười tỷ Thuần Dương đan thiêu đốt trong Hoàng Tuyền Đồ, ở chỗ sâu trong thời không Hoàng Tuyền Đồ, bảy mươi hai vị Ma Thần chậm rãi thúc dục Luân Hồi Chi Bàn, hư ảnh to như tinh cầu đột nhiên bạo phát trong động thiên.
Bụp!
Động thiên của Đằng Ngạo bỗng chốc bị nổ nát bấy!