Vĩnh Sinh

Chương 597: Chương 597: Trắng trợn xung đột




“Các ngươi dám đánh Luân Hồi Phong ta! Chết không có gì đáng tiếc!” Ma nữ Phương Tiểu Lâm thúc dục quyền trượng, trượng ảnh tung bay, thoáng cái bao trùm Lưu Lạc, ba cao thủ Thiên Địa Pháp Tướng thần thông cùng bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của bọn hắn, chuẩn bị cứng rắn luyện hoá.

Quyền trượng Đế Thích chính là thượng phẩm đạo khí nổi bật, là pháp khí do Đấu Mỗ Thần Hoàng của Thần tộc tế luyện.

Trong truyền thuyết nó được chư thần chúc phúc, trong đó còn lưu lại một tia ý chí của Đế Thích Thiên Thần Đế.

Lúc trước Sở Nam công tử luôn cất giữ cẩn trọng, coi nó bảo bối còn quan trọng hơn vài phần so với Tinh Đế Long Sàng.

Thoáng cái bao trùm địch nhân, địch nhân chỉ có thể bị phân thân toái cốt, hoàn toàn bị hoà tan trong quyền trượng.

Tuy hiện tại ma nữa Phương Tiểu Lâm chỉ mới tu luyện tới cảnh giới Kim Đan cảnh, còn xa mới có thể thúc dục được loại đạo khí cấp bậc quyền trượng Đế Thích, thế nhưng Phương Hàn đã cho nàng một trăm triệu Thuần Dương đan, nàng tuỳ tiện ném vào đó mấy trăm vạn Thuần Dương đan thúc dục một phần ngàn lực lượng của quyền trượng Đế Thích, thế nhưng vẫn có thể chống lại cao thủ thần thông thập trọng, thậm chí có thể đào tẩu ngay trước mặt Vạn cổ cự đầu.

Vô luận là nàng hay Già Lam, Tinh Vân bảo bảo, Hạc tiên tử, sau khi tu luyện sáu mươi năm trong Hoàng Tuyền Đồ, một giáp thời gian, mỗi thời mỗi khắc đều được phục dụng Thuần Dương đan, loại đãi ngộ này còn khủng bố hơn nhiều so với người bình thường tu luyện ngàn năm.

Có thể nói cho dù đệ tử kim đan của Thái Nhất Môn, mỗi ngày phục dụng Nguyên Anh Đan tu luyện một ngàn năm, so ra cũng chỉ bằng bọn họ tu luyện sáu mươi năm mà thôi, huống chi Phương Hàn còn đem hạt giống chân thần, nguyên khí huyết phách, các loại thần thông tốt nhất dung nhập vào thân thể các nàng? Sáu mươi năm khổ tu tương đương với người bình thường tu luyện ba bốn ngàn năm.

“Bốn kiện thượng phẩm đạo khí! Còn nữa, vì sao tu vi của bọn chúng lại tăng vọt lên như vậy, ngươi xem? Già Lam cũng đã tu vi tới thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh, chỉ thiếu chút nữa bước vào Trường Sinh Bí Cảnh trở thành Vạn cổ cự đầu, hơn nữa lực lượng của nàng thật mạnh mẽ! Đã quá ba ngàn vạn! Cầm trong tay thượng phẩm đạo khí, chỉ sợ chúng ta cũng không thể thu thập được nàng.”

Ba phó chưởng môn Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng chẳng những rung động khi Già Lam, Long Huyên, đám người kia không biết vì sao tu vi lại tăng nhanh như vậy, giống như đột nhiên tăng mạnh vậy! Nhất là tám nữ đệ tử có quen với Già Lam đều đã tấn thăng lên Kim Đan. Càng lợi hại hơn là Kim Đan của các nàng thập phần tinh khiết, lực lượng cường đại, mỗi người đều trên trăm vạn mã lực, có người đạt tới mấy trăm vạn! Nguyên một đám này đều là thiên tài có tu vi khủng bố tới cực điểm.

Hoa Thiên Đô hàng phục đám cao thủ kim đan kia, lực lượng chỉ tầm hơn mười vạn một chút mà thôi.

Nếu so ra còn tốt hơn loại nhân vật như Thanh Dương lão tổ một chút, thế nhưng chất lượng căn bản không thể so cùng với đám người Già Lam.

Đây mới thực sự là tinh anh.

Đồng dạng là Kim Đan, thế nhưng lực lượng kém hẳn mười lần.

“Không thể để cho các nàng giết Lưu Lực, còn những người còn lại nữa, nếu không... chúng ta sao có thể ăn nói với Hoa Thiên Đô? Nói là phần tử nòng cốt của hắn đã bị tiêu diệt sạch? Tương lai chúng ta thật sự khó lăn lộn a!”

“Những người này tại sao lại tấn thăng nhanh như vậy? Phương Hàn đâu? Phương Hàn đâu? Chẳng lẽ Phương Hàn đã trở lại? Nhưng cho dù Phương Hàn trở lại cũng không thể có nhiều thượng phẩm đạo khí như vậy, hơn nữa cũng không thể khiến đám đệ tử tăng trưởng nhanh như vậy! Quả thực là biến hoá nghiêng trời lệch đất. Cho dù có nghịch chuyển thời gian cũng phải tiêu hao nhiều Thuần Dương chi lực a?”

“Ta không cảm giác được khí tức của Phương Hàn trên Luân Hồi Phong! Hắn vẫn chưa về!”

“Quả thực là ta không phát hiện ra bất cứ khí tức nào của hắn.”

Dịch Kiếm Thu điên cuồng quát lên: “Già Lam, Long Huyên, các ngươi cư nhiên dám giết chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn chúng ta, thu lấy Kim đan của bọn họ, hành vi này chính là Ma đạo, các ngươi không sợ môn quy sao? Ta thân là Phó chưởng môn, hiện tại sẽ thanh lý môn hộ! Các ngươi đã phạm vào tử tội, hẳn phải chết chứ không thể tha, mau mau đem thượng phẩm đạo khí giao cho chúng ta. Quỳ xuống nhận lỗi may ra còn có một tia sinh cơ.”

(Công nhận cái lũ này ngu đần vật vã ra, tự dưng chúng nó có thượng phẩm đạo khí mà cũng ko biết suy nghĩ là ở đâu ra)

“Giao ra ma khí mà các ngươi vừa mới giết người! Nếu không tội lạm sát đồng môn chỉ có con đường chết!” Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng cũng xuất thủ, ba đại phó chưởng môn này một khi xuất thủ chính là tung ra thần thông lợi hại, thi triển ra vô thượng thần thông của Vũ Hóa Môn cô đọng thành Thiên Địa Pháp Tướng hung hăng bắn nhiếp tới bốn kiện thượng phẩm đạo khí.

Bọn họ cư nhiên còn nghĩ thừa lúc Thái thượng trưởng lão Đằng Ngạo không ưa gì Phương Hàn, sẽ thu bốn kiện thượng phẩm đạo khí này nhét vào túi riêng.

“Hừ! Đừng nghĩ các ngươi là Phó chưởng môn mà khiến ta sợ! Già Lam được Phương Hàn thủ hộ, cho nên không hề kiêng kị gì, ngón tay bắn ra, khoảng chừng mười vạn viên Thuần Dương đan dung nhập vào Đà la kinh tràng, kiện bảo bối này không ngừng mở rộng, cư nhiên thoáng cái hóa giải thế công của ba đại cao thủ.

Sau đó uy lực của Đà la kinh tràng tăng lên, kinh văn Phật môn bên trong lập lòe, trực tiếp vây hãm Lưu Lực cùng ba cao thủ thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tướng, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Lúc này toàn bộ phần tử nòng cốt của Hoa Thiên Đô đem từ Thiên Đô Minh tới Vũ Hóa Môn đã bị tiêu diệt, hơn mười viên Kim Đan, bốn đạo Thiên Địa Pháp Tướng toàn bộ bị bắt giữ.

“Mười vạn Thuần Dương đan! Cứ như vậy thiêu đốt? Nếu đổi thành Bạch Dương đan chỉ sợ là một tỷ viên, không sai biệt lắm có thể mua được một viên Tiên đan rồi!” Đằng Ngạo đứng trên bầu trời trông thấy hết thảy, trong lòng khẽ động, nhưng dù sao hắn cũng là Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn, cũng không tiện xuất thủ, thân phận tôn quý cũng không thể cùng đám người Dịch Kiếm Thu vây công với đám tiểu bối chân truyền đệ tử này.

“Đây là chuyện gì vậy? Sao thoáng cái lại xuất hiện bốn kiện thượng phẩm đạo khí? Cột đá khắc hình Phật là pháp bảo Phật môn! Thượng phẩm đạo khí, ngay cả ta cũng không có nổi một kiện.”

Đằng Ngạo phất tay áo, Thiên Hình trưởng lão, rất nhiều trưởng lão liền xuất hiện trước mặt hắn, bị hắn dùng không gian di chuyển tới bên người.

Nói thật ra chứng kiến bốn kiện thượng phẩm đạo khí phía dưới, vị Thái thượng trưởng lão này cũng có chút động tâm, mặc dù hắn là cao thủ pháp tắc không gian, tu luyện tới Động Thiên cảnh, thế nhưng cũng không luyện chế được thượng phẩm đạo khí, chỉ có Phong Bạch Vũ là cao thủ Tạo Vật cảnh mới có thể luyện chế ra.

Hiện tại trong tay hắn đúng là không có nổi một kiện.

Nếu như hắn tìm được một kiện thượng phẩm đạo khí, bằng vào tu vi của mình có thể phát huy ra lực lượng khổng lồ không nói, thậm chí hắn có thể tìm hiểu được nguyên thần lạc ấn trong đó, lĩnh ngộ được ấn ký tinh thần mà người chế tạo lưu lại trong đó, có chỗ cực tốt đối với con đường tu luyện của hắn.

“Sư thúc, điệt cũng không biết.”

Thiên Hình trưởng lão cũng đã trông thấy hết thảy, trong lòng cũng dị thường khiếp sợ: “Không thể tưởng tượng được, tại sao tu vi của Già Lam, Long Huyên đám người này lại đột nhiên tăng mạnh vậy! Đây, đây quả thực là giống như đã trải qua mấy ngàn năm khổ tu, hơn nữa cư nhiên lại giàu có như vậy, giàu đến nỗi người khác không thể tưởng được, tùy tiện lại tiêu hao đại lượng Thuần Dương đan.”

“Đây chính là Thuần Dương đan đấy, là Thuần Dương đan mà người tu đạo tha thiết ước mơ! Cứ như vậy thiêu đốt. Ông trời của ta! Thật là phí của trời, phí của trời a.”

Dược Vương trưởng lão tiếc của, trong lòng như nhỏ máu.

“Thuần Dương đan! Tiêu hao với số lượng nhiều như vậy, quá nhiều a. Nếu như Vũ Hóa Môn chúng ta có thể xuất ra Thuần Dương đan để đệ tử tu luyện phục dụng, đã sớm có thật nhiều cao thủ Kim đan rồi.”

Thân thể Truyền Công trưởng lão khẽ run rẩy.

“Cho dù có là Thái Nhất Môn cũng không dám xa xỉ như vậy! Còn kém xa!” Rất nhiều trưởng lão đều rung động. Ba đại Phó chưởng môn trên Luân Hồi Phong bị bốn kiện thượng phẩm đạo khí ngăn cản, không thể cứng rắn xông lên dù chỉ một bước.

“Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng lùi về cho ta.”

Đằng Ngạo đột nhiên nói.

Ba đại Phó chưởng môn này lập tức xoay người bay vút tới bên người Đằng Ngạo.

Sắc mặt bọn họ phi thường khó coi.

Bởi vì hành động này cơ hồ đã bị toàn bộ đám người Vũ Hóa Môn trông thấy.

Khi ba người bọn họ quay trở lại, ngón tay Đằng Ngạo khẽ động, không gian điên cuồng vặn vẹo, một cỗ lực lượng không gian vây khóa toàn bộ Luân Hồi Phong.

“Người nọ là ai?” Trông thấy ba đại Phó chưởng môn lùi lại, Long Huyên muốn đuổi theo, thế nhưng lập tức thấy Đằng Ngạo phong tỏa Luân Hồi Phong.

“Các ngươi còn không mau thu lại thượng phẩm đạo khí, tới bái kiến Thái thượng trưởng lão, Đằng Ngạo sư thúc? Chắc hẳn các ngươi đã nghe thấy tiếng tăm của Đằng Ngạo sư thúc, tại trong Chư Thế giới mấy ngàn năm trước khiến quần ma nghe thấy cái tên Đồ Ma Đại Tiên đã sợ mất mật đấy.”

Thiên Hình trưởng lão sợ đám đệ tử kia gặp họa, vội vàng cao giọng quát, thanh âm truyền tới.

“Cư nhiên là Thái thượng trưởng lão Đồ Ma Đại Tiên của Vũ Hóa Môn ta! Nghe đồn người này đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian, chính là nhân vật trong thần thoại, tại sao lại xuất hiện ở đây.”

Già Lam nghe vậy, trong lòng rung động nói, nhưng thân thể vẫn không nhúc nhích, cũng không có bay lên, bởi vì bằng vào trực giác nàng cảm nhận được tràng diện đang bất lợi đối với bản thân.

“Đệ tử Vũ Hóa Môn càng ngày càng không ra sao cả, chỉ là một tiểu chân truyền đệ tử cư nhiên lại không làm lễ bái kiến? Thái thượng trưởng lão, bọn họ đều sử dụng ma khí, không rõ lai lịch, đều phải thu hết đi ạ.”

Dịch Kiếm Thu lập tức nói với Đằng Ngạo.

Ánh mắt của Đằng Ngạo co lại, thế nhưng trên mặt lại không hiện ra bất kỳ cảm xúc nào: “Đệ tử tư đấu, giết chết nhiều đệ tử kiệt xuất, như vậy sẽ trừng phạt như thế nào, Thiên Hình? Ta nhớ chỉ có chưởng môn mới có quyền sát sinh đệ tử từ Kim Đan trở lên.”

“Sư thúc, đây là do bọn người kia đánh trước?” Thiên Hình trưởng lão vội vàng nói.

“Vậy sao? Vậy cũng phải bắt lại tra hỏi kỹ, nếu không thể diện của Vũ Hóa Môn chúng ta sẽ mất hết, ta tạm thời thu lấy thượng phẩm đạo khí của bọn họ, sau đó mở ra hội nghị Thái thượng trưởng lão rồi đem bọn họ tới, bọn họ còn chưa tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, cầm thượng phẩm đạo khí cũng như Thất phu vô tội, hoài bích kì tội.”

Trong lúc nói chuyện, Đằng Ngạo tùy ý bắn nhiếp tới phía trước, lập tức Long Huyên, Tinh Vân bảo bảo, Già Lam, ma nữ Phương Tiểu Lâm đột nhiên cảm giác được không gian trước mặt sụp đổ, sinh ra một đại hắc động, tất cả pháp lực đều bị phong tỏa, mà thượng phẩm đạo khí trên tay chuẩn bị bay ra ngoài.

Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo chính là nhân vật lĩnh ngộ pháp tắc không gian cực kỳ thâm hậu.

Tu vi so với các nàng đúng thật là một kẻ ở trên trời, còn một kẻ ở dưới đất.

Cho dù có thượng phẩm đạo khí cũng không phải là đối thủ của hắn.

“Ha ha ha, ha ha ha, hay cho câu thất phu vô tội, hoài bích kì tội! Đây chính là Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn ta sao?” Đúng lúc này bốn kiện thượng phẩm đạo khí điên cuồng rung lên, tựa hồ như có một cỗ pháp lực mênh mông rót vào trong thân bọn chúng, bên trong những kiện pháp bảo này có ẩn chứa không gian chi lực, tương hỗ ma sát lẫn nhau.

Bốn kiện thượng phẩm đạo khí mãnh liệt chấn động, cư nhiên làm cho không gian chi lực bên ngoài Luân Hồi Phong vỡ tan, một số không gian xiềng xích đều biến thành vô hình.

Sau đó một người mặc đại bào ám hoàng sắc rộng thùng thình bay lên khỏi Luân Hồi Phong, chính là Phương Hàn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.