Vợ À, Anh Xin Lỗi

Chương 4: Chương 4: Chương 3




Hôn lễ cứ thế diễn ra trong khi không có bố mẹ của cô dâu, cô cũng chẳng bận tâm tới điều đó. Vốn dĩ không ai coi cô là người nhà, ngay cả cô, dì, chú, bác cũng vậy.

Người thân không có, thầy cô, bạn bè không có, ngoại trừ Đặng Mỹ Nhi. Chỉ có Mỹ Nhi không chê bai cô, không chế nhạo cô, không xa lánh cô. Chỉ có Mỹ Nhi thật lòng với cô, thậm chí còn hơn cả tình cảm ruột thịt!

Cô không cần tình cảm của cha nữa, không cần người khác quan tâm nữa, chỉ cần có Mỹ Nhi thôi! Tình cảm, không biết từ bao giờ đã trở thành thứ duy nhất không tồn tại trong cuộc đời cô. Nhớ khi bị vứt trước cửa cô nhi viện, cô đã mất hết niềm tin vào tình cảm rồi!

Nhưng không nghĩ tới, với mẹ Hạnh Dung, tiểu Mỹ Nhi và những đứa nhỏ ở cô nhi viện có thể đối xử tốt với cô như vậy, hồi sinh trong cô tình cảm đã chết.

Dù được mọi người khác đối xử rất tốt, nhưng trái tim của cô đã sớm rạn nứt, giống như chiếc gương đập bể đi, khi gắn lại cũng vẫn còn những vết xước chằng chịt trên mặt gương, mãi mãi không bao giờ biến mất.

Kể từ ngày đó, cô bắt đầu sống nội tâm hơn, ít khi cùng người khác giao tiếp, ngày ngày chỉ biết nhốt mình trong phòng để tìm ra ý tưởng sáng tác!

Do khả năng tiếp thu bài nhanh, Tiền Luyến Luyến có thể thành công đỗ vào đại học X - Trường đại học tốt nhất Thượng Hải.

Cho tới hôm nay, thành tựu của cô thực không thể không nhắc tới Đặng Mỹ Nhi! Mỹ Nhi sinh ra trong một gia đình khá giả, mặc dù không thể so sánh với Đông Phương gia nhưng đối với người bình thường thì cũng là khá điều kiện. Mỹ Nhi học Văn vốn là không tốt, đến khi học chung với Luyến Luyến mới có thể đủ điểm để lên lớp =.=”

Bước thẳng về phía lễ đường, trên mặt cô không có sợ hãi, không có vui mừng, chỉ có bình thản, những sóng gió ngày hôm qua đã luyện cho cô đạt đến trình độ này!

Vốn cho là mình có thể nhìn sắc mặt đoán lòng người nhưng Tiền Luyến Luyến đã nhầm. Không phải ai cũng giống như trong tiểu thuyết ngôn tình cô viết. Không phải ai cũng là bạch mã hoàng tử. Không phải ai cũng làm nữ chính trong cuộc đời. Thiếu nữ đầu đời không thể thoát khỏi giai đoạn mộng tưởng mình là nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình, là nàng công chúa trong truyện cổ tích.

Vẫn còn đang suy nghĩ vu vơ, nhưng cô không thể không tỉnh lại! Chân nhỏ bé ở dưới làn váy đã sưng phồng lên hết mức có thế, đau đến mức cô mồ hôi lạnh chảy đầm đìa!

Gắng gượng cho đến hết buổi lễ, Tiền Luyến Luyến không khỏi thở phào một hơi, may mắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.