Vợ À, Anh Xin Lỗi

Chương 3: Chương 3: Chương 2




Tiền Luyến Luyến, sinh 16/8/1997, tên thật là Đông Phương Nghi, cha là Đông Phương Húc, mẹ là Nam Cung Huyền Anh, em gái là Đông Phương Minh Châu. Sống tại Đông Phương gia một thời gian, sau khi mẹ sinh hạ em gái được vài năm, cô liền bị đưa đến cô nhi viện Nhân Ái. Viện trưởng cô nhi viện Nhân Ái là Tiền Hạnh Dung, năm nay 43 tuổi. Thiên Ái sống trong cô nhi viện đến khi lên Trung học Cơ Sở đã bắt đầu viết truyện online trên mạng để kiếm tiền trợ giúp cô nhi viện, ngoài viết truyện online trên mạng, cô còn đi rửa bát thuê. Trong khoảng thời gian này, Đông Phương gia vẫn không có một đồng tài trợ cho Luyến Luyến. Đến khi 18 tuổi, cô đi làm bồi bàn, tạp vụ bán thời gian để có thể đóng tiền thuê nhà và gửi tiền về cô nhi viện.

Đọc đến đây Tần lão phu nhân đã rơm rớm nước mắt. Dẫu sao thì không phải ai cũng có lòng dạ sắt đá, con người cũng sẽ có một điểm yếu ở trong tim, chỉ cần đụng được đến điểm đó, thì vẫn sẽ mềm lòng. Tần lão phu nhân không phải lòng dạ sắt đá, cô gái này cũng vậy, không thể buông bỏ được phần tình cảm riêng. Nếu Tiền Luyến Luyến là lòng dạ sắt đá, thì khi Đông Phương Húc nói cô về Đông Phương gia, cô sẽ không về, hoặc nếu như Luyến Luyến đã chuyển ra ngoài rồi, mỗi tháng cũng sẽ không cần chăm chỉ đi làm, rồi gửi tiền về cô nhi viện. Tóm lại là, cô gái luôn luôn tỏ vẻ quật cường nhưng nội tâm lại mềm yếu này, là người rất cần cháu trai mình bảo vệ.

Tần lão phu nhân nhìn tới nhìn lui, nhưng như thế nào cũng không tìm ra được một khuyết điểm của Luyến Luyến. Ừ, này tính tình quật cường, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, ngoan ngoãn lại chăm chỉ, khuôn mặt xinh đẹp, tính cách lại cởi mở, hòa đồng, dễ gần. Tốt, tốt, tốt, bà không nhịn được cảm thán trong lòng mấy câu.

Chỉ có điều, Tiền Luyến Luyến nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ đến, đối tượng kết hôn của mình lại là Tần Sơ Trạch, nằm mơ cô cũng không có nghĩ đến lại là người chồng quốc dân a~ Cũng không hiểu sao khi về Đông Phương gia cùng Đông Phương Húc, Đông Phương Minh Châu lại nhìn cô bằng ánh mắt đầy căm thù như thế, thì ra là vì lý do này!

Hôn lễ tiến hành sớm hơn so với cô dự kiến, cô cũng chưa biết mặt chồng tương lai, cũng không biết nhà anh ta có gia thế như thế nào. Chỉ xác định được một điều rằng, nhà anh rất giàu thôi!!!

Hôn lễ này quả thực rất xa hoa, so với một cô gái lớn lên từ trong cô nhi viện như cô mà nói thì đây quả thực là mở mang tầm mắt. Đảo mắt xung quanh nhà thờ nhưng không có đến một bóng người qua lại. Xem ra Tần gia đã bỏ tiền bao hết cả chỗ này rồi, aizzz.... giá như mà cô có quyền quyết định số tiền ấy, nhất định sẽ phải chuyển về cô nhi viện một nửa.

“Tiền Luyến Luyến a Tiền Luyến Luyến, mẹ Hạnh Dung đặt tên cho mày đúng là không sai mà, suốt ngày chỉ biết nghĩ đến tiền thôi!”

Reng reng reng.....

-A? Có điện thoại?

Giật mình một cái, đưa tay xuống sờ sờ túi, không phải của cô a~

Vậy thì là của ai?

Quay đầu lại, thì ra là của người khác, không phải của mình, dẫu sao cũng té nhanh đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.