Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 109: Chương 109: Bảo vệ cô trước mặt mọi người




Ông Mộ cũng chỉ là muốn làm nhục cô mà thôi, căn nhà to như thế này có người phụ nữ nào không muốn nhào tới chứ??

Hơ hơ, với sự hiểu biết của mình về Cố Lan Tâm, cô ta cũng chỉ xem trọng tiền tài của nhà họ Mộ, cô ta từ bé đã muốn cướp hết tất cả vinh hoa phú quý của người khác.

“Cô đừng có ở trước mặt tôi ba hoa nữa, Cố Tiểu Mạch, làm như vậy không có lợi gì cho cô cả!” Sắc mặt ông Mộ vô cùng khó coi, tái mét rồi lại tím ngắt.

Cố Tiểu Mạch ngồi trên xe lăn, hai tay đặt lên chân, hơi nắm chặt, cô đè nén sự tức giận, từ đầu đến cuối không hề biểu hiện ra bên ngoài.

“Ông cho rằng tôi muốn dính dáng gì đến các người sao?”

Mắt lạnh lùng, môi đỏ mấp máy, giọng nói hững hờ.

Ở bên kia, Mộ Bắc Ngật ở công ty vừa mới họp xong, anh cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay.

Đã hai tiếng trôi qua, không biết Cố Tiểu Mạch ở nhà một mình như thế nào rồi.

Mộ Bắc Ngật nghĩ ngợi trong lòng, trên mặt nở nụ cười.

Có điều lúc anh biết Cố Tiểu Mạch bị đưa đến nhà cũ nhà họ Mộ, nụ cười lập tức biến mất, ánh mắt lại trở nên lạnh lùng, lạnh đến mức rớm máu.

“Dịch Bách, cậu nói gì?”

“Sếp, em cũng vừa mới biết, Cố Tiểu Mạch bị ông Mộ gọi đến đó.”

Mộ Bắc Ngật nhíu mày, dường như không có chút do dự chần chứ, anh bước ra ngoài, “Chuẩn bị xe, đi đến nhà cũ!”

Cố Lan Tâm lái xe về nhà họ Cố, chỉ qua một đêm Cố Chấn Hải già đi rất nhiều, bị Mộ Thị chèn ép, không chỉ mất đi hạng mục và còn mất mặt mũi với mọi người trong giới, không ngờ lại bị con rể tương lai cướp đi hạng mục, thật là nực cười!

Cố Chấn Hải nhìn thấy Cố Lan Tâm quay về, ông ta trách mắng một trận, sau đó bắt cô ta đi cầu xin Mộ Bắc Ngật.

Cố Lan Tâm đúng là muốn đến tìm Mộ Bắc Ngật cầu xin anh, nhưng anh đã làm tất cả một cách vô tình như vậy, cô ta nên làm gì đây?

Hai mắt đỏ ửng, Cố Lan Tâm đến tập đoàn Mộ Thị, cô ta vừa mới dừng xe thì nhìn thấy Mộ Bắc Ngật đi ra khỏi Mộ Thị với ánh mắt lạnh lùng, anh đi thẳng lên xe!

Cố Lan Tâm cảm thấy vui mừng, cô ta vội vàng mở cửa xe đi xuống, “Bắc Ngật!”

Nhưng Mộ Bắc Ngật đã mở cửa xe bước vào chỗ ngồi, hình như không hề nghe thấy Cố Lan Tâm đang gọi mình, anh vội vàng như vậy là muốn đi đâu?

Cô ta có chút không cam tâm, lập tức lôi điện thoại ra gọi cho Mộ Bắc Ngật. Lúc Mộ Bắc Ngật nhìn thấy tên trên màn hình điện thoại, anh lựa chọn bỏ qua, vứt điện thoại sang một bên, sau đó màn hình tự động tắt.

Mộ Bắc Ngật dựa người ra phía sau, cánh tay không còn đau nhức như hôm qua nữa, Mộ Bắc Ngật biết là Cố Tiểu Mạch đã bôi thuốc cho anh.

Còn Cố Lan Tâm, cô ta đứng tại chỗ nước mắt tuôn rơi, nhìn chiếc xe đang đi xa dần rồi biến mất khỏi tầm mắt của mình, cô ta cắn răng, nắm chặt điện thoại.

Lúc này Cố Tiểu Mạch đang đôi co với ông Mộ, không ai chịu nhường ai.

Ông Mộ tức giận, muốn đả kích cô ở một phương diện khác, ông ra hiệu cho người làm, người làm mang những bản thiết kế váy cưới mà Cố Tiểu Mạch thiết kế cho Cố Lan Tâm đến.

Sắc mặt Cố Tiểu Mạch tối sầm, đây là thiết kế mà cô cho Cố Lan Tâm xem, lúc này lại ở trong tay của ông Mộ, không khó để đoán được là ai đã đưa cho ông Mộ.

Ông Mộ cầm những bản thiết kế trong tay, sau đó ném xuống mặt bàn, “Nhà họ Mộ chúng tôi thuê cô thiết kế váy cưới cho Lan Tâm, bây giờ đám cưới sẽ được tổ chức sớm, Cố Tiểu Mạch, cô tốt nhất hãy nhanh chóng thiết kế, nếu không hoàn thành nhiệm vụ này, tôi sẽ thay người khác.”

Đám cưới được tổ chức sớm??

Nếu nói Cố Tiểu Mạch không bị đả kích thì là giả, cô không phải động vật máu lạnh vô tình, cô chỉ là rung động với một người không nên rung động mà thôi.

Cố Tiểu Mạch mím môi, cô thiết kế váy cưới cho Cố Lan Tâm đã được hơn một tháng, có rất nhiều bản thiết kế, nếu không phải vì Cố Lan Tâm không hợp tác thì cũng không kéo dài như vậy.

Bây giờ thay người khác?

Cố Tiểu Mạch hừ một tiếng, “Ông Mộ, tôi vẫn luôn chăm chỉ thiết kế váy cưới, lẽ nào ông không hài lòng với những bản thiết kế này sao? Tôi có thể sửa lại, chưa gì ông đã muốn thay tôi là không đúng đâu, ông nghi ngờ thái độ làm việc của tôi thì cũng có nghĩa là mỉa mai chính các người ngay từ đầu đã nhìn nhầm người rồi sao?”

Âm thầm lặng lẽ mỉa mai ông Mộ một chút.

Không màng đúng sai mà phê bình thiết kế của cô, như vậy là không đúng!

Cố Tiểu Mạch chớp mắt một cách vô tội, ánh mắt ông Mộ lại càng tức giận hơn, “Tôi không nghi ngờ tố chất làm việc chuyên nghiệp của cô Cố, một tuần sau, cô Cố phải giao cho tôi bản thiết kế khiến tôi hài lòng, sau đó chúng ta sẽ kết thúc hợp tác.”

“Ông nội, cháu còn chưa thông qua, làm sao có thể kết thúc được ạ?”

Ông Mộ vừa nói xong thì bên ngoài truyền đến giọng nói của Mộ Bắc Ngật.

Mộ Bắc Ngật bước vào bên trong, anh nhìn Cố Tiểu Mạch đang ngồi trên xe lăn, khuôn mặt lạnh lùng không chút ấm áp.

Ông Mộ ngước mắt nhìn, lúc thấy Mộ Bắc Ngật đi đến, sắc mặt lại càng khó coi hơn.

“Đang trong thời gian làm việc, tại sao cháu lại đến đây?”

“Nghe nói ông nội chuẩn bị hôn lễ thay cháu, là người trong cuộc nên cháu đến đây xem sao ạ.” Mộ Bắc Ngật từ từ lên tiếng, tiếp theo câu nói của ông Mộ khiến ông Mộ không phản bác lại được.

Mộ Bắc Ngật đến khiến bầu không khí trở nên lạnh lẽo.

Anh bước đến bên cạnh Cố Tiểu Mạch, ở trước mặt Cố Tiểu Mạch lên tiếng nhắc nhở ông Mộ, “Ông nội, cháu đã nhắc đến việc hủy hôn…”

Ông Mộ vô cùng e sợ, chưa đợi Mộ Bắc Ngật nói xong, ông ta đã quát một tiếng, “Khốn nạn!”

Tiếng quát này kinh động đến tất cả mọi người.

Đến Cố Tiểu Mạch ngồi trên xe lăn cũng run run, trong lòng than thở, ông Mộ đã lớn tuổi rồi mà giọng nói vẫn mạnh mẽ như vậy!

Mộ Bắc Ngật im lặng, Cố Tiểu Mạch bị dọa sợ mà anh lại chẳng chút động tĩnh gì cả.

Ông Mộ nhìn Mộ Bắc Ngật với ánh mắt uy hiếp, “Nếu cháu vẫn còn chút lý trí thì sẽ không nói ra những lời như vậy.”

“Ưm aa,” Hôm nay hiếm có khi Mộ Thiếu Lãnh lại không đi chơi, cậu ta bước ra khỏi phòng, mắt nhắm mắt mở.

Nhưng lại nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi ở dưới nhà, mắt cậu ta sáng lên, oaa, em gái xinh đẹp ở đâu ra vậy??

Tuy không trang điểm, mặt tái mét không có sức sống, nhưng Mộ Thiếu Lãnh chưa bao giờ nếm thử thể loại đơn thuần này, nhất thời khiến Mộ Thiếu Lãnh vô cùng hứng thú.

Cậu ta bước thật nhanh xuống nhà, ánh mắt nhìn ngắm Cố Tiểu Mạch không chút che giấu, “Aiyoo, anh trai, anh về rồi à, hôm qua anh để Cố Lan Tâm ở đây một mình, người ta đau lòng đến phát khóc, nước mắt đầm đìa, hôm nay quay về, sao thế, có phải vẫn muốn tôi dạy dỗ phụ nữ giúp anh không?”

Mộ Thiếu Lãnh khoanh tay trước ngực, trực tiếp khiêu khích Mộ Bắc Ngật.

Cố Tiểu Mạch mím đôi môi đỏ hồng của mình, hóa ra Mộ Bắc Ngật ở nhà không được mọi người đối xử tử tế.

“Mặt đỡ rồi?” Chỉ đơn giản ba chữ nhưng lại là lời cảnh cáo vô cùng lạnh lùng.

Vết thương ở miệng Mộ Thiếu Lãnh vẫn chưa khỏi, bây giờ lại cố tình khiêu khích anh, đúng là muốn ăn đòn!

Cậu ta lập tức nhìn về phía Cố Tiểu Mạch, cậu ta đi đến, ở trước mặt mọi người định đưa tay chạm vào cằm của Cố Tiểu Mạch, muốn ngắm nghía cô.

Cố Tiểu Mạch nhíu mày, đang định né ra thì có một đôi tay thon dài chắn trước mặt, Mộ Bắc Ngật đưa tay tóm lấy ngón tay của Mộ Thiếu Lãnh, anh hơi dùng lực một chút, Mộ Thiếu Lãnh kêu thảm thiết.

“Aaa! Đau!”

Mộ Thiếu Lãnh hét lên, ông Mộ mặt vô cùng khó coi, “Mộ Bắc Ngật, dừng tay lại!”

Mộ Bắc Ngật lúc này mới từ từ buông tay ra, Mộ Bắc Ngật vừa buông tay Mộ Thiếu Lãnh đã ôm ngón tay của mình chạy vòng quanh, ông Mộ tối sầm mặt nói, “Mộ Bắc Ngật, ông đã cảnh cáo cháu, cháu không thèm nghe đúng không?”

“Cháu đã nói rất rõ ràng rồi.”

“Hôm nay ông đưa cô ta đến đây là có mục đích, ông muốn cô ta biết rõ vị trí của mình, ông cho cô ta một tuần để hoàn thành bản thiết kế, nếu sau một tuần mà vẫn chưa xong…”

Ông Mộ chỉ nói đến đó, đối với Mộ Bắc Ngật mà nói, là một sự uy hiếp đáng sợ.

Mộ Thiếu Lãnh không biết gì về quan hệ của hai người, cậu ta giận dỗi lên tiếng, “Ông nội, người phụ nữ này là người thiết kế váy cưới cho Cố Lan Tâm? Tôi thấy cô cũng không tệ, cho xin số điện thoại nhé.”

Không đợi Cố Tiểu Mạch lên tiếng, Mộ Bắc Ngật đã lạnh lùng cảnh cáo, “Mộ Thiếu Lãnh, cậu thử xem.”

Một lời cảnh cáo đến Mộ Thiếu Lãnh cũng phải dụi mắt để nhìn Mộ Bắc Ngật, sau đó cậu ta lại nhìn lên người Cố Tiểu Mạch.

Mãi sau mới phản ứng lại, trước giờ Mộ Bắc Ngật đều nghe lời của ông nội, nếu không nhiều năm qua cũng sẽ không giữ chặt Mộ Thị!

Nhưng bây giờ, Mộ Bắc Ngật lại vì một người phụ nữ mà cãi lại ông nội, còn không chút kiêng dè bảo vệ cô, không tránh được việc khiến người khác nghi ngờ.

Đôi mắt Mộ Thiếu Lãnh tối sầm, cậu ta tiếp tục nhìn lên người Cố Tiểu Mạch.

Cố Tiểu Mạch im lặng không lên tiếng, cô cảm nhận được vị trí của Mộ Bắc Ngật trong nhà họ Mộ, nhất thời có cảm giác đồng cảm với người có cùng cảnh ngộ.

Cô ở nhà họ Cố bị đối xử không ra gì, Mộ Bắc Ngật ở nhà họ Mộ cũng bị đối xử không ra gì, hóa ra đều là người rất đáng thương.

Còn chưa đợi Cố Tiểu Mạch suy nghĩ xong Mộ Bắc Ngật đã cúi người xuống bế cô lên, cô bị bất ngờ bởi hành động này của anh, lập tức kêu lên, hai tay ôm chặt cổ Mộ Bắc Ngật.

Sau khi cô ôm cổ anh mới phát hiện ra hai người rất ám muội, lại còn đang ở trước mặt ông Mộ.

Cô lập tức buông tay ra, Mộ Bắc Ngật thì không quan tâm tình hình trước mặt, dịu dàng nói, “Đi, chúng ta về nhà.”

Hành động dịu dàng ấm áp của anh khiến Cố Tiểu Mạch mắt chữ A mồm chữ O, cơ thể cứng đờ, mặt ông Mộ thì đen như đít nồi.

Mộ Bắc Ngật nói tiếp, “Ông nội, cháu đi đây ạ.”

Không đợi ông Mộ đáp lại, Mộ Bắc Ngật đã rời khỏi nhà họ Mộ như thế không có ai ở đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.