Đâu là lần đầu tiên Mộ Bắc Ngật vì một người phụ nữ mà ngang nhiên đối đầu với ông Mộ, với tính cách của Mộ Thiếu Lãnh, nhìn thấy cảnh tượng này cậu ta chắc chắn sẽ rất vui mừng.Nhưng lúc này, cậu ta đứng ở một bên quan sát, đưa tay sờ cằm, người phụ nữ này có lai lịch như thế nào?Ánh mắt ông Mộ hiện lên giông bão, chỉ cần chọc thủng lớp giấy này thì sẽ không còn khách sáo nữa.Còn Mộ Bắc Ngật ôm Cố Tiểu Mạch rời khỏi đây, lúc đi qua sân có mấy người làm nhìn thấy Mộ Bắc Ngật nhưng đều cúi đầu không lên tiếng.Hai tay Cố Tiểu Mạch buông ra, sau đó mới phản ứng lại, anh bảo vệ cô một cách công khai như vậy, hình như không tốt cho lắm…Cố Tiểu Mạch còn chưa kịp lên tiếng, Mộ Bắc Ngật đã ôm Cố Tiểu Mạch đến xe, Dịch Bách nhanh chóng từ trên ghế lái bước xuống, mở cửa sau ra, Mộ Bắc Ngật nghiêng người đặt Cố Tiểu Mạch vào bên trong.Dịch Bách đứng một bên, có thể nhìn thấy rõ sự lạnh lùng và đáng sợ trên mặt Mộ Bắc Ngật, không cần nghĩ cũng biết, tình hình không hề khả quan.Cố Tiểu Mạch vừa ngồi xuống Mộ Bắc Ngật cũng ngồi vào, sau đó “phịch” một tiếng, cửa đóng lại, cũng là để nói cho mọi người biết rằng Mộ Bắc Ngật đang tức giận.“Mộ Bắc Ngật, tôi…”“Hôm nay là ông nội cho người đón cô đến đây.”Mộ Bắc Ngật trầm giọng lên tiếng.Cố Tiểu Mạch vốn rất tức giận, theo lý cô nên xả giận lên người Mộ Bắc Ngật, nhưng lúc này, anh rõ ràng đang ở trước mặt cô nhưng Cố Tiểu Mạch lại không nổi giận được.Cô cảm thấy rất kỳ quái, nhìn trái nhìn phải rồi hững hờ đáp lại một tiếng, “Ừ.”Dịch Bách đứng ở bên ngoài không lên xe thế nên không biết tình hình ở trong xe.Mộ Bắc Ngật không nhìn cô khiến Cố Tiểu Mạch có chút khó chịu, cô tận mắt chứng kiến Mộ Bắc Ngật bị hai người đàn ông chọc tức, anh rõ ràng là người bị bắt nạt trong gia đình này.Còn cô bị ông Mộ đưa đến đây rồi nói một hồi, nhưng trái tim nhỏ bé của Mộ Bắc Ngật bị tổn thương gì chứ? Người tổn thương nên là cô mới đúng…Cố Tiểu Mạch vứt đi tâm trạng hỗn loạn của mình, thử an ủi anh, “Thật ra cũng không có gì, tôi cũng đã nói ông già đó rồi, còn người đó, tôi không có dính dáng đến cậu ta, anh không cần làm ra bộ dạng bị đánh bại đó, Cố Tiểu Mạch tôi không thảm hại như thế.”Cố Tiểu Mạch giả vờ cười an ủi Mộ Bắc Ngật, có thể thấy rõ hôm nay Mộ Bắc Ngật vô cùng lạnh lùng, lạnh lùng đến mức khiến người ta cảm thấy e sợ.Cố Tiểu Mạch cười mà còn khó coi hơn cả khóc, Mộ Bắc Ngật vẫn không trả lời, Cố Tiểu Mạch chỉ có thể tiếp tục nghĩ cách, cô nói, “Mộ Bắc Ngật, hôm nay anh đưa tôi về nhà đi, như thế này chúng ta cũng sẽ không vì hôm nay mà dính dáng đến nhau, tôi biết trong thời gian làm việc của anh mà làm phiền anh là một chuyện không tốt chút nào, sau này tôi sẽ hạn chế…”Cô chuẩn bị nói một tràng nhưng không ngờ Mộ Bắc Ngật lại ngắt lời cô, anh nghiêng đầu nhìn cô, vô cùng nghiêm túc.Anh chìm chằm chằm Cố Tiểu Mạch khiến cô nổi da gà, sao dạo này anh lại cứ nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ vậy chứ?“Cố Tiểu Mạch, cô… thích tôi không?”Mộ Bắc Ngật hỏi xong, cũng không có ý định đợi câu trả lời của cô.Cố Tiểu Mạch há miệng, mở to mắt, bộ dạng không dám tin vào những gì mình nghe thấy, đáng chết, đáng chết, tại sao tim cô lại đập thình thịch chứ?Tim đập rất nhanh, nhảy lên tận cổ họng, Cố Tiểu Mạch sững sờ, sau đó bật cười, chuyển chủ đề khác, “Mộ Bắc Ngật, anh bị sốt rồi, đến nói chuyện còn mất khôn rồi sao?”Cô không hề bộc lộ cảm xúc của mình, cũng không khiến Mộ Bắc Ngật cảm nhận được cô có tình cảm với anh, Mộ Bắc Ngật nheo mắt đầy nguy hiểm.Anh dừng lại một chút, sau đó lùi một bước, “Nếu đã không thích thì tại sao đến giờ vẫn chưa thiết kế xong váy cưới, tôi tưởng cô không muốn thiết kế cho Lan Tâm chứ.”Lúc Mộ Bắc Ngật nói ra câu này, Cố Tiểu Mạch thở phào nhẹ nhõm, sau đó trong lòng cảm thấy cực kỳ chua xót.Cô khựng lại một lúc rồi lên tiếng một cách nghiêm túc, “Tôi sẽ hoàn thành bản thiết kế trong một tuần, đây là công việc của tôi, tôi đúng là không nên đem suy nghĩ cá nhân vào công việc, hôm nay cảm ơn anh đã giúp tôi đưa Nám Nám đi học, sau này cứ để tôi tự mình làm.”Ánh mắt Mộ Bắc Ngật trở nên lạnh lùng, trong lòng đầy ắp tâm sự, hoàn cảnh gia đình khiến anh không thể mở lòng, tất cà mọi việc đều phải nghĩ có lợi ích hay không, hoặc là anh có thể chắc chắn rằng mình bảo vệ được một người mới hành động, mất đi mẹ, Mộ Bắc Ngật không muốn chịu đựng thêm một lần nữa.Giọng nói trầm trầm của anh vâng lên, không hề có chút trêu đùa, “Cho tôi chút thời gian để giải quyết tất cả.”Câu nói này của anh khiến Cố Tiểu Mạch hết sức kinh ngạc.Cô không dám tin Mộ Bắc Ngật lại nói ra lời như vậy, Cố Tiểu Mạch ngạc nhiên hỏi, “Anh không thích Cố Lan Tâm sao?”Sắp đến ngày cưới của bọn họ, anh sắp trở thành người đã kết hôn, Cố Tiểu Mạch cười lạnh một tiếng, cô đang hi vọng gì chứ?Nhưng câu nói tiếp theo của anh khiến Cố Tiểu Mạch kinh ngạc hơn, “Không thích.”Hai chữ rất kiên định lọt vào tai Cố Tiểu Mạch khiến Cố Tiểu Mạch vô cùng kinh ngạc, đầu óc cô hình như không hoạt động nữa!Đến lúc về đến nhà của Mộ Bắc Ngật, cô vẫn còn sững sờ, Mộ Bắc Ngật vốn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, nhưng nhìn thấy Cố Tiểu Mạch ngơ ngơ ngác ngác, anh cảm thấy rất buồn cười.Anh mở cửa xe ra, anh bước xuống, điện thoại trong túi bỗng đổ chuông, nhưng Mộ Bắc Ngật lại coi như không nghe thấy mà đi đến trước mặt Cố Tiểu Mạch, cúi người xuống, đưa tay về phía cô.Người Cố Tiểu Mạch cứng đờ, giọng nói trở nên yếu ớt, “Làm… làm gì?”Mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm, câu nói vừa nãy của anh lại là một đả kích lớn như vậy sao?Anh từ từ lại gần, khóe miệng nhếch lên, “Làm cô, được không?”Một câu nói khiến mặt Cố Tiểu Mạch đỏ bừng nóng ran, Mộ Bắc Ngật không ngờ ở phương diện này Cố Tiểu Mạch lại đơn thuần, ngại ngùng giống như một tờ giấy trắng.Chứ đừng nói cô là một người đã từng sinh con.Cố Tiểu Mạch thẹn quá hóa giận, cô trừng mắt nhìn Mộ Bắc Ngật, cô vẫn chưa đáp lại anh mà đã được nước lấn tới!“Tôi có thể tự xuống xe.”“Thế sao?”Khóe miệng Mộ Bắc Ngật cong lên, anh lên tiếng một cách rất hứng thú, người lui lại phía sau, Cố Tiểu Mạch chống hai tay vào ghế, nhích từng chút từng chút một, một chân vừa chạm xuống đất cô đã đứng vững trước mặt Mộ Bắc Ngật!Ha ha, cô đã nói mình có thể rồi mà!Cố Tiểu Mạch không nghĩ quá nhiều, cô ngẩng đầu lên, cười tươi rói, “khoe khoang” với Mộ Bắc Ngật, “Nhìn, tôi đã nói tôi có thể đứng lên mà!”Đôi mắt sáng long lanh của cô bất ngờ chạm phải đôi mắt đen như mực của Mộ Bắc Ngật, hai người đứng rất gần nhau, Mộ Bắc Ngật chống một tay vào cửa xe, cũng vì ánh mắt của Cố Tiểu Mạch mà thất thần.Ánh mắt Mộ Bắc Ngật trở nên phức tạp còn Cố Tiểu Mạch thì vẫn còn đang lúng túng, nụ cười dần dần tắt, cô xoa xoa đầu, tại sao vừa nãy lại nhìn anh cười vui vẻ như vậy?Điện thoại trong túi không ngừng đổ chuông, có cảm giác như thể nếu Mộ Bắc Ngật không nghe điện thoại thì đầu bên kia vẫn sẽ không ngừng gọi.Có trời mới biết, Cố Lan Tâm đang đứng ở chỗ cách nhà họ Mộ không xa, đến Mộ Thị nhưng không gặp được Mộ Bắc Ngật, cô ta liền đến cửa nhà họ Mộ tiếp tục đợi, lúc này nhìn thấy cảnh tượng chói lọi khiến người ta phải chú ý, chỉ trong nháy mắt cô ta vứt bỏ đi bộ mặt giả của mình, trong lòng tràn ngập khát vọng trả thù.Cố Lan Tâm sắp phát điên lên rồi, cô ta cắn chặt răng, Bắc Ngật anh ấy thật sự với Cố Tiểu Mạch…Cố Tiểu Mạch không biết phía xa xa có một đôi mắt nhìn cô với ánh mắt đầy căm hận, cô ho nhẹ một tiếng, “Anh chặn đường của tôi rồi.”“Chắc chắn không cần tôi ôm?”Dịch Bách hóa đá ở bên cạnh, Sếp nhà mình bắt đầu nhiệt tình với cô Cố, hơn nữa còn có chút nịnh nọt và cưng chiều, cậu ta rất biết điều đứng im lặng ở bên cạnh.“Chân tôi không bị gãy!”Cố Tiểu Mạch vứt lại một câu sau đó nhảy bằng một chân vào nhà.“Nấm ơi, Nám Nám về rồi nè!”Cố Tiểu Mạch ngồi nghỉ ở phòng khách không được bao lâu thì nghe thấy giọng nói non nớt lảnh lót của Nám Nám truyền đến.Cố Tiểu Mạch đặt bản thiết kế trong tay xuống, “Nám Nám, hôm nay con đi học thế nào rồi, có vui không?”“Đương nhiên rồi ạ, các bạn đều rất tốt ạ.” Nám Nám ngoan ngoãn trả lời, sau đó, con bé đổ từ trong cặp ra một đống đồ ăn vặt, Cố Tiểu Mạch có chút kinh ngạc, cục cưng nhà cô lại được mọi người yêu quý như vậy sao?Như thế này thì có thể lấy con gái để làm kinh doanh rồi sao??Nám Nám cười, “Nấm ơi, con mang về cho mẹ đó, còn có ông chú lợi hại, sau này có phải chúng ta sẽ ở đây luôn không?”Nám Nám ngây thơ lên tiếng hỏi, mặt Cố Tiểu Mạch tối sầm, lập tức nói, “Chỉ là tạm thời, chúng ta sẽ rời khỏi đây sớm thôi!”Đúng lúc này, Mộ Bắc Ngật ở bếp rót nước cho Cố Tiểu Mạch, lúc anh đi ra thì nghe thấy câu nói này của Cố Tiểu Mạch, anh có chút không vui, lạnh lùng lên tiếng, “Tôi không sao nếu cô ở đây.”Cơ thể Cố Tiểu Mạch cứng đờ, cô có chút không tự nhiên nghiêng đầu nhìn Mộ Bắc Ngật, hừ, anh không sao nhưng cô có sao đó!Dựa vào đâu mà cái gì anh nói cũng được chứ?Nám Nám lập tức mắt sáng như sao nhìn ông chú lợi hại, “Thật sao, ông chú lợi hại, cháu và Nấm có thể ở đây luôn sao?”Sau bữa tối, Cố Tiểu Mạch cho Nám Nám đi tắm xong liền đốc thúc Nám Nám làm bài tập về nhà, Mộ Bắc Ngật đứng ở trước cửa sổ trong phòng sách, cúi đầu nhìn điện thoại, hầu như đều là tin nhắn của Cố Lan Tâm và hàng trăm cuộc gọi.Nội dung tin nhắn rất bi thương, Mộ Bắc Ngật nắm chặt điện thoại chửi thầm một tiếng.