Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 462: Chương 462: Chương 463




Giờ phút này, Hoàng Mai xoa xoa ngón tay, có gắng đề lộ dáng vẻ hiền hòa: “Nám Nám, bà ngoại đến thăm cháu đây, cơ thể có khỏe hơn chút nào không?”

“Bà ngoại? Bà ngoại của Nám Nám đã qua đời rồi, tại sao bà cứ phải giả mạo thành bà ngoại của cháu chứ?” Nám Nám mở to mắt, dáng vẻ ngây thơ vô tội.

Nhưng điều này lại khiến Hoàng Mai cảm thấy nghẹt thở, Hoàng Mai âm thầm kiềm nén sự tức giận: “Nám Nám, trên danh nghĩa thì bà là bà ngoại của cháu. Có phải Nám Nám ở bệnh viện cảm tháy rất nhàm chán không? Hay bà ngoại đưa cháu về nhà chơi một lát nhé?”

“Cháu không muốn, nều lỡ lại xảy ra chuyện như lần trước khiến Nám Nám bị nguy hiểm thì mẹ sẽ trách cháu, hơn nữa, cả chú lợi hại cũng sẽ trách móc cháu.”

Đứa con gái chết tiệt này lại dám kết bè kết phái, đêm Mộ Bắc Ngật ra uy hiếp bà ta.

Nhưng vẻ mặt Hoàng Mai vẫn ôn hòa, nhẹ nhàng cười: “Sẽ không đâu Nám Nám, chuyện lần trước chỉ là hiểu lầm thôi, bây giờ ông bà ngoại cũng rát muốn đưa Nám Nám về.”

Con ngươi Nám Nám không ngừng chuyển động, như thể đang chơi đùa rất vui vậy.

Nửa tiếng sau, Cố Chân Hải ngồi một mình trong phòng khách cảm thầy vô cùng phiền muộn, quay lại thì nghe thấy âm thanh của Hoàng Mai: “Chân Hải, ông xem ai tới này.”

Có Chắn Hải nâng mi, quay lại thì nhìn thầy Nám Nám đang bước vào, bây giờ người duy nhất có thể cứu mạng ông ta chính là Có Tiểu Mạch, giờ phút này khi nhìn thấy Nám Nám thì thái độ thay đổi nhanh chóng, nhanh chóng chạy tới ôm Nám Nám vào lòng.

Hoàng Mai cảm thầy bất ngờ, ngay sau đó nghiền răng nghiền lợi, sắc mặt ông ta biến đổi cũng nhanh quá nhỉ?

Đúng là một tên phé vật!

Nhưng bây giờ, khả năng sống sót của họ đều dựa vào cô bé này, Cố Chân Hải vui mừng nhìn về phía Hoàng Mai: “Bà làm cách nào mà đưa Nám Nám về đây được thế? Tiểu Mạch đâu? Con bé cũng về đây sao?”

Sắc mặt Hoàng Mai liền trở nên u ám, bà ta âm thằm nghiền răng lên tiếng: “Chấn Hải, ông nghĩ sao mà Tiểu Mạch lại trở về đây chứ?”

Nhìn thấy ánh mắt của Hoàng Mai, Có Chắn Hải biết mình hơi lố, nhanh chóng thu lại, ôm Nám Nám đi tới sô pha ngồi xuống, mang toàn bộ quà vặt cũng như trái cây đến trước mặt Nám Nám.

“Nám Nám, cháu xem muốn ăn gì.” Vẻ mặt Cố Chân Hải vui vẻ.

Nám Nám ngồi xếp bằng trên sô pha, dáng vẻ tinh ranh, nghiêm túc chỉ ra bộ mặt giả tạo của Có Chấn Hải: “Ông ngoại, thái độ của ông trước đây đối với mẹ Nắm của cháu rất kém, cháu đã thấy ông đánh mẹ cháu. Thé thì sao bây giờ ông lại thích Nắm Nhỏ như thế chứ? Cháu không thích ăn những thứ này, nếu ông ngoại thật sự thích Nám Nám thì tại sao lại không biết điều này chứ?” . ngôn tình hài

Chỉ với một câu nói đã khiến Có Chắn Hải á khẩu không biết nói gì.

Cố Chắn Hải cười gượng một tiếng: “Ông ngoại quả thật không biết, Nám Nám muốn ăn gì, ông ngoại đi mua.”

“Không cần, mẹ Nắm bảo là Nắm Nhỏ không thể ăn lung tung, nều không sẽ bị người khác hạ độc.”

Nám Nám hết lần này tới lần khác bày ra dáng vẻ nghiêm túc, hoàn toàn không nhìn ra bắt cứ vẻ gì hài hước trên mặt cô bé, Có Chấn Hải không trả lời được.

Cố Lan Tâm từ trên lầu đi xuống, khi nhìn thấy Nám Nám thì cảm tháy kích động, chạy vọt từ trên lầu xuống như phát điên.

“Đồ đê tiện, mày còn dám xuất hiện ở đây sao? Mày có tin là tao giết mày không?” Hai mắt Có Lan Tâm đỏ rực, nhìn Nám Nám chỉ hận không thể xé xác cô bé ra.

Giờ phút này, Có Chắn Hải không dám đẻ Có Lan Tâm đến gần Nám Nám, lập tức bước lên chắn trước mặt Nám Nám: “Lan Tâm, con sao thế? Bình tĩnh lại đi. Hoàng Mai, bà còn không mau vào đây.”

Hoàng Mai nhanh chóng chạy tới, giữ cô con gái đang điên cuồng của mình: “Lan Tâm, con đừng kích động, cũng đừng làm khó bản thân mình, bình tĩnh ngồi xuống trước đi.”

“Tại sao nó lại xuất hiện ở đây? Vì sao? Có phải ả Có Tiểu Mạch kia cũng tới, hai người muốn bỏ rơi con rồi à? Có phải không?”

Cố Lan Tâm siết chặt tay thành nắm đâm, móng tay ghim vào lòng bàn tay, chảy ra tơ máu.

Nám Nám len lén nhìn Cô Lan Tâm, trong phim truyền hình, máy dì xấu xa cuối cùng sẽ chịu kết cục không tốt. Hừ, dì ta rồi sẽ không thể tiếp tục bắt nạt mẹ được nữa!

Nám Nám ở bên nói giùm: “Ông ngoại, trước đó dì xấu xa còn đánh Nắm nhỏ, còn hãm hại mẹ Nắm. Bây giờ dì ấy lại muốn đánh cháu, nều ông ngoại không bảo vệ con, hừm, mẹ Nắm sẽ nồi giận, đến lúc đó…”

Một câu đã thức tỉnh Cố Chắn Hải.

Bây giờ ông ta cần hòa hoãn, nói lại quan hệ với Có Tiểu Mạch, không thẻ lại bị đứa con gái cùng đường bí lối làm hỏng chuyện được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.